Chương 7: Thần Thần trưởng thành

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Edit:Nhiên

Hứa Phi Phàm đưa tay nhẹ nhàng xóa đi nước mắt của Chu Thần, trong mắt tràn đầy thương yêu, khóc đến hắn đều đau lòng. Cúi người nhẹ nhàng đem nước mắt liếm đi, cuối cùng hôn một cái con mắt của nàng.

"Ưm... Anh trai nhỏ" Chu Thần bị Hứa Phi Phàm hôn cho làm cho không biết làm sao bây giờ, mặt xoạch một cái biến đỏ.

"Nhớ anh trai nhỏ sao? Hử?"

"Nhớ..."

Chu Thần lại bị thanh âm này mê hoặc... Nàng mê mang mà nhìn hầu kết Hứa Phi Phàm, sao có thể nói ra thanh âm câu dẫn nàng như thế ..., bướm nhỏ lại chảy nước, rất muốn để anh trai nhỏ làm cho Thần Thần dừng ngứa a a a a!!

Ô ô ô không thể nói ra được, thật xấu hổ... Thanh âm Hứa Phi Phàm chính là tử huyệt của nàng, khi còn bé cũng vậy, chỉ cần hắn ca hát dỗ nàng, nàng liền không muốn khóc. Hiện giờ lớn lên, ảnh hưởng của hắn với nàng chỉ tăng không giảm, thanh âm rút đi non nớt, rất mê người... Hứa Phi Phàm ngậm lấy bờ môi Chu Thần, lại buông ra. Chậm rãi câu dẫn con cừu non

"Ngoan Thần Thần, mở miệng nhỏ ra nào" Chu Thần bị mê hoặc, có chút mở ra đôi môi mềm mại.

"Ưm ưm... A..."

Lưỡi của hắn cường thế đi vào trong cái miệng nhỏ của nàng, ôm lấy lưỡi của nàng một vòng một vòng đảo, mút vào, quấn quanh. Hứa Phi Phàm đột nhiên dùng sức đem cái lưỡi Chu Thần hút vào trong miệng mình, dùng răng nhẹ nhàng xay nghiền đầu lưỡi của nàng. Một cái tay ôm eo của nàng, một cái tay khác bởi vì rất gần, chậm rãi dọc theo eo nhỏ đi lên, ngón tay dẫn đầu sờ đến đầu vú, sau đó nghịch ngợm gảy mấy lần.

"Ách... Anh trai nhỏ... Anh..." Chu Thần một mặt ngượng ngùng, bị Hứa Phi Phàm sờ một cái như thế, nàng biết núm vú của nàng đã đứng lên.

"Thần Thần của anh đã trưởng thành, thật lớn." Hứa Phi Phàm một bên nói tiếng âm hoàn toàn như trước đây câu người, dụ hoặc.

"Không cho anh nói! Không cho nói"

Âm thanh hờn dỗi tràn ngập toàn bộ phòng. Dưới ánh vàng ấm áp, dục vọng bị phóng đại.

"Anh trai nhỏ muốn nhìn một chút Thần Thần xem Thần Thần khi còn bé có cái gì không giống, có thể chứ?"

"Ừm? Tốt..."

Chu Thần bị thanh âm mê đến thần hồn điên đảo, đối với nàng âm thanh khống mà nói, chính là độc dược.

Chỉ có thể ngây ngốc mà nhìn ngón tay Hứa Phi Phàm đem nút thắt đồng phục nàng cởi xuống, nàng nuốt từng ngụm nước bọt, cái vú cũng tùy theo chấn động một cái. Chu Thần biết, nàng cũng muốn Hứa Phi Phàm. Trong nháy mắt lúc cởi ra, Chu Thần nổi da gà. Áo lót màu đen bao vây lấy cái vú trắng nõn, một tia khe hở nhìn không thấy, dụ hoặc tràn đầy.

Ngón tay Hứa Phi Phàm chụp lên cái vú trước mặt, nhẹ nhàng nhào nặn. Đệt, cái vú thật lớn! To như muốn để hắn bóp nát! Để hắn chà đạp! Đem nó vò thành các loại hình dạng! Không được, muốn khống chế lại, không thể hù đến con cừu non.

"Ưm a.... Em... Anh trai nhỏ.... Em em" Bị hắn xoa nắn, dưới nội y núm vú sớm đã đứng thẳng, vải áo ma sát đến ngứa hơn, thế nhưng là Chu Thần xấu hổ mở miệng, chỉ có thể ấp úng.

"Thần Thần thế nào, nói cho anh trai nhỏ, nhé?"

"Ngứa, ô ô ô... Thần Thần ngứa, núm vú thật ngứa...."

Chu Thần cuối cùng vẫn từ bỏ giãy dụa, đi theo thân thể dục vọng đi.

A, con cừu non cuối cùng mở miệng. Hứa Phi Phàm thô bạo đem hai bên áo ngực giật ra, hai cái núm vú màu hồng đứng thẳng trong không khí phảng phất nói: Mau lại đây yêu thương ta! Hai ngón tay xẹt qua đỉnh điểm, dùng đầu ngón tay đem núm vú đâm vào, lại đem nó lôi ra, tới tới lui lui, bàn tay nắm vuốt bầu vú to, một tay vừa để xuống, một tay vậy mà không thể nắm xong nó, cái vú lớn như thế đang bị mình chơi lấy, sảng khoái sảng khoái. Hứa Phi Phàm chơi đến quên cả trời đất.

"Không muốn... Không muốn như vậy chơi Thần Thần... Ngứa quá a a" Chu Thần nhắm mắt lại, hai tay nắm chặt váy.

"Không muốn như nào? Vậy như này thế nào?"

——————

Tác giả: Hắc hắc sau đó tối nay hẳn là còn có càng cua, hôm nay tâm tình không tệ.

Hứa đại gia: Nguyên lai em là như vậy sao học bá?

Chu học bá: Anh không vui sao?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net