Giáng sinh (ngoại truyện)
Tại 1 khung cảnh trong rừng có 1 căn nhà nhỏ
Tanjiro: đã lâu rồi nhỉ cũng 4 năm trôi qua rồi kể từ sau khi tên Muzan đã bị tiêu diệt
Chàng trai trẻ đi dạo quanh nhà
Tanjiro: ô, tuyết rơi
Tuyết bắt đầu rơi xuống
Tanjiro: xem ra lần này có dịp đặc biệt rồi đây
Ở thế giới Dragon Ball
Goku: hưm
Vegeta: hưm
Cả 2 tập luyện trên hành tinh Beerus
Vegeta: sau vậy Kakarot ngươi không xài được bản năng vô cực hả
Goku: tớ chỉ dùng khi bị cạn kiệt thôi lúc đó cậu mới thấy
Vegeta: ồ vậy thì ta sẽ làm ngươi kiệt sức, haaaaaaaaa
Goku: không dễ vậy đâu, haaaaaaa
Cả 2 biến thành Super Saiyan Blue
Goku: tới đây
Vegeta: haaaaaaaaa
Cả 2 đánh nhau khiến cả chiều không gian lung lay
Beerus: yare yare 2 tên này vẫn vậy mà thôi chỉ cần có đồ ăn là được
Whis: đúng vậy thưa ngài mỗi lần 2 người họ đem đồ ăn tới là ngon thật
Beerus: thế theo ngươi ai là ứng cử viên thế ta trong 2 tên đó
Whis: thưa ngài dù cả 2 đều không có hứng thú nhưng tôi thấy ứng cử viên tiềm năng là Vegeta
Beerus: ra vậy dù gì rèn dủa tên này cũng đủ lâu rồi giờ hắn ta muốn làm gì thì làm
Vegeta: haaaaaaaaa
Goku: haaaaaaa
Cả 2 phóng luồng năng lượng vào nhau
Vegeta: kgh
Goku: kgh
Vegeta: đồ khốn, haaaaaaaaa
Vegeta tăng sức mạnh áp đảo Goku
Goku: tớ không, Kaioken gấp 20 lần
Vegeta: đùa với ta chắc
Goku bật Kaioken áp đảo lại Vegeta
Vegeta: haaaaaaa
Vegeta biến thành trạng thái Ultra Ego
Goku: cái gì
Vegeta: haaaaaaaaa
Goku: không thể nào, oaaaaaaaaa
Goku lãnh cả đòn đó 1 vụ nổ rất lớn xảy ra
Goku: hộc hộc
Vegeta: sao vậy Kakarot
Goku:.......
Cả 2 lơ lững trên không, Goku bị rách áo và trở về trạng thái bình thường anh ta đã nhắm mắt lại
Vegeta: ồ giờ mới cho ta thấy sao nhưng rất tiếc, haaaaaaa
Vegeta lao tới
Goku: hưm
Vegeta: cái quái
Goku cầm lấy Vegeta ném văng anh ta xuyên qua các hành tinh gần đó
Vegeta: ngươi đồ khốn Kakarot
Goku:........
Goku đã thức tỉnh dù ở trạng thái bình thường anh ta đã mở mắt nhưng với gương mặt không cảm xúc
Vegeta: hưm
Goku:.......
Vegeta: oaaaaaa
Goku tung ra các cú đấm với tốc độ chóng mặt của mình khiến Vegeta không kịp trở tay và bị văng trở về mặt đất
Vegeta: ngươi, he
Goku:.........
