Chưa đủ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Gió gào thét cắt xuyên qua đá để lại những vết chém lớn. Tiếng vẫy cánh phần phật trên không trung, chủ nhân của gió lốc cười lớn kiêu ngạo nhìn tòa tháp đất đá đang dần sụp đổ. Cậu ta trông cực kì tự tin nhưng mồ hôi hai bên thái dương cùng vẻ phô trương quá lố ấy đã bán đứng sự mệt mỏi của cậu. Cậu đang cố đóng giả rằng mình không sao sau khi ra một đòn tiêu tốn một lượng năng lượng khổng lồ như thế.

Nhưng đối thủ của cậu ta đang trốn trong đất đá đã nhận ra điều đó. Khoảng khắc cậu ta lau mồ hôi thả lỏng, đối thủ quyết đoán chớp thời cơ tấn công. Đất đá phóng lên từ đất túm lấy chân cậu. Cậu trai giật mình hốt hoảng mất cân bằng rơi xuống, đối thủ liền cầm búa phóng tới nhưng khi đến nơi thứ chào đón gã không phải là một khuôn mặt kinh ngạc, sợ sệt mà là một khuôn mạt bình tĩnh, mỉm cười, vẻ mệt mỏi ban nãy cũng biến mất tăm. Đối thủ ngay lập tức có cảm giác xấu muốn từ bỏ đòn tấn công, gọi đất đá bảo vệ nhưng đã quá muộn. Từ vết chém trên mặt đất ở đằng sau có một thứ gì phóng ra va chạm với áo giáp đá mới tạo thành phá tan nó. Đối thủ chưa kịp nhướng mày ngạc nhiên đã bị cậu trai cho ăn một đấm bay khỏi sân đấu ngất xỉu.

Cậu trai nhẹ nhàng hạ cánh xuống sân đấu ngầu lòi đưa tay bắt lấy chiếc boomerang của mình trong tiếng hoan hô vang trời của khán giả.
" Tuyển thủ Lena chiến thắng. Ôi trời chúng ta vừa nhìn thấy gì?! Tuyển thủ Lena vừa chơi một đòn mạo hiểm với chiếc boomerang của mình..."

Finland trong lớp vừa nghe giảng vừa lấy sổ ghi chép lại bài giảng. Hôm nay học về các loại thực vật có khả năng phóng đại năng lực.
" Có rất nhiều người nghĩ năng lực tồn tại dưới dạng một vầng sáng vô hình nhưng thật ra năng lực lại là các tia, sợi vô hình cực kì cực kì nhỏ. Và những loài cây như thế này", cô Arly chỉ vào chậu cây có mấy bông hoa nhỏ cứ mãi lung lay từ lúc bắt đầu lớp tới giờ, "giống những loài cây bình thường nhạy cảm với âm thanh, chúng vô cùng nhạy cảm với các tia năng lực. Chúng có thể hấp thu sợi nhỏ đó rồi phóng đại nó lên trả về hoặc gửi cho những cây khác tạo thành một mạng lưới như kiểu mạng lưới thông tin của chúng ta, có thể gửi đi cũng có thể phản hồi."
" Ứng dụng của loài thực vật này là vô bờ bến nhưng thật đáng tiếc là những loại thực vật này rất khó trồng. Chúng chỉ mọc ở lằn ranh tiếp xúc giữa thế giới bình thường và thế giới huyền ảo. Rất đáng tiếc." Cô tiếc nuối trêu chọc cái lá nhỏ xinh của cây rồi đặt chậu câu xuống, hỏi học sinh:
" Được rồi. Ai có thể cho cô ví dụ về-"
Một học sinh đột ngột giơ tay: "Thưa cô."

Cô Arly đưa tay mời bạn đó đứng dậy: "Sao vậy em?"
Bạn học sinh gãi đầu, hơi chút xấu hổ nói: "Cho em xin phép rời lớp sớm. Em chuẩn bị thi đấu rồi cô."
Cô giáo hơi ngơ ra rồi nhớ tới gì gật đầu: "Vậy em cứ rời đi trước đi. Cố gắng thi đấu nhé."
" Dạ." Bạn học rời khỏi lớp nhanh như tên lửa. Một chốc đã mất tăm.

