Chương 330 > 339

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 330: Dịch Dung Thuật

Tác giả: Thanh Tử

Dịch Giả: Trung Lyo

  Diệp Thiếu Dương liếc mắt nhìn qua mọi thứ, cười nhàn nhạt.

Mã Thừa bảo mỹ nữ kia lui ra, nắm lấy núm xoay mà đóng cửa lại, nhìn Diệp Thiếu Dương cười cười, nói “Diệp tiên sinh cậu cười cái gì thế?”
Diệp Thiếu Dương chỉ vào đám lá cải xanh trước mặt, cười nói “Mã công tử, nhìn hoa mà tương tư ra Chu Tĩnh Như sao.”

Mã Thừa kinh hãi, “Cách bố trí phong thủy này, nhất thời không có quan hệ gì, cậu không có khả năng nhìn ra đâu.”

Diệp Thiếu Dương quyết định chơi liều, trong lòng có vẻ hơi kinh sợ nhìn Mã Thừa một cía, vì sau này cần hắn giúp đỡ đi làm việc cùng, vì thế dựa vào cách bố trí hoa để làm quen và tỏ khả năng của mình.

“Phía trước là một loạt, hoa mẫu đơn làm thuốc cùng hoa anh đào, tượng trưng cho Tứ Tú Xuân Minh; ở giữa lại là cây hoa đá quý và cây cao su Tiên Nhân Ấn Độ, tượng trưng cho Hạ Thanh Tam Lục; thứ ba còn bày hai bồn hoa súng và Thủy Liên, gọi là Nhị Phân Thu Thủy, cuối cùng là một loạt sắc hoa nhẹ nhàng, để kéo Dương Đông tới, cách bố trí những loại này, theo phong thuỷ gọi là ‘ Tứ Quý Bách Hoa Tương Vọng Cục '.
“Dựa theo quẻ Tượng Tài Bãi Khóa, có bốn cách bố trí thường gặp, các chậu hoa đều gắn với trận pháp, mắt trận pháp phát ra tài lộc, chiêu tiền và người tài; những cây vạn tuế, là cầu sự luôn luôn dành thắng lợi, chỗ bảy cánh Hỉ Mai kia, là muốn cầu gia chủ làm ăn thuận buồm xuôi gió, mà ba loại đó chắc công tử chưa cần đến, công tử xếp hàng cây dương liễu, người ta gọi là Thanh Phong Phất Liễu, ý muốn sửa linh phận gia chủ, chính xác đó là cầu nhân duyên;

Đến thân phận của Mã Công Tử, lại còn phải cầu nhân duyên? Chắc cậu muốn cầu mình có thể lấy được trái tim của nàng, tất cả mọi người đều biết cậu thích Tiểu Như, cho nên lời tôi nói không phải quá rõ ràng sao?”

Mã Thừa ngơ ngẩn nhìn hắn, anh mắt tỏ ra muôn phần kính phục.

“Diệp tiên sinh, ghê gớm! Cách bài trí phong thủy này, là do ta thỉnh Giang Nam Đệ Nhất Phong Thủy Trần Đại Sư bố trí, ông ấy nói cách bố trí này vô cùng đơn giản, nhưng mỗi trận pháp trong mỗi bồn hoa, đều thông qua Tường Vi Tướng Số, yêu cầu pháp lực cao thâm, mới đầu ông ấy bố trí ra tôi cũng xem không hiểu.

Diệp Thiếu Dương bĩu môi, “Xin lỗi đi, mấy chậu hoa này đều dùng Tiền Khóa Hậu Thiên Bát Quái Trận, nhưng muốn phát huy hiệu quả tối đa, thì phải gia tăng số lượng bát quái, nhưng ông ta đâu có hay biết chuyện đó, thực ra cũng không khó, chỉ cần thay đổi một loạt phương vị của chúng tà có thể thành công rồi.”

Mã Thừa vừa nghe xong, hai mắt sáng lên, “Diệp tiên sinh có thể giúp tôi được không……” Đột nhiên hắn nghĩ ra chuyện gì, lại cười cười, “Suýt nữa thì quên, cậu với tôi là tình địch, về cái phong thủy này thì không thể giúp được.”

