Chương 10 : Báo thù

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

" Con yêu, con đang làm gì thế ! " Ông Granger ngồi xuống bên cạnh đứa con gái nhỏ với mái tóc xù dày xoa đầu cô bé

" Con đang đọc sách, cha à ! Con mmuốn hỏi cha một câu được không ạ ?"

" Được chứ, Con yêu ! "

" Cha, bộ khi một phù thủy sinh ra đã định sẵn là mình cao quý rồi sao ? Còn những người như chúng ta lại được coi là " Máu bùn " " Cô bé ngây thơ hỏi

" Ồh ! Con yêu, con người khi được sinh ra ai cũng giống như ai không phân biệt sang hèn, cao quý hay không cao quý mọi người đều bình đẳng như nhau nhưng cũng có một số người lại không thích điều đó họ cho rằng họ cao quý, hơn những người khác ví dụ " như chúng ta " mặc dù thế con không cần tự ti về dòng máu của mình, con phải dũng cảm đứng lên chiến đấu chống lại cái được gọi là " phân biệt " và hơn thế nữa là một tấm lòng nhân hậu biết yêu thương quan tâm giúp đỡ mọi người nhé, ta tin rằng mai sau con sẽ là một phù thủy có thể gạch bỏ đi những định kiến giữa chúng ta và họ, Con yêu ạ ! "

" Dạ ! Con nhất định sẽ cho họ thấy ai cũng giống như ai đều có quyền được bình đằng mà không cần phải " Phân biệt " mình là thuần chủng hay Muggle " Cô bé tự tin khẳng định chắc chắn với ông

" Vậy chúng ta hứa đi cha ! " Cô bé nhỏ đưa tay ra móc ngoéo với ông

" Được ! Đã nói thì phải giữa lời nếu không sẽ trở thành cục socola bốc mùi ! " Cô bé và ông cùng đồng thanh móc ngoéo thể hiện cho những gì mà hai người đã hứa, họ vui đùa cùng nhau, yêu thương, một gia đình thật vui vẻ và hạnh phúc

Hermione nhìn thấy bản thân mình lúc nhỏ nhớ về những mảnh ký ức vụn vặn giữa cô và cha mẹ làm cô cảm rất thấy vui, rất ấm áp nhưng

" Các người là ai sao lại xông vào nhà tôi " Ông hét lên giận dữ

" Tôi là ai sao ? Một Muggle thấp kém như ông mà cũng muốn biết tên của tôi sao ? " Pansy chế nhạo ông bà,

" Cô muốn gì ở gia đình tôi ?"

" Muốn gì sao ? Haha " Pansy kiêu ngạo vuốt mái tóc xinh đẹp của cô ta cười mang rợn " Thứ tôi muốn là mạng của hai người "

" Thưa cô, tôi không biết cô là ai ? Và gia đình chúng tôi cũng không gây sự gì với cô nếu cô mà cứ như thế tôi sẽ gọi cảnh sát " Ông dùng giọng điệu bình tĩnh giải quyết nhưng không có nghĩa là ông sợ sệt bất cứ ai, để có thể bảo vệ vợ mình

" Ôi cảnh sát kìa là thứ gì nhỉ ? À tôi biết rồi là một đám phế vật hay làm trò cho người ta xem đúng không ? " Pansy vừa nói vừa miệt thị khinh bỉ khiến cho cả đám Slytherin cười phá lên, một cô gái tóc vàng lên tiếng

" Thôi nào, Pansy mày làm cho hai ông bà ấy sợ rồi đó mau mau kết thúc đi chứ nếu không người nào đó về nhìn thấy cảnh này sẽ đau khổ, gào thét giống một con chó đấy !" Cô ta dùng giọng điệu khinh bỉ, nhìn về hai người họ

" Phải rồi chứ, nếu không người nào đó sẽ phải đau khổ kêu cha ơi mẹ ơi thật là đáng thương ! " Pansy chăm chọc rồi kéo một chàng trai với mái tóc vàng khuôn mặt có chút sợ hãi

