01

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cảnh báo lần cuối: Đây là khu dui chơi giải trí dành cho những người thích văn zô tri, hài hước, đanh đá của bà Avadale, những câu kích war ác ý chê bai sẽ bị xóa hoặc đốp chát lại nếu như bạn có nhu cầu muốn combat

Không chấp nhận việc đọc nhảy cóc chương, cắt câu lấy nghĩa, dò mìn sai trái.

Ai có gu truyện hài vô tri thì đọc rất zui nha, nhưng nếu không phải gu thì bạn sẽ thấy ló bị xàm xí í, điểm cười của mỗi người là khác nhau mà =))) BẠN MÀ NGHIÊM TÚC LÀ BẠN THUA

Đa phần các oneshot của bà Avadale sẽ mang cái vibe rất vô tri hề hước, đanh đá, tình iu chíp bông của lũ trẩu tre, nên là hãy đọc cho sướng cái thân ik. Truyện mình chọn để edit không có bộ nào logic siêu phẩm đâu, mình chỉ muốn bỏ não ra để đọc về những câu chuyện tình iu chíp bông sau những ngày quần quật như chó thui. BẠN MÀ CỐ ĐÒI SIÊU PHẨM TUYỆT TÁC LÀ BẠN THUA

_______________________

Truyện được edit và đăng tải tại quát pát Phù Thỉ 56317
Editor: Chè né pỏn

Ngày mai là tới buổi Dạ vũ Giáng Sinh, Hogwarts hào phóng cho phép học sinh từ năm bốn trở lên được ra ngoài tuỳ thích để chuẩn bị tốt cho buổi Dạ vũ: Sửa chữa trang phục dạ hội, mua chiếc vòng cổ mới, hoặc là tận dụng chút thời gian cuối cùng để tìm cho mình một người bạn nhảy.

"E rằng chỉ có mỗi hai đứa bọn mình là không có bạn nhảy mất." Ron chán nản ngồi trong quán Đầu Heo, và một nhóm Hufflepuff đang cười vui vẻ ở phía sau.

Harry hỏi: "Hermione không đồng ý lời mời của bồ sao?"

Ron nói: "Nhỏ nói rằng nhỏ đã đồng ý với người khác rồi — cứ coi như là thực sự có người mời nhỏ trước đi! Còn bồ thì sao, Harry? Bồ là quán quân phải khiêu vũ mở màn, bồ cần phải có một người bạn nhảy."

Harry nhấp một ngụm nước bí ngô, "Cho Chang đã nhận lời với anh Cedric rồi."

"Hỏi Ginny xem sao?"

"Em ấy nói em ấy sẽ đi với Neville rồi."

Ron ồn ào nói, "Chỉ còn chưa đầy một ngày nữa! Mau nghĩ lại xem tụi mình có thể mời được ai khác nữa đi —"

Một giọng nói trầm đặc cắt lời cậu ta: "Xin chào."

Harry quay lại, ngạc nhiên khi thấy Krum đang đứng bên cạnh, tay cầm một ly lớn chứa đầy rượu whisky. Lúc đầu, Harry cho rằng Krum muốn nói với nó về chuyện Giải đấu Tam Pháp thuật, nhưng ngay sau đó, nó phát hiện ra ánh mắt của ngôi sao Quidditch đang nhìn khắp chung quanh, như thể đang tìm kiếm người nào đó.

Cuối cùng, Krum ấp úng hỏi: "Cổ không ở với các cậu à, ý tôi là, Hermione."

Ron lập tức ngồi thẳng dậy: "Anh tìm Hermione để làm gì?"

"Không có gì." Krum nói càng chậm hơn, "Chỉ là — bọn tôi — sẽ khiêu vũ với nhau vào ngày mai —"

Ron sửng sốt một lúc, rồi nhảy dựng lên: "Hermione muốn khiêu vũ với anh?!"

Krum nói: "Đúng — tôi mời cổ —"

Ron hét lên: "Thế mà nhỏ đó lại đồng ý với anh!"

"Ron!" Harry đè lại Ron bả vai, đột nhiên cảm thấy tình huống trước mắt hơi khó xử. Không phải vì Ron có vẻ không hòa thuận với Krum, hay vì Hermione đã kết bạn mới trong lúc họ không hề hay biết, mà bởi vì... Bởi vì... một điều gì đó không thể diễn tả được.

Họ đã trưởng thành. Các quy tắc hành xử của tuổi mười một không thể áp dụng được nữa. Họ phải trải nghiệm nhiều hơn, suy nghĩ nhiều hơn —

"Để tao coi, có những ai ở đây nào?" Lại có một giọng nói lè nhè nhảy vô.

