Chương 88

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

   Chương 88

Tác giả: Đả Cương Thi - Edit: Kaorurits.

Hồi tưởng một chút về nhiệm vụ thông qua ải thứ tư - thành phố Tang Thi.

Nhiệm vụ đầu tiên yêu cầu chính là chứng minh loài người càng cường đại hơn tang thi, sau đó mới là nỗ lực tồn tại ba tháng và giết chết vua tang thi.

Bởi vậy, ba nhiệm vụ vượt ải này là nhiệm vụ tất yếu mà mỗi dũng sĩ tiến vào thành phố Tang Thi lần này phải hoàn thành. Thiếu một thứ cũng không được.

Hiện tại bọn họ đã ở thành phố Tang Thi sinh tồn hai tháng, dựa theo thời gian mà nói là chỉ còn một tháng cuối cùng là kỳ  giảm xóc. Nhưng rất rõ ràng, chuyện phát sinh hôm nay đã tới bước ngoặt mấu chốt nhất của trò chơi lần này.

Tang thi tiến hóa cấp cao tên Tung Hỉ kia tuy rằng nhảy nhót lung tung kêu gào, cảm giác tồn tại mười phần, giống như là một cái "vua tang thi", nhưng nếu gã thật là "vua tang thi" thì sao có thể chẳng chịu nổi một kích của Trương Minh? 

Nếu vương giả vua chúa mà cũng yếu như vậy, gã không xứng xưng là vua.

Cho nên Tung Hỉ cũng không phải vua tang thi, có khả năng là vua tang thi nhất chính là Trương Minh đã giết chết Tung Hỉ.

Ngay lúc này giết chết Trương Minh có thể hoàn thành nhiệm vụ thứ ba, tìm được cũng như chiến thắng vua tang thi mới thức tỉnh sơ cấp.

Nhưng Mã Lễ Ngạo có lý do hoài nghi, một khi giết Trương Minh rồi, nhiệm vụ thứ nhất liền trở thành bế tắc ——

Chứng cứ chứng minh loài người cường đại hơn tang thi là cái gì? HaydoctruyentrenwattpadKAORURITSvawordpressHIKARIARE

Cường đại về mặt trí tuệ hay là cường đại về mặt thân thể? Hoặc là cả hai?

Nếu hai điểm này đều yêu cầu, như vậy thoáng xét thử một chút Trương Minh cùng Ấn Tiểu Nhã, thật ra có thể phát hiện hai người họ là chứng cứ tuyệt hảo.

Một kẻ thì trước khi bị virus tang thi xâm lấn trở thành tang thi còn có thể giữ lại ý thức bẻ gãy tứ chi của mình bảo vệ Ấn Tiểu Nhã, mà một người khác trong vòng mười ngày ngắn ngủi có thể đánh thức Trương Minh trở thành tang thi một lần nữa.

Có lẽ Ấn Tiểu Nhã sử dụng nguyên liệu "phi chính quy" gì, nhưng có thể trong vòng mười ngày biến Trương Minh là tang thi não tử vong thành tang thi tiến hóa, năng lực nghiên cứu của cô thậm chí có khả năng trên cả Lục Khải Minh.

Thân thể cường hãn và đầu óc trí tuệ, nếu hai người này có thể xem như chứng minh, vậy hai người họ chính là lựa chọn tốt nhất.

Thậm chí……

Mã Lễ Ngạo cảm thấy nền văn minh Tang Thi muốn nhìn đến có lẽ cũng không chỉ là thân thể và đầu óc. Bài trừ đi tố chất thân thể và và trình độ não ưu tú của Trương Minh cùng Ấn Tiểu Nhã, thể làm cho hai người bọn họ đi đến một bước bây giờ, biến thành cục diện như bây giờ, còn có một nhân tố tuyệt đối——

Tình cảm.

Vô luận là yêu, hận, giận cùng với không cam lòng thậm chí còn thống khổ, đối với tang thi tiến hóa hiện giờ mà nói, đều bởi vì "tiến hóa" mà biến mất.

Điểm này là kết quả giáo sư Lục Khải Minh bọn họ bắt được những tang thi tiến hóa cấp cao nghiên cứu ra được.

Bởi vì virus tang thi, trong đại não của những tang thi tiến hóa, khu vực nào đó đã xảy ra thay đổi, đại não bọn họ bắt đầu làm cho bọn họ chú trọng thân thể cùng phát hiện trí tuệ, nhưng khu vực có quan hệ với tình cảm lại đang héo rút vô hạn.