" Anh mau cho tôi xem tình cảm của anh dành cho tôi đi, mau lên nào không phải anh nói anh yêu tôi sao anh sẽ tuân theo những gì mà tôi nói sao chỉ cần anh giết bọn họ tôi sẽ là của anh chỉ một mình anh thôi ! " Pansy đi xung quanh người con trai ấy rót những lời quyến rũ vào tai anh ta, khiến anh ta không thể không làm theo những gì mà cô nói " Nào, nhanh lên đi chỉ cần một câu nhỏ thôi mà đừng làm tôi phải thất vọng chứ !!" Chàng trai không ngần ngại mà hét lên " Cruio !!! " Ông bà Granger ngã xuống sàn trong sự đau đớn, vũng vẫy tất cả mọi thứ xung quanh chỉ bao trùm những tiếng cười man rợn, khinh bỉ

" Tốt lắm, tốt lắm bây giờ anh phải nên kết thúc rồi đó ! Mau lên sau khi xong hãy đến bên vòng tay của em nào !! " Pansy ra sức quyến rũ anh ta dùng những lời mật ngọt để anh ta giết chết Ông bà Granger, đối với cô anh ta không khác gì con cờ để cô ta lợi dụng, mặc sức mà điều khiển sau khi xong chuyện này Pansy và nhóm bạn của cô ta sẽ đổ mọi trách nhiệm lên đầu chàng trai ấy để anh ta phải  im lặng cô sẽ dùng những lời lẽ đáng thương để anh ta phải nhận tội thay, thế là sẽ không ai biết chuyện này, còn con nhỏ đấy sẽ cảm nhận được hương vị của nỗi đau, thống khổ. Pansy tiến lại gần ông bà Granger đang quằn quại trong đau đớn ấy thì thầm với hai ông bà

" Các người đừng trách tôi có trách hãy trách đứa con gái yêu quý của hai người muốn tranh giành Draco của tôi sao, đúng là không tự lượng sức mình, đám " Máu bùn " dơ bẩn, thấp hèn ! Hahah !!! " Pansy cười lớn không ngừng sỉ vả họ, rồi cô đến bên chàng trai nói những lời mật ngọt đó một lần nữa.

" Mau nhanh lên đi, nếu không chúng ta sẽ bị phát hiện đấy ! Anh à ! " Chàng trai vẫn còn sợ hãi khi vừa mới sử dụng lời nguyền tra tấn lên hai người Muggle, chân anh ta đứng không vững nhưng mong muốn có được tình yêu của Pansy anh ta không ngần ngại dùng lời nguyền chết chóc " Avada Kedavra " lên  hai ông bà Granger trong phút chốc tia sáng xanh hiện lên hai ông bà Granger đã chết với sự đau đớn tội cùng, chỉ còn nghe thấy tiếng cười vang vọng đầy man rợ của nhóm Pansy.

" Không !!!!!" Hermione gần như hét trong vô vọng mà không thể làm gì khác, tất cả khoảng không gian đều bao trùm lấy cô cảnh tượng kinh hãi ấy vồ lấy cô như sự đau đớn tột cùng, chỉ biết đứng đó nhìn cha mẹ quằn quại trong đau đớn trong quất ức mà không thể làm gì khác hơn.

Đột nhiên cô bất ngờ mở mắt bật dậy thì ra chỉ là mơ, dù chỉ là mơ nhưng đó lại là thì bây giờ đây nó chả khác gì địa ngục, chưa bừng tỉnh bởi cơn ác mộng ấy thì giờ mình đang ở đâu đây Hermione nhìn xung quanh tại sao cô lại ở chỗ này, cô nằm trên chiếc giường trắng bên tay Hermione kim đang đâm vào da để truyền nước, chỉ là một căn phòng với bốn bức tường đây là bệnh viện, sao cô lại ở đây ? Ai đã đưa cô vào đây ? Không phải mới lúc nãy cô vẫn còn đang ngất xỉu dưới lớp tuyết lạnh lẽo ấy sao ? Những câu hỏi bủa vây cô cho đến khi tiếng mở cửa đã đánh thức cô khỏi dòng suy nghĩ của mình, bước vào cô bạn thân của mình Sam, Hermione ngạc nhiên khi thấy Sam ở đây

