Chap 10

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng



Cả hai vào lớp cũng không còn sớm bởi màn đấu đá nhau giữa đường phố ...


- Chào mọi người buổi sáng _ Ji Hyo thất thểu bước vào lớp


- Chào mọi người! _ Tâm tình Jong Kook đang rất phấn khởi, nên cách chào cũng vui hơn thường ngày


- Ji Hyo, sao nhìn em mệt mỏi thế ? Bệnh hả ? _ . Jae Suk quan tâm .


Haha và Gary nghe thế liền chạy lại Ji Hyo hỏi tới tấp


- Em không sao mà ._ Ji Hyo


Reng .. ...... ... . ...reng ......... { Tiếng chuông báo hiệu vào học }


Tiết đầu là của thầy chủ nhiệm - Go Dong Wan, nên cả 7 người nghiêm túc, ngoan ngoãn không ai dám hó hé gì .


- Còn 2 tuần nữa là thi rồi, nên các em nhớ tập trung học tập, chỗ nào không hiểu nhớ hỏi thầy cô chứ đừng có mà im im nghe chưa !


Cả lớp đồng thanh : " Dạ "


- Tiếp theo là thông báo của nhà trường, các thầy cô đều đồng ý học sinh mỗi người một bàn không ngồi chung với nhau nữa, tránh trường hợp mất trật tự, gian lận ,....... nên các em nhanh chóng kéo bàn ghế ra.


- Nhớ là làm bằng tay chứ không phải bằng miệng nhé ! 5 phút thôi .


Bởi vì từ trước giờ là hai bàn đơn ghép vào nên giờ ai nấy tự kéo ra cũng rất nhẹ nhàng .


Chắc hẳn trong lòng cả Ji Hyo và Jong Kook đều rất vui mừng ...


* Yeeee ..... thoát rồi * _ Ji Hyo vui mừng , thế nhưng tận sâu trong lòng lại có cảm giác không muốn nhưng cô lại dập tắt ý nghĩ điên rồ ấy .


* Nhà trường thật anh minh * _ Jong Kook cũng vui không kém và cảm xúc buồn cũng thoáng qua giống Ji Hyo .



--------------------------------------------------------


~ Sau một ngày học mệt mỏi,ăn cơm tắm rửa sạch sẽ, Ji Hyo nằm phịch lên giường lướt web thì bỗng thấy một bài đăng thú vị làm cô tò mò, thích thú ấn vào " Cây mắt mèo - loài cỏ dại nguy hiểm hàng đầu "


Dĩ nhiên bài báo đó đã không làm cô thất vọng khi đọc đến đoạn. Cả các cách chữa trị của cây mắt mèo ~~ :

[ ..... ...... trái của cây mắt mèo nó mới gây ngứa, theo dân gian thi hơ trên lửa sẽ hết ngứa thôi. Cái trò này hồi xưa học sinh hay hái trái rồi trét lên ghế ....... ]


[ ...... Không được gãi vì càng gãi sẽ càng khiến cho vùng ngứa lan rộng.

- Rửa sạch chỗ ngứa với nước cho đến khi hết ngứa. Sau đó, thoa lên vùng da bị ngứa một chút rượu cồn hoặc xăng, dầu hỏa, acetone, amonia,... để làm loãng tinh dầu urushiol.

*** Lưu ý nên dùng tay thấm các chất này chà lên vết thương và tránh dùng thường xuyên bởi chúng đều rất có hại với da thịt.

- Tuyệt đối không dùng khăn lau vết thương bằng khăn bởi chất urushiol có thể theo đó mà đi tới các vùng da khác để mang đến cảm giác ngứa.

- Cần giặt sạch quần áo có dính chất urushiol bằng nước sạch, xà phòng,... tránh chứng ngứa này lại tìm tới trong lần sử dụng tới. ]



Đột nhiên trong đầu Ji Hyo lại xuất hiện hình ảnh của Jong Kook với bộ dạng gãi ngứa khi bị trúng cây mắt mèo. Giống như khỉ biến dạng ~


Ji Hyo không nhịn được mà cười khanh khách ~~


Mà thêm một điều ngày mai lại là thứ bảy, cô có hai ngày để tìm chúng và lên kế hoạch. Tâm tình của cô vui mừng mà không tự chủ được cứ cười tủm tỉm mãi.