Từ tình huống của bản thân nền văn minh Tang Thi xem ra, có thể trở thành nền văn minh cấp mười tựa hồ đã chứng minh được sự ưu tú của bọn họ, chứng minh được bọn họ lựa chọn con đường phát triển này là chính xác.

Nhưng vì cái gì vào thời điểm gặp được con người gần như cùng nguyên với mình, nền văn minh Tang Thi muốn loài người chứng minh con người cường đại hơn tang thi cơ chứ?

Dựa theo "sự thật" hiện tại mà nói, kẻ cường đại chính là nền văn minh Tang Thi mới đúng.

Mã Lễ Ngạo nghĩ đến đây bỗng nhiên nhẹ nhàng mà cười cười. Nụ cười kia không hiểu sao làm người xem của nền văn minh Tang thi hơi khó chịu.

【 Sao lại thế này? Sao tự dưng tui cảm thấy dũng sĩ loài người này cười làm tui có xúc động muốn đánh cậu ta một quyền vậy? 】

【 Xì, nền văn minh cấp thấp mà thôi, không cần để ý đâu. Cùng lắm thì chờ bọn họ tiến vào Liên Bang vũ trụ, cùng đi đánh cậu ta thôi. 】

Trong đầu Mã Lễ Ngạo nghĩ thông suốt một vài việc, nhưng vẫn là muốn đối mặt quan chỉ huy căn cứ quân bộ đang nổi giận đùng đùng.

Có điều vào ngay lúc này anh cũng không phải chiến đấu một mình, phàm là dũng sĩ Trái Đất vượt ải ở đây đều tụ tập đến bên cạnh anh.

Có vài người trong bọn họ đã hiểu ra điều gì đó, có vài người tuy rằng còn không hiểu nguyên nhân Mã Lễ Ngạo cứu Trương Minh, lại đều bảo vệ hai người bọn họ, làm ra động tác phòng ngự hướng ra phía ngoài.

Mã Lễ Ngạo cũng không chậm trễ thời gian: "Anh ta vừa mới giết chết tang thi tiến hóa Tung Hỉ, chứng minh anh ta còn có ý thức con người còn tàn lưu. Ngay lúc này giết chết anh ta cũng không phải giết ‘tang thi’, mà là giết đồng loại thậm chí là chiến hữu của chúng ta. Tôi cho rằng không nên giết anh ta vào thời điểm này."

"Hơn nữa, anh ta rất rõ ràng có ý thức con người còn tồn tại, chưa hoàn toàn bị virus tang thi khống chế. Tôi cảm thấy trong thân thể anh ta có lẽ có kháng thể, để anh ta tồn tại dùng để nghiên cứu thuốc tang thi nhất định có ích hơn để anh ta chết nhiều."

Mã Lễ Ngạo nói liền nhìn về phía Ấn Tiểu Nhã: "Chị Tiểu Nhã, chị có thể nghiên cứu ra thuốc tang thi chứ?"

Bị Mã Lễ Ngạo đột nhiên hỏi, Ấn Tiểu Nhã sửng sốt một lát, sau đó cô chấn động cả người, bắt đầu điên cuồng gật đầu: "Có thể! Đừng giết anh ấy!! Tôi có thể!! Tôi mất mười ngày khiến anh ấy từ tang thi chết não biến thành tang thi tiến hóa!! Dù như vậy mà anh ấy còn có thể giữ lại ý thức, giết chết kẻ địch bảo vệ con người! Trong thân thể anh ấy nhất định có kháng thể!! Kháng thể nhất định có có thể khống chế virus tang thi!!"

"Hơn nữa còn có dịch tiến hóa cao cấp do tôi nghiên cứu ra nữa!! Là dùng máu của tang thi tiến hóa nghiên cứu ra! Hiện tại anh ấy là tiêu bản nghiên cứu tốt nhất! Đừng ai động đến anh ấy! Chỉ cần cho tôi một tháng, không! Mười ngày! Mười ngày là được! Tôi có thể nghiên cứu ra thuốc giải tang thi bước đầu!!"

Ấn Tiểu Nhã nói xong lời cuối cùng đã rơi lệ đầy mặt, cô thậm chí vì tăng lớn lợi thế còn nói một câu: "Tôi thậm chí còn có thể tinh luyện dịch tiến hóa cao cấp để cường hóa thân thể và gien của người bình thường! Làm con người từ thể năng so ra không thua gì tang thi!"

