Chương 15

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đôi con ngươi Kaveh co rút lại, mỹ nhân trước mặt này giống anh như đúc.

Y ngoắc tay, ý kêu anh lại gần. Kaveh ít nhiều cũng có chút đề phòng, nhưng đôi chân ngoan ngoãn vẫn bước về phía người nọ.

Càng lại gần càng nhìn rõ người này rất giống anh, lại có chút không giống.

Y cất tiếng, giọng nói như phát ra từ mọi ngóc ngách ở nơi này.

"Ta đã chờ người rất lâu đấy."

Y nói rằng y chờ anh, nhưng Kaveh không hề quen biết người này.

Người đó đứng dậy, mặt đối mặt với Kaveh. Anh cảm thấy đây chẳng khác gì ảnh phản chiếu của bản thân cả.

Y đưa một bàn tay ra, Kaveh bất giác cũng làm theo. Hai lòng bàn tay áp lại nhau, ánh sáng vàng nhạt mờ ảo bao trùm lấy cả hai lại.

Ký ức từ đâu như đoàn tàu kéo quân chạy ngang qua đầu Kaveh, sau một hồi cũng không biết là bao lâu Kaveh mở mắt ra.

Bóng người trước mắt dần hoá thành hư ảnh, bàn tay đang chạm vào anh cũng đang rời rạc hoá thành những mảng bụi nhỏ bay khắp không gian.

Nước mắt Kaveh đột nhiên chảy xuống, anh huơ tay loạn xạ cố bắt lấy bóng người trước mặt.

"Hãy vì ta."

Giọng nói thanh thuý vang lên lần cuối, sau đó vụt tắt đi mãi.

Kaveh hét lên thật to, nhưng anh lại không nghe thấy gì cả.

Những hạt bụi lấp lánh tụ lại, cuối cùng trở thành một sợi dây chuyền mảnh bằng vàng, mặt dây chuyền hình giọt nước nhỏ, đỏ như máu.

Dây chuyền ngưng tụ trên cổ Kaveh, khi anh chạm tay vào đột nhiên có một lực hút mạnh kéo anh trở về thực tại.

Quá trình đồng hoá hoàn thiện.

Lúc Kaveh tỉnh dậy, bản thân đang được Al-Haitham ôm trong lòng, xung quanh toàn là xác của ma cà rồng không thuần chủng.

Hắn không có nước mắt, nhưng vẻ mặt của Al-Haitham nói rằng hắn thật sự rất đau khổ.

Có trời mới biết khi hắn tới đây đã thấy lũ ma cà rồng kia kề cận bên giường của Kaveh, có tên còn giơ tay lên định chọc thủng bụng của anh.

Sau khi dẹp hết lũ này, hắn mới chầm chậm bước đến chỗ Kaveh.

Vết thương đằng sau lưng của Al-Haitham vẫn không ngừng tứa máu, hắn không bận tâm việc đó. Thứ hắn bận tâm chỉ có người đang thoi thóp trên giường mà thôi.

Đúng là từ lúc đầu Al-Haitham điện hạ vốn chỉ xem đây là một người xa lạ có khuôn mặt giống với người tình đã mất của hắn, nhưng thời gian trôi qua hắn lại một lần nữa rơi vào lưới tình cùng anh.

Trăng máu đã biến mất, chừa lại vệt sáng nhàn nhạt của màu trăng rằm. Al-Haitham không thấy anh tỉnh dậy, tưởng là đồng hoá không thành công và Kaveh thì đã mất mạng nên hắn mới bày ra vẻ mặt đấy.

Sau khi thấy người trong lòng có động tĩnh, Al-Haitham mở to mắt nhìn về phía anh, cuối cùng thì đôi mắt nhắm nghiền nãy giờ của Kaveh cũng hé mở.

Kaveh tỉnh dậy, cảm thấy trong người có ít nhiều khác biệt, nhưng những khác biệt này đều theo chiều hướng tốt.

Anh nhìn Al-Haitham nhưng trong ánh mắt đã có chút thay đổi.

Hắn đưa tay sờ vào khuôn mặt của Kaveh, hơi mỉm cười.

Ngay sau đó, Al-Haitham ọc ra một búm máu đen ngòm rồi gục đầu xuống người anh bất tỉnh.

Lại nói về việc lúc nãy trong không gian mơ hồ kia Kaveh đã thấy gì.

Hoá ra, mỹ nhân giống hệt anh kia chính là anh, nhưng là một anh của kiếp trước.

Thật lâu thật lâu về trước, bá tước Al-Haitham có một người tình. Có rất nhiều tin đồn về người này, có người nói y là con của một nhà quyền quý nọ, có người lại nói y là một hậu duệ hoàng tộc cao quý nhưng hết thảy đều sai cả.

Y là Kafih, một chàng trai thôn dân nghèo, trong một lần tình cờ thì gặp mặt được bá tước.

Hai người chính là kiểu định mệnh vừa gặp đã cảm mến nhau, tình cảm rất tốt.

Kaveh còn nhớ lại cả những việc nhỏ của hai người làm cùng nhau, anh còn thấy được cả lúc mà anh chết đi, để lại Al-Haitham đau khổ dằn vặt đến chết đi sống lại.

Kaveh còn thấy cả lúc đất nước bị chiến tranh tàn phá, thấy được Al-Haitham chạy trốn mặt trời, đêm khuya đến ngủ cạnh mộ anh.

Kaveh còn thấy ngày mà mộ anh bị người khác lật lên, tro cốt bị rải đi tứ tung.

Mà người chứng kiến hết tất thảy lại không dám ra mặt lại chính là Al-Haitham.

Mắt hắn có màu xanh lục bảo, sau này trải qua nhiều kỳ huyết tẩy mắt mới dần đỏ đục như vậy.

Thật ra Al-Haitham vẫn có thể biến trở về màu mắt ấy, nhưng hắn từng thủ thỉ với anh của kiếp trước rằng, người có thể bắt gặp ánh xanh trong mắt hắn chỉ có y mà thôi.

Mà Kafih, lại chính là Kaveh hiện tại.

Kaveh được chính bản thân truyền thừa lại phần ký ức thiếu sót, tất cả tụ lại trong sợi dây chuyền đó.

Mặt dây chuyền đỏ, chính là giọt máu kết tinh của chính Al-Haitham.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

Ẩn QC