Chap 34

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Xử Nữ đến bên chỗ ngồi thì đang thấy Thế Phi đang ngồi bên Bạch Dương, gương mặt nàng bây giờ tỏa khí, ánh mắt sắt bén nhìn Thế Phi đang đắc ý. Nhìn thoáng qua đúng như nàng nghĩ, Cô ta cũng mang long thai, cháu đức tôn của Đương Triều Quốc ..đang được mang trong cô ta..
- Đại Vương Phi, nàng đứng đi. Thế phi đang mang long thai_ Bạch Dương lạnh nhạt nói, một chút chua xót nàng cảm nhận được, cô gái sắp phong làm phi cũng đang ngồi bên cạnh của Bạch Dương, sắc thái cũng xinh đẹp..
- Dương Gia, cớ sao Chính Phi phải đứng. Mà Thứ Phi được ngồi_ Song Tử nói rồi uống ngụm trà,..vẻ mặt bình thản như chẳng sợ ai.
- Song Tử, ta đứng là được_ Xử Nữ nói, Song Tử rung tay tách trà xém đổ. Đánh ánh mắt đầy ấm ức nhìn nàng.
- Bạch Dương, thê thiếp con cũng có chỗ ngồi cả thôi, để chính phi con đứng thật là không hợp quy củ_ Nhung Quý Phi lắc lắc nắp trà nói Bạch Dương. Hoàng Hậu liền gật đầu tỏ vẻ đồng ý.
- Nàng ấy cũng nói là tự đứng được. _ Bạch Dương vừa đặt tách trà xuống bàn và cất giọng nói. Xử Nữ chỉ mỉm cười, trong Chính Cung có Tô Đại Tướng Quân cũng đang có mặt để bàn bạc, nhìn thấy đứa con gái mình yêu thương bị đối xử vậy người cha nào không thương , còn bị mất long thai mất đi sự ân sủng..lòng cũng thắt chặt. Tô đại tướng quân chỉ biết nhìn và thương xót.
- Đại Tỷ, muội còn dư chỗ. Tỷ có thể..._ Bảo Bình lên tiếng, Song Ngư cũng đưa mắt nhìn Xử Nữ. Bảo Bình vừa nói đã bị Bạch Dương liếc lạnh.
- A, cảm ơn đệ, ta đứng là được._ Xử Nữ cười xuề xòa cho qua. Từ chối.
Ngọc Oanh công chúa của Lãnh Hoàng vẫn gương mặt lạnh, thần thái vẫn giữ không đổi. Kiểu không quan tâm vậy. Chỉ lẵng lặng uống trà, Ngọc Oanh có thể hiểu là một đóa hồng, nhưng xung quanh chỉ là gai. Đẹp cỡ nào đụng cũng chẳng dám,..cô ấy hưởng cái tính lạnh từ hoa hồng vào buổi tối, sáng hoa đẹp tươi cỡ nào tối cũng thể hiện sự cô độc đến đơn côi.
- Xử Nữ, ta nghe nói con bị lạc qua Trường Sơn Quốc trong khi mang long thai ??_ Hoàng Thượng bây giờ lên tiếng, nhắc hai từ " Long Thai " cô cảm thấy chua xót, sự mất con khi chính cô chưa nhận biết. Thì cô không đáng làm mẹ.
- Mất rồi.
Xử Nữ chỉ cười một cách lạnh nhưng thể hiện rõ cơn đau đến lạ, Song Tử ngồi bên khá gần Xử Nữ, cầm tay cô lại. Xem như trấn a.
- Thật tội tỷ tỷ, Long Thai mất đi..như một đứa cháu đức tôn của Đương Triều Quốc cũng không còn_  Thế Phi lắc lắc tách trà, còn xoa xoa cái bụng. Nghe thấy câu nói như đâm chọt vào chỗ cô đang đau, đâm thêm vài nhát để cô đau thêm vậy.
- Thế Phi, Tỷ tỷ nói cũng phải biết trọng, Đại Vương Phi chẳng qua bị hại. Nếu long thai của tỷ ấy mất, cũng chưa đến lượt long thai của cô là cháu đức tôn. _ Kim Ngưu đập bàn nói, gương mặt thể hiện rõ sự tức giận. Sư Tử kìm Kim Ngưu lại, không thì vô lễ mất..