Goku cũng bay theo và đáp xuống
Whis: nhiêu đây là đủ rồi
Goku: phiuuu
Vegeta: hộc hộc
Cả 2 được Whis hồi phục
Whis: phải công nhận 1 điều từ cậu Son Goku
Goku: là gì Whis
Whis: cậu sau trận chiến đã khiến cậu mém chết đó đã 1 phần thức tỉnh bản năng vô cực thật sự nhưng cậu vẫn còn rất xa để chạm tới cảnh giới đó
Goku: vâng, à mà nhắc mới nhớ đã qua 1 năm rồi kể từ sự kiện đó nhỉ Vegeta
Vegeta: tch ngày mà ta chứng kiến 1 điều kinh tởm nhất và đối đầu tên khó nhằn Muzan
Goku: đúng vậy lâu rồi không biết họ ra sao nữa nhỉ
Whis: cơ mà hình như trái đất đang có tuyết rơi này
Goku: tuyết rơi sao
Whis: đúng vậy
Vegeta: thường tuyết rơi là sẽ có giáng sinh và tất nhiên có đồ ăn sẵn ở đó
Whis: thật vậy sao Vegeta
Beerus: nếu vậy cho bọn ta xem đi
Vegeta: đã rõ thưa ngài
Goku: (cậu ta khéo thật) nhân tiện tôi thăm các người bạn cũ được không
Whis: được thôi Goku-san nhưng mà coi chừng ở đây với bên nó là thời gian sẽ khác lắm
Goku: tớ hiểu (nếu ngươi hiểu thì tốt) là ngươi nữa à
Vegeta: tên Evolt đó
Goku: đi với tớ không Vegeta
Vegeta: đi nhưng mà phải chuẩn bị đã
Goku: ờ
Whis: về trái đất thôi
Whis dịch chuyển cả 4 về trái đất và Goku với Vegeta chuẩn bị, thế giới Kimetsu No Yaiba
Tanjiro: woaaaa, tuyết rơi phủ đầy đường rồi
Nezuko: nếu vậy cần phải quét thôi
Zenitsu: được chuẩn bị làm thôi
Inosuke: đừng quên ta nữa
Cả 4 cầm xẻng ra và múc tuyết để có 1 con đường nhỏ để đi
Zenitsu: đã bao lâu rồi từ khi chúng ta giết được tên Muzan đó vậy
Tanjiro: 5 năm rồi Zenitsu
Zenitsu: hảaaaaaaaa, mới đây mau vậy
Nezuko: nhắc mới nhớ bọn họ lâu rồi đã không quay lại đây
Tanjiro: đúng vậy có lẽ anh Goku-san và Vegeta-san phải bận việc gì đó
Nezuko: ừm
Tanjiro: haizzzz, không biết mọi người ra sao rồi nhỉ
Nezuko: em cũng háo hức muốn gặp lại họ quá
Zenitsu: nếu vậy đi không Tanjiro
Tanjiro:.......... đi thì đi vậy cũng đã 5 tháng rồi chưa rồi chưa gặp họ
Inosuke: he he, ta muốn gặp lại cô ấy
Mọi người đều sửa soạn và lên đường vào nơi đã từng là trụ sở diệt quỷ
Shinobu: ôi Tanjiro lâu rồi mới gặp vào đây ngồi
Tanjio: vâng chị
Zenitsu: cảm ơn chị nhiều
Inosuke: cảm ơn chị
Mọi người vào chỗ ở của Shinobu
Shinobu: mọi người đến thăm sao
Tanjiro: vâng chị cũng lâu rồi em mới ghé lại
Shinobu: thế bọn giờ sao rồi
Nezuko: cũng ổn thưa chị
Shinobu: ừm
Tanjiro: Kanao cậu ấy đang làm gì chị
Shinobu: vẫn ở đây thôi có cần chị kêu em ấy ra ngoài này không
Tanjiro: không không em cảm ơn
Shinobu: à chị hiểu rồi
Mặt Tanjiro hơi đỏ lên khi nhắc tới Kanao
Nezuko: mọi người giờ sao rồi chị như anh Tomioka hay Sanemi
Shinobu: à mọi người hiện giờ ổn lắm rồi cũng đã lâu rồi như Mitsuri hay Obanai ghé lại nơi này ai nấy đều bận cũng có công việc riêng cả rồi
Tanjiro: nếu vậy không lẽ anh Tomioka cũng đã có
Shinobu: yên tâm đi Tanjiro anh ấy cũng ở quanh đây thôi
Tanjiro: vâng
Shinobu: sẵn nếu thăm chị thì chị dẫn mấy đứa đi 1 vài vòng và nói chuyện
Tanjiro: vâng
Nezuko: được chị
Zenitsu: đi thôi chị
Inosuke: đi thôi
Shinobu: ờ
Shinobu dẫn mọi người đi 1 vài vòng và vừa đi vừa nói chuyện sau đó về phòng và ngủ trưa, lúc này buổi chiều hoàng hôn đã lên
Tanjiro: hoàng hôn thật đẹp
Kanao: phải không Tanjiro
Tanjiro: hảaaaaaaaa