“Không phải đâu, bất quá phải dùng thế yểm trợ của phong thủy, vốn dĩ tác dụng không cao, nếu cố gắng phát huy tối đa, bất quá cũng tăng thêm chút hy vọng thôi, Mã công tử, chuyện trên đời do con người tính mà ra.”

Mã Thừa hình như hiểu chuyện gật đầu vài cái, mời Diệp Thiếu Dương ngồi trên sô pha uống trà.

Mã Thừa nói “Mấy hôm trước, Quách tiên sinh tìm ra một âm trạch khí rất vượng, hiện tại tôi chờ ngày tốt để hạ huyệt, nói đến đây, tôi còn phải đa tạ cậu nhiều, sau khi hạ táng xong, tôi mời khách, chúng ta tụ tập ăn chơi một thể.”

Diệp Thiếu Dương nói “Thôi không cần đâu, tôi xin miễn, hôm nay tôi đến tìm cậu, vốn định nhờ cậu ra tay giúp một chuyện.”

Mã Thừa ngồi ở trên sô pha, chậm rãi nâng nâng chén trà, gật gật đầu, chờ hắn nói.

Nếu thỉnh người giúp, rõ ràng là không thể được, Diệp Thiếu Dương đành phải đem lời nói đơn giản nhất của mình, nói ra hết sự tình, và kế hoạch cho Mã Thừa nghe qua một lần.

Mã Thừa nghe xong, trên mặt lỗ ra vẻ kinh ngạc, trầm ngâm một hồi, nói “Nuôi Tiểu Quỷ, có thể hoàn thành tâm ý của gia chủ sao?”

Diệp Thiếu Dương cạn lời, “Tôi nói nãy giờ với cậu nhiều chuyện như vậy, kết quả cậu chỉ chú ý đến thứ đó thôi sao?”

“Ha ha, nhân tiện tôi hỏi. Cậu nói Trang Vũ Ninh, cô nương ấy ta cũng biết, lúc này cô ấy đang là ca sĩ nổi tiếng, cho nên đi nuôi tiểu quỷ để……”
Diệp Thiếu Dương nhún vai, “Cậu chả bao giờ chú ý điểm chính gì cả, có giúp tôi không?”

Mã Thừa tay chống cằm, hướng hắn cười cười, “Cậu yêu cầu tôi đi hỗ trợ, đi tiếp cận hồ Uy, thông qua hắn để mò ra tung tích của tên Dưỡng Quỷ Sư đứng sau, chuyện này nghe rất thú vị, bất quá…… Có nguy hiểm hay không, tôi biết, đối với những pháp thuật quỷ thần, tôi và mọi người đều giống nhau, đều phải kinh sợ.”

Diệp Thiếu Dương gật gật đầu, “Yên tâm, tôi sẽ đi cùng cậu.”

Mã Thừa sửng sốt, hỏi một câu giống hệt Trang Vũ Ninh “Sao cậu lại đi cùng, nếu đi cùng chẳng phải cậu sẽ bị bại lộ sao?”

Diệp Thiếu Dương nói “Trên đời có một loại bí thuật, họi là Dịch Dung.”

*-P/s: Dịch Dung còn có nghĩ là dung luyện có nghĩa là thay đổi tính chất của nhiều vật tác dụng thành một sản phẩm mới có hình dạng, tính chất khác với những vật liệu ban đầu* Ở đây Diệp Thiếu Dương nói dịch dung là thay đổi hình dạng khuôn mặt.

Mã Thừa hỏi lại, “Thật sự có thuật dịch dung?”

“Đừng tưởng tượng về nó quá là thần kì.” Diệp Thiếu Dương đạt ba lô lên bàn trà, nói “Mượn bàn của cậu tí được không?”

“Xin cứ tự nhiên.”

Diệp Thiếu Dương cởi bỏ ba lô, lấy ra một chén sứ con, còn một đống chai lọ lớn, đặt hết lên trên bàn, lấy ra ba túi ni lông trong suốt, từ ngoài nhìn vào, bên trong phân biệt ba loại bột, ba loại bột phấn màu khác nhau.

“Những cái đó là gì thế?” Mã Thừa tò mò hỏi.

