✨ Chương 2.2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Ga tàu Hogwarts. 

Lần đầu tiên Draco hoàn thành nhiệm vụ huynh trưởng của mình một cách cẩn thận như vậy, cẩn thận kiểm tra từng cái rương của học sinh có đặt đúng cách trên giá hành lý hay không, và liệu có vấn đề gì với những con vật cưng của tụi nó hay không - chỉ để tìm cách trốn về khoang của mình.

Có quá nhiều chuyện đè nặng lên vai hắn, các Tử thần thực tử tấn công, việc giữ đúng lời thề, cặp vợ chồng Muggle đã chết, thần chú bùa thần hộ mệnh thì cũng chẳng tiến triển được gì, và lọ dartarotoxin trong rương của hắn.

Dưới sự thúc đẩy của dì Bella, hắn đã phải mua lọ độc dược này ở hẻm Knockturn. ( " Ngay cả khi vào được trường Hogwarts, Lucius cũng sẽ không giết Dumbledore theo cách này. Chủ nhân đã giải quyết vấn đề cho chúng ta " Bellatrix cười khúc khích và nói, " Mày có thể đưa cho hắn trước, hắn sẽ không đề phòng học sinh đâu, nêú Dumledore bị đầu độc chết như thế này thì Draco, mày làm rất tốt " ) Lúc đó Draco đã giả vờ như không ngạc nhiên - nhưng sự thật là hắn đã biết cha hắn được giao nhiệm vụ này bởi Chúa tể Hắc ám.

Hèn chi bố mẹ hắn đã bận rộn suốt cả kỳ nghỉ, không có gì đáng ngạc nhiên khi họ yêu cầu hắn tránh xa mọi chuyện.


Có một tràng cười lớn phát ra ở khoang gần đó, và Draco cau mày nhìn sang, nhìn thấy một cái đầu đen bù xù ở đó.

Potter chết tiệt đang ở đó! 

Draco căng thẳng, quay người rời đi. Bóng cây Cao nguyên Scotland lướt qua cửa sổ, và một con cú nâu xám ở trên giá hành lý kêu lên. 

Draco nhớ rằng có một bữa tiệc của Giáo sư Slughorn được tổ chức ở khoang C,  hắn thấy Zabini cũng đã đi tham gia. Nhưng Malfoy thì không được mời - đám nhà Hufflepuff đang nhìn hắn thì thầm bí mật điều gì đó.

Draco đi về phía cuối tàu mà không biểu lộ cảm xúc gì, mỗi cánh cửa khoang đều gây ra tiếng động hỏng hóc mỗi khi hắn đi ngang qua. Draco phải thừa nhận rằng hắn đã rất giận dữ vì giáo sư mới bỏ mặc Malfoy. Nhưng tất cả cũng qua rồi.

Không có học sinh nào ngồi ở toa cuối cùng, trên mặt đất đầy những chiếc rương hay những gói hàng kì dị. Draco đột ngột kéo cánh cửa nhỏ ở cuối toa, tiếng còi bên ngoài xe lửa và làn gió chiều đột ngột tràn vào trong toa. Khi hắn bước vào, hắn cảm nhận được có thứ gì đó bị thổi bay sau lưng.

Draco nghiến răng nói: " Đủ chưa, Potter, thế quái nào mày lại đi theo tao! " 

Xung quanh vẫn yên lặng, không có tiếng trả lời hắn.

Draco nắm chặt khung cửa, mái tóc bạch kim của hắn bị gió thổi bay. " Tao biết mày đang ở đây, Potter. Mày sao vậy? Không thích hưởng thụ tình cảm của giáo sư à? Không thích ăn vặt cùng với đám bạn bè của mày à? Theo tao thế này thì có ích lợi gì, nếu tao từ đây nhảy ra ngoài, liệu cậu bé sống sót có định theo tao tới cùng không? " 

Vẫn không có tiếng trả lời, giống như Draco là người duy nhất đang đứng ở đây.

