Nàng

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Nàng có đôi mắt đen hút, nó đã từng trong veo và lấp lánh như màu của viên ngọc trai đen trong truyền thuyết.

Nhưng nàng trống rỗng.

Nàng không có mục đích sống.

Ai cũng sống vì điều gì đó. Có người sống vì tiền, vì danh vọng, vì vật chất, hay vì người khác. Còn nàng, nàng sống vì cái gì ?

Nàng căm ghét con người. Sinh vật thối nát và ghê tởm. Chúng chà đạp lên nhau, giày xéo lên nhau. Sống và đấu tranh vì những thứ tầm thường. Cái bản chất xấu xa và ích kỉ đã làm hỏng vẻ đẹp mà chúa ban cho chúng, và giờ đây con người trong mắt nàng cũng chẳng hơn gì những loài động vật hoang dại.

Nhưng nàng đã từng yêu.

Nàng đem lòng tặng cho chàng, chàng trai tuổi mười bảy, và mãi mãi tuổi mười bảy ấy.
Chàng trai nàng yêu hết mực, nhưng rồi chàng cũng bỏ đi.
Chàng cũng chẳng hơn gì họ.
Nàng khóc. Một giọt, rồi hai giọt.
Mắt nàng đen. Sâu, trống rỗng.
Sắc đen lặng thinh.
Màu đen ma mị cuốn lấy chàng, chìm vào trong tình yêu của nàng.

"Je t'aime"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net