Từ sáng đến giờ cứ lục tục vào người lại xin thầy cô rời lớp để đi thi. Thầy cô cũng đã được báo trước nên cũng dễ dàng phần nào.
Để theo kịp tiến độ của kế hoạch học tập các lớp học vẫn được tổ chức trong thời gian đầu của giải đấu, tuy rằng đã chọn các môn phụ không quan trọng để dạy và sắp xếp lịch đấu nhưng vẫn không thể tránh các trường hợp rời tiết giữa giờ được mà cũng đâu thể vì một phần nhỏ học sinh mà để cả trường thất học được. Nhưng may một điều là những học sinh phải rời giữa tiết thường là các thí sinh chưa qua được vòng loại nên họ phải bận bịu đấu được lúc nào hay lúc đó, còn các học sinh đã vào vòng tứ kết như Finland, Ukraine, v..v... thì lịch thi đấu đã giảm bớt rồi, không phải lo quá.

Cho dù vậy....

" Hết tiết rồi. Các em nhớ đọc bài trước nha. Cô đi đây."
Cô vừa ra khỏi lớp, Finland đã dọn xong cặp chuẩn bị đi. Ukraine ngạc nhiên vì thằng bạn hôm nay đột xuất siêng năng liền hỏi:
" Mày làm cái gì vậy? Đi sớm thế? Chiều mới có trận đấu cơ mà?"

" Xem trận đấu của mấy đứa em."
" Thương em quá nhỉ. Tao thấy ghen tị quá. Ước gì." Ukraine bóp ngực buồn khổ.
Không thèm chú ý tới cái trò hề trước mắt, Finland dọn xong cặp rời đi chỉ để lại một câu:
" Nếu Russia thật sự đến cổ vũ cho mày trong trận đấu thì mày sẽ ám ảnh tới mức bỏ thi đấy."
Có một điều mà Ukraine không biết là Finland không chỉ phải đi xem các em ở khu dưới nước mà còn phải lặn lội lên đảo bay để xem cuộc đua của lớp hướng đối diện, xong sau đó lại phải vòng lên sân thi đấu cách đảo bay nửa cái trường để tham gia tứ kết. Mấy ngày nay Finland cứ chạy tới chạy lui như thế này, thời gian để đi chơi còn không có. Finland thấy giờ mình còn siêng hơn lúc có cuộc họp với EU. Mặt khác thì vì đi nhiều nên giờ Finland đã thuộc toàn bộ đường đi nước bước và các khu vực của ngôi trường này, coi như cũng là hạnh phúc trong bất hạnh đi.

" Ring. Ring. Ring."
"..Alo..?" Finland vừa chạy vừa nghe. Đầu dây bên kia im lặng một lúc đến khi Finland gần hao hết kiên nhẫn mới chịu mở lời.
" Sắp đến giờ rồi. Cậu đang ở đâu vậy?" Giọng Russia vang lên, sâu hơn thường ngày nhưng Finland quá bận bịu để chú ý điều đó.
" Blyat...Đang bay-y đến. Chờ." Finland mệt đến mức chửi bằng tiếng Nga luôn sau đó cúp máy.

Ở bên kia Russia nghe tiếng tút tút hồi lâu mới chịu cất điện thoại. Rus đưa tay xoa mặt mình, hai má anh giờ như bị bỏng, nóng rực, ửng đỏ. Tiếng thở dốc vừa rồi làm anh nghĩ đến một số thứ không trong sáng.

Rus chịu thua thở dài.
" Em đúng là chất độc mà."

××××××××××××××

Khoảng khắc mà Finland bay đến, chính xác là bay đến, một đôi cánh đen dang rộng trên bầu trời rồi đáp xuống đất kế bên anh như một thiên thần sa ngã, Russia ngay lập tức kéo Finland về phía mình đồng thời liếc cảnh cáo những bạn học sinh đang mê mẩn trước cảnh tượng vừa rồi. Màu trắng thuần khiết đi cùng màu đen tà ác luôn là một tổ hợp hấp dẫn ánh mắt của người khác.