Lần này Harry không cần phải quay lại nhìn lại cũng biết người đến là ai: Draco Malfoy, với mái tóc vuốt ngược bóng loáng, một chiếc áo khoác dài rất đỏm, và một chiếc đồng hồ quả quýt nạm đá quý.

Tên Slytherin này có lẽ đi cùng với Krum, bởi vì cậu ta cũng cầm một ly whisky. Gần như cùng một lúc, ánh mắt của cậu ta và Harry nhìn thấy ly nước bí ngô trên bàn.

"Merlin!" Draco khoa trương nói, "Harry Potter vĩ đại, cậu bé vàng của chúng ta, hoá ra lại là một em bé ngoan, buổi tối đến quán rượu cũng không dám uống rượu!"

Harry lạnh lùng nói: "Câm miệng đi chồn sương."

Bả vai Malfoy cứng đờ lại, cậu ta thẹn quá hóa giận nói: "Nhìn thực tế đi, Potter, mày mới là con vật nhỏ nằm trên đĩa liếm nước bí ngô!"

*động vật nhỏ: sau khi đi hỏi mí pà tác giả bên Trung, thì mí pả bảo từ này hay được viết bên Trung, để chỉ những người dễ thương

Harry mở miệng — nhưng Ron còn nhanh mồm hơn cả nó: "Ông chủ, cho hai ly whisky lửa!!!"

Krum cố gắng khuyên can: "Thật ra uống rượu không tốt đâu, các cậu còn quá nhỏ."

Nhóm Gryffindor trẻ tuổi lập tức tự khẳng định bản thân mình! Harry và Ron đồng thời vươn tay, kiên quyết đoạt lấy ly rượu từ chủ quán rượu: "Không vấn đề gì hết."

"Vốn dĩ chúng tôi tới đây là để uống rượu."

Draco mỉa mai nói, "Đừng ép buộc bản thân quá đấy Potter."

Harry nói: "Có mày thôi Malfoy. Mày không thấy tai mày đã đỏ lừ lên rồi sao?"

"Mặt mày cũng chuyển đỏ rồi Potter."

Krum vẫn còn hỏi: "Còn Hermione thì sao? Bình thường Hermione thích ăn gì nhất? Tôi biết các cậu là bạn của cổ."

Ron dằn mạnh cốc xuống bàn: "Đêm nay người nào chịu thua thì không có đủ tư cách để tham gia Dạ vũ!"

............

Harry mơ mơ màng màng mở mắt ra, cảm thấy cơ thể mình vừa lạnh vừa đau. Quần áo của nó hình như không còn nữa, cơn gió lạnh như băng trực tiếp thổi vào da thịt khiến nó phải rùng mình... Sau đó, nó cảm thấy có cái gì đó ấm áp ở bên cạnh mình, hoặc nói đúng hơn là, một người rất ấm áp. Harry dán vào người kia, cảm thấy hơi ấm từ làn da của đối phương truyền tới... Hình như bọn họ còn nắm tay nhau... Người kia dựa lại vào, và ôm chặt lấy Harry, mùi rượu nồng nặc lập tức xộc thẳng vào mũi Harry, khiến nó hơi khó chịu... Còn có tóc của người kia, chọc vào má Harry, màu vàng nhạt, khiến nó cảm thấy rất ngứa —

Khoan đã.

Harry mở bừng mắt ra, cảm thấy mình đã tỉnh táo ngay lại.

Suốt đời này nó không bao giờ muốn miêu tả lại hình ảnh này thêm một lần nào nữa: Trong một khu rừng không biết tên, ánh sáng lờ mờ chiếu xuống từ kẽ hở của các nhành cây, Harry Potter và Draco Malfoy đang cùng nhau nằm trên đống lá rụng dày đặc, ôm chặt lấy nhau, trần truồng. Tay phải của Malfoy vẫn nắm chặt tay trái của nó (tất nhiên là Harry cũng nắm lại, khiến bàn tay của hai cậu trai giống như một cặp vỏ sò dính vào nhau), một sợi dây xích bạc xỉn màu buộc cổ tay hai người họ lại với nhau, ở phía cuối dây xích là một mặt trang sức có hình dáng lạ mắt.

Cách bọn họ không xa, một vật gì đó giống như la bàn rơi xuống bên cạnh, mặt trên có một chiếc vương miện rỉ sét, phía xa hơn một chút là Ron đang ngủ khò khè, dưới cổ gối một khúc xương có khắc bùa chú, trên bụng là một con gấu bông bị mất tai trái.

Con gấu bông giơ chân trái lên và nói với Harry, "Quả táo!"

