13. Cố gắng

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

----LỜI TÁC GIẢ----

- Đoạn thời kì đen tối của Krixi với quá khứ của Eland'orr là do tay tôi chém đó chứ đừng tìm trong cốt truyện :)))

- Còn cái đoạn miêu tả cây đèn ý, một phần suy nghĩ, phần lớn còn lại chém PHÀNH PHẠCH đó :)))

- Nên không chịu được sự hãm *** từ chúng nó thì... chịu thôi ¯\_(ツ)_/¯

----HẾT----

- Sao cô ấy lại bất tỉnh nhỉ? - Eland'orr tự hỏi

"Nhưng mà" - Cậu ta bỗng chợt nhận ra gì đó. - Tại sao nó lại có thể gần gũi như thế nhỉ? - Eland'orr thắc mắc

Xong cậu tiến vào ngửi thử mùi của cô

- Cả mùi này nữa, mình đã ngửi ở đâu đó rồi - Eland'orr nhớ ra. Bỗng chợt Krixi tỉnh lại, hiện tại thì anh và cô đang rất gần nhau, Krixi có thể nhìn rõ ánh mắt của cô, đôi môi của cô, mặt cô bất giác đỏ mặt

- Cậu tỉnh rồi à? - Eland'orr bỗng tránh xa ra

- Ừ - Krixi trả lời

- Tại sao cậu lại bất tỉnh nhỉ? - Eland'orr hỏi thăm làm Krixi mới hết đỏ mặt nay lại đỏ thêm lần nữa

- T-Tớ... - Krixi không biết phải nói gì

- Haizz... - Eland'orr thở dài

- Mà ai đã đưa tớ vào phòng y tế vậy? - Krixi hỏi

- Chà - Eland'orr có vẻ chần chừ nói. - Có một bà chị nào đó định vác cậu vào phòng y tế nhưng trên đường về bắt gặp tớ - Eland'orr nói đến đây bỗng trầm xuống suy nghĩ

- Bà chị? Ý cậu là Arum? - Krixi thắc mắc

- Là ai? - Eland'orr ngây người ra hỏi

- Thế cậu có biết Rừng Nguyên Sinh không? - Krixi hỏi lại lần nữa

- Là nơi nào? - Eland'orr lần nữa ngây người ra không hiểu gì hết

- Vậy, còn Tel'annas? - Krixi đang dành ra những hy vọng cuối cùng mong Eland'orr vẫn còn nhớ những chuyện xảy ra trong quá khứ

- Ý cậu là cô Tel'annas? - Eland'orr hỏi thử

- Ừ! - Cô trả lời

- Tớ không biết về ngoại hình của cô ấy cho đến khi nhập học á - Eland'orr bình thản trả lời

- Thế còn Messiah? Bạn đồng trang lứa của cậu? Krixi cố gắng hỏi nhưng có vẻ cô đang dần hết hy vọng

- Tớ không biết đó là ai cả, tớ chỉ biết có nhóm bạn của tớ thôi à - Eland'orr thản nhiên trả lời nhưng cậu đâu biết rằng chính lời nói đó đã làm cho Krixi dần tuyệt vọng

- Hết hy vọng rồi! - Krixi không tự chủ mà cắn môi mình để ngăn 2 dòng lệ chảy ra

- Nhưng chiếc đèn... - Eland'orr định nói thì Krixi ngắt lời

- Cây đèn? Nó làm sao? - Krixi không dám tin vào mắt mình

- Tớ có cảm giác như cây đèn này không tự nhiên mà có. Nó có cảm giác thật huyền bí nhưng cũng thật quen thuộc khi cảm nhận những gì nó muốn biểu diễn vậy đó - Eland'orr kể

- Nó như một người đang tỏ ra hối lỗi vậy đó. Con bướm trong này thường thu mình trong chiếc đèn, kể cả khi tớ thả nó, con bướm nó như không muốn bước ra bên ngoài - Cậu kể tiếp

"Đây chính là quá khứ của Eland'orr mà" - Krixi bỗng nhận ra

- Thế cậu biết cây đèn này từ đâu ra không? - Krixi hỏi thử

- Tớ... Không rõ - Eland'orr chần chừ

Krixi nghe xong cũng buồn lắm nhưng bỗng nhìn về phía cây đèn, có vẻ như con bướm đang muốn nói điều gì đó

- Cậu hiểu được những gì nó nói à - Eland'orr thán phục

- Là bán tinh linh như cậu và tớ là nghe được mà - Krixi khó hiểu

- Bán tinh linh? Là cái gì? - Eland'orr hoàn toàn quên đi khái niệm về tinh linh và bán tinh linh

- Tại sao? Krixi bỗng gục mặt xuống

- Gì vậy? - Eland'orr khó hiểu

- Tại sao, cậu lại quên đi những kí ức đẹp của tớ, cậu và Messiah, quên đi những người mà ta coi là những người bạn thân thiết, HẢ? - Krixi chịu không nổi mà bật khóc, bỗng nhấn mạnh từ cuối

Bộp

- Huh? - Krixi không hiểu thứ gì đang diễn ra

- Nó quan trọng với cậu vậy à - Eland'orr dịu dàng đặt tay lên đầu Krixi, xoa nhẹ nhàng đôi mái tóc hồng

Krixi gật đầu

- Mà lúc nãy con bướm nói gì vậy? - Eland'orr chợt nhớ ra

- À nó bảo tớ rằng hãy thử gợi nhớ lại những gì trong quá khứ của cậu qua các hành động hay lời nói đó - Krixi kể lại

