Chương 15.1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Edit + Beta: Minh An

Nhìn hành động của Trích Nguyệt Lượng, cư dân mạng cười ha hả.

[Hahahahaha Trích Nguyệt Lượng, sao lại là cô?]

[Tui có thể hiểu được. Nếu tui là Trích Nguyệt Lượng, tui cũng sẽ ghi thù Ninh Lâm cả đời. Lấy trang trại hoa hồng của người khác khoe linh tinh còn dám đẩy lên hot search hại người khác nữa chứ. Đúng là Thương Lộc giúp Trích Nguyệt Lượng trả được thù lớn rồi!]

Có người ăn dưa xong thay đổi cái nhìn về Ninh Lâm.

[Sau khi ăn xong quả dưa này tui không nhìn thẳng vào Ninh Lâm được nữa, cứ cảm thấy cô ấy thay đổi thế nào ấy, không còn giống trước nữa.]

[Ngày trước tui thấy Ninh Lâm rất ngây thơ, dịu dàng lại tốt bụng nữa. Nhưng lúc Ninh Lâm bảo Thương Lộc phải tôn trọng antifan tấn công Thương Lộc thì tui cũng đổi quan điểm luôn. Nếu tui là Thương Lộc, có khi tui cũng cho cô ta hai cái bạt tai ấy!]

[Đừng bảo Weibo phòng làm việc của Ninh Lâm không biết gì. Cái loại hồ ly tinh cố tình dẫn fan CP của mình đi hại người khác này đúng là không biết xấu hổ. Cầm trang trại hoa hồng của Thương Lộc đi khoe tình cảm của mình, mọi người nghĩ trong miệng người như vậy phun ra nổi một câu nói thật!]

[Tiểu tam + Nói dối + Bạch liên hoa. Ninh Lâm, cô còn điều bất ngờ gì chưa cho tui biết không?]

Nhưng cũng có người không đồng ý.

[Mấy người buồn cười thật đó, trước đó thì mắng Thương Lộc, bây giờ thì chửi Ninh Lâm. Làm sao cứ phải kết luận một trong hai người họ là tiểu tam? Có khi cả hai người họ đều là người vô tội đấy! Không ai chửi tra nam à?]

[Chị em lầu trên nói quá chuẩn. Ninh Lâm có biết chuyện không, tạm thời thì chúng ta không biết. Nhưng chắc chắn Khương Diệc không thể nào không biết mình có vị hôn thê, đúng chứ? Vì thế cái loại đàn ông này cũng chẳng phải là thứ gì tốt đâu!]

[Mấy chị gái xinh đẹp hãy rửa mắt mình thật kỹ nha, đừng nhặt phải mấy thằng đàn ông rác rưởi như thế nữa (p/s dù đẹp trai cũng không được)]

Bên kia.

Ngồi xe do tài xế nhà mình lái, Lâm Nhan Nhan không ngừng xem điện thoại của mình, cô vẫn luôn theo dõi tin tức của Thương Lộc trên mạng.

Phải biết rằng...

Vừa rồi cô cùng Thương Lộc đã tham gia màn tranh đấu với tra nam và tiện nữ. Chín bỏ làm mười cô cùng Thương Lộc cũng có tình đồng chí đồng đội với nhau rồi đó.

Nhưng dù vậy, khi thấy Thương Lộc trực tiếp giải đáp về chuyện trang trại hoa hồng, Lâm Nhan Nhan vẫn không nhịn được há hốc miệng vì quá kinh ngạc.

Đương nhiên cô tin những chứng cứ mà Thương Lộc đưa ra. Vì thế cô càng không thể hiểu được trên đời này lại có kẻ vô sỉ như Khương Diệc.

Nghĩ đến dáng vẻ lần trước Ninh Lâm khoe trang trại hoa hồng, Lâm Nhan Nhan lại cảm thấy buồn cười. Lâm Nhan Nhan do dự hai giây rồi quyết định follow Weibo của Thương Lộc. Hơn nữa cô còn like cho bài đăng mới nhất trên Weibo của Thương Lộc, bày tỏ rõ ràng thái độ của mình.

Người đại diện ngồi bên cạnh Lâm Nhan Nhan, nhìn nghệ sĩ nhà mình có hành động mới giữa cơn sóng gió cũng không ngăn cản.