“Màu trắng là vôi, đen là nhọ nồi, nâu là chu sa.” Diệp Thiếu Dương đảo một chút vôi trong chén sứ, từ hông lấy ra một bình nhỏ, mở ra đổ nước vào trong chén, quấy lên.

“Vôi cùng nhọ nồi thì tôi biết, chu sa…… Không phải màu đỏ sao, sao ở đây lại là màu nâu.”

“Đó là chu sa. Màu đỏ thắm gọi là chu, đây là heo sa, lão heo mẹ heo, có nghĩa heo sau khi sinh có ra cả thứ này, kết cấu của nó với Ngưu Hoàng khá giống nhau, bất quá phải lấy nó, là một loại thuốc tầm trung dùng để thanh nhiệt giải độc, cậu hiểu chứ?”

Mã Thừa ngơ ngẩn nhìn hắn, “Thế tại sao cậu lại dùng nó ở đây?”

“Cần chứ, mấy thứ này mỗi loại một ít, dựa theo tỉ lệ mà điều phối, có thể tiếp cận ánh sáng màu da con người, ngoài ra còn duy trì sự mềm mại. Cậu muốn biết cụ thể tác dụng, ta nói cũng không hiểu, dù sao trong mật tịch cũng viết như thế.”

“Cái gì mật?”

“Mật Tịch Mao Sơn Đạo Pháp, đây là thuật dịch dung, Tứ Đại pháp thuật tầm trung của Mao Sơn.” Diệp Thiếu Dương vừa nói, vừa lấy ra ba cây nên từ balo, bật lửa lên đặt trên bàn trà, quay đế chén, không ngừng bot thêm vôi vào, chờ khi bốc hơi nước, từ trong túi lấy ra một cái gương đồng, đạt trên bàn trà.

Sau đó lại lấy ra một quả trứng gà con, đánh vào một chén nhỏ, bỏ đi lòng đỏ trứng, đem lòng trắng trứng dùng bút lông quết lên, quét lên trên gương đồng.

“Làm gì vậy?” Mã Thừa không nhịn nổi tự hiếu kì.

“Phết trải lòng trắng trứng ra để làm khuôn mà đắp lên cho đỡ rủi ro.”

Lòng trắng trứng trải ra, Diệp Thiếu Dương đem vôi trong chén lớn ra, phết lên trên mặt mình, nhẹ nhàng dùng một cái bút nhỏ chấm lên mắt, mũi,......Sau đó dựa lưng lên ghế , chờ thuốc có tác dụng.
Mã Thừa nhìn lên trên bàn đầy chai và lọ, nói “Mấy thứ này cậu lấy ở đâu vậy?”

“Tìm Quách Sư Huynh nhờ mua, cũng chẳng phải là thứ gì ghê gớm, chỉ cần có chút tiền là có thể mua được.” Diệp Thiếu Dương dựa trên sô pha, ồm ồm nói, “Đừng có bắt tôi nói chuyện, để khuôn mặt biến đổi thành công không bị biến hóa.”

Đợi hơn mười phút, khuôn mặt nạ bắt đầu khô lại, sau khi thành hình, Diệp Thiếu Dương bóc ra, thừa dịp nó chưa hoàn toàn thành hình, nhẹ nhàng tìm trong người, lấy ra một con dao nhỏ, cắt bỏ nhẹ nhàng.

...

Chương 331: Quỷ tử sinh tiền
Tác giả: Thanh Tử

Dịch giả: Kudo Nguyễn.

Lúc sau, cảm giác không sai biệt lắm, Diệp Thiếu Dương đem mặt nạ bỏ ở trên mặt bàn, đem một trương linh phù gấp thành miếng nhỏ, che lại lỗ thủng ở mắt mũi và miệng, sau đó cầm lấy những chai lọ vại bình ở trên bàn, mở ra sau đó đổ một dung dịch màu xanh đổ vào 1 chén sứ, có bình dùng nhiều, có bình chỉ cần một chút.

Có một ít cái chính là bột phấn, Diệp Thiếu Dương liền dùng ngón út giáp cầm một ít, ước lượng.

Mã Thừa tuy rằng không hiểu, nhưng thấy một màn này, cũng nhẹ nhàng gật đầu, nể Diệp Thiếu Dương đôi phần.