- Vậy à, thế tớ sẽ cố gắng nhé! - Eland'orr hứa hẹn nở nụ cười làm Krixi đỏ mặt không dám ngước lên nhìn cậu

- Sao vậy? Sao cậu cúi xuống vậy? - Eland'orr khó hiểu về hành động của Krixi

- Á! - Cô bỗng bừng tỉnh, mặt đã đỏ nay còn đỏ hơn

- Thôi giờ về phòng đi, chúng ta còn bài tập Yorn giao nữa đấy - Eland'orr định đứng dậy thì Krixi bỗng nắm lấy tay anh

- Krixi? - Eland'orr khó hiểu

- Cậu có thể làm... như thế này không? - Krixi ra yêu cầu

- Làm gì? - Cậu khó hiểu

- Cậu... khoác vai... t-tớ ý - Krixi nói nhưng liên tục ngấp ngứng

- Xin lỗi nhưng tôi còn liêm sỉ, không thể vứt đi được-

- Cậu đã từng làm như vậy trong quá khứ rồi mà - Krixi ngắt lời Eland'orr

- Không! - Eland'orr thẳng thùng từ chối

- Đi mà - Krixi nắm chặt tay hơn, còn đặt đôi bàn tay kia của mình lên cậu nữa

- KHÔ... - Cậu định từ chối tiếp thì

Payna bỗng từ đâu bước vào thì gặp Krixi đang nắm tay Eland'orr

- Cô Payna - Krixi đỏ mặt không lường trước được sự xuất hiện này

- A Eland'orr! Lâu rồi không gặp em nhỉ! - Payna để ý đến Eland'orr

- Dạ, nhưng em mới gặp cô lần đầu mà - Eland'orr gãi đầu

- Ủa, sao lại thế nhỉ? - Payna khó hiểu. - Em hiểu gì không Krixi? - Cô đành phải hỏi Krixi

- Cậu ấy bị mất trí nhớ đó - Krixi nói

- À sau vụ đó à - Payna nhớ ra

- Cô biết ạ? - Krixi không tin được

- Cả khu rừng biết đấy chứ, mà chắc lúc đấy em làm gì ý - Payna nhớ lại

- À, em tự nhốt mình trong phòng - Payna nhớ lại, khuôn mặt cô và Krixi có chút đượm buồn

"Cậu ấy, tự nhốt mình trong phòng, vì mình sao" - Eland'orr suy nghĩ, tim cậu đập nhanh một chút

- Thôi được rồi nhé, tớ sẽ giúp cậu, được không? - Cuối cùng Eland'orr cũng phải đổi suy nghĩ

- Thật sao - Krixi sáng mắt

- Chứ cậu nghĩ tớ nói dối - Eland'orr phì cười

- Hứ - Krixi đỏ mặt phồng má làm tim Eland'orr lỡ một nhịp

- Thôi được rồi, ta về thôi. Em chào cô ạ - Eland'orr liền đứng dậy chào cô Payna xong đành khoác vai Krixi về phòng

Vậy là cả hai cùng bước ra khổ phòng, tay Eland'orr đặt trên vai cô, Krixi thì hơi đỏ chứ cậu thì đỏ chín cả mặt

- May quá... thoát rồi - Ata đang thở dốc thì bỗng gặp Eland'orr đang khoác vai Krixi

- Ái chà, định trốn à? - Ata cười gian xảo

- Ủa Krixi à, cậu cùng phòng Eland'orr à? - Ata phát hiện ra

- Ừ - Cô gật đầu

- Vậy à - Ata nhận ra. - Annette ới~ - Cậu bỗng nhìn từ xa thấy bóng dáng của Annette

- Tránh ra Ata! - Annette bỗng thốt lên làm Ata bỗng trầm xuống

- Tại sao? - Ata đang chưa hiểu chuyện gì đang diễn ra

- K-Không như c-cậu nghĩ- Lộ rồi Annette à! Annette đang định chối thì Keera chen ngang

- Tí Nị đâu? - Ishar cũng từ đâu xuất hiện

- Tao có thấy đâu, nó đuổi theo tao xong nó chạy đi đâu ý - Ata cố nhớ lại

- Tí Nị!!! - Ishar gào thét trong vô vọng

- Mà bây giờ là không được ra khỏi ký túc xá mà - Eland'orr nhớ ra

- Trả con Tí Nị đi mà ông trời!!! - Ishar quỳ xuống chắp vá lên trời làm Ata không nhịn được cười

- Cười cái gì? - Khoé mắt Ishar dần đỏ lên, cuối cùng cô cũng phải khóc

- Mai... hức... Mày phải... hức... Tìm cùng tao đấy! Không tao ghim mày! - Ishar vừa nức nở vừa cảnh báo

- Thôi được, đừng ghim em! - Ata bỗng trở nên sợ hãi đành phải chấp nhận thôi

- Về phòng đi Eland'orr - Krixi khẽ nói

- À ừ! - Cậu nhớ ra. - Bye mấy cậu nhé! - Eland'orr chào nhóm bạn của mình xong khoác vai Krixi

Dù rằng có thể đang có những ánh mắt kỳ lạ nhìn vào hai người bọn họ, Eland'orr dường như dần cảm thấy có chút quen thuộc đến lạ kỳ ở đây, còn về phần Krixi, cô rất thích cảm giác này rồi, còn hơi tựa vào người cậu nữa

----LỜI TÁC GIẢ----

Mé, ý tưởng lúc mới viết chap như con số 0, xong càng về cuối ý tưởng nó cứ tuôn ra, cay thí nhở!!! (ノ`Д')ノ彡┻━┻

----HẾT----

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net