Tốc độ tàu dần chậm lại, đã sắp đến nơi. Draco hít một hơi thật sâu trong làn gió đêm, đứng thẳng lưng, ngẩng đầu lên và nói, " Potter, tao cho mày một lời khuyên: tránh xa tao càng xa càng tốt. Chắc mày cũng biết mối quan hệ giữa gia đình tao và Chúa tể Hắc ám rồi nhỉ? Biết đâu một ngày nào đó tao sẽ cho mày một nhát dao vào bụng, rồi ôm xác của mày dâng cho Chúa tể Hắc ám, mày có thích thế không? "

Hắn duỗi chân chuẩn bị trở lại khoang của mình: " Ở lại đây, Potter. Tao không muốn giết mày trong khoang của Slytherin " 

Sau khi tên phù thủy tóc bạch kim giận dữ rời đi, những gợn sóng nước như xuất hiện trong không gian trống trải, và Harry Potter xuất hiện trong làn không khí mỏng manh. Cậu bước tới, đóng cánh cửa lại, run rẩy trong gió, chiếc xe dừng lại: " Malfoy muốn giết mình? Không... Cậu ta chỉ không muốn mình cản trở công việc thôi đúng không? Chết tiệt, cậu ta đang làm cái quái gì vậy chứ? " 

*

Draco bị sốc khi nhận thấy sự thật rằng rất khó để tránh mặt Harry Potter.

Hắn không biết Gryffindor đó đã làm điều đó như thế nào, cậu ta có thể tìm thấy hắn gần như ngay lập tức ngay sau khi hắn vừa bước ra khỏi kí túc! 

Ngay cả thư viện cũng không an toàn nữa, trước đây Potter có bao giờ ham học hỏi như thế này đâu, không phải cứ ngủ gục với cuốn sách trong khu vực đọc sách sẽ tốt hơn sao? Tốt hơn là Potter nên dành nhiều thời gian cho việc luyện tập Quidditch!

Ừ, và Quidditch, Draco đã quyết định nói với Urquhart rằng hắn sẽ rời khỏi đội Quidditch. Potter đã gặp đủ thứ chuyện với cây chổi của nó, và Draco không muốn trở thành tấm đệm cho Potter rơi từ trên không trung xuống. 

Và khi chọn môn học, thầy Snape cau mày hỏi: " Sao không chọn thảo dược? Dù trò không cần phải tính toán vấn đề công việc, nhưng vì muốn học dược pháp, thảo dược cũng phải được thành thạo "

Bởi vì có Potter trong lớp thảo dược!   Draco không thể nói lý do như vậy được, nên hắn phải thừa nhận: " Con quên mất "

Snape gật đầu và bổ sung khóa học này cho hắn, nhân tiện cũng đánh dấu thêm lớp học bùa chú bên cạnh: " Cụ Dumbledore nói trò hứng thú với những câu thần chú, tôi cũng nghĩ học thêm nhiều có thể giúp được cho trò " 

Không! những câu thần chú tôi muốn học chắc chắn không phải là nội dung giảng dạy trên lớp, Draco chua xót nói: " Cảm ơn giáo sư " 


Tuyệt vời, bây giờ thì Draco có một lịch học mới giống hệt như Harry Potter, ngoại trừ lớp Độc dược. Potter chắc chắn sẽ không đi học lớp Độc dược nâng cao.



—— Phải nói một cách đau đớn rằng Merlin đã không phụ lòng ngài Draco Malfoy. Lớp độc dược cũng bị chiếm chỗ. Potter và Weasley đã lao vào lớp học 10 phút sau khi bắt đầu giờ học.

" Hãy dùng sách giáo khoa cũ trong tủ trước đi " Slughorn rất nhiệt tình với Potter. " Cứ chọn một chỗ ngồi thoải mái. Thôi, tạm thời mấy trò hãy mượn vạc của các bạn cùng lớp đi"

Tiếng báo động điên cuồng reo lên trong đầu Draco. Hắn hồi hận vì điều đó, hắn không nên ngồi một mình chỉ để tránh nói chuyện với đám bạn của mình...Bây giờ thì 4 Ravenclaw đang ngồi cùng nhau, và chỉ còn 1 chỗ trống bên bàn của Granger và Hufflepuff...nhưng Weasley đã tới đó trước.

Và Potter chỉ có thể chọn ngồi vào chỗ còn trống duy nhất,  bên cạnh Draco.

Potter đã chọn chiếc bàn thứ hai, với một tên Slytherin đang khó chịu.

Khi Gryffindor mắt xanh ngồi xuống bên cạnh, Draco cố hít vào để tự an ủi mình rằng đó chỉ là một bài học về độc dược, không sao cả. Đây là lớp học nâng cao NEWTs, sẽ không có học sinh nào bị giết bởi cái vạc hết.