- Tam Vương Phi, chẳng phải chính cô là người hại Đại Vương Phi sao, cô làm ngựa hoảng loạn làm ngựa tỷ ấy chạy vào rừng lạc qua địa phận của Trường Sơn Quốc. Nếu ngươi không làm ngựa hoản loạn tỷ ấy có mất con không_ Thế Phi sắc bén nói, Kim Ngưu nhói lên sự ân hận...Thế Phi đâm trúng tâm điểm trong lòng Kim Ngưu. Khiến cô lặng câm không nói gì..nói cũng không được im cũng không xong.
- Sao vậy, im vậy sao. Chẳng phải ta nói đúng quá à._ Thế Phi cười nét khinh, Kim  Ngưu lặng không dám hó hé.
- Thế Phi. Sao tỷ cứ thích ép người khác thế _ Thiên Bình nhìn qua bàn Thế Phi mà nói. Nhận lại chỉ có cái nhép mép cười. Thiên Yết tay đặt lên tay cô..-
- Thì sao ?? Ngũ Vương Phi có ý kiến gì nữa sao.
- Thế Phi tỷ đừng ỷ vào thân phận được ân sủng, có mang long thai thì muốn làm gì thì làm_ Thiên Bình tức sôi máu nảy giờ. Thế Phi chỉ nhép mép nhìn cô.
- Ngũ muội cũng mang Long Thai nhỉ. Nhưng chắc gì đã là cháu đức tôn_  Thế Phi đanh đá nói.
- Không là cháu đức tôn, nhưng cũng là cháu chính thất. Đâu phải là cháu thứ thất..cứ muốn trèo cao rồi té đau_ Thiên Bình trả lời. Gương mặt thản nhiên, Hoàng Thượng đập bàn một cái các sao chẳng nói gì nữa.
- Đây là chính cung, không phải muốn phát ngôn gì cũng được. Xử Nữ, con phận là chính phi dù long thai không còn nhưng sẽ được phong danh là cháu đích tôn thứ 22 của Đương Triều Quốc. Không thiệt cho con đâu_ Hoàng Thượng gằn giọng nói, Xử Nữ gật đầu
- Tạ phụ hoàng ân điển.
- Còn Thế Phi của Dương Nhi.dù con là Thứ Thiếp, nhưng đối với ta, cháu của chính thất hay thứ thất. Chung thành với nước nhà, có hiếu với cha mẹ. Đức tài rộng lượng là một đứa con tốt. Thiên Bình cũng vậy, và tất cả các con cũng vậy_ Hoàng Thượng vừa nó vừa cười, Hoàng Hậu ngồi bên gật đầu cười tươi rói.
- Vâng. Thần Nhi xin ghi nhớ lời dạy của Phụ Hoàng._ Thế Phi hành lễ.
- Bãi Triều..
_________________________________
Các sao nữ đi về phủ, các sao nam ở lại bàn chuyện quốc dân gì đó. Song Tử và Xử Nữ đi chung, vì cùng đường. Song Tử lặng nhìn qua Xử Nữ gương mặt chẳng phai nhòa nét đẹp, còn thêm sự lạnh lùng đến quyến rũ..
- Xử Nhi, mày không giận Kim Ngưu chứ. Nó cũng không cố ý mày đừng buồn_ Song Tử lặng lẽ lên tiếng. Xử Nữ lắc đầu.
- Tao biết,..mày không phải lo cho tao, tao ổn mà _ Xử Nữ cười nhạt, cô sẽ ổn thôi.
Song Tử không nói gì nữa. Tách riêng ra về cung của mình. Xử Nữ định sẽ về Điện Mai Hà nhưng lại lướt qua Thảo Cầm Viên,..nơi đây thanh vắng có lẽ nó không đẹp như Ngự Hoa Viên, nhưng thanh tịnh. Đi theo cô là tiểu nữ Liên Hoa, Dễ thương ân cần như Nguyệt Trúc vậy.
- Liên Hoa. Em đi lấy cho ta một cây đàn tranh. Ta muốn đàn một khúc_ Liên Hoa hiểu ý gật đầu chạy đi lấy Đàn. Xử Nữ đi quanh hồ, nơi đây nước màu xanh nhưng trong và sạch. Cô đứng ngắm nhìn mà say mê, ngồi trên bục của một ngôi nhà giống nhà chòi ( cái giống thanh cửa sổ hay ngồi á, ta không biết diễn tả sao )
Ngắm nhìn..bỗng..lại một bàn tay xô ngã cô xuống hồ ( t/g : kiểu này chắc biết bơi luôn quá ***X/n: sml tao luôn rồi con Mine kia. T/g :...Ăn cả thôi muhahaa)
Vẫn tiếng gọi nào đó, cứ gọi tên cô. ..Nơi đây mù mịt quá, cô không thấy gì hết..khó thở quá..
- Vương Phi ơi...người đâu rồi_ Liên Hoa cầm cây Đàn cô dặn nhìn xung quanh. Nhìn xuống hồ thấy chiếc y phục hiện lên. Liên Hoa buông cây đàn..đơ người.
- Vương Phi ..người đâu, ..người đâu mau đưa vương phi lên. Người đâu vương phi tự xát rồi
- Mau mau kéo vương phi lên..
- Mau mauuu..
- Gọi Thái y đến nhanh lên..
_____.___......_____________________
...Ây cha...hết chap gòi, á hihi.
Vote cho ta nhé
Và hãy comment góp ý đi nào moamoa


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

#mynhi