Chương 1 : Trở tay trả thù

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Editor : TNTN
[ Lời từ Editor : Bản này ta dùng hoàn toàn từ cv nên nghĩa sát hoàn toàn như bản Trung là không thể , hảo thông cảm a ]
Năm ba mươi sáu - Thượng thư phủ, giữa hè . ( Ở bản cv là phủ Thừa tướng, nhưng ta căn cứ vào phía sau nên edit ra phủ Thượng thư )
Lão phu nhân phủ Thượng Thư đại thọ năm mươi, trời chưa sáng đã bắt đầu chuẩn bị. Chiêng, trống, nhóm vũ sư hát tuồng, quan to Triều Đình tới hơn phân nửa, vô cùng náo nhiệt.
Tại một viện nhỏ hẻo lánh rách nát, Bạch Tĩnh Hảo khuôn mặt tái nhợt nằm trên giường, ngửi được mùi thuốc thì nhíu mày, xa xa thấy Nhĩ Diên đem chén thuốc từ bên ngoài trở về.
Nàng nhắm mắt, một màn này rất quen thuộc.
Thấy nàng không trực tiếp tiến vào phòng ngủ chính mà đi sang phòng bên cạnh sửa soạn, Bạch Tĩnh Hảo xốc chăn đứng dậy, chuẩn bị tốt bình hoa trốn sau cửa phòng.
Nàng chú ý động tĩnh trên hành lang, khi tiếng bước chân ngày càng gần,Nhĩ Diên bước vào, Bạch Tĩnh Hảo giơ bình hoa lên cao hung hăng nện xuống, chén thuốc trong tay đối phương hơi dừng lại.
Có lẽ do lực đạo không đủ, Nhĩ Diên run rẩy lại chưa ngã xuống, xoay người thấy Bạch Tĩnh Hảo, còn chưa kịp hô to đã tiếp tục bị một kích.
Thấy nàng rốt cuộc cũng ngất, Bạch Tĩnh Hảo nhẹ nhàng thở ra, đem bình hoa để lại chỗ cũ, từ cuối giường móc ra dây thừng đã sớm chuẩn bị, đem Nhĩ Diên buộc chặt , động tác lưu loát.
Mọi việc ổn thoả, Bạch Tĩnh Hảo lại lên giường nằm, mí mắt gục xuống,khôi phục bộ dáng suy yếu ban đầu.
"Nhị tiểu thư, ngài cẩn thận."
Bạch Cẩm Dao cùng thị nữ đi vào tiểu viện. Bạch Cẩm Dao là con vợ cả, chỉ vì  sinh sau nàng năm ngày mà mất đi thân phận trưởng nữ Bạch gia. Bất quá nàng là hòn ngọc quý trên tay Đại phu nhân, cũng là Thái Tử Phi được chọn, ở kinh thành rất có danh tiếng, thiện lương ôn hoà, tri thư đạt lễ.

Mà Đại tiểu thư Bạch Tĩnh Hảo ngay cả mành che ở cửa phòng cũng không có.
Bạch Cẩm Dao vừa đến, thị nữ bên cạnh nàng đã lớn tiếng
" Ai da , đây là có chuyện gì ? Chén thuốc rơi trên mặt đất cũng không ai dọn dẹp, nhị tiểu thư ngài cẩn thận chút , đừng chạm vào ."
Bạch Cẩm Dao thanh âm ôn nhu "Không có việc gì", hướng bên trong hỏi: "Đại tỷ, tỷ tỷ có đang ở trong phòng?"
Bạch Tĩnh Hảo ngồi dậy, nhìn chủ tớ Bạch Cẩm Dao đã biết rõ còn cố hỏi, vô lực đáp: "Là Nhị muội muội sao? Ta ở trong này, ngươi vào đi."
Nàng cố tình tạm dừng,  "khụ " hai tiếng, lại bổ sung: "Nhĩ Diên mới vừa rồi làm rơi chén thuốc,chưa kịp thu dọn  đã vội đi phòng bếp lấy chén thứ hai, ngươi cẩn thận một chút."