Cuối cùng đem nhọ nồi cùng chu sa bỏ vào 1 lượt, khuôn đúc chất lỏng lập tức sôi trào lên, bốc lên một màng khói trắng.

Diệp Thiếu Dương lập tức một bàn tay nhắc khuôn đúc lên, không ngừng lay động, đồng thời đem ngọn nến cầm trong tay, đưa lên đối diện, mà xoay.

Mã Thừa thấu đi lên xem, phát hiện khuôn đúc chất lỏng đang ở không ngừng làm lạnh, đọng lại, hình thành một loại thiên hoàng nhan sắc.

Chờ đến sở hữu chất lỏng đều đọng lại lên, Diệp Thiếu Dương thở dài một cái, hướng Mã Thừa cười cười, tay nắm một góc của khuôn đúc, nhẹ nhàng xé lên, là một mặt nạ thường mềm mại bằng da, dày mỏng không đều.

Diệp Thiếu Dương đối với gương đồng, đem nó dán ở trên mặt, sửa sang lại một phen, ngẩng đầu, đối Mã Thừa cười cười. “Thế nào?”
Mã Thừa đương trường kinh ngạc đến ngây người,đến nhìn kỹ , những thứ này làm được da, cư nhiên nó với màu da bình thường hoàn toàn giống nhau, mấu chốt nhất chính là cũng không cứng nhắc mà mềm mại.

Trên trán mặt nạ có trắng một chút, khuôn mặt địa phương hơi hơi có điểm hồng, vành mắt phía dưới tắc thiên hắc, hết thảy giống như thật, để cho người xem kinh ngạc cảm thán, trên mặt còn có mấy cái nâu thật nhỏ tàn nhang.

Mã Thừa lấy tay sờ sờ, nói: “Này đó tàn nhang như thế nào cũng cùng thật sự giống nhau?”

“Đây là heo sa, cố ý trầm tích một chút không có hóa khai, đây chính là công phu.” Diệp Thiếu Dương đắc ý cười rộ lên, này thuật dịch dung chính mình từ luyện từ nhỏ, vì chính là hảo chơi, rất nhiều chi tiết trên cũng là chính mình một chút sờ soạng ra tới kinh nghiệm.

Mã Thừa lại từ mặt bên đánh giá một chút, hoàn toàn nhìn không ra nơi dán của chiếc mặt nạ với da của Diệp Thiếu Dương, tay sờ mới sờ được đến, lại lui ra phía sau nhìn nhìn, nói: “Hoàn toàn nhìn không ra là giả! Bất quá…… Cùng gương mặt ban đầu của ngươi chỉ có ba phần chênh lệch, ngươi vì cái gì không tìm mặt người khác mà dùng?”
Diệp Thiếu Dương giải thích nói: “Mỗi người mặt hình không giống nhau, tựa như miếng da này, dán ở ngươi trên mặt, nhìn qua cũng như là thật sự, nhưng là sẽ có rảnh cổ, ngươi nói chuyện hoặc cười thời điểm, mặt bộ biểu tình mất tự nhiên, thực dễ dàng làm ngươi hoài nghi. Cho nên ta phía trước mới nói, thuật dịch dung không có ngươi tưởng tượng như vậy thần kỳ, ta lấy chính mặt mình làm khuôn đúc, tước cắt giảm giảm, tựa như chỉnh dung giống nhau, nhiều nhất thay đổi ba bốn phân dung mạo, không thể nhiều hơn.”
Mã Thừa bừng tỉnh gật gật đầu, “Vậy ngươi như vậy mà đi, sẽ không bị họ nhận ra ?”
“Bọn họ vốn dĩ chưa gặp qua ta lần nào, nhận không ra. Bất quá quan trọng nhất vẫn là ấn tượng đầu tiên.” Diệp Thiếu Dương nói xong, từ ba lô lấy ra một bộ quần áo, cùng một bộ tóc giả, đối Mã Thừa nói: “Có nơi thay đồ không?”

Mã Thừa nhún nhún vai, “Liền tại đây thay đi, đều là nam nhân sợ cái gì.”