Harry nằm ngây ra, nó ngờ rằng đây là một cơn ác mộng. Malfoy dụi vào người nó, càng ôm nó chặt hơn. Linh hồn Harry nhẹ bẫng, và bộ não trống rỗng báo cho nó một thông tin: Malfoy đang hẩy vào đùi nó.

.

Harry nhìn những chiếc lá rụng trên mặt đất, Draco nhìn những đám mây trên bầu trời, và hai đứa rút ngón tay ra khỏi kẽ hở ngón tay của người kia từng tí một. Bất ngờ thay, sợi xích bạc kia cởi rất dễ, không cần bất kỳ câu thần chú nào, cũng không có bất kỳ phản phệ nào.

Ron ngồi đối diện với bọn họ, khô khan nói, "Mình chỉ nhớ tụi mình đã uống rượu ở quán Đầu Heo."

Harry che mặt nói: "Mình cũng vậy."

Draco khom lưng nói, "Tao... Tao sẽ đi bên này xem một chút."

Ron khó chịu nói: "Có cái gì mà phải giấu giấu giếm giếm thế, chả lẽ thằng Malfoy đó giở trò!"

Harry nhớ lại thông tin mà bộ não trống rỗng cung cấp cho nó từ một vài phút trước, xấu hổ nói: "Có thể là nó cần... Cần một chút không gian riêng tư..."

Khi Draco quay lại, Ron đang đúc kết: "Mặc dù tụi mình không biết tại sao mà cả bọn lại đến đây được, cũng không biết những thứ quái lạ đó là như nào, nhưng điều đó không quan trọng, miễn là tụi mình trở lại trường học trước khi Dạ vũ bắt đầu là được!"

Harry nói: "Bây giờ là 5 giờ chiều, Dạ vũ sẽ bắt đầu lúc 8 giờ, bọn mình có ba giờ... Hy vọng nơi này sẽ không cách Hogsmeade quá xa. "

Draco nói: "Khụ."

Harry liếc cậu ta: "Nhanh như vậy sao?"

"..." Draco lộ ra vẻ mặt khó tả, "Đang tính giờ cho tao hả Potter."

"..." Harry quay đầu lại, "Không, đây không phải là điều mà Harry Potter nên quan tâm."

Ron cẩn thận nói, "Mình có thể hỏi một câu không?"

Harry quái lạ nhìn cậu ta: "Tất nhiên rồi."

Ron nhắm mắt lại. Hít một hơi thật sâu. Rồi mở mắt ra.

Ron hỏi: "Đêm qua lúc mình say như chết hai người sẽ không làm chuyện đó ở bên cạnh mình chứ?"

Harry đơ người. Harry hít một hơi thật sâu. Harry nói, "Không đời nào!"

Ron lộ ra vẻ phức tạp: "Nhưng biểu hiện bây giờ của hai người thật sự rất giống..."

Draco hít một hơi thật sâu. Draco hỏi: "Krum đâu?"

Harry và Ron ngơ ngác với nhau.

Ron hét lên: "Krum đâu?"

.

Không thấy Krum đâu. Thậm chí, ngay cả một xíu dấu vết cũng không để lại chung quanh.

Ron nói: "Có thể là anh ta không bị say, và đã về trước rồi."

Draco nói: "Hoặc có thể là say ngất ở đâu đó không ai biết, và bị quỷ khổng lồ lôi về hang ổ."

Ron nói: "Sau đó anh ta không thể nhảy mở màn với Hermione được, đây là chuyện rất tốt."

Harry nói: "Krum bị lôi đi có phải là chuyện tốt hay không thì mình không biết, nhưng bây giờ có một chuyện xấu."

"Cái gì?"

"Mình vừa tìm thấy cái này dưới tán lá, cỏ Ashgrove." Harry nghiêm túc nói, "Bọn mình vừa nhắc về nó trong bài luận văn Thảo dược học của tuần trước, màu tím đen, có năm lá, rễ có một khối u hình tam giác, chỉ mọc trong rừng Albania."

Ron lặp lại: "Rừng Albania."

Draco hét lên: "Albania!"

Draco nói: "Tao nghiêm túc đấy, chỗ này cách Hogwarts 2000 dặm lận! Ngay cả khi chúng ta có biết thần chú Độn thổ, thì cũng không thể di chuyển xa như vậy trong một lần được!"

Ron rầu rĩ nói: "Nhưng mà, nếu từ đây đi bộ về trường học phải mất ít nhất một tháng, chắc chắn không thể về kịp lúc khiêu vũ."