" Này làm cái gì vậy hả?" Finland đẩy Rus ra. Cánh cậu vì tâm trạng khó hiểu của chủ nhân cũng phập phồng hé mở.
Russia nhìn chằm chằm vào cậu, nghiêm giọng nói: "Cất cánh đi trước đã."
" Hửm." Finland chú ý tới các học sinh đang nhìn mình, cậu không nói nhiều liền làm theo lời Rus, cậu không thích mình là trung tâm của sự chú ý.

Cánh mất, các tầm mắt dần dời đi, Finland hài lòng kéo Rus đi vào trong.

Russia nhìn người con trai mình thích hoàn toàn không hề biết sức hút của mình mạnh đến mức nào thấy vừa vui vừa buồn. Từ lúc có năng lực, vẻ ngoài của Finland có sự thay đổi rất nhỏ, các chi tiết trở nên tinh tế hơn: khoé mắt sâu hơn một chút càng làm bật lên sự sắc bén lạnh lùng trong khi những đường nét còn thô lại dần trở nên nhu hoà hấp dẫn, màu da cũng có một sự thay đổi nhỏ khiến nó càng thuần chất, càng nổi bật với màu đen của đôi cánh,...

Năng lực đang cải tạo cơ thể của cậu, đưa nó lên trạng thái tốt nhất đồng thời cũng vì thế mà tăng mạnh sức hút của Finland. Bình thường thì không dễ nhận ra nhưng chỉ cần Finland để lộ đôi cánh hoặc dùng năng lực của mình mọi người đều sẽ bị cậu thu hút. Không có gì lạ khi người của khối bay dù chỉ có ít người nhưng lại có nhiều fan hâm mộ nhất, nhất là những người có cánh màu thuần như trắng hoặc đen. Họ dễ khiến người ta liên tưởng đến những sinh vật cao quý chỉ có trong thuần thoại kia.

Dựa trên việc Finland trông như ác quỷ, Russia đảm bảo cái tính lạnh lùng của Finland chỉ càng làm người khác thêm điên cuồng vì cậu. Điển hình là bây giờ đã có mấy kẻ cứ mãi nhìn cậu mà không hề bị anh doạ sợ.

Russia khoác hờ lên vai Finland. Những đánh dấu mơ hồ thế này đã không còn đủ để ngăn những kẻ khác tiến đến cậu, càng không còn đủ để Russia cảm thấy thoả mãn. Anh khẽ siết chặt vòng tay, hài lòng khi thấy Finland chỉ liếc anh chứ không giãy ra.

Nhưng nó vẫn chưa đủ....

Finland chú ý thấy mắt Russia giờ rất sâu, sâu thăm thẳm, sâu đến mức không thể đo đếm được y hệt như người ở trong mơ. Và cậu cũng cảm thấy tốt nhất là không nên hỏi về nó.
" Này. Ghế của tụi mình nằm đâu vậy?"
" Dãy C đầu hàng đấy."
Vậy anh đang kéo tôi đi đâu đây? Finland chấm hỏi đầy đầu khi thấy Russia kéo mình đi càng lúc càng xa khán đài. Đến khi Russia đứng trước một quầy hàng sau đó nhét một chai nước ướp lạnh vào tay cậu, Finland mới ngạc nhiên nhìn anh. Finland mở nắp uống một ngụm, dòng nước mát chảy xuống họng rất sảng khoái. Nước này còn là nước khoáng, không phải nước ngọt, giải khát giải mệt rất tốt.

Russia thấy Finland uống một hơi nửa chai liền tự tổng kết phê bình bản thân. Vì nghĩ quá nhiều thứ vớ vẩn mà suýt chút nữa quên mất Finland vừa tốn sức bay một đoạn đường dài đến tận đây, dù cậu có không nói thì chắc chắn cũng rất khát nước, may mà bên trong vẫn còn có chỗ bán. 

Hai người nhanh chóng quay về khán đài, vừa kịp lúc khi trận đấu đầu tiên bắt đầu.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net