Diệp Thiếu Dương bay nhanh thay một bộ cùng chính mình mặc quần áo phong cách khác biệt áo sơmi cùng quần bò, đem tóc giả mang vào, này tóc giả so với tóc thật của hắn dài hơn một chút, cũng thưa thớt một chút, sau đó đối chiếu với gương đồng, như là một thanh niên đa cấp 30 tuổi.

Mã Thừa gật đầu khen: “Đúng vậy, như vậy nhìn qua hoàn toàn như là một người khác vậy.”

Không chờ Diệp Thiếu Dương tỏ vẻ đắc ý, Mã Thừa lại bỏ thêm một câu, “Tuy rằng cùng một người nhưng phong cách này soái ca hơn nhiều.”

Đệt! Diệp Thiếu Dương trợn trắng mắt, đem những vật bày trên bàn, bỏ vào ba lô, nói: “Ngươi nếu là không có việc gì, chúng ta có thể xuất phát.”
Mã Thừa gật gật đầu, mở cửa đi ra ngoài, đối vẫn luôn canh giữ ở ngoài cửa chân dài mỹ nữ nói: “Đem chiếc đắt nhất tới đây.”

Mỹ nữ chạy nhanh gọi điện thoại cho tài xế, vừa nhấc đầu lên, nhìn đến Diệp Thiếu Dương đi ra, hướng chính mình cười cười, đương trường ngây người: Chính mình vẫn luôn ở cửa thủ, người này là đến đây lúc nào? Tiểu soái ca này đâu ra?
Bên ngoài cửa lớn khách sạn,một chiếc xe hơi đen bóng dừng lại, ngoại hình không cầu kỳ, nhưng liếc mắt một cái nhìn lại liền cực kỳ xa hoa, tài xế thập phần cung kính kéo ra cửa xe, mời Mã Thừa lên xe.

“Ta chính mình lái xe, Diệp tiên sinh ngươi ngồi này.” Chờ Diệp Thiếu Dương lên xe, Mã Thừa lấy một balo khác, lên xe lúc sau ném cho Diệp Thiếu Dương, “Đem ngươi ba lô đó để ở trên xe đi, lấy này bao, cùng ngươi này một thân trang điểm nguyên bộ một chút.”

Lái xe tren đường đi nam cốc, Mã Thừa nói: “Kỳ thật ta đã sớm nghe nói qua cái Dưỡng Nhân Đường này rồi, có người cùng ta nói rồi việc này, nhưng ta đối dưỡng tiểu quỷ không có hứng thú, cho nên không hỏi thăm.”

Diệp Thiếu Dương nhún nhún vai, “Ngươi  có tiền, không cần thiết dưỡng tiểu quỷ.”
Mã Thừa ưu thương thở dài, “Tiền nhiều, phiền não cũng nhiều, có đôi khi thật muốn như người thường, tự do tự tại.”

Diệp Thiếu Dương trừng hắn một cái, “Có thể không cần sao?”

Mã Thừa cười ha hả.
“Đến lúc đó, ngươi dựa theo kế hoạch của ta tiến hành, nhớ rõ muốn quý nhất, tiền nói…… Ngươi trước cấp, chờ sự tình sau khi kết thúc, ta cam đoan cho ngươi lộng trở về.”

“Chút lòng thành.” Mã Thừa không sao cả nói.

Chờ đèn đỏ thời điểm, Mã Thừa trong miệng lẩm bẩm: “Quỷ đèn lồng, xích dương tử, đảo sinh liên, kim tiền thảo…… Là này đó đi, này ai làm cho như vậy nhàm chán danh từ?”

“Đây là tàng đầu lề sách, không bàn mà hợp ý nhau ‘ quỷ tử sinh tiền ’ bốn chữ.” Diệp Thiếu Dương nói, “Bọn họ làm này mua bán, khẳng định muốn làm cho thần bí một chút. Nói ngươi bối rớt sao, có thể thành công hay không , liền xem ngươi.”

“Chút lòng thành.” Mã Thừa vẫn là những lời này.

Đem xe chạy đến đầu phố nam cốc, hai người dừng xe đi xuống, thẳng đến “Dưỡng người đường” trung tiệm thuốc.