Dù sao cô cũng chính là người của nhà họ Lâm, ba của Lâm Nhan Nhan vẫn luôn mặc kệ con gái mình ở giới giải trí "gây sóng gió". Lâm Nhan Nhan bị mắng phải rút giỏi giới luôn cũng được, như vậy thì càng nhanh về nhà kế thừa sản nghiệp.

Không lâu sau, Lâm Nhan Nhan nhận được thông báo Thương Lộc cũng follow lại cô.

Người đại diện nhìn Lâm Nhan Nhan, hỏi: "Em đang rất vui đúng không?"

"Làm gì có đâu." Công chúa Lâm Nhan Nhan hừ lạnh một tiếng, nhưng khóe môi cong lên đã nói lên tâm trạng thật sự lúc này của cô nàng, hoàn toàn khác so với lời cô nàng nói ngoài miệng.

*

Sau khi Thương Lộc follow lại Lâm Nhan Nhan thì nhận được tin nhắn WeChat của Elvis. Có một số khách hàng tò mò tìm đến nghĩa trang hoa hồng nhà cô, muốn được tư vấn. Trong đó có một người trực tiếp hẹn trước, đó lại là Trích Nguyệt Lượng.

Nhà Trích Nguyệt Lượng đúng là có tiền. Cô nàng tỏ vẻ mình muốn một vị trí riêng ở chỗ có nhiều hoa hồng nhất, bao nhiêu tiền cũng không phải vấn đề.

Trích Nguyệt Lượng là người thích theo đuổi những thứ mới.

Cô nàng cảm thấy tức giận với trang trại hoa hồng vì cảm thấy mình bị Ninh Lâm và phòng làm việc của cô ta lừa gạt. Nhưng khi nhìn thấy quảng cáo của nghĩa trang, cô nàng vẫn cảm thấy thú vị. Nghĩ tới chủ nhân của trang trại là Thương Lộc chứ không phải Ninh Lâm thì cô nàng thẳng tay hẹn trước luôn.

Không lâu sau, Trích Nguyệt Lượng nhận được tin nhắn trả lời của Elvis.

[Cảm ơn cô đã quan tâm. Với việc hôm đó, chủ nhân của trang trại chúng tôi cảm thấy rất có lỗi với cô. Chủ nhân trang trại bảo nếu cô có hứng thú với nghĩa trang hoa hồng, chúng tôi có thể tặng miễn phí cho cô. Chúc cô cùng người yêu mình có cuộc sống vui vẻ hạnh phúc, tân hôn vui vẻ.]

Trích Nguyệt Lượng cảm thấy hơi bất ngờ. Cô cũng không phải người không nói lý, đương nhiên cô biết trong chuyện này Thương Lộc chẳng sai chút nào.

Dù Trích Nguyệt Lượng hay nhà họ Thương, cả hai bên đều chẳng thiếu chút tiền ấy. Nếu Thương Lộc nói vậy rồi thì cô cũng chẳng cần trả tiền nữa.

Nhưng Trích Nguyệt Lượng cũng không phải người thích chiếm hời của người khác. Nghĩ tới nghĩ lui, cô tìm được một cách giải quyết. Cô quyết định...

Gia nhập nhóm fan của Thương Lộc trên Weibo.

Dù sao thì hiện tại độ hot của Thương Lộc cũng khá lớn, sau khi nổi tiếng hơn, sớm muộn gì cô ấy cũng sẽ được làm đại sứ của một số thương hiệu. Đến lúc đó cô mua một chút hàng ủng hộ mấy sản phẩm Thương Lộc làm đại sứ thương hiệu, sau đó tổ chức rút thăm trúng thưởng tặng quà cho các fan thì cũng tính là không ai nợ ai.

*

Bên kia, ở chung cư của Ninh Lâm.

Hôm nay cứ như chiến tranh vậy, mãi mới có thể thoát khỏi paparazzi cùng mấy người fan vây quanh. Sau khi về chung cư, Ninh Lâm khóc lóc một thôi một hồi.

Nửa tiếng sau, Khương Diệc lái xe đến.

Lúc cửa mở ra, Ninh Lâm vẫn đỏ mắt như cũ. Cô ta nhào vào trong lòng Khương Diệc.