"Nguyên lai là như thế." Bạch Cẩm Dao chậm rãi bước đến trước giường, quan tâm nói: "Nô tỳ này làm việc thật không cẩn thận, chậm trễ tỷ tỷ uống thuốc, quay về để muội nói cho mẫu thân, đổi một nô tỳ lanh lợi đến đây hầu hạ."
Nhĩ Diên đó là Đại phu nhân đưa tới hầu hạ, đổi ai không phải đều giống nhau?
Bạch Tĩnh Hảo âm thầm ghét bỏ,trên mặt lại cảm động đến rơi nước mắt nói: "Đại phu nhân đưa người nào đến cũng tốt, là ta không tốt, vội vã kêu nàng vào, mới khiến nàng làm rơi nát chén."
"Vậy thuốc tỷ tỷ là chưa uống?" Bạch Cẩm Dao như suy tư nói .
Bạch Tĩnh Hảo gật đầu, híp mắt thở hổn hển hai cái , cực kỳ suy yếu, một lúc lâu sau mới mở miệng hỏi : "Hôm nay trong phủ có yến hội, khẳng định có rất nhiều quý nữ cần chiêu đãi, Nhị muội tới tìm ta là có chuyện gì?"
"Là thế này, tốt xấu thì hôm nay cũng là ngày sinh tổ mẫu, tỷ tỷ là trưởng tôn nữ, làm sao có thể không đi chúc thọ chứ?" Bạch Cẩm Dao lại nhẹ nhàng nói : "Nhưng muội thấy tỷ bệnh nghiêm trọng như vậy, vẫn là nên thôi đi."
Bạch Tĩnh Hảo lập tức ngồi dậy, do động tác mạnh mà lại khụ hai tiếng, ngữ khí bất đắc dĩ: "Nhị muội, không phải là ta không muốn đi, chỉ là ta xưa nay không được lão phu nhân yêu thích, sợ ngài thấy ta lại hỏng tâm tình."
"Đại tỷ nói gì vậy ? Tỷ và muội cùng là nữ nhi của phụ thân, đều là cháu gái tổ mẫu, ngài tuy đối với tỷ nghiêm khắc, nhưng vẫn là bà cháu, tỷ vẫn là đến đi."
Thượng Thư phủ , phàm có yến hội, Bạch Tĩnh Hảo xưa nay đều cáo ốm không đến, nhưng không hề thấy Bạch Cẩm Dao tôn quý tự mình đến mời, cũng không thấy nàng ngày thường đối đãi khách khí như vậy .
Nếu không phải biết sắp phát sinh cái gì, Bạch Tĩnh Hảo quả thực sẽ tin gương mặt giả nhân giả nghĩa này .
Bạch Cẩm Dao thấy nàng chần chờ, lại nói:
" Hiện giờ tổ mẫu đang nói chuyện với đám nữ quyến, tỷ tỷ cũng không cần khẩn trương, đến bái kiến lão nhân gia người liền trở về, cũng không khiến phụ thân nói tỷ nhát gan ,không hiếu thuận tổ mẫu."
Nàng xưa nay vẫn thế, nói chuyện ôn nhu như nước, làm người ta không thể cự tuyệt.
Hai người thân phận trong phủ hay trong kinh đều khác nhau một trời một vực, cũng chính bởi vậy, Bạch Tĩnh Hảo không nghĩ đối phương có động cơ với chính mình, đơn thuần cho rằng nàng nhiều lắm là muốn mượn mình để ở trước mặt mọi người lấy thanh danh nhàn nhã ôn nhu, không phòng bị mà đi.
Nhưng lần này nàng rõ ràng đã tiết lộ cho đối phương mình không uống chén thuốc, Bạch Cẩm Dao vẫn kiên trì mời. Rốt cuộc vì cái gì ?
Bạch Tĩnh Hảo gật đầu: "Làm phiền Nhị muội chờ một lát, ta đổi xiêm y liền đi."
