Chap 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hôm nay là một ngày tồi tệ, ngày mà tôi đưa ra một quyết định sẽ làm thay đổi cả cuộc đời mình. Bệnh tình của mẹ tôi dần trở nặng, sẽ không còn cầm cự được bao lâu nữa, đến lúc đó bà sẽ bị bệnh viện trả về vì nhà tôi không có đủ tiền để trả tiền làm phẫu thuật cho bà. Tôi đã quyết định làm một việc táo bạo đó chính là bán thân, chỉ có cách này, tôi mới có đủ số tiền mình cần trong một thời gian ngắn. 300 ngàn đô, đúng vậy, là 300 ngàn đô chứ không phải vài trăm ngàn won hàng tháng kiếm được từ việc làm thêm ở các quán cafe, các cửa hàng tiện lợi, tôi cần nhiều hơn thế, để cứu sống mẹ tôi, tôi chỉ còn mỗi mình mẹ là người thân trên thế giới này...

Tôi cũng chỉ mới biết được đường dây này cách đây vài ngày trước, tình cờ nghe một người bạn ở chỗ làm thêm kể lại. Đây là thú vui của những người nhà giàu, họ sẵn sàng bỏ số tiền lớn ra để mua về những cô gái trẻ đẹp, thân hình bốc lửa để phục vụ mình. Nó cũng giống như kiểu bao nuôi nhưng ở đây cao cấp hơn, vì là hình thức đấu giá nên những người phụ nữ được chọn cũng hoàn mỹ hơn.

Sau khi cho mẹ tôi ăn xong, tôi nói tới giờ làm thêm rồi, tôi phải rời đi, trước khi đi bà còn dặn dò tôi phải ăn uống đầy đủ, đừng nên làm việc quá sức, phải chăm lo cho thân thể để đừng như bà, điều đó làm tôi cảm thấy có lỗi vô cùng khi hiện giờ tôi đang đứng ở cái chỗ bán rẻ nhân phẩm này. Ở đây tôi gặp một người đàn ông nhìn khá nữ tính, bóng bẩy, anh ta dùng chất giọng điệu chảy nước hỏi tôi.

"Cô em cần bao nhiêu tiền mới khiến cô em hạnh phúc?"

"300 ngàn đô..."

"Hahaha thật biết đùa, những người khác vào đây nhận được 100 ngàn thôi đã sướng rơn rồi đấy, còn cô em trông non nớt vậy mà yêu cầu cao thế?"

Giọng anh ta đầy bỡn cợt châm chọc, chắc anh ta đang nghĩ tôi là một người tham lam, nhưng khi nhìn thấy những giọt nước mắt của tôi thì anh ta không cười nữa.

"Tôi cần số tiền này để cứu sống mẹ tôi..."

"Haiz...Cô em mặc loại đồ lót này vào, đảm bảo mấy ông già dê ngoài đó sẽ vô cùng thích thú, da cô em mịn màng lại trắng nõn, gương mặt nhỏ nhắn xinh đẹp, ghen tị quá đi a, nếu bán được 30% phần trăm số tiền sẽ được chuyển vào tài khoản của cô em, 70% còn lại sẽ là của tổ chức với anh. Nhìn cái gì? Là tiền make up, trang phục, công sức nãy giờ đó, dù không chắc sẽ kiếm cho cô em được 300 ngàn nhưng mà đỡ hơn là không có, ra ngoài nhanh đi, tới lượt rồi kìa."

Anh ta nói xong đánh vào mông tôi một cái rồi đẩy tôi ra, tôi có chút xấu hổ, nhưng làm sao xấu hổ bằng việc có hàng trăm cặp mắt cả nam lẫn nữ đang nhìn thân thể chẳng còn gì ngoài bộ đồ lót hai mảnh của mình chằm chằm. Từng tất da thịt của tôi như bị nhìn thấu, cảm giác xấu hổ, ngột ngạt khó thở vô cùng. Tôi muốn chạy ra khỏi đây, tôi muốn khóc...nhưng tôi không thể, tôi không muốn vì vài giọt nước mắt lúc này mà phải đánh mất mẹ tôi, tôi phải mạnh mẽ lên.

