Chương 51: Chủ tử dở hơi (4)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đi đến Sương viện.

\ "Chủ tử,người thật muốn đi thư phòng xin chỉ thị củaVương gia sao? \ "

\ "Ừ. \" Khúc Đàn Nhi đôi mắt đẹp thu lại, khuôn mặt nhỏ tuyệt đẹp như chưa từng có chuyện gì, giống như Kính Tâm thường hay nhắc nhở , một chiếc giường cổ, thật không có khả năng là người bình thường có thể sở hữu, xuất hiện ở những nhà vương giả là cơ hội rất lớn, mà Mặc Liên Thành nàng gặp là người có thân phận địa vị cao quý nhất, mà nàng hết lần này tới lần khác xuyên không lại được gả vào Bát Vương phủ, là vì cái gì?

Mặc kệ là vì cái gì, nhưng Mặc Liên Thành có khả năng rất lớn a !.

Nếu như ngay cả hắn ở đây cũng không tìm tới, về sau còn có hi vọng sao?

Bỗng nhiên, trong đáy mắt bỗng hiện lên vẻ tuyệt vọng.

Chỉ là ngẫm lại, lòng của nàng đều buồn bực , thực sự rất muốn trở về! Trở về gia đình quen thuộc của chính mình, cuộc sống quen thuộc! Người thân quen thuộc tân nhân, các bằng hữu! Còn có những thứ rất quen thuộc nữa...

\ "Chủ tử! \" Kính Tâm ánh mắt lộ ra vẻ khiếp sợ.

Hai năm qua, lần đầu tiên , nàng nhìn thấy chủ tử rơi nước mắt, trên gương mặt rơi xuống thực sự là nước mắt sao? Đã từng, chủ tử cũng sẽ khóc, nhưng từ khi tự sát rồi tỉnh lại đến nay, chưa từng khóc qua một lần. Thậm chí bình thường chịu sự khi dễ của đại phu nhân, cũng lạc quan mà sống, hiện tại lại vì một cái giường...

Giường đối với chủ tử mà nói, thật sự quan trọng đến như vậy sao?

Phút chốc, Khúc Đàn Nhi vỗ vỗ hai gò má của chính mình, như muốn thức tỉnh bản thân , sau đó, khuôn mặt âm u cũng đã khôi phục lại, có điểm mất tự nhiên cười cười, \ "Kính Tâm, đi chuẩn bị trà sâm cùng điểm tâm, sau đó chúng ta đi thư phòng, chuẩn bị dụ dỗVương gia đại nhân. \ "

Chuẩn bị xong.

Khúc Đàn Nhi cùng Kính Tâm xuất hiện ở trước cửa thư phòng.

Còn chưa đi đến cửa thư phòng, xa xa liền nhìn thấy Vu Hạo coi chừng bên ngoài.

\ "Thuộc hạ bái kiến Vương phi. \" Vu Hạo thấy Khúc Đàn Nhi đi tới, cúi đầu, nhẹ giọng hô.

\ "Ừ, Vương gia đâu? \" Khúc Đàn Nhi biết rõ còn hỏi, đi bộ vài bước là tới thư phòng.

\ "Hồi Vương phi, chủ tử ở trong phòng, Vương phi nếu có việc, thuộc hạ có thể thay người chuyển lời. \ "

\ "Không cần, bản vương Phi có thể tự mình đi vào. \ "

\ "Hồi Vương phi, chủ tử luôn luôn không thích người khác tới quấy rầy , cho nên, mời Vương phi dừng bước. \" Khúc Đàn Nhi mới vừa vươn tay đẩy cửa, chỉ là, còn chưa kịp đụng tới ván cửa, Vu Hạo nói xong câu đó, tay nâng lên, cũng chỉ có thể gắng gượng ngừng lại giữa không trung , không vào được, rút lui, rồi lại không muốn.

\ "Bản vương Phi chỉ là muốn gặp mặt Vương gia, sẽ không quấy rối đến hắn nghỉ ngơi, ngươi có thể yên tâm. \ "

\ "Mời Vương phi thứ tội, thuộc hạ không làm chủ được. \" Vu Hạo có vẻ kiên quyết, nửa phần không cho.

\ "... \" Khúc Đàn Nhi trầm mặc. Nếu làm quá mức, cũng không tốt. Nếu như xác nhận trong phòng ngủ Mặc Liên Thành có giường , ngược lại là có thể liều lĩnh thử xem, hết lần này tới lần khác, hiện nay nàng cũng chỉ là suy đoán.

\ "Để cho nàng ấy một mình vào đây. \ "

Đột nhiên, phòng trong truyền ra giọng Mặc Liên Thành .

Sau đó...

Lúc cửa phòng được đóng lại, Khúc Đàn Nhi mới hồi phục tinh thần lại, mà nàng cũng đã đi vào thư phòng, cũng nhìn được Mặc Liên Thành, chỉ là, loại không khí này hình như có hơi xấu hổ, khí tức hơi nặng, khiến người ta có cảm giác muốn chạy trốn

\ "Có việc gì thế? \" Thân thể tuấn tú cao ngất của Mặc Liên Thành ngồi trước thư án , không có ngẩng đầu, bút trong tay vẫn đang chuyển động, đối với sự xuất hiện của nàng, lại dường như cũng không cảm thấy kỳ quái, ngược lại thì đã coi đó là việc thông thường.

\ "Đàn Nhi lần này tới, là có chuyện muốn noi với Vương gia. \" Khúc Đàn Nhi khẽ cúi đầu, hai tay vắt nhẹ trước người, bề ngoài như có chút do dự cùng bất an.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net