Mã Lễ Ngạo vốn nghe cô nói hai đoạn trước còn đang gật đầu, nhưng nghe đến cuối cùng cả người đều không tốt.

Anh hận không thể trực tiếp bịt miệng Ấn Tiểu Nhã lại, mà Eustalia đã chụp một chưởng làm Ấn Tiểu Nhã hôn mê trước, biểu cảm trên mặt cũng không đẹp đẽ gì.

Nhưng mặc kệ nói như thế nào, sau khi Ấn Tiểu Nhã nói xong lời nói đó, quan chỉ huy căn cứ quân bộ cuối cùng không đánh chết Trương Minh. Mà là bảo chiến sĩ quân bộ võ trang kín kẽ đưa hắn về viện nghiên cứu, hơn nữa bắt đầu trông coi nghiêm mật nhất.

Lúc này đây, phòng nghiên cứu riêng của Ấn Tiểu Nhã liền thành nơi tất cả nghiên cứu viên tề tụ.

Mà vì bảo vệ và cứu vớt người thương của mình, Ấn Tiểu Nhã lại lần nữa mở ra hình thức nghiên cứu điên cuồng.

Giáo sư Lục Khải Minh biết chuyện cô vậy mà lại dùng máu tang thi tiến hóa gia nhập nghiên cứu, hết sức tức giận một hồi, cho rằng cô làm như vậy cực kỳ mạo hiểm. Nhưng ví dụ của Trương Minh bày ra ngay đó, rất rõ ràng máu của tang thi tiến hóa là hữu dụng, bởi vậy viện nghiên cứu liền tiến vào một giai đoạn nghiên cứu mới.

Vào thời điểm lần nghiên cứu này tiến hành đến ngày thứ chín, Ấn Tiểu Nhã đã lung lay sắp đổ và giáo sư Lục Khải Minh sức mạnh mỏi mệt, cùng với một đám người ở viện nghiên cứu, thế nhưng thật sự nghiên cứu chế tạo ra một loại thuốc tang thi.

Loại thuốc này được đặt tên là "Ánh rạng đông số 1". Mà tác dụng của nó chính là có thể sau khi bị tang thi cắn qua mười phút bắn ngược lại virus tang thi, làm con người không bị cảm nhiễm mà biến thành tang thi.

Đến tận đây, Ấn Tiểu Nhã cùng người của viện nghiên cứu cuối cùng có thể nghỉ thở một hơi.

Toàn bộ căn cứ đều bởi vì tin tức này mà vui mừng khôn xiết.

Lúc này, bọn Mã Lễ Ngạo tiến vào thành phố Tang Thi đã 70 ngày. Cách thời hạn ba tháng cuối cùng chỉ còn lại 20 ngày.

Nhiệm vụ lại vẫn chưa hoàn thành như cũ.

Mã Lễ Ngạo thậm chí bắt đầu cảm thấy nôn nóng.

Cậu ngẩng đầu nhìn sắc trời đen trầm ngoài cửa sổ, di động đột nhiên vang lên.

"Mau tới viện nghiên cứu! Trương Minh mang theo Ấn Tiểu Nhã chạy rồi!! Bọn họ còn làm nổ bị thương tiến sĩ Lục!"

Giọng nói Tư Thương Vân lớn tiếng vang lên trong điện thoại, còn cùng với tiếng nổ mạnh cùng tiếng kêu thảm thiết.

Có trong nháy mắt Mã Lễ Ngạo không phản ứng lại kịp, Trương Minh Ấn Tiểu Nhã nổ tung viện nghiên cứu rồi bỏ chạy?

Ấn Tiểu Nhã không phải đã nghiên cứu ra thuốc tang thi sơ cấp ư, sao đột nhiên liền bỏ chạy?

Chờ Mã Lễ Ngạo chạy đến viện nghiên cứu thì nhìn thấu Trương Minh rít gào mang theo Ấn Tiểu Nhã điên cuồng chạy trốn.

Lúc này đây, căn cứ quân bộ tựa hồ rốt cuộc chẳng thể mặc kệ, hai người bọn họ đã bị truy kích cường liệt nhất.

Vị trí Mã Lễ Ngạo đang đứng vừa lúc trên con đường phía trước Trương Minh và Ấn Tiểu Nhã.

Phía sau có người kêu anh ngăn hai người bọn họ lại. Mà trong mắt Trương Minh và Ấn Tiểu Nhã thế mà cũng mang theo thần sắc tuyệt nhiên.