Harry nói: "Cũng không thể đuổi kịp bài thi tiếp theo của Giải đấu Tam Pháp thuật... Chờ đã, để mình nghĩ lại xem, rút ​​lui vì việc bất khả kháng cũng không phải là chuyện xấu."

Ron nói: "Hermione sẽ khiêu vũ với Krum! Và mình chỉ có thể ngồi đần thối trong khu rừng cách đó 2000 dặm!"

Draco chậm rãi nói: "Tao có thể miễn cưỡng khiêu vũ với Potter, vậy thì mày có thể giả bộ là mình đang đần thối trong Dạ vũ, Weasley ạ."

Ron lạnh lùng nói: "Bố ai cần, tao vẫn còn nghi ngờ đêm qua hai đứa tụi bay đã làm điều đó sau lưng tao đấy."

Harry đi tới ôm một đống đồ vương vãi: "Hẳn là tụi mình đã mang theo những thứ này đến đây. Đêm qua chúng ta còn ở Hogsmeade, chắc chắn ở đây phải có thứ gì đó khiến tụi mình đi 2000 dặm suốt cả đêm chỉ để chạy đến cái chỗ khỉ ho cò gáy này."

Chúng đều là những thứ ở ngay cạnh khi họ thức dậy — đầu tiên là dây xích bạc, trông có vẻ cũ kỹ, và mặt trang sức trên đó trông giống một vật đựng hơn là đồ trang sức, nhưng ở giữa thì trống không.

Draco nhíu mày nói: "Tạo hình này... Rất quen mắt..."

Con gấu bông nói: "Quả táo!"

Harry bế con gấu lên: "Tao nghĩ tên nhóc này trông cũng hơi quen quen."

Ron vẫy vẫy khúc xương trong tay: "Có ai thấy quen thuộc với thứ này không?"

"Là xương đùi." Draco nói với cậu ta, "Của người."

Cả người Ron cứng đờ lại.

"Mày đang nói đùa, Malfoy." Cậu ta cẩn thận đặt khúc xương xuống.

Con gấu bông hét lên: "Quả táo!"

"Mình thấy cái la bàn này rất đáng ngờ." Harry nói, nó đang cố tách chiếc la bàn ra khỏi cái vương miện cũ được gắn phía trên, "Nhưng chúng nó dính chặt vào nhau rồi... Hở? Hình như ở đây có chữ."

Ron phấn khởi: "Chữ gì!"

Harry mất hồi lâu mới nhận ra: "Là mấy chữ tinh linh, mình chỉ có thể nhận ra mấy chữ... 'yêu', 'hôn'... Còn đây là 'số phận'?"

Draco nói: "Khụ."

Ron sốt ruột nói: "Nói gì nói mẹ đi."

Draco giơ mặt trang sức trên sợi dây xích lên, nhìn Harry với ánh mắt sâu xa: "Tao nhớ cái này là gì rồi."

Đôi mắt của cậu ta rất kỳ lạ, lần đầu tiên Harry cảm thấy khó xử dưới ánh nhìn của người khác, như thể có thứ gì đó vô hình tràn ra từ hốc mắt Slytherin đó và bao trùm nó... Trong một chốc, dường như nó đã trở về lúc vừa tỉnh dậy, Draco ôm chặt lấy nó, cọ cái thứ ấy vào đùi nó,.. Trước đó, Harry còn cho rằng đó chỉ là một hiện tượng sinh lý rất bình thường (mặc dù cảnh tượng đó xấu hổ kinh khủng!), nhưng nếu như...

Harry vắt óc suy nghĩ về câu "Nếu như" đó.

Họ không còn mười một tuổi nữa, cũng như nó không thể dùng mâu thuẫn bạn bè để giải thích về sự căng thẳng bây giờ giữa Ron và Hermione, có lẽ nó không còn có thể giải thích cách cư xử của Draco theo cùng một cách nữa...

Draco thì thầm: "Cái vật để đựng này... được dùng khi thành lập Lời thề máu."

"Lời thề máu?"

"Một loại thề ước." Draco nói, "Những phù thủy yêu nhau sâu sắc sẽ sử dụng nó để trói buộc nhau... Kể từ đó, số phận của họ sẽ hợp thành một và không bao giờ có thể làm tổn thương lẫn nhau."

Harry lẩm bẩm hỏi: "Không thể tổn thương lẫn nhau?"

Draco nói với nó: "Bởi vì kẻ phá vỡ lời thề sẽ phải chết."

"Merlin." Ron hít sâu, "Ý của mày là, đêm qua, trong số chúng ta có hai người dưới tình huống say rượu đã làm cái gì mà Lời thề máu này hả?"

ĐỦ 15 CMT SẼ CÓ CHƯƠNG MỚI


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

Ẩn QC