Chap 45

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Dr. Smiley x Jeff :))))) Theo yêu cầu của các bạn @Bad_Girl_Miu, @janny_lgdh, @Linh-love-jeff
Thấy cặp này được ủng hộ quá... :))))))
Táo thấy thương cho mấy anh chàng còn lại :)))))
====================

Chào các bạn độc giả của truyện này thân mến! Tôi là Dr. Smiley - dự định sẽ là chồng tương lai của bé cưng Jeff the killer. Tôi là một bác sĩ, chắc ai cũng biết rồi, vì thế tôi luôn chịu trách nhiệm chăm sóc những "bệnh nhân" ở ngôi trường này. Trong trường này đầy đủ tiện nghi, bao gồm cả phòng bệnh cho bệnh nhân, nếu như Jeff có bệnh thì đa số em được nằm phòng VIP.

Bạn nói tôi phân biệt đối xử? Ừ tôi phân biệt đối xử đó thì sao? Bạn làm gì được tôi nào?

Tôi ngó ra ngoài vì nghe thấy tiếng bước chân, đó là Kwan với cái bánh táo trên tay, cậu ta đến đưa bánh cho tôi bảo.

- Nè, cho ông đó!

- Hả? Ở đâu ra vậy? - Tôi cầm cái bánh trên tay hỏi, Kwan cười trả lời rồi chạy đi.

- Bác đầu bếp KTX cho đấy!

Tôi nheo mày nhìn cái bánh, không có gì bất thường, tôi quyết định cầm bánh đi cho em ăn. Hy vọng rằng em sẽ thích cái bánh này, tôi gặp em ở hành lang lớp học, may quá. Tôi nói.

- Em có thích bánh táo không?

- Anh có bánh ạ? - Em ngơ ngác hỏi, trên tay em là một xấp tài liệu gì đó. Tôi nói.

- Ừ, em ăn không?

- Xin lỗi anh Smiley, nhưng em đang bận. Gặp anh sau nhé! - Em đi lướt quá tôi như một ngọn gió, tôi đơ như khúc cây, em không thích ăn chung với tôi sao? Quăng cái bánh xuống sàn nhà, tôi chạy đến em nói.

- Em bận việc gì? Anh có thể giúp không?

- ... Thực ra thì... Có thể ạ. - Em suy nghĩ một hồi rồi cười bảo, đây là lần đầu tiên em cười với tôi, đa số những lần tôi gặp em đều thấy em với khuôn mặt đẫm nước mắt hoặc bị thương, mỗi lần như vậy tôi đều thấy rất buồn. Tôi với em đi đến phòng thí nghiệm của Kwang và Kwan (gọi tắt là hai anh em Kw cho rồi), ở đây chúng tôi thấy một mẫu thí nghiệm dựa trên cơ thể sống trong lọ tạo hóa. Tôi hỏi.

- Tụi mày sẽ làm gì với thằng nhóc đó?

- Đơn giản thôi, thí nghiệm và tạo ra con người mới. - Kwang nói, Kwan bảo.

- Còn nhớ con vật lần trước tấn công Jeff với Liu chứ? Con đó đã chết do không chịu được thuốc kháng sinh.

- Chà... - Tôi tặc lưỡi, nhìn con người với mái tóc vàng đang say ngủ, tôi tự hỏi: "Bọn chúng sẽ thí nghiệm tên này bằng cách nào?". Em đang đắm đuối nhìn tên con người đó... Hừ... Thích lắm hả? Máu ghen trong tôi nổi lên, tôi vô cớ kiếm chuyện với Kwang. - Ê hai đứa tụi bây!! Sao lại lựa thằng con người xinh đẹp như thế hả?? Sao không lựa thằng này xấu hơn!!?

- Gì vậy ba? Bọn tao lựa thằng này có phải vì nó đẹp đâu... Ừ thì một phần là vì nó đẹp, một phần là vì nó có nhóm máu AB... - Kwang nheo mày rồi cười trừ bảo.

- Trên đời này thiếu gì đứa có nhóm máu AB!!!? - Tôi nói, Kwan bảo.

- Tại đi khắp cái rừng mà chỉ gặp mỗi tên này đang lạc!!

- ... - Tôi im lặng vì thấy mình thật dở hơi, Kwang nhếch mép bảo.

- Mày đang ghen vì Jeff nhìn mẫu thí nghiệm đắm đuối chứ không nhìn mày hả?

- Ừ. - Tôi thẳng thắn trả lời, tôi chẳng thích dối lòng, Kwang nói.

- Tao thích kiểu nói rồi chối đi chối lại hơn... Tao có một ý tưởng, nó sẽ giúp hai người gắn bó với nhau hơn.

- Kế gì? - Tôi hỏi, Kwang quay người tôi lại rồi đẩy một cái mạnh, cái vỏ chuối "tình cờ" đéo biết từ đâu rơi xuống khiến tôi trượt chân và ngã vào lòng em. Chúng tôi ngã luôn dưới nền đất lạnh và môi đã chạm môi, tôi nhanh chóng bật dậy quay qua nhìn Kwang. Nó đang cười, một nụ cười cực kỳ nham hiểm với cái điện thoại trên tay. 

- Tao chụp được rồi ~~~ Đem cho đám kia xem thôi ~~~

- Ấy ấy thằng khốn!!! Đứng lại cho tao!!! - Tôi hét nhưng không đi theo nó được, tôi quay qua hỏi em. - T... Thôi... Anh xin lỗi...

- Không sao ạ... - Em đỏ mặt, bối rối cười bảo. Tôi đỡ em dậy nói.

- Thôi... Em muốn ăn bánh không? Anh sẽ làm.

- Vâng ạ...

======== Tối hôm đó =========

Kwang bước ra khỏi phòng rồi chạy đến trường, nhìn xuống cái lỗ đã bị axit làm thủng, cậu bảo.

- Chà... Xem ra nó đã vứt cái bánh này đi... Giấu Kwan cũng như không rồi...

Cậu đi đến phòng thí nghiệm, đưa tay sờ lên cái bể nhốt con người, cậu mỉm cười thì thầm.

- Mày sẽ là thứ vũ khí tuyệt vời đấy... Quái vật của ta...

===========================

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net