Chương 20:

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tối hôm qua bị anh dày vò liên tục, lăn lộn trên giường khiến Trình Tiêu vô cùng mệt mỏi, ngủ đến hơn 9 giờ mới tỉnh dậy. Sáng hôm nay không có lịch quay phim, cô trở mình, nhắm mắt ngủ tiếp.
Khi Vương Nhất Bác bước vào, chỉ thấy Trình Tiêu đang nằm ngang giường, cả người đè lên chăn. Anh tiến tới sờ chân cô, lạnh như băng.
Vương Nhất Bác chỉnh nhiệt độ điều hòa lên mấy độ, dùng sức kéo chăn ra đắp lên người cô.
"Anh làm gì thế?" Trì Vi cau mày xoay người, khiến chăn cuộn vào nhau, chẳng đắp được bao nhiêu.
Vương Nhất Bác vỗ vỗ vào cổ cô, kéo chăn ra ngoài: "Em ngoan ngoãn ngủ đi"



Trình Tiêu hỏi anh: "Hôm nay anh không đi làm à?"
Vương Nhất Bác: "Chiều mới đi"
Trình Tiêu bỗng nhiên không muốn ngủ nữa, mở mắt nhìn anh:
"Ôm em dậy đi."
Vương Nhất Bác cười một tiếng, cúi xuống kéo cô vào lòng, thấy xương quai xanh của cô hiện rõ dấu hôn đỏ đỏ tím tím, không nhịn được cúi đầu hôn cô. Hai tay Trình Tiêu ôm lấy cổ anh, hai chân cũng quấn quanh hông anh như con gấu koala vậy.

Vương Nhất Bác ôm cô lên, vừa hôn vừa bước tới phòng tắm, đi được một nửa thì Trình Tiêu bỗng nhiên leo ra sau lưng anh, lười biếng ngả vào lưng anh: "Cõng em đi."
Vương Nhất Bác cũng hết cách, bất đắc dĩ cõng cô vào phòng tắm.
Trình Tiêu ngẩng đầu nhìn vào gương, bởi vì được cõng nên cô cao hơn anh một cái đầu, còn anh đang cúi đầu lấy kem đánh răng cho cô, áo sơ mi trên người hơi nhăn lại sau khi bị Trình Tiêu dày vò.
Những chuyện nhỏ như thế này Vương Nhất Bác đã làm từ ba năm trước, đôi lúc Trình Tiêu suy nghĩ, có lẽ cô bị anh chiều hư rồi nên ngoài anh ra, tâm can chẳng thể rung động vì ai khác.
Nhưng rồi lại cảm thấy sai sai, rõ ràng cô yêu anh nhiều hơn mà.
Trình Tiêu một tay víu lấy cổ anh, một tay khác khẽ sờ vào tai anh. Lỗ tai Vương Nhất Bác rất nhạy cảm, cô vừa chạm đã đỏ lên, nóng bừng.
Trình Tiêu nghịch ngợm vui vẻ, kéo tai anh, nhìn người trong gương rồi bật cười:
"Nhất Bác, nhìn anh xem, một cái đầu heo thật lớn."
Vương Nhất Bác vừa bực mình vừa buồn cười, liếc cô trong gương một cái rồi xoay người đặt cô lên bồn rửa tay. Trình Tiêu vẫn chỉ quan tâm đến việc kéo tai anh, bị anh vỗ một cái: "Em thiếu đòn à?"
Trình Tiêu ngẩng đầu nhìn anh, khiêu khích: "Ngươi có giỏi thì thử đánh cho lão gia xem nào."


Trình Tiêu mặc một chiếc váy ngủ bằng lụa vô cùng quyến rũ, xương quai xanh trắng nõn cực kì mê người, xuống thêm chút nữa, là rãnh sâu...
Yết hầu Vương Nhất Bác khẽ động, anh thuận thế cúi đầu hôn cô, tay xoa bờ vai mịn màng của cô.
Ngay sau đó, Vương Nhất Bác gạt quai váy xuống, cúi đầu gặm cắn đầy khiêu khích, phút chốc Trình Tiêu đã ôm lấy đầu anh van xin tha mạng.
Lo cô mệt mỏi, Vương Nhất Bác cũng ngừng lại, xoa đầu cô:
"Hôm nay đi gặp Lý Đông Dương à?"
Trình Tiêu ổn định hơi thở, mãi sau mới đáp:
"Lát nữa em đi luôn."
"Có chuyện thì phải gọi điện cho anh."
Vương Nhất Bác ôm cô xuống, nói: "Đừng có mà quên bạn trai em là một người vô cùng lợi hại."
Giọng điệu này...... Trình Tiêu vẫn có cảm giác anh mang hàm ý vào lời nói.