Khương Diệc cũng duỗi tay ôm cô ta vào trong ngực, chỉ có thể luôn miệng an ủi: "Để em chịu tủi thân rồi."

Ninh Lâm không nhịn được hỏi chuyện liên quan đến trang trại hoa hồng.

Nhắc đến chuyện này, Khương Diệc cảm thấy rất đau đầu. Lúc trước Thương Mộ nhờ anh giúp quản lý trang trại, anh cảm thấy với quan hệ của mình và Thương Mộ thì mua trang trại này cũng chẳng có gì khó nên lúc đó thấy Ninh Lâm thích mới đưa chìa khóa cho Ninh Lâm.

Chỉ là thời gian gần đây Thương Mộ đang ở nước ngoài, Khương Diệc cảm thấy chuyện nhỏ như này không cần phải bảo với Thương Mộ, chờ Thương Mộ về nước nói một tiếng với anh ta là được. Ai ngờ chủ nhân thật sự của trang trại đó đã sớm đổi thành Thương Lộc từ lâu.

Anh là Khương Diệc, không hèn giống như mấy người trên mạng nói, tặng quà cho người yêu còn phải lấy đồ của vị hôn thê. Quá hoang đường rồi!

Nhưng Khương Diệc không có cách giải thích trước công chúng. Bây giờ ba anh đang ép anh phải dỗ Thương Lộc vui, không được làm bất cứ điều gì bất lợi cho Thương Lộc.

Ninh Lâm chấp nhận lời giải thích này của Khương Diệc, nhưng cô ta vẫn không ngăn được nước mắt mình rơi xuống.

Từ khi ra mắt công chúng đến nay, mọi thứ của Ninh Lâm có thể coi là thuận buồm xuôi gió. Cô ta đã bị chửi trên mạng nhiều như vậy bao giờ đâu? Mấy người đó biết cái gì mà nói cơ chứ? Đúng là rất quá đáng.

Giờ phút này, tiếng chuông cửa lại vang lên.

Ninh Lâm hơi sợ nhìn Khương Diệc. Không biết lúc này lại có ai tìm tới cửa.

Khương Diệc giải thích: "Là trợ lý của anh. Cậu ta tới lấy chìa khóa."

Ninh Lâm chớp chớp mắt.

Chìa khóa, là chìa khóa của trang trại hoa hồng sao?

Đây không chỉ là một chìa khóa, đây còn là bằng chứng chứng minh cho sự nhục nhã của Ninh Lâm.

Bởi chủ nhân của chìa khóa đó là Thương Lộc, mà vị hôn thê thật sự của người đàn ông đứng trước mắt cô cũng là Thương Lộc.

Cũng vì sự tồn tại của Thương Lộc mà dường như cô ta biến thành một sự tồn tại mờ nhạt. Dưới ánh mắt của phóng viên, đống paparazzi, người yêu cũng không dám đến gặp cô ta. Thậm chí bọn họ còn chỉ có thể gặp nhau một cách vụng trộm ở chỗ như này.

Nếu...

Nếu mọi thứ đều là của cô ta thì tốt rồi.

Dù là trang trại hoa hồng hay là Khương Diệc, tất cả đều nên là của cô ta.

Trong giây lát, Ninh Lâm không định mang chìa khóa trả cho Thương Lộc. Cô ta nhìn về phía Khương Diệc, hỏi: "Em rất thích trang trại đó. Không còn cách nào sao anh?"

Khương Diệc biết chuyện này sẽ làm Ninh Lâm tủi thân. Anh ta xoa khuôn mặt cô ta, dỗ dành: "Anh sẽ mua cho em cái khác ở nước ngoài đẹp hơn."

Đột nhiên Ninh Lâm lại không khống chế được cảm xúc của mình. Cô ta ngẩng đầu lên, nức nở nói với Khương Diệc: "Nhưng mà em chỉ thích cái này!"

Mười cái, một trăm cái trang trại hoa hồng nhưng không phải trang trại hoa hồng đó!

Dường như Khương Diệc không ngờ tới Ninh Lâm từ chối. Nhưng anh ta chẳng khuyên nhủ Ninh Lâm câu nào nữa, chỉ gọi tên cô ta lên. Trong giọng nói anh ta chứa một chút cảnh cáo.