"Cô gái cuối cùng của đêm nay, cô ấy đặc biệt còn trong trắng, vô cùng thuần khiết, đấu giá bắt đầu!"

"200 ngàn."

Một giọng nói đùa bỡn vang lên, Jennie không nhịn được sợ hãi ngước đầu lên nhìn người đàn ông đang ngồi ở dãy bàn số 5, ông ta là một gã lớn tuổi to béo, trên đầu không còn bao nhiêu sợi tóc mà vẫn cứ thích gặm cỏ non. Nhưng biết sao được, bởi vì ông ta có tiền, có kinh tởm đến mức nào thì những cô gái bị ông ta mua về vẫn phải cắn răng mà phục vụ. Jennie cảm thấy mồ hôi trên cơ thể mình bắt đầu tuôn ra dù nhiệt độ nơi này chỉ có khoảng 20 độ. Giờ phút này nàng không còn tâm trí để nghĩ đến số tiền đó, nàng bận tâm hơn cả ai sẽ là người sở hữu mình.

"250 ngàn."

Một thiếu gia tóc vàng mỉm cười ra giá, nụ cười hắn xán lạn nhìn Jennie, nhìn bề ngoài trông rất có thiện cảm nhưng chỉ có những cô gái từng bị hắn mua trúng mới biết hắn biến thái cỡ nào, trải qua một đêm với hắn, không nằm liệt giường một tuần thì cũng là bị tổn hại vùng kín, rất khổ sở. Jennie cũng nghe người đàn ông bóng bẩy khi nãy nói, tuyệt đối đừng để hắn ta nhìn trúng, nếu không sẽ rất thảm.

"300 ngàn."

Lại thêm một người nữa ra giá, người này trông có vẻ anh tuấn, tuổi tác cũng trẻ hơn lão già kia nhưng hai tay hắn đang ôm hai người phụ nữ lẳng lơ bên cạnh, còn dùng ánh mắt thích thú nhìn Jennie khiến nàng cảm thấy bài xích vô cùng.

"500 ngàn, cậu Hwang, cậu hai tay đã có hai em rồi cũng đừng nên dành với tôi chứ, cả buổi tối tôi chỉ chấm được mỗi em này thôi nha. Còn cậu Henry nữa, cô em này nhìn trông rất yếu ớt, không chịu nổi cái tình thú trên giường của cậu đâu."

Lão già kia vẫn không từ bỏ, ra giá cao hơn khi nãy rất nhiều còn nói thêm một vài lời với hai người đàn ông kia, nàng chỉ thấy người đàn ông anh tuấn cười trừ rồi gật đầu với lão già đó vài cái, còn tên tóc vàng nhướn mày chán nản quay lưng đi, không phải chứ...

"500 ngàn, còn có ai ra giá cao hơn không?!"

Làm ơn...

"Làm gì có chứ, ngoài anh ra thì ai chịu chi một số tiền lớn như vậy để mua em."

Tôi không muốn có gì đó với lão già này...

"Nếu không còn ai ra giá cao hơn thì cô gái này..."

"Một triệu đô."

"..."

"..."

Một triệu? Người đó vừa ra giá một triệu để mua tôi sao? Tôi không nghĩ có một công cụ tình dục nào đáng giá một triệu đô cả, nếu như người đó phát hiện ra tôi không có kinh nghiệm, thì có mau chán tôi và lấy lại số tiền đó không?

Cả khán phòng bỗng yên lặng, tất cả mọi người đều quay đầu nhìn cô gái đang ngồi trên ghế sofa ở tầng cao nhất. Cô ấy mặc chiếc váy khoét sâu ngực màu đỏ, làm ẩn hiện khuôn ngực và mảng da thịt trắng nõn, đôi giày cao gót cũng cùng màu, trên tay cầm một ly rượu lắc nhẹ, tư thế dựa vào sofa trông rất hưởng thụ, đuôi lông mày cong lên, môi nhếch một cái, ánh mắt xoáy sâu vào Jennie.

"Thôi đi, cô ta là của cô, không có một con búp bê nào đáng giá một triệu đô cả, tôi nhường cho cô đấy!"