Bạch Cẩm Dao vui vẻ ra mặt, nhẹ nhàng vỗ tay nàng, " Muội liền biết Đại tỷ đối với tổ mẫu một mảnh hiếu tâm. Hoa Tuệ, ngươi tới hầu hạ Đại tiểu thư thay quần áo."
Hoa Tuệ không tình nguyện tiến lên hầu hạ Bạch Tĩnh Hảo, động tác có lệ, có lẽ cảm thấy người sắp chết không cần tận tâm.
Bạch Tĩnh Hảo nói đa tạ, cùng Bạch Cẩm Dao ra cửa.
Mới ra khỏi tiểu viện, Bạch Cẩm Dao lại hỏi: "Đúng rồi, hôm nay là sinh thần tổ mẫu, đại tỷ có chuẩn bị lễ vật hay không ?"
Bạch Tĩnh Hảo lộ ra vẻ khó xử.
"Kỳ thật tổ mẫu yêu thương vãn bối, cũng không coi trọng lễ vật , bất quá cũng nên biểu hiện tâm ý, tỷ tỷ thấy sao?"
Bạch Tĩnh Hảo liền hỏi: " Theo ý Nhị muội muội, tỷ tỷ nên đưa cái gì mới tốt ?"
" Tổ mẫu thích hoa sen , không bằng ta cùng tỷ tỷ đi tới hồ hái một cành , đến lúc dâng tổ mẫu , ngài khẳng định rất vui mừng " Bạch Cẩm Dao mặt đầy ý tốt
Bạch Tĩnh Hảo gật đầu, " Liền nghe Nhị muội."
Mặt trời chói chang, hồ nước trong xanh, hoa sen trên mặt nước kiều diễm, lá xanh cùng với hoa tạo nên phong cảnh  đẹp mắt .
Hồ sen ở sau núi giả, tuy phong cảnh đẹp, nhưng như vậy cũng không có người dạo quanh. Huống chi, cho dù có người đến , tất nhiên cũng sẽ bị Bạch Cẩm Dao đuổi đi.
Hoa Tuệ tìm dù cho Bạch Cẩm Dao, không có Nhĩ Diên, sẽ không có người giúp nàng đẩy chính mình vào trong ao, Bạch Tĩnh Hảo nhưng thật ra muốn biết nàng động thủ thế nào ?
" Đại tỷ, tỷ xem đóa hoa bên kia như thế nào? Ở ngay bên bờ, cũng không khó lấy." Bạch Cẩm Dao chỉ vào một đóa hoa sen gần bờ nói.
Bạch Tĩnh Hảo tiến tới bên cạnh, thăm dò hỏi: "Đoá nào?"
Nàng vừa hỏi, liền cảm nhận được bên cạnh có một cỗ lực đẩy mạnh, Bạch Tĩnh Hảo sớm có chuẩn bị, nhanh tay túm chặt Bạch Cẩm Dao cùng rơi xuống nước.
Trên bờ truyền đến tiếng Hoa Tuệ kêu: "Nhị tiểu thư! Người đâu mau tới, nhị tiểu thư rơi xuống nước a !"
Bạch Cẩm Dao bất đồng với Bạch Tĩnh Hảo, nàng không biết bơi .
Nàng mới thò đầu giãy giụa, Bạch Tĩnh Hảo ở trong nước liền liều mạng kéo xuống . Bạch Cẩm Dao xưa nay đôn hậu đoan trang giờ chật vật không thôi, vùng vẫy trong nước hô cứu mạng.
Bạch Tĩnh Hảo thầm than, ngươi không đẩy ta , ta không đẩy ngươi, muốn đẩy ta , ta liền kéo thêm ngươi xuống !
***Notes : Vì chỉ có một mình ta edit nên sẽ có đôi chỗ sai chính tả hoặc mắc lỗi ngữ pháp , phiền các nàng nhắc nhở để ta sửa chữa


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net