Trong mắt Khương Diệc, từ trước đến nay Ninh Lâm không phải người gây chuyện vô cớ. Vào lúc này đây, cô càng không nên làm vậy, làm anh đã mệt càng thêm mệt hơn.

Ninh Lâm lập tức nhận ra lúc này Khương Diệc đang không vui.

Với Ninh Lâm mà nói, thứ duy nhất cô ta cần nắm được trong tay chính là Khương Diệc.

Vì thế Ninh Lâm vội đứng lên, vừa lau nước mắt vừa về phòng lấy chìa khóa đưa cho trợ lý của Khương Diệc.

Nhìn chìa khóa dần xa khỏi tầm mắt của mình, Ninh Lâm rũ mi xuống, dù cho cô ta không cam lòng cũng chỉ có thể nhịn. Sau đó cô ta chủ động tỏ ra yếu thế, nói: "Em xin lỗi. Vừa rồi em chưa suy nghĩ kỹ mọi chuyện đã nói. Em sai rồi, anh đừng tức giận nữa."

Khương Diệc cũng nhắm hai mắt lại, giọng điệu dịu dàng hơn không ít: "Em không sai. Người nên nói xin lỗi là anh."

Ninh Lâm lại dùng sức lắc đầu, sau đó cầm lấy tay Khương Diệc, nói: "Không, Khương Diệc, anh không sai. Em sẽ mãi mãi đứng về phía anh."

Nếu lúc này Thương Lộc mà đứng đây, nhất định cô sẽ trợn trắng mắt mà chửi...

Hai người không sai, chẳng lẽ tôi sai à?

Giờ phút này, Khương Diệc nhìn về phía Ninh Lâm. Trong mắt anh ta chứa một chút tơ máu. Dường như anh do dự rất lâu sau đó mới hạ quyết tâm nói điều này.

Anh nói: "Có lẽ thời gian gần đây chúng ta không thể gặp nhau thường xuyên."

Nước mắt trên mặt Ninh Lâm còn chưa kịp lau khô. Cô ta ngơ ngác hỏi: "Là sao?"

"Dạo này nhà anh đang giám sát anh rất chặt, bọn họ muốn anh ở chỗ Thương Lộc nhiều hơn để làm hôn ước thêm bền chặt." Lúc nói ra lời này, Khương Diệc nắm chặt lấy tay Ninh Lâm, ánh mắt nhìn người yêu của anh ta vừa bất đắc dĩ vừa thâm tình, nói: "Cho anh thêm một chút thời gian nữa. Tin anh, anh sẽ xử lý hết mọi chuyện."

"Coi như vì tương lai của chúng ta, được không em?"

*

Tống Trạch Khiêm chẳng có chút hứng thú nào với mấy quả dưa đang được quần chúng ăn dưa gặm trên mạng.

Nhưng việc giữa Thương Lộc, Ninh Lâm và Khương Diệc rất lớn, đến mức anh chỉ xuống cửa hàng tiện lợi dưới tầng mua ly cà phê, đi dọc đường nghe được không ít người thảo luận.

Tuy vậy, những chuyện này chẳng liên quan đến Tống Trạch Khiêm. Anh bình tĩnh cầm cà phê, về nhà sau đó tiếp tục sáng tác tác phẩm của mình.

Giờ phút này, có người gọi điện thoại cho anh.

Tính cách Tống Trạch Khiêm kiêu căng nên anh cũng chẳng có mấy người bạn, vòng bạn bè cũng hữu hạn. Đạo diễn Hàn Thành có thể coi như là một người bạn hiếm hoi của anh.

Giọng nói của Hàn Thành bên kia mang chút mệt mỏi. Anh ta đi thẳng vào vấn đề nói: "Chỗ tôi vừa xảy ra chuyện ngoài ý muốn, có một diễn viên tạm không đến quay được, nhưng mà quay cũng được một nửa rồi, giờ đang phiền lắm. Cậu thấy có diễn viên nào ổn không đề cử cho tôi với?"

Sau khi xem xong câu chuyện về nhân vật mà Hàn Thành gửi cho, Tống Trạch Khiêm im lặng suy nghĩ một lát.

Sau đó anh nói: "Cậu thử Thương Lộc xem?"