Mã Lễ Ngạo liền đứng yên ở nơi đó không nhúc nhích.

Có điều Tiểu Lan trên cổ tay anh đã bắt đầu hơi sáng lên, Huyền Nhị cũng làm ra tư thế công kích, tiểu kim long thậm chí còn dùng cái đuôi vỗ vỗ cánh tay anh, nhắc nhở anh nguy hiểm đang đến.

Mã Lễ Ngạo ấn xuống cái đuôi nhỏ kia.

"Chuyện xảy ra đột nhiên tất có nguyên nhân."

"Bọn họ vội vàng chạy trốn mà, sẽ không để ý tới ba."

Quả nhiên, từ thời gian Trương Minh mang theo Ấn Tiểu Nhã đi ngang qua Mã Lễ Ngạo, hai người này cũng không ai động thủ với Mã Lễ Ngạo cả.

Mà khi Ấn Tiểu Nhã phát hiện Mã Lễ Ngạo cũng không cản bọn họ lại, trên mặt vẫn luôn căng chặt của cô đột nhiên lại lộ ra một nụ cười mỉm cực nhạt.

 Cô ném từ trong tay ra một ống nghiệm nhỏ, trực tiếp rơi vào tay Mã Lễ Ngạo.

Mã Lễ Ngạo tiếp được ống nghiệm, cúi đầu thấy được một màu sắc đẹp đẽ như hồng bảo thạch.

Ban đêm cùng ngày, căn cứ quân bộ tuyên bố Ấn Tiểu Nhã Trương Minh trốn chạy.

Sau đó, viện nghiên cứu chỉ còn lại giáo sư Lục Khải Minh bị thương cùng  nghiên cứu viên Brooks thay cho Ấn Tiểu Nhã.

Đi vào thành phố Tang Thi ngày thứ thứ tám mươi, căn cứ lại nghiên cứu ra hai loại thuốc tang thi. Có thể chặn virus tang thi trong vòng một giờ sau khi bị cắn.

Đúng 89 ngày đi vào thành phố Tang Thi. Bọn Mã Lễ Ngạo còn chưa nhận được nhắc nhở vượt ải nhiệm vụ.

Phảng phất như bọn họ đã chạy đến đường cùng.HaydoctruyentrenwattpadKAORURITSvawordpressHIKARIARE 

【 Rốt cuộc sao lại thế này a a a! Đều đã đến ngày cuối cùng rồi, sao còn chưa hoàn thành nhiệm vụ nữa?! Rốt cuộc là lỗi chỗ nào a a a tôi gấp muốn chết!! 】

【……Thành phố Linh Hồn không làm dũng sĩ chúng ta toàn diệt, thành phố Tang Thi thoạt nhìn không có nguy hiểm gì lại không hoàn thành nhiệm vụ?! May mắn là đợt dũng sĩ kế tiếp tiến vào thành phố Tang Thi nhiệm vụ không giống nhau, bằng không loại nhiệm vụ chứng minh kỳ kỳ quái quái này, không phải chúng ta toàn diệt hết rồi à!! 】

Làn đạn là một mảnh nôn nóng.

Ngay cả những dũng sĩ Trái Đất khác trong thành phố này cũng khó có thể che giấu thần sắc âm trầm.

Bọn họ khó có thể tiếp thu mình thế mà lại chết vì không hoàn thành nhiệm vụ, trong một ngày này bọn họ điên cuồng tìm kiếm vua tang thi trong căn cứ.

Vào thời điểm cách mười phút cuối cùng của ngày thứ 90.

Trong phòng nghiên cứu trung tâm viện nghiên cứu.

Một bóng người đang chờ đợi.

Tích một tiếng vang lên.

Máy móc vẫn luôn làm việc tổ hợp thuốc phát ra âm thanh nhắc nhở đã hoàn thành. 

Bóng người kia mừng rỡ như điên mà lấy ra thuốc vừa được tổ hợp thành, hơn nữa trước tiên tiêm vào cho chính mình ngay.

Trong nháy mắt này, ánh đèn sáng bừng lên.

Rồi sau đó, một thanh trường đao trực tiếp chống ngay giữa lưng bóng người.

"Giáo sư Lục."

"Ông vốn là người tốt, cần gì như thế?"

Lục Khải Minh ở trước tiên tiêm thuốc kia vào trong cơ thể mình, còn muốn dựa vào thuốc tang thi đối kháng với bọn Mã Lễ Ngạo.