Nhưng điều đó không có nghĩa là Draco có thể chịu được ánh mắt của Potter cứ quan sát hắn kể từ khi cậu ngồi xuống.

" Potter, quay đầu đi chỗ khác đi, tao sẽ không giết mày ở lớp Độc dược " 

" Tôi không tin rằng cậu muốn giết tôi, mặc dù một số việc cậu đã làm còn tệ hơn cả việc giết người " Potter do dự một lúc lâu trước khi cất tiếng hỏi, " Cậu rút khỏi đội Quidditch à? " 

Draco ngạc nhiên nói: " Cha tôi còn chẳng cần tôi báo cáo chuyện này với ông ấy " 

Potter lật giở cuốn sách cũ nát của mình: " Tôi đã thấy một khóa đào tạo Tầm thủ của Slytherin mà tôi chưa từng thấy trước đây " 

" Sao? Harry Potter sợ hãi và muốn tìm hiểu thông tin chi tiết về đối thủ để về mách lẻo với đội của mình à? " 

" Đừng đùa Malfoy, ngay cả cậu cũng thua tôi, Urquhart làm sao có thể tìm được người tốt hơn chứ " 

Có ai đó đang hét lên: " Harry... " 

" Cảm ơn vì lời khen. Nhưng tôi vẫn khuyên đội trưởng Gryffindor nên dành nhiều thời gian hơn cho việc luyện tập Quidditch thay vì đến thư viện " 

" Tôi đã nói rằng tôi thích bầu không khí ở thư viện. Điều đó không liên quan gì đến cậu, Malfoy. Nhưng Tầm thủ cũ Slytherin hãy giải thích tại sao cậu lại thà bỏ đội Quidditch và đến thư viện mỗi ngày --" 

" Harry! " 

Draco đột ngột bừng tỉnh và thấy rằng mọi người trong lớp học đang nhìn vào họ. Nói một cách chính xác thì, hãy nhìn Harry Potter.

Giáo sư Slughorn đứng trước 1 cái vạc màu vàng và gọi tên Potter một lần nữa, " Harry, hãy cho tôi biết tên lọ thuốc này là gì " 

Potter quay đầu nhìn một cách lúng túng.

Một lọ thuốc phát sáng bằng ngọc trai đang rơi xuống trong cái vạc vàng. Hai cô gái Ravenclaw đang tiến lại gần cái vạc, với vẻ mặt say sưa trong khi tay Hermione giơ cao ( như mọi lần ), có vẻ như đã có câu trả lời.

Slughorn nhắc nhở Harry: " Trò có thể quan sát hơi và mùi của nó, đây là một loại thuốc có mùi rất đặc biệt.

" Nó có mùi nước xoáy, " Potter nói với vẻ mặt đau khổ - " Nhưng cái mùi này, uh, con không ngửi thấy gì cả... oh, không, hình như con ngửi thấy mùi siro tart, và vân sam? - À đó là mùi của cây chổi gỗ " 

Draco cau mày, với ánh ngọc trai và hơi nước xoắn ốc, hắn đã xác định được rằng cái vạc có thể chứa thuốc lắc ở trong đó, nhưng vấn đề là mùi hương.

Thông thường, thuốc lắc có thể khiến mọi người ngửi thấy mùi hương yêu thích của họ. Nhưng giống như Potter đã nói, sau khi cái vạc được mở ra, Draco không ngửi thấy mùi gì cả. Hắn chỉ cảm thấy có chút ngột ngạt hơn.

" Đúng vậy " Slughorn gật đầu và cho Hermione cơ hội trả lời.

" Thật là ngây ngất. Mùi hương của nói tùy thuộc vào từng người, và ai cũng có thể ngửi thấy mùi yêu thích của họ...Con ngửi thấy mùi cỏ mới cắt, giấy da mới tinh và — " Hermione nói nhỏ dần, " Đây là  thuốc tình dược mạnh nhất thế giới "

Slughorn khen ngợi câu trả lời của Hermione: " Chính xác, cộng Nhà Gryffindor  20 điểm " 

Potter nói vui: " Hermione là người học giỏi nhất lớp " 

Draco không trả lời. Hắn nghi ngờ sờ mũi mình, nhưng vẫn không ngửi thấy mùi gì mới.

—— Có vấn đề gì với khứu giác của hắn à?


- to be continued -

12:10 PM  

02.09.21 

@ tranthaonhi_neh 

Chúc mừng ngày Quốc khánh Việt Nam 🎉🎉🎉


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net