"Hả?" Rõ ràng Hàn Thành chưa kịp phản ứng lại với lời của Tống Trạch Khiêm. Sau khi suy nghĩ vài giây anh hỏi lại Tống Trạch Khiêm: "Thương Lộc cậu nói chính là Thương Lộc cùng tham gia chương trình với cậu hả? Diễn viên thuộc trường phái lưu lượng đó có ổn không vậy? Chỗ tôi cần gấp lắm, cậu đừng nói đùa."

Tống Trạch Khiêm uống một ngụm cà phê, trong đầu hiện lại hình ảnh Thương Lộc múa kiếm tối hôm đó. Sau khi trở về, anh cũng tìm hiểu về bộ phim mà Thương Lộc phải học múa kiếm theo yêu cầu của nhân vật.

Đó là bộ phim điện ảnh đầu tiên Thương Lộc tham gia từ khi ra mắt, thời gian xuất hiện trong ống kính của cô không tới 20 giây.

Vì một nhân vật nhỏ bé đó mà luyện tập đến mấy tháng, sự nghiêm túc đó của cô làm Tống Trạch Khiêm bất ngờ.

Tống Trạch Khiêm còn bất ngờ phát hiện bộ phim điện ảnh đó có cả Hứa Tắc nữa, đó cũng coi như nửa người quen của anh. Nhưng điều này không quá quan trọng, lúc đó Hứa Tắc cũng là người mới, diễn cũng chẳng ra làm sao.

Sau đó Tống Trạch Khiêm nghĩ nghĩ, xem thêm vài tác phẩm điện ảnh khác của Thương Lộc.

Anh bất ngờ khi phát hiện lúc mới ra mắt, những Thương Lộc diễn rất đạt các nhân vật mà mình nhận được. Tuy rằng chỉ là một vai phụ cỏn con nhưng cô cũng làm vai diễn đó sống động như thật, đủ để chứng minh cô là một diễn viên tài năng.

Nhưng mấy năm gần đây, khi mà phiên vị trong phim của Thương Lộc tăng lên thì cả vai diễn cùng cách diễn của Thương Lộc đều một màu, không có gì xuất sắc và đột phá cả.

Đáng tiếc.

Đây là suy nghĩ duy nhất trong đầu Tống Trạch Khiêm.

Cũng vì điều này mà khi Hàn Thành hỏi anh có đề cử diễn viên nào không, đầu anh lập tức hiện ra cái tên Thương Lộc.

"Chỉ là đi thử vai thôi, không hợp thì đổi người khác."

Tống Trạch Khiêm trả lời như vậy.

*

Lượt thảo luận về mối quan hệ giữa ba người Thương Lộc, Khương Diệc và Ninh Lâm vẫn chưa giảm độ hot chút nào. Việc liên quan đến trang trại hoa hồng như một quả bom lớn làm cư dân mạng tập trung về chỗ Thương Lộc.

Tuy rằng các fan CP của CP Lâm Giang còn lấy lý do "tình yêu đích thực" để bảo vệ cho CP của mình nhưng họ cũng không còn tự tin như trước nữa.

Giờ phút này, fan Ninh Lâm và fan CP của CP Lâm Giang bắt đầu tách rõ nhau ra. Hơn nữa dựa vào biểu hiện của Ninh Lâm lúc livestream, fan của cô ta kiên định cho rằng Ninh Lâm không biết quan hệ giữa hai người Thương Lộc và Khương Diệc.

Dù vậy, tất cả mọi người đều hiểu. Dù Ninh Lâm có phải tiểu tam hay không, Thương Lộc cũng vô tội.

Tất cả những chuyện này mang đến cho Thương Lộc chỗ tốt dễ thấy nhất chính là...

Trong một đêm, có vô số kịch bản, nhãn hiệu, quảng cáo dâng tới cửa tìm Thương Lộc.

Thương Lộc cùng Mạnh Trí Xuyên nghiêm túc ngồi với nhau đọc. Có rất nhiều lựa chọn, trong đó có cả những cơ hội mà trước đó Thương Lộc không thể lấy được.

"Bộ phim mới của đạo diễn Hàn Thành, "Đường đời"?" Thương Lộc mở kịch bản kia ra sau đó nhìn về phía Mạnh Trí Xuyên, hỏi: "Em nhớ tháng trước đoàn phim bên đó khai máy rồi mà, nữ chính là Tưởng Tinh. Chẳng lẽ đó là tin giả?"

