Chương 95: Không có tư cách làm người đàn ông của mommy!

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Editor: Diệp Tử

.................

"Có chuyện gì vậy?" Cam Viện quay mặt lại, tò mò mà nhìn chăm chú vào cậu.

Tiểu gia hỏa dừng lại động tác massage, mắt to nhìn chăm chú vào cô.

"Con không nghĩ muốn rời khỏi thành phố này, chúng ta đừng rời đi, có thể tiếp tục sống  ở chỗ này được không?" Thấy cô không có đáp ứng, cậu nhấp nhấp cái miệng nhỏ, lại bỏ thêm hai chữ, "Xin mommy!"

Trời sinh kiêu ngạo, cho dù là cậu muốn vật gì, cũng chưa từng nói từ "Xin" với Cam Viện

Đây là lần đầu tiên, tiểu gia hỏa dùng loại ngữ khí này khẩn cầu cô.

Cam Viện ngồi thẳng thân mình, đau lòng mà nhìn chăm chú vào khuôn mặt nhỏ tinh xảo của Cam Đường.

Theo như cô có thể nhớ, lúc hai mẹ con cô chuyển đến đây, đã gần ba năm, ở cùng cậu suốt năm năm ngắn ngủi trong cuộc đời, thành phố này thực sự đã trở thành một sự tồn tại quan trọng.

Cậu quen thuộc với thành phố này, có thể dễ dàng mà tìm tới hiệu sách, siêu thị, ngân hàng...... Đột nhiên rời đi mà đến một nơi xa lạ, đối với một đứa trẻ mà nói thật sự không phải là việc dễ dàng gì.

Con trai lần đầu tiên xin cô, cô làm sao có thể tàn nhẫn đến mức từ chối.

Thành phố này lớn như vậy, chỉ cần cô cẩn thận một chút, anh không có khả năng có thể tìm được cô.

Sau một thời gian dài, anh nhất định sẽ cho rằng cô đã rời đi, sau đó liền sẽ dần dần phai nhạt......

Nghĩ như vậy, cô liền giơ lên khóe môi.

"Được rồi, mommy hứa với con!"

"Vạn tuế!" Tiểu gia hỏa vì căng thẳng mà bĩu môi lập tức liền cong lên, lộ ra ý cười, vội vàng ôm lấy cô, tiểu gia hỏa ngữ khí hưng phấn, "Cảm ơn mommy, mommy yên tâm đi, chỉ cần mẹ hứa với con đừng rời khỏi nơi này, mẹ muốn con làm gì con cũng sẽ chấp nhận."

"Đây chính là những gì con nói đấy nhé!" Cam Viện cười ôm lấy cậu, giơ tay ở trên lưng cậu nhẹ nhàng vỗ vỗ, "Vậy thì...... Đi ngủ đi!"

"Vâng, thưa nữ vương đại nhân!"

Tiểu gia hỏa đứng thẳng thân mình hướng cô chào kiểu quân lễ, người liền chạy chậm tiến phòng ngủ.

Nằm trên giường ở phòng ngủ, tiểu gia hỏa nâng lên tay nhỏ gối phía sau đầu, người liền thấp giọng mà thì thầm.

"Hoàng Phủ Quyết, con đã giúp chú giữ mommy lại, nếu chú vẫn còn không tìm thấy mommy, thì chú quá ngu ngốc, không có tư cách để trở thành ... tôi ......" "Baba" cách xưng hô này mắc kẹt lại bên miệng, cậu rốt cuộc vẫn là không có kêu ra tiếng, lập tức sửa miệng, "Không có tư cách làm người đàn ông của mommy!"

Nghe được tiếng bước chân ngoài cửa, tiểu gia hỏa lập tức nhắm mắt lại giả bộ ngủ.

Cửa bị nhẹ nhàng đẩy ra, Cam Viện tay chân nhẹ nhàng mà đi vào, giơ tay thử kiểm tra nhiệt độ trên trán của cậu, xác định tiểu gia hỏa bình yên vô sự, cô lúc này mới giúp cậu kéo chăn rồi lui ra ngoài cửa.

Ngồi trên sô pha, cô lấy quá ba lô đơn giản mà sắp xếp lại.

Ba lô, chỉ có một bộ quần áo để tắm rửa, còn lại chính là giấy chứng nhận cùng ví tiền.

Trong bóp tiền mặt đã không còn nhiều lắm, cô mở ví tiền ra nhìn xem mấy tấm card nhét trong đó, cô liền lấy điện thoại ra kiểm tra một chút số dư trong thẻ, người liền nhẹ nhàng lắc đầu.

Số tiền trong mấy tấm thẻ cũng không đến một vạn, không có khả năng chống đỡ lâu lắm, nghĩ nghĩ, cô từ ngăn thứ 2 của balo lấy ra một cặp tài liệu.

Kẹp trong cặp chỉ có 3 đồ vật, hai thẻ ngân hàng, mặt khác còn có một bức tranh mà Hoàng Phủ Quyết đã vẽ đưa cho cô.

Hai tấm thẻ ngân hàng này, một thẻ là thẻ vàng của ngân hàng Thụy Sĩ, một thẻ là mới cấp mấy ngày trước cho Cam Đường .

Trong thẻ này, lúc trước Hoàng Phủ Quyết đưa cho tiểu gia hỏa 200 vạn thù lao, hợp đồng không có khả năng tiếp tục, hai trăm vạn này liền tính là chi phí cho việc học hành của con trai anh, cô lấy một chút cũng không tiếc.

P/s: 200000 vạn nhân dân tệ = 658.947.058,53 VNĐ 

Tiền này là anh đưa cho Cam Đường, Cam Viện không nghĩ chuyển đi, tienf trong thẻ vàng này cũng đủ để cho cô và Cam Đường tiêu đến già, nhưng nếu nó không phải là số tiền lớn đến vạn nhân dân tệ, số tiền đó cũng không thể dùng, nếu không rất có thể sẽ mang đến cho cô cùng tiểu Đường tai họa ngập đầu.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net