Ăn trưa xong, Trình Tiêu mở weibo, tên cô và Lý Đông Dương vẫn đang được buộc chặt với nhau trên hot search. Trình Tiêu cố ý tới đoàn phim từ sớm, nhưng không thấy Lý Đông Dương. Buổi chiều anh ta có cảnh quay, chờ anh ta tới rồi nói chuyện cũng không muộn.
Trần Chi thấy Trình Tiêu thì vội vàng chạy tới, thì thầm bên tai cô vô cùng bát quái mà hỏi:
"Tiêu Tiêu, tối hôm qua cậu và Vương tổng..."
Trình Tiêu và Trần Chi biết nhau đã lâu, cô nàng cũng biết chuyện cô với Vương Nhất Bác, hai người cũng không phải giấu diếm nhau chuyện gì. Trình Tiêu trừng bạn mình: "Cậu đứng đắn chút đi"
Trần Chi hoa tay múa chân:
"Người ta hỏi thăm môt chút thôi mà, tối qua kịch tính như vậy, nào là Vương tổng thân thiết với phụ nữ làm cậu ghen, rồi cậu song ca với Lý Đông Dương lại được lên hot search làm Vương tổng ghen."
Trần Chi càng nói càng hào hứng: "Aaaa, phỏng vấn một chút, trong hai người ai ăn giấm nhiều hơn?"
Trình Tiêu: "..."
Trần Chi vẫn tiếp tục: "Lúc về Vương tổng có dạy dỗ cậu không?"
Trình Tiêu liếc mắt:


"Đánh nhau một trận thì có."
"Thế chắc chắn là đánh nhau trên giường rồi."
Khuôn mặt Trần Chi lộ rõ biểu cảm "mọi người đều đã trưởng thành hết rồi, tớ rất hiểu cho cậu."
Trình Tiêu: "..."
Trần Chi quấn lấy cô tán ngẫu, đều là những chủ đề không dành cho thiếu nhi, mãi đến khi Lý Đông Dương tới, Trình Tiêu mới thoát khỏi công lực của cô nàng.
Hai người tìm một chỗ vắng người, Trình Tiêu trực tiếp đi thẳng vào vấn đề:
"Em muốn nói với anh về chuyện hot search trên weibo ngày hôm qua. Lý Đông Dương, em không thích có scandal hay bất cứ những gì tương tự."
"Đúng là đoàn đội của anh đã mua hot search tối qua.."
Lý Đông Dương thẳng thắn thừa nhận, anh ta nhìn Trình Tiêu, nói tiếp: "Nhưng Trình Tiêu à, anh thích em là thật, chỉ cần em đồng ý hẹn hò với anh, anh sẽ lập tức dẹp luôn đám thủy quân kia đi."
Lại một Bộc Tử Ngang thứ hai?