Tuy rằng lúc này cô cũng được xem như là nổi tiếng, nhưng điều đó không có nghĩa là cô có suất vào diễn phim của đạo diễn Hàn Thành.

Hàn Thành chính là đạo diễn nổi tiếng và tài năng bậc nhất trong mảng phim truyền hình trên cả nước. Anh ta rất am hiểu việc quay cuộc sống sinh hoạt đời thường, bộ phim nào cũng có rating rất cao và có chất lượng tốt. Mỗi năm, các diễn viên tham gia phim của đạo diễn này đều cầm giải đến mỏi tay.

Nhưng mà tài nguyên lúc này của Thương Lộc đều nhờ độ hot của cô trên mạng mà tìm tới cô. Nhưng bộ phim truyền hình do chính Hàn Thành làm đạo diễn từ trước đến nay chưa từng thiếu cái gọi là "độ hot", vì thế bộ phim càng không có lý do để mời cô tới thử vai.

"Diễn viên nữ số 6 vì lý do sức khỏe nên không thể tới diễn được. Phần diễn của diễn viên này cũng không nhiều lắm. Bên đó cho em cơ hội đi thử vai, hơn nữa còn thử vào ngày mai. Thời gian khá là gấp." Mạnh Trí Xuyên bổ sung thêm: "Hàn Thành là bạn của Tống Trạch Khiêm, em cũng biết hai đạo diễn này nổi tiếng với sự nghiêm khắc với diễn xuất của diễn viên. Dù cho em có chuẩn bị cả đêm, xác xuất em có thể nhận được nhân vật này cũng là không quá cao. Không bằng em xem xét bộ phim thần tượng này, đội ngũ sản xuất cũng không tồi, nó hợp với em hơn."

Thương Lộc biết Mạnh Trí Xuyên nói vậy là muốn tốt cho mình. Muốn vào phim của Hàn Thành không phải là một việc đơn giản, nhưng cứ vậy mà từ bỏ thì cô không cam lòng.

Thương Lộc nhìn về phía Mạnh Trí Xuyên, nói: "Em muốn tới thử."

*

Hôm sau.

Mạnh Trí Xuyên lái xe tới đón Thương Lộc. Lúc thấy cô mang hai cái quầng thâm mắt to đùng ra nhìn mình thì hỏi: "Em thức trắng cả đêm đấy hả? Mang dáng vẻ này thì làm sao gặp được ai nữa? May là vẫn còn thời gian, để anh gọi Tiểu Trần mang nhân viên trang điểm tới..."

"Không cần." Thương Lộc xua tay, trong tay ôm quyển kịch bản mình đã thuộc lòng ngồi trên ghế phụ, ngáp một cái, nói: "Em thấy làm vậy phù hợp với hình tượng nhân vật hơn."

Lúc này Mạnh Trí Xuyên mới thở phào nhẹ nhõm. Nhưng nhìn dáng vẻ sống dở chết dở kia của Thương Lộc anh vẫn không yên tâm lắm: "Đường còn khá dài, hay là em tranh thủ nghỉ ngơi một lát đi?"

Thương Lộc lắc đầu, thắt xong dây an toàn cô tiếp tục xem kịch bản.

Mạnh Trí Xuyên cũng không làm phiền Thương Lộc, anh cố gắng lái xe êm nhất có thể để Thương Lộc có thể tập trung đọc kịch bản hơn.

Vì "Đường đời" đã khai máy nên buổi phỏng vấn hôm nay chỉ diễn ra nhân lúc đạo diễn nghỉ vào giữa trưa.

Thương Lộc đến khá sớm. Nhân viên công tác bảo cô đạo diễn Hàn Thành còn đang quay cảnh cuối ban sáng của bộ phim, bảo cô tới phòng chờ đợi trước.

Nhân viên dẫn đường cho Thương Lộc nhìn lén Thương Lộc vài cái, trên mặt viết rõ mấy chữ "tò mò", "muốn nói nhưng lại thôi".

Lúc cửa mở ra, Thương Lộc cảm thấy khá xui xẻo, cuối cùng cô cũng hiểu sao suốt dọc đường nhân viên kia cứ dùng biểu cảm đó nhìn mình rồi.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

Ẩn QC