Cửa của cửa hàng mở rộng ra, hai người âm thầm hít vào một hơi, đi vào tiệm ăn.
Cái quỷ thi kia…… Vương lương cùng ngày hôm qua giống nhau, ngồi ở sau quầy nghe Bình thư, mơ màng sắp ngủ. Hai người tiến phòng, hai tiểu quỷ lập tức lên quấn tới, quan sát Mã Thừa kia chỉ thực mau trốn, nhưng lại đu bám trên người Diệp Thiếu Dương .

Vào cửa phía trước, Diệp Thiếu Dương cố tình ẩn cương khí trong cơ thể, nhưng còn để lại một tia hơi thở pháp sư, cố ý không có dấu đi, đây cũng là hắn suy nghĩ cặn kẽ lúc sau quyết định —— Hồ Uy là pháp sư, đối pháp sư hơi thở so Quỷ Yêu còn muốn mẫn cảm, chính mình che dấu thành công còn hảo, vạn nhất bị hắn nhận thấy được một tia hơi thở, kia đem kiếm củi ba năm thiêu một giờ, cho nên dứt khoát lưu lại một tia hơi thở làm hắn phát hiện, chỉ cần chính mình biểu hiện không thành vấn đề, ngược lại càng dễ dàng tranh thủ tín nhiệm.
Mã Thừa nhẹ nhàng gõ vang quầy, vương lương đứng lên, đánh giá Mã Thừa liếc mắt một cái, vừa muốn mở miệng, liếc mắt một cái nhìn đến tiểu đang hoảng loạn xua đuổi Diệp Thiếu Dương, kinh ngạc một chút, xem bộ dạng hắn luống cuống tay, âm thầm cười lạnh một tiếng, pháp sư nho nhỏ cũng dám đến nơi này tới, lập tức ho khan một tiếng, kia tiểu quỷ lập tức từ trên vai Diệp Thiếu Dương  nhảy xuống đi, chui vào quầy phía trước, còn hung tợn nhìn hắn một cái.

...

Chương 332: Đồng môn?

Tác giả: Thanh Tử

Dịch giả: Kudo Nguyễn

Diệp Thiếu Dương nhẹ nhàng thở ra, kinh hoảng vỗ vỗ ngực. Hết thảy đều bị vương lương nhìn thấy, đánh mất trong lòng hoài nghi, ánh mắt chuyển qua trên người Mã Thừa, dùng thanh âm khô cằn hỏi “Tiên sinh bốc thuốc?”
“Xem bệnh.”

Vương lương hơi hơi giật mình, nhưng rất mau bình tĩnh trở lại, hỏi “Bệnh gì?”
“Tâm bệnh.”

“Như thế nào trị đâu?”

“Một trản quỷ đèn lồng, hai quả xích dương tử, tam căn đảo……đảo cái gì ấy, bốn vị kim tiền thảo.” Mã Thừa gãi gãi đầu.

Diệp Thiếu Dương cứng họng, cái này xong rồi, không đúng ám hiệu, đối phương chắc chắn không dám tiếp đãi.

Quả nhiên, vương lương cười cười mấy cái “Xin lỗi, tiểu điếm không có thuốc đó.”

Mã Thừa vừa nghe nóng nảy, “Ngươi sẽ nói theo ám hiệu, ta nhất thời không nhớ kỹ, có biện pháp nào.”

Diệp Thiếu Dương cuồng vựng, ám hiệu nếu là có thể kèo nài như vậy, còn muốn ám hiệu  làm gì?

Người như vậy, vương lương cũng là lần đầu tiên được gặp , cảm thấy buồn cười, có tâm trêu đùa hắn một chút, hỏi “Lấy cái gì làm thuốc dẫn?”
Đây ý là hỏi hắn là người nào lãnh tới, Mã Thừa đáp “Không có tiện nói, ngươi chỉ cần biết rằng, ta là tới nói sinh ý là đến nơi.”

Vương lương lắc đầu, “Ám hiệu không đúng, ngươi hỏi một cái đã hết ba cái là không biết, ta nếu là tiếp đãi ngươi, đó chính là ta không xứng chức, mời ngài đi cho.”

Diệp Thiếu Dương âm thầm thở dài, vốn dĩ tưởng kế hoạch tốt, kết quả liền bởi vì Mã Thừa quên từ, toàn làm mọi việc phức tạp, lập tức bắt đầu cân nhắc khởi động phương án dự phòng.

