#2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

[...]

Harry lặng lẽ bước dọc theo hành lang vắng lặng của Hogwarts, tìm kiếm một chút bình yên sau chuỗi cảm xúc hỗn loạn. Những lời chế giễu của Draco vẫn vang vọng trong đầu cậu, khiến mỗi bước đi như nặng trĩu thêm.

Cậu không muốn ở gần bất kỳ ai, chỉ muốn tìm một nơi nào đó yên tĩnh, tránh xa mọi ánh mắt tò mò. Bất chợt, một giọng nói uy quyền và trầm ấm vang lên từ phía sau.

" Potter, em đi đâu vậy? "

Harry quay lại, đối diện với Devlin Matthews. Là học sinh trưởng của nhà Ravenclaw đây mà, Devlin không chỉ được biết đến bởi trí tuệ xuất chúng mà còn bởi sự điềm tĩnh và quyền lực trong cách cư xử.

Với vai trò quan trọng trong Hội đồng học sinh, anh ấy được coi như một người lãnh đạo đáng kính nể, thậm chí giáo viên cũng dành cho Devlin sự tôn trọng nhất định.

" Chào anh Matthews. " - Harry đáp, cố giữ vẻ bình thản.

" Em chỉ đang... đi dạo một chút thôi.. "

Devlin nhìn cậu một lúc lâu, ánh mắt sắc bén như đọc thấu tâm tư của Harry.

" Đi dạo một mình vào giờ này?. "

" Có vẻ như em đang cố lảng tránh điều gì đó."

Harry nhíu mày, không muốn ai can thiệp vào cảm xúc của mình lúc này, nhưng sự uy quyền của Devlin khiến cậu không thể phản kháng.

" Em không có gì để lảng tránh."

" Potter. " - Devlin nhẹ nhàng nhưng kiên quyết.

" Ai cũng có thể nhìn ra rằng em đang không ổn. "

" Và nếu em muốn, anh có thể giúp em. "

" Anh có thể đưa em đến một nơi an toàn và yên tĩnh hơn để giải tỏa tâm trạng. "

Harry thoáng chần chừ, nhưng sự kiên định trong lời nói của anh khiến cậu khó mà từ chối.

" Được thôi... nếu nơi đó yên tĩnh... "

Devlin gật đầu, bước tới trước và dẫn Harry đi dọc theo hành lang.

" Thư viện lúc này sẽ không có ai. "

" Đó là nơi tốt nhất để em bình tĩnh lại, suy nghĩ rõ ràng hơn. "

Harry bước theo Devlin mà không nói gì thêm. Cậu cảm thấy như mình đang được dẫn đi bởi một người nắm giữ quyền lực tuyệt đối, và dù bản thân Harry không muốn dựa dẫm vào ai, thì lúc này, sự chắc chắn trong bước đi của Devlin lại khiến cậu thấy yên tâm hơn bao giờ hết.

Khi cả hai đến thư viện, Devlin nhẹ nhàng mở cánh cửa lớn, ra hiệu cho Harry bước vào trước. Không khí yên tĩnh của thư viện ngay lập tức xoa dịu những cảm xúc rối bời trong Harry. Devlin chỉ vào một bàn học khuất sau giá sách.

" Ngồi xuống đây, Potter. "

" Anh sẽ tìm cho em một thứ gì đó để em giải khuây. "

Harry ngoan ngoãn ngồi xuống, mắt lơ đãng nhìn theo Devlin khi cậu bước đi giữa các kệ sách. Chỉ một lúc sau, Devlin quay lại, trên tay là một cuốn sách về các sinh vật pháp thuật hiếm có.

“Cuốn này có thể giúp em giải tỏa bớt căng thẳng. "

" Nó chứa đầy những thông tin thú vị mà anh chắc em sẽ thích. "

Harry khẽ gật đầu, đón lấy cuốn sách nhưng không mở ra ngay. Cậu nhìn Devlin một lúc lâu trước khi lên tiếng.

" Tại sao anh lại giúp em? "

" Anh là người bận rộn, còn nữa chúng ta đâu có... quá thân thiết. "

Devlin ngồi xuống đối diện Harry, đôi mắt nghiêm nghị nhưng đầy quan tâm.

" Vì mình hiểu cảm giác của em. "

" Là một người có vai trò lãnh đạo và quan sát trong trường, anh thấy những người đã trải qua quá nhiều điều mà không ai khác có thể hiểu hết được. "

Harry khẽ cau mày. - " Anh thực sự nghĩ rằng em cần được bảo vệ sao. "

Devlin cười nhẹ, nhưng không có chút chế giễu nào trong giọng nói.

" Mọi người đều cần có ai đó quan tâm. " - Devlin nói.

" Em có thể mạnh mẽ, nhưng điều đó không có nghĩa là em không thể yếu đuối khi cần thiết. "

" Đặc biệt là khi cậu vừa trải qua một cú sốc về mặt tình cảm. "

Harry nhìn đi chỗ khác, cảm giác nhói lên khi nghĩ về Draco.

" Em không muốn nghĩ đến chuyện đó nữa.. " - Harry trầm mặc.

" Vậy thì đừng nghĩ đến nó. " - Devlin nói, giọng điềm tĩnh.

" Hãy nghĩ về những điều khác. "

" Anh có thể giúp cậu chuyển hướng suy nghĩ nếu em cho phép. "

Harry nhìn Devlin, trong lòng tự hỏi tại sao anh ấy lại quá quan tâm đến cậu như vậy. Nhưng thay vì đặt câu hỏi, cậu chỉ khẽ gật đầu.

" Có lẽ... anh nói đúng. "

Thời gian trôi qua trong yên lặng, chỉ có tiếng lật giở trang sách và thỉnh thoảng là những câu hỏi nhẹ nhàng từ Devlin về các chủ đề khác nhau.

Với sự hiện diện của Devlin, Harry dần cảm thấy lòng mình nhẹ nhõm hơn, và những nụ cười cũng dần quay trở lại trên gương mặt cậu.

[...]

Tuy nhiên, không phải tất cả mọi người đều cảm thấy hài lòng khi thấy Harry tìm được sự an ủi.

Từ một góc khuất trong thư viện, Draco Malfoy đứng quan sát mọi thứ, lòng anh  cuộn trào với cảm giác khó chịu. Sự thân mật giữa Harry và Devlin làm anh không thể ngừng ghen tỵ đang dâng trào.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

Ẩn QC