15

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Sao mà cậu biết được địa chỉ nhà tôi?" Beomgyu nheo mắt, đối mặt với Taehyun đang bình tĩnh khởi động xe, đi về phía địa chỉ nhà Beomgyu, không cần hỏi cũng biết.

"Soobin đưa cho tôi vào cái hôm anh say."

Lông mày của Beomgyu nhướng lên. "Thế tại sao cậu không thả tôi ở căn hộ của tôi thay vì của cậu?"

"Thì tại anh say rồi, Beomgyu. Sau đó anh sẽ chăm sóc bản thân như thế nào đây?” Tachyun bế tắc, như thể đó là điều hiển nhiên nhất trên đời.

Giọng điệu đó là một trong những lý do khiến anh ghét cậu khi còn ở trường, nhưng ngay bây giờ khi anh ngồi ở ghế hành khách trên xe của Taehyun, màu sắc đỏ rực của mặt trời lặn chạm lấy làn da của anh, anh thấy mình cũng không thực sự quan tâm đến điều này lắm.

Tuy nhiên, một cái bĩu môi đọng lại trên môi. Chuyến xe tiếp tục im lặng cho đến khi họ đến địa chỉ.

Taehyun cho xe dừng lại, đậu trước cổng căn hộ của Beomgyu.

Beomgyu quay sang Taehyun và nhìn thấy Taehyun đang nhìn mình một cách ngây thơ, anh nhếch mép.

"Cảm ơn vì đã đưa anh về nhé, tình yêu."

Mặt Taehyun trở nên cau có, tuy dùng sức nhưng vẫn nhẹ nhàng đẩy anh ra khỏi xe. Beomgyu cười, bắt buộc cúi xuống từ cánh cửa đã mở.

"Nhớ mắn tin cho tôi khi cậu về nhà đấy." Anh nói rồi đóng cửa, không đợi người kia trả lời lấy một câu, mặc kệ Taehyun sững người trong 5 giây trước khi bật suy nghĩ ra khỏi đó và lái xe đi.

Choi Beomgyu, cái đồ nguy hiểm nhà anh.

-


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net