" Cậu ! " Sam đỡ Hermione nằm xuống không cho cô nói tiếp câu nào, chỉ cầm giỏ táo của mình đặt lên chiếc bàn gần kệ giường, ngồi xuống

" Cậu gì cậu ! Cậu có còn xem mình là bạn nữa hay không ? Cậu biết mình lo cho cậu cỡ nào không hả, cậu có biết lúc cậu nằm trên đống tuyết lạnh lẽo kia làm cho tớ sợ đến dường nào không ? Cậu chỉ biết đến bản thân cậu thôi không quan tâm đến người khác nghĩ gì ? Đồ ác độc nhà cậu ? " Sam hờ dỗi trách móc, khóe mắt đã rơi những giọt trân châu 

" Mình xin lỗi ! Cậu đừng khóc, thấy không mình đã không sao rồi mà !! " Hermione ngạt đi những giọt trân châu ấy

" Mình mới vừa tỉnh lại thôi không nhận được những lời hỏi thăm thì cô bạn của mình lại trách móc mình rồi ! "

" Hỏi Hỏi cái đầu của cậu ấy ! Nếu còn có lần sau mình sẽ mặc xác cậu nghe rõ chưa " Sam thút thít nhìn cô bạn của mình vẫn bình an làm cô thấy rất vui

" Vì sao cậu biết mình ở đó mà có thể đưa mình tới đây ! " Hermione thắc mắc vì sao Sam lại ở đó

" Cậu đó phải bồi thường cái lưng cho mình đấy biết không ! "  Sam bắt đầu kể lại những gì mà cô đã gặp Hermione khi đang đi viếng mộ cũng gần ngay chỗ của Hermione khi nghe tiếng hét thất thanh chính là của cô bạn của mình, cô lập tức chạy lại nhưng chỉ thấy Hermione đã nằm trên nền tuyết lạnh lẽo, khắp nới toàn là máu, Sam lúc này không hề hoãn sợ mà chạy lại cõng cô bạn của mình đến bệnh viện trong đầu chỉ nghĩ làm sao cứu được cô bạn mình, khi tới bệnh viện cô còn hét vào mặt tên bác sĩ kia nếu không cứu được cô thì đập nát cái bệnh viện này ra.

" Cảm ơn cậu, Sam ! Mình sẽ không để bất kỳ người thân nào của mình rơi thêm bất kỳ giọng nước mắt nào nữa cả ! " Hermione vực dậy, nhẹ nhàng đặt tay cô lên tay Sam khẳng định với cô bạn của mình và cảm ơn Sam đã cứu cô người bạn yêu quý của Hermione,từ nay sẽ không để kẻ nào lại hại cô bạn của mình như cách họ đã làm với cha mẹ cô.

" Nếu còn coi mình làm người thân thì làm ơn hãy chăm sóc bản thân mình cho thật tốt, được chứ !  "

" Được ! "

" Vậy giờ mình phải đi mua cho cậu chút gì ăn mới được, rồi mình sẽ gọt táo cho cậu !  "

" Được ! Cảm ơn cậu "

" Đừng khách sáo ! Nằm nghỉ đi "

Sam nói rồi rời đi, còn Hermione cô nhớ lại những gì đã xảy ra lúc ấy, kể cả trong mơ hay thực tại cảnh tượng khinh khủng đó cô sẽ bao giờ quên và cũng không cho phép mình được quên mối thù giết cha và mẹ.

" PANSY !!! "  Hermione sẽ bắt cô ta trả lại những gì mà hôm nay cô phải gánh chịu những nỗi đau giày vò, sự tuyệt vọng bất lực Hermione sẽ bắt cô ta phải trả lại từ món, từ món, món một, nợ máu thì phải trả bằng máu.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

Ẩn QC