Kết quả Tư Như Cuồng ra tay càng nhanh hơn ông ta, vào thời điểm thuốc tang thi còn chưa có công hiệu, cầm ống thuốc mà Ấn Tiểu Nhã đưa cho Mã Lễ Ngạo kia, trực tiếp tiêm vào cơ thể Lục Khải Minh.

Lúc Lục Khải Minh trừng lớn hai mắt chờ đợi chính mình trở nên cường đại nhưng lại chẳng chờ đến cái gì, kim đồng hồ nhảy qua 12 giờ, vào ngày thứ 90 tiến vào thành phố Tang Thi, bọn Mã Lễ Ngạo rốt cuộc nghe được thông báo nhắc nhở đến từ trò chơi nhắc.

【 Chúc mừng nhóm người chơi Mã Lễ Ngạo thông qua thành phố Tang Thi. 】

【 Chúng tôi sẽ suy xét giá trị tồn tại của "Tình cảm" và "Niềm tin". 】

【 Ải tiếp theo là địa ngục Dị Hình. Xin hãy cẩn thận. 】 HaydoctruyentrenwattpadKAORURITSvawordpressHIKARIARE

Tác giả có lời muốn nói: Chương sau sẽ giải thích một chút vì sao qua ải thành công, đại khái mọi người cũng có thể nghĩ đến đúng không? Chương này kỳ thật là đang biểu đạt tất yếu của "Nhân tính". Không phải trường hợp, chỉ là định thành bại trong một ý niệm mà thôi.

Nhìn thấy một vài nghi vấn nên tôi trả lời một chút. Về trạm kiểm soát tang thi này, cuối cùng không có màn hoành tráng làm mọi người thất vọng rồi.

Có điều nền văn minh Tang Thi không quá giống nhau. Đây không phải là bối cảnh tang thi tận thế không lời giải, mà là "Trạm kiểm soát khảo nghiệm" của nền văn minh Tang Thi.

Kỳ thật nền văn minh Tang Thi có bản chất "cùng nguyên" với con người, tang thi chỉ là lúc đầu phát triển trở thành sinh mệnh tang thi mà thôi. Giả thiết nền văn minh Tang Thi trên tinh cầu kia, cuối cùng là loài người thắng, như vậy "loài người" ở đó cũng đã trước tiên tiến vào vũ trụ. Nhưng cuối cùng thắng chính là tang thi. Bởi vì nhân tính của loài người.

Cho nên, tang thi đã vứt bỏ nhân tính tình cảm cho rằng đây là chính xác. Bởi vì bọn họ đã thắng. Rồi sau đó, nền văn minh Tang Thi bắt đầu phát triển. Phát triển kế tiếp sau đó bởi vì dùng thuốc về gien sẽ chữa trị một ít căn nguyên, cho nên có tang thi bắt đầu có "cảm xúc", hơn nữa bởi vì "cảm xúc" mà bắt đầu tự hỏi, bên trong bọn họ bắt đầu phân chia.

Nếu đọc kĩ truyện, sẽ phát hiện trong lòng Mã Lễ Ngạo có "suy đoán", suy đoán này chính là cho rằng nền văn minh Tang Thi bởi vì "không có cảm xúc" mà đã tiến vào kỳ bình cảnh khi phát triển văn minh, cho nên mới có yêu cầu "chứng minh con người mạnh hơn tang thi" với các dũng sĩ.

 Bọn họ muốn tận mắt nhìn thấy sức mạnh của thứ đã từng bị bọn họ vứt bỏ.

Cho nên mới có đánh giá giá trị "Tình cảm" và "Niềm tin" ở cuối cùng. (Thật ra là đang biểu đạt tính vô hạn khả năng của loài người)

-0- kỳ thật bộ phận này không có viết ra tới, bởi vì không xem như…… Mọi người cảm thấy hứng thú nội dung cốt truyện đi, xem như nền văn minh thiết kế trạm kiểm soát bối cảnh lớn. Nền văn minh Tang Thi từ ý nghĩa nào đó mà nói, là chủng tộc tiếp cận "loài người" nhất. Ý tưởng và trạm kiểm soát của bọn họ đều mang "Tư tưởng" và "Thâm ý" nhất định.

Nhưng cuối cùng tôi cũng cảm thấy có hơi gấp, không bày ra ổn thỏa hết orz. Là tôi có lỗi với tang thi.

Hết chương 88.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net