Nhưng mà đi một mình thì lại sợ khó tìm, bởi cô không biết nhiều chỗ cũng như phương hướng tìm không được tốt lắm .


- Dong Wook - Trong đầu cô xuất hiện cái tên quen thuộc đó, sao cô có thế quên thằng bạn thân đó được chứ :

. Người mà thân từ hồi mẫu giáo với cô

. Nhà kế bên hồi trước với cô

. Luôn bảo vệ, che chở cho cô khỏi các bạn xấu

. Mỗi lần mình khóc khi bị bố mẹ la nhốt vào phòng nó lại rón rén trèo qua mà an ủi làm cô vui

. Mỗi lần gọi điện luôn bắt máy từ tiếng chuông đầu

... ...

Hai đứa hiểu nhau lắm chứ, luôn được cho là cặp bạn đẹp nhất trường .

Những hình ảnh, kỉ niệm đẹp đẽ đó lúc nào cô cũng nhớ ~~ Người bạn thân nhất của Ji Hyo

Cô hay gọi nó là Wookie, còn Wookie lại gọi cô là Hyonie

~~~~~

Bởi chuyển nhà mà hai tuần nay chưa liên lạc, cảm thấy có lỗi với nó, liền lên facebook - cũng do nó cứ một mực đòi bắt Ji Hyo tạo để nhắn gọi cho đỡ tốn tiền.

Tại cô xưa giờ không lên mạng xã hội nhiều nên không muốn dùng đến .


Thấy thông báo tin nhắn hiện lên con số 200, cô giật mình bấm vào

* Không lẽ nó gọi nhiều vậy *



Nào là 100 cuộc gọi nhỡ, còn lại là bao nhiêu tin nhắn


- Ji Hyo, cậu chuyển nhà thế nào rồi ?

- Còn mình mới chuyển đến khu A, quận B, đường C nè ?

..... .....

- Cậu khi nào mới chịu đọc tin nhắn của mình !

- Điện thoại cậu gọi không được, gọi facebook cũng không được !

.... .....

- Cậu quăng bơ mình nhiều quá ! Tủi thân { T_T}

- Tủi thân thật đấy . { T_T}

.... .....

- Tạm thời giận cậu vậy, khi nào chịu nhắn tin lại thì mình sẽ xem xét lại . { .--.}

- Gọi điện cũng được {-.....-}

.... .....

- Ji Hyo, hiện hồn đi ~~

- Nhớ cậu quá đi ~~

... .. .....

- Hyonie à !!!!!

.... ..... ....


Vừa đọc, cô không ngừng cười khổ bởi thằng bạn thân mình, mà xuôi xẻo sao số điện thoại cô cũng đổi. Kiểu này chắc phải qua nhà nó làm hòa quá ! Ji Hyo nói làm hòa vậy thôi chứ cô biết lúc nào nó cũng không bao giờ giận dai cô hết. Sẵn tiện nhờ Dong Wook đi chung với mình tìm cây mắt mèo luôn .



Ji Hyo nhanh chóng lên bản đồ xem vị trí khu Wookie ở hồi nãy cô lướt thấy nó nhắn chỗ mình, từ nhà cô đến đó mất khoảng 30 phút, cần phải đi xe buýt X này.


Cô ghi lại địa chỉ của nó có gì còn hỏi người qua đường, ai biểu phương hướng Ji Hyo không tốt, nói trắng ra là mù đường .


Định cho Wookie bất ngờ nên cô không nhắn gì vì nãy giờ onl không thấy nó onl nên cô tắt máy đi ngủ luôn, không quên đặt báo thức dậy sớm. Nhớ Wookie yêu dấu quá đi !!

































Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net