Trình Tiêu cười giễu cợt, sao cô lại xui xẻo như thế này.
"Lý Đông Dương, anh tốt nhất nên bảo đoàn đội anh ngừng mua nhiệt sưu đi, em ghét nhất là việc xảy ra scandal cùng người khác, mong anh có lòng tự trọng."
"Trình Tiêu, chuyện chúng ta hẹn hò tuyệt đối không phải scandal, danh tiếng của em bây giờ cũng không tốt, chỉ có anh mới giúp em thật lòng."
Anh ta dừng một chút, lại nói: "Chỉ cần em đi theo anh, hình tượng nhất định sẽ thay đổi theo chiều hướng tốt hơn, sau này chuyện gì cũng không phải lo nữa"
Lý Đông Dương là con nhà giàu, ca hát không ra thể thống gì, chỉ được khuôn mặt đẹp trai đúng chuẩn tiểu thịt tươi, luôn luôn dựa vào sao tác (*) để đi lên. Trình Tiêu không muốn phí lời với kiểu người này, chỉ nói: "Nếu thế em sẽ tự mình thanh minh."
(*) Sao tác còn gọi là tạo hiệu ứng cặp đôi, một trong những cách mà các Hoa Ngữ thường hay làm nhằm để tuyên truyền phim hay các chương trình thực tế giúp khán giả có hứng thú tiếp tục theo dõi hơn.
Lý Đông Dương cười nhạo báng: "Em cảm thấy người ta sẽ tin em hay tin anh?"
Trình Tiêu: "Thủy quân tin anh"
Lý Đông Dương: "Trình Tiêu, em đừng hối hận"
Chuyện xảy ra như vậy nên cảnh quay buổi chiều không được thuận lợi. Lý Đông Dương giống như đang cố tình đàn áp cô, NG cả chục lần, cho đến khi đạo diễn không nhịn được mở miệng mắng, anh ta mới thu liễm lại một chút.
Xong cảnh này, Trình Tiêu về chỗ nghỉ ngơi, cầm điện thoại lên, còn chưa kịp mở khóa đã thấy diễn viên nữ số ba tiếng lại gần: "Chị Tiêu, hình như diễn viên đóng chung với chị sắp bị đổi rồi."
Trình Tiêu sửng sốt, hỏi: "Sao lại thế?"
"Chị không biết chuyện của Lý Đông Dương à?"
Thấy cô bày ra bộ mặt khó hiểu, nữ phụ số ba nhỏ giọng nói:
"Ngay chiều nay có người tuồn ra, Lý Đông Dương qua đêm với nữ minh tinh nào đó đã có chồng, video và hình ảnh đều có trong tay, bây giờ trên mạng đang sôi sùng sục. Nếu như chuyện này không thể ép xuống, chắc chắn vai diễn đó sẽ đổi người."
Bảo sao khi nãy Lý Đông Dương nhận được một cuộc điện thoại đã vội vội vàng vàng rời đi, Trình Tiêu thuận tay mở weibo. Tất cả hot search đều liên quan đến Lý Đông Dương, không chỉ bị một người bóc phốt mà các bloggers có tiếng khác cũng thi nhau bóc mẽ Lý Đông Dương lừa gạt tình cảm rất nhiều phụ nữ, có cả nạn nhân lên tiếng xác nhận.
Bình luận bên dưới đều chửi mắng Lý Đông Dương, có một đám fans não tàn muốn giúp anh ta tẩy trắng cũng bị sỉ vả tứ phía không ngóc lên được.
Lúc chiều Trình Tiêu có đăng lên weibo bày tỏ bản thân không có quan hệ thân mật với Lý Đông Dương, bây giờ cô vào xem phần bình luận trên weibo mình, cư dân mạng lần này hiền lành khác thường, vô cùng đồng tình với cô.
Nữ số ba đưa chai nước cho cô, lại nói: "Chị Tiêu, còn có một tin bát quái nữa, chị muốn nghe không?"
Trình Tiêu mở nắp nhấp một hụm nước, nghiêng đầu hỏi: "Tin gì?"
Nữ số ba bình thường vô cùng hoạt ngôn, lúc này thấy không còn ai bên cạnh mới kéo Trình Tiêu thì thầm chuyện bát quá:
"Hôm qua em nghe có bạn em bảo, Vương Nhất Bác có bạn gái."
Trình Tiêu giật mình.
Nữ số ba lại hỏi: "Chị không biết Vương Nhất Bác là ai sao?"
Trình Tiêu khôi phục trạng thái bình thường, giọng nhàn nhạt: "Biết"
"Ừ nhỉ, hồi trước chuyện tập đoàn Vương thị gây ra sóng gió như vậy, không biết cũng khó."
Nữ số ba nhìn Trình Tiêu, thấy cô có vẻ chưa hiểu, tiếp tục nói: "Lúc trước Vương Nhất Bác từ hôn với nhà họ Xa, còn rút lui khỏi Vương thị. Có người đoán rằng anh ta thích người khác, nhưng rất nhiều người cảm thấy người Vương Nhất Bác thích là Lệ Tĩnh Xu, dẫu sao hai người quen biết nhiều năm, lại còn môn đăng hộ đối"
"Chỉ là trước giờ Vương Nhất Bác vẫn không hề lên tiếng khẳng định nên không ai dám chắc chắn."
Cô nàng càng nói càng phấn khích: "Nhưng em không nghĩ thế, em vẫn cảm thấy Vương Nhất Bác sẽ không thích kiểu phụ nữ mạnh mẽ như Lệ Tĩnh Xu đâu"
Nói xong lại tiếp tục than thở: "Cũng không biết cô gái may mắn đó là ai nhỉ, lại có thể khiến Vương Nhất Bác rút khỏi tập đoàn họ Vương thị, ôi em hâm mộ chết mất"
"Sao em biết anh ta vì phụ nữ mà rút lui khỏi Vương thị?"
"Nếu không thì còn vì lý do gì chứ? Dù sao Vương Nhất Bác cũng không coi Vương thị ra gì, tự mình thành lập công ty lớn mạnh như vậy, Mạnh gia còn đem cả cơ ngơi trăm năm cho anh ấy. Tuổi trẻ tài cao, còn đẹp trai như vậy, người phụ nữ được Vương Nhất Bác yêu chắc chắn kiếp trước đã cứu vớt cả dải ngân hà."
"... Sao em biết người phụ nữ kia không ưu tú?"
Nữ số ba nghiêng đầu nhìn Trình Tiêu:
"Chị nói vậy nghĩa là chị có quen biết cô ấy hả?"
"Sao chị biết được chứ."
Trình Tiêu chột dạ sờ mũi: "Đoán mò thôi"
"Ưu tú thì sao chứ? Vương Nhất Bác hoàn mỹ như vậy, biết bao phụ nữ vẫn đang đứng xếp hàng chỉ đợi được đi cạnh anh ấy, Vương Nhất Bác có sống chung với ai đi nữa cũng thiên hạ cũng bất mãn thôi."
Vừa nói, nữ số ba vừa mở một tấm ảnh của Vương Nhất Bác: "Bọn mình cũng chỉ có thể ngắm người ta từ xa, vì kiếp trước cũng chửng chịu đi cứu thế giới"
Trình Tiêu liếc qua màn hình điện thoại: "Chị thấy anh ta không có gì đặc biệt cả, chẳng qua nhìn cũng được mà thôi."



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net