Lão già hừ một cái, chẹp chẹp miệng, thầm nghĩ cô gái ngồi trên kia quả là ngu ngốc, một triệu bỏ ra có thể mua được nhiều cô em phục vụ một lúc, chứ ai lại đi mua về một đứa con gái nhìn trông non thế kia.

"Một triệu đô, không ai ra giá cao hơn, vậy cô gái này sẽ thuộc về Kim tổng!"

Jennie vẫn nhìn chằm chằm người ngồi trên kia nãy giờ, nhìn cô ấy đi, xinh đẹp một cách điên cuồng, dáng vẻ thuần thục, quyến rũ đó Jennie thừa nhận là mình đang bị thu hút. Nhưng lý do gì một người phụ nữ xinh đẹp thành đạt như cô ấy lại muốn mua mình? Cho đến khi nàng nghe thấy tiếng bàn tán xung quanh...

"Là Kim tổng sao? Nghe nói cô ấy từng dính rất nhiều tin đồn về mối quan hệ đồng tính cùng với một vài tiểu thư, tôi cũng không bất ngờ khi cô ấy cũng có mặt ở đây ngày hôm nay, nhưng có vẻ cô ấy chi mạnh cho những việc này nhỉ? Bỏ ra tận một triệu, có phải quá nhiều tiền rồi không?"

"Ồ, tôi cũng có nghe nói, chính là cô ấy sao?"

"Đúng vậy, tôi nghe nói cô ta rất ngoan độc."

.

Thì ra là vậy, cô ấy thuộc kiểu giới tính đó, nhưng những lời họ nói là sao? Bên cạnh của cô ấy có rất nhiều phụ nữ, vậy nàng chỉ là một trong những món đồ mà cô ấy muốn sỡ hữu? Nàng...cảm thấy có chút khó chịu về vấn đề này, tại sao nàng lại cảm thấy có chút thất vọng chứ. Mày chỉ mới chạm mắt với cô ấy lần đầu thôi mà...

"Chào em."

Huh? Cô ấy đang nói với tôi đó sao? Dù khoảng cách rất xa nhưng tôi có thể biết cô ấy đang nói gì qua khẩu hình khuôn miệng xinh đẹp của cô ấy, rõ ràng cô ấy vừa mới nói chào tôi, nụ cười đó...thật thu hút.

.

Sau khi ký hợp đồng xong, Jennie chính thức thuộc về Kim tổng, nàng đang cảm thấy rất hồi hộp vì đang ngồi trên xe của cô ấy. Phải, cô ấy đang đưa nàng về nhà của cô ấy, nhanh thật, nàng không thích ứng kịp, trên người nàng còn đang mặc một chiếc áo sơ mi của cô ấy, chất vải lụa mỏng nhẹ, mát lạnh giúp Jennie cảm thấy thoải mái hơn phần nào...Còn có mùi hương của cô ấy trên người, len lén liếc mắt qua nhìn người đang cầm tay lái, dáng vẻ cô ấy vẫn như vậy, thuần thục và quyến rũ, còn có một chút gì đó bí ẩn. Jennie không phải là kiểu người hay tò mò về người khác nhưng không hiểu tại sao nàng cảm thấy rất hiếu kỳ về cô ấy - người vừa mới bỏ ra một triệu đô để mua nàng với lý do là gì nàng không hiểu được, chẳng lẽ cô ấy cũng như những người đàn ông ở đó muốn thỏa mãn nhu cầu sinh lý nhưng khác ở chỗ là cô ấy giàu hơn?

Jennie có chút buồn bã cuối mặt xuống, nếu lỡ sự thật là vậy, cô ấy chỉ xem nàng như một món hàng, sau khi dùng chán thì vứt bỏ sẽ sao đây? Điên thật, đáng lẽ ra nàng nên mong người mua được nàng sẽ mau chán để trả tự do cho nàng chứ, chắc có lẽ là cô ấy vừa mới cứu nàng từ tay của lão già béo kia nên nàng thấy cảm kích chăng?

____________________
tbc

không ngờ tới chứ gì =))))
ủng hộ fic mới của tui nha


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

Ẩn QC