Tanjiro té ngửa khi Kanao ở đây
Tanjiro: Kanao cậu khi nào
Kanao: ha ha, tớ chờ cậu dậy lâu quá nên ngồi chờ
Tanjiro: ờ
Zenitsu: chuyện gì vậy
Nezuko: là chị Kanao
Kanao: chào em lâu rồi mới gặp
Nezuko: chào chị
Zenitsu: công nhận hoàng hôn đẹp thật
Inosuke: ngươi nói đúng
Mọi người đều ngắm hoàng hôn
Shinobu: chị vào nha mấy đứa
Inosuke: vâng
Lúc này Shinobu cùng với thêm 1 người đi vào
Tanjiro: là anh Tomioka-san
Tomioka: chào mấy đứa
Zenitsu: chào anh
Shinobu: chuẩn bị nấu buổi tối thôi nhỉ
Tomioka: ờ
Sau đó mọi người sum vầy nấu ăn cho buổi tối
Mitsuri: OHAYOOOOOOOO
Shinobu: là chị
Sanemi: Yo
Tomioka: là ông Sanemi
Sanemi: này đừng có quên ta chứ còn mấy người nữa này
Muichirou: chào cậu Tanjiro
Tanjiro: Muichirou lâu rồi mới gặp
Gyomei: mọi người
Genya: yo mọi người
Shinobu: đông đủ hết cả nhỉ nếu vậy tổ chức 1 bửa tiệc nào
Mọi người đồng thanh: nhất trí
Mọi người đã gặp mặt sau 1 khoảng thời gian và sum vầy với nhau nấu ăn, 1 người bí ẩn gõ cửa
???: cho tôi xin hỏi có ai ở nhà không vậy
Tanjiro: giọng nói này
Shinobu: có anh mở vào dùm đi
???: ờ tôi xin phép
Người đó bước vào
Tanjiro: là anh Goku-san
Goku: yo mọi người vẫn đông đủ quá nhỉ
Shinobu: là anh sao Vegeta
Vegeta: ờ lâu rồi mới gặp cô Shinobu
Goku: mấy đứa mới đây mau lớn quá
Tanjiro: ha ha, có gì đâu anh
Muichirou: là anh ta
Gyomei: đã lâu rồi
Sanemi: tch dù vậy bửa tiệc ngày càng vui thôi
Goku: mọi người đang nấu ăn hả
Shinobu: ờ cậu ngồi chờ đi
Goku: ờ
Vegeta: còn ta phụ 1 tay
Shinobu: ara anh cũng phụ được sao
Vegeta: đương nhiên được ta cũng phụ Bulma 1 vài lần
Shinobu: Bulma là ai vậy
Vegeta: vợ ta
Shinobu: sốc thật sốc thật, chúc mừng anh nhé giờ nấu ăn thôi
Tomioka:.......
Shinobu: được rồi
Kiriya: mọi người với việc chúng ta đã tập hợp đầy đủ cùng với tuyết rơi chúng ta nên chúc mừng vì sự đoàn tụ này, cạn li
Mọi người: cạn li
Sau đó mọi người bắt đầu ăn, Goku nói nhỏ Vegeta
Goku: cậu để quà chưa Vegeta
Vegeta: rồi có lẽ bọn họ chưa biết về giáng sinh nhỉ
Goku: chắc vậy mà thôi ăn đã
Shinobu: tôi vẫn nhớ cách anh chiến đấu với douma đấy Vegeta
Vegeta: he
Inosuke: cả ta nữa
Mọi người vừa ăn và vừa ôn lại sự việc từ lâu bữa tiệc kéo dài tới khuya sau đó mọi người đã ngủ tới trưa hôm sau
Goku: giờ gặp lại mọi người
Vegeta: gặp lại
Shinobu: vâng
Shinobu đứng tiễn cả 2
Goku: được rồi
Cả 2 đi vào trong rừng và dịch chuyển rời đi
Tanjiro: chúng ta có 1 món vật gì này
Zenitsu: là 1 món quà
Nezuko: anh thử mở ra đi anh hai
Tanjiro: ờ
Lúc này Tanjiro mở ra và ngỡ ngàng
Tanjiro: bức ảnh này và bức thư kèm với 1 vài đồ vật
Tanjiro đã xúc động khi nhìn bức ảnh đó gồm tất cả mọi người
Zenitsu: nó có ghi chú này
Tanjiro: treo bức hình này đi
Mọi người treo bức hình đó lên và sử dụng Capsule của Vegeta để lại
Tanjiro: cái này xài làm sao nhỉ
Nezuko: nó có ghi hướng dẫn này anh bấm nút và ném
Nezuko cầm món vật đó bấm và ném ra 1 cái bàn
Tanjiro: woa tuyệt thật
Lúc này mọi người đều làm theo và sắp xếp lại
Tanjiro: tuyệt thật giờ đầy đủ tiện nghi rồi
Tanjiro nhìn lại ngôi nhà, có 1 bức tranh kèm với bức thư ở góc dưới trên đó ghi chữ: giáng sinh vui vẻ
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net