Lúc này, Mã Thừa thay đổi sắc mặt, hướng đến vương lương cười cười, nói “Ta sẽ không cần ám hiệu, ta cũng không thích bị người khác ép buộc phải làm gì, cho ngươi mười lăm phút, mười lăm phút nữa Hồ Uy không tới, này cửa hàng có thể  đóng cửa”

Vương lương mày nhăn lại hỏi, “Dựa vào cái gì?”

“Dựa vào họ Mã.”

“Ngươi…… Gọi là gì?”

“Không cần hỏi, Thạch Thành, chỉ có một nhà ta họ Mã.” Mã Thừa nhẹ nhàng khấu một chút quầy, dùng một loại ánh mắt không giận mà uy nhìn hắn.

Vương lương tuy rằng là quỷ thi, nhưng có được người sống tư duy cùng cảm giác, lập tức từ biểu hiện của Mã Thừa , cảm nhận được một loại cường đại khí tràng.
Cùng Mã Thừa đối diện vài giây sau, vương lương im lặng không nói, xoay người rời đi quầy, theo thang lầu bò lên trên đi.

Vài phút sau, mặc áo dài Hồ Uy đi rồi xuống dưới.
Đây là Diệp Thiếu Dương lần đầu tiên cùng hắn đối mặt, nghiêm túc đánh giá lên, Hồ Uy hai hàng lông mày tương liên, ánh mắt gian có một đoàn nhàn nhạt thanh khí, chỉ là điểm này, liền tiết lộ thân phận  hắn là tà tu pháp sư. Hắn ánh mắt trầm ổn trung lộ ra một tia hung ác nham hiểm, thuyết minh bản tính là cái xảo trá ngoan độc người.

Diệp Thiếu Dương âm thầm hít vào một hơi, loại này tướng mạo hung nhân, thật sự rất ít thấy.

Hồ Uy nhìn Mã Thừa liếc mắt một cái, kinh ngạc một chút, lập tức lộ ra tươi cười, ly thật xa liền vươn tay, “Mã công tử, khách quý đến!”

Mã Thừa không bắt tay hắn , hơi hơi mỉm cười, “Ngươi nhận ra ta.”

“Thạch Thành mã công tử, dám không biết sao.” Hồ Uy quay đầu nhìn Diệp Thiếu Dương liếc mắt một cái, nói “Vị này chính là?”

“Là một bằng hưu của ta họ dương, là một vị âm dương sư.”

Đây là Diệp Thiếu Dương dạy hắn nói, trước nói rõ chính mình thân phận, làm Hồ Uy ngược lại sẽ không hoài nghi.
“Âm dương sư, ghê gớm, ghê gớm.” Hồ Uy tiến lên cùng Diệp Thiếu Dương bắt tay.
Diệp Thiếu Dương cố ý tránh né cười cười, nói “Nơi này của ngươi có những thứ  không sạch sẽ, ta sợ dính vào người mã thiếu gia, cho nên đi hắn cùng nhau tới.”

Hồ Uy vừa nghe liền bình thường trở lại, xem ra Mã Thừa là lo lắng tại đây xảy ra chuyện, cho nên tìm cái âm dương sư cùng đi, lập tức cười nói “Dương huynh đệ nói đùa, nơi này mỗi ngày đèu được quét dọn, sạch sẽ thực, lầu hai càng sạch sẽ, cho mời!” Nói tiến lên thân thiết giữ chặt Diệp Thiếu Dương tay.
Diệp Thiếu Dương tức khắc cảm giác được một cổ cường đại cương khí, theo huyệt vị cánh tay tiến vào,  khởi vận cương khí thật nhanh phong lại, kết quả dễ dàng sụp đổ,  giả bộ thân mình run lên, đánh cái lảo đảo.

Hồ Uy thu lại cương khí, hướng hắn nhàn nhạt cười. “Ta này thang lầu tương đối ổn, dương huynh đệ yên tâm.”

Diệp Thiếu Dương nghe ra đây là một câu uy hiếp, lập tức làm bộ buồn bực hơn nữa xấu hổ biểu tình, khẽ hừ nhẹ một

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net