Chap VI: Quên để nhớ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


  - Hermione này, em có còn nhớ vào một ngày mưa hồi em năm tuổi không?

- ...

- Không à. Đó là một ngày mưa đầu hạ, chúng ta cùng trú mưa dưới mái hiên của một tiệm sách cũ.

- ...

- Vẫn không nhớ à. Để anh gợi ý thêm nha. Khi đó em tự giới thiệu mình là Hermy rồi còn dám đặt biệt danh cho anh là Cold nữa.

- ...

- Vẫn không nhớ sao? Không sao, anh không giận em đâu vì anh yêu em mà. Thế còn em, em có yêu anh không?

- ...

- Em vẫn nói không à! Thôi được, vậy thì chỉ cần mình anh yêu em là đủ rồi.
.
.
.
- Draco này, em nhớ ra anh rồi. Anh là Cold phải không? Cậu nhóc em gặp hồi năm tuổi.

- ...

- Anh không trả lời à? Em nhớ ra rồi thật mà, đó là một ngày mưa to lắm và anh lạnh như băng ấy, nên em mới gọi anh là Cold.

- ...

- Anh vẫn không trả lời à. Giận em rồi phải không? Thôi mà em biết lỗi rồi, anh tỉnh lại đi, sao cứ giả vờ ngủ hoài thể?

- ...

- Thì ra anh ngủ thật à, anh mệt mỏi lắm rồi phải không? Chắc hẳn vậy rồi. Thôi được, em sẽ ngủ cùng anh.
.
.
.
Chuyện xưa kể lại rằng, ngày xửa ngày xưa ở một vương quốc nọ có một thằng mù bị nguyền rủa yêu một nàng công chúa, nhưng không dám nói ra. Nó cứ chôn chặt tình cảm trong lòng chi đến ngày trút hơi thở cuối cùng trên giường bệnh. Nó chết trong câm lặng mà không hề biết rằng công chúa cũng yêu nó. Ngày nó chết, trời đổ mưa, công chúa cũng đi theo nó. Nước mắt nàng cùng máu của nó tan vào mưa hòa cùng gió vọng thành khúc bi ca vang mãi ngàn đời.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net