#1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Seoul , năm xxxx
" Bác sĩ Oh phòng 201 bệnh nhân giường số 7 đang nguy kịch"

" Bác sĩ Oh bệnh nhân giường 3 phòng 18 tắt thở rồi"

" Bác sĩ Oh phòng 8 tầng 2 bệnh nhân giường số 5 đang nguy kịch"
...
Sau hơn 1tiếng loay hoay với các ca bệnh thì cuối cùng bác sĩ Oh Hanbin cũng được nghỉ ngơi .

Oh Hanbin là một bác sĩ xuất sắc nhất Hàn Quốc bây giờ. Anh làm tại bệnh viện TemiE ( tên bệnh do nhỏ tác giả bịa ra ) bệnh viện số 1 Hàn Quốc.

Anh là một bác sĩ giỏi, vừa tốt bụng vừa đa tài.  Không chỉ giỏi về ngành y anh còn biết đánh võ , hát nhảy... tài giỏi là thế nhưng anh vẫn ế:)))

Trong công việc Oh Hanbin là một người nghiêm khắc, mặt lạnh nhưng không phải liên quan đến công việc thì anh là một người ấm áp. Mọi bệnh nhân vào tay anh đều sống, những bệnh nhân tưởng như hết cách cứu chữa đều được anh kéo từ cõi chết trở về.
_________

[ TUA ]

Hôm nay như mọi ngày anh lại đến bệnh viện làm việc.

- " Chào bác sĩ Oh" một y tá trong bệnh viện

- " Chào cô Kim "

- " Ah bác sĩ Oh ơi, trưởng khoa nói thấy anh đến thì kêu anh đến phòng gặp ông ấy ạ "

-  " tôi biết rồi cô đi làm việc đi"

- " Vâng"
...

Cốc cốc cốc...

- " Vào đi"
Cạch...

- " Trưởng khoa gọi tôi ư"

- " ô cậu Oh ah , đr tôi có chuyện muốn nói với cậu"

- " Chuyện gì vậy ạ "

- " Ngồi xuống đi rồi nói"

- " vâng"

- " Cậu biết đấy hiện tại trên núi đang có một loại bệnh dịch. Mà ở đó các y bác sĩ đều chỉ biết chưa bệnh vặt. Tôi định điều cậu lên đó chữa bệnh cho họ . Ý cậu thế nào"

- " ý ông là tôi sẽ lên đó chữa bệnh cho người dân ư"

- " Đr , cậu yên tâm dưới này chúng tôi lo được"

- " Vậy được tôi đi, nhưng lúc nào xuất phát "

- " chiều nay"

- " Vậy được, tôi xin phép về căn dặn các bác sĩ một chút "

_____
Anh quay về gọi tất cả các y bác sĩ vào phòng họp. Căn dặn chỉ điểm cho họ mọi thứ. Rồi đi đến các phòng bệnh kiểm tra qua một chút trước khi đi.

[ TUA ]
Chiều hôm đó xe đến đón anh cùng với một số y bác sĩ khác. Các dụng cụ y tế được chở trên một con xe khác.
Trên đường lên núi hai bên đường được phủ xanh bởi một hàng cây. Đến một đoạn đường nhỏ xe dừng lại để các y bác sĩ tự đi lên vì đường này xe không đi được. Anh xuống xe mang theo túi dụng cụ và túi thuốc của mình đi lên trước một mình. Gần đến thôn làng trên núi anh đi qua một con sông nhỏ ở đầu làng. Dù nhỏ nhưng lại rất sâu. Anh bước vào làng. Vị trưởng làng già đã đứng đó từ lâu đợi họ . Họ chào đón anh và mọi người nồng nhiệt. Để không chậm trễ họ chào nhau vài câu rồi tiến hành việc khám bệnh
[ TUA ]
Sau hai ngày thì họ đã tìm được ra nguyên nhân bệnh dịch và kê thuốc cho dân. Nhân lúc còn sớm anh đi tham quan xung quanh một chút . Ở đây được bao phủ bởi cây không khí thoáng mát. Tiếng chim hót, tiếng suối chảy róc rách từ xa ... làm không gian vừa yên tĩnh vừa vui nhộn . Lúc này dù đi tham quan nhưng trên vai anh vẫn là hộp đựng thuốc khá lớn và một số thiết bị nhỏ khác. Anh ngồi xuống một tảng đá rồi ngã mình say giấc
_______________________
Chương đầu tiên nếu có gì không ổn mong m.n góp ý !!

Bình chọn for me 🧡🧡 thank


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net