¹⁷

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Buổi sáng Seungyoun theo thói quen thức dậy từ sớm trong khi Wooseok còn mãi vùi mình trong đống chăn to ụ. Anh ngồi trên giường ôn tồn nhìn cậu từ trên xuống dưới một lượt rồi tự bật cười như tên dở người.

Người yêu ai mà ngủ thôi cũng thấy dễ thương.

Nhớ chiều hôm qua có người còn nghĩ thầm trong bụng, rằng cái nết ngủ của Sumo xấu y hệt ba nó mà ta...

Seungyoun rón rén bước xuống giường tránh đánh thức Wooseok vẫn ngủ say, việc đầu tiên cần làm để khởi động một ngày mới vẫn nên đi tắm táp cho mát mẻ, mặc dù bây giờ thời tiết đã ở tầm giữa thu, cũng không được coi là nóng nực nữa.

Lát sau khi Seungyoun chỉ quấn độc một chiếc khăn ngang hông trở ra thì thấy Wooseok đã thức giấc từ lúc nào đang mải miết dán mắt vào điện thoại mà lướt lướt liên tục. Ngửi thấy mùi sữa tắm dễ chịu lượn quanh mũi mình, Wooseok ngước mặt lên liền thấy cảnh tượng chẳng khác nào cho mình rửa mắt buổi sáng sớm như này thì mới đờ đẫn cả người.

Anh chậm rãi đi đến ngồi lên giường, khoảng nệm cạnh bên cậu theo đó mà lún xuống, khỏi cần phải liếc qua, Wooseok cũng tự giác nuốt nước bọt xuống cái ực.

"Sao thức sớm vậy? Tiếng anh tắm làm em không ngủ được hả?"

"Không phải... Sao tự dưng lại nóng quá..." Wooseok thì thầm vài chữ như muốn giấu nó trong cổ họng.

"Hả? Điều hoà đêm qua bật bao nhiêu độ mà em lại nóng đến mức ngủ không được?"

Nói nhỏ vậy mà cũng nghe được mới ghê chứ...

Vừa dứt câu, Seungyoun (ở tình trạng bán khoả thân) chồm người ngang qua chỗ Wooseok đang nằm để với tay lấy remote điều hoà trên cái tủ đặt cạnh đầu giường ở bên kia chỉnh lại nhiệt độ phòng một chút, vô tình trong lúc đó có vật gì bên dưới ai mà biết là vật gì lại cọ ngang bụng Wooseok khiến cho cậu phải mở to đôi mắt.

"Em làm sao vậy? Mới sáng đã không khoẻ chỗ nào rồi?"

Cho Seungyoun đại nhân ngây ngô chẳng hề biết mình vừa làm nên loại chuyện gì, vẫn rất vô tư mà cầm remote đưa lên bấm giảm nhiệt độ xuống, miệng thì không quên hỏi thăm người yêu mình.

"Nóng... nóng chết mất..."

"Vẫn nóng? Kì dạ ta?"

"Em đi tắm."

Seungyoun mải mê chỉnh điều hoà chưa kịp quay lại thì Wooseok đã tung chăn bật ngồi dậy đâm đầu chạy thẳng vào toilet.

Đứng ở trước gương tự nhìn vào bản thân mình, cậu mới thấy bây giờ mặt mày đều đỏ au hết cả rồi, thấy Seungyoun sau khi tắm xong trở ra cơ thể đang nóng dần lên, vậy mà còn thêm cái động chạm sượt ngang chết tiệt đó mà trở nên nóng hơn gấp mấy lần nữa.

Bật vòi nước ra táp liên tục lên mặt mình, làn nước mát lạnh khiến cậu tỉnh táo hẳn. Lúc đứng thẳng người lên, Wooseok định với tay lấy bàn chải của mình vốn trước giờ luôn được vắt trong ống, thì thấy nó đã được Seungyoun bôi sẵn kem lên cẩn thận rồi đặt trên kệ gỗ tự lúc nào, còn tuýp kem đánh răng đã vơi cạn sạch cũng được cuốn tròn lại đặt một bên, chắc do khi nãy anh phải đi tắm nên chưa kịp đem vứt đây mà.

Trong lòng Wooseok dấy lên chút cảm giác muốn ỷ lại, dù cho đây đơn giản là một cử chỉ lo lắng chăm sóc nhỏ nhặt từ anh thôi cũng đủ khiến cậu cảm động. Nếu tạm quên chuyện vừa xảy ra ở bên ngoài đi, thì một ngày mới bắt đầu bằng cách ngọt ngào như vậy cũng đã thoả mãn.

-

Trưa hơn chút Seungyoun cùng Wooseok đã cơm nước xong nuôi, trong khi anh đang hì hục tập thể dục cùng đủ thứ động tác khác nhau ở phòng khách cho tiêu hoá bớt, thì đằng khác cậu lại nằm ườn trên tấm thảm lông trải dưới sàn, vắt vẻo chân lên giường bóc quýt bỏ vào miệng ăn nhồm nhoàm rồi chổng ngược điện thoại quay lại cảnh người yêu mình đang vừa chạy tại chỗ vừa thở phì phèo như con trâu nước.

Tiếng chuông báo tin nhắn kakaotalk của điện thoại Seungyoun cứ liên tục nối tiếp nhau vang lên, làm Wooseok đang xem lại video mình vừa quay anh người yêu cũng phải nhíu mày vì phân tâm.

"Anh ơi, vào xem có ai nhắn gì cho anh mà một đống kia kìa." Cậu nói vọng ra ngoài.

Có vậy thì Seungyoun mới chịu ngưng chút để lọ mọ đi vào, cúi người cầm điện thoại đang lăn lốc trên giường lên rồi ngồi phịch xuống sàn bên cạnh chỗ Wooseok mà lên app kiểm tra.

Là tin nhắn từ Yohan.

Video gì thế nhỉ?

Vì hiếu kì mà chỉ kịp trả lời lại Yohan một dấu chấm rồi liền nhấp vào xem video, mới vài giây đầu Seungyoun đã phải phụt cười, thêm vài giây nữa thì anh không kiềm chế nổi nữa mà dựa lưng hẳn vào thành giường rồi ngửa cổ lên trời cười khặc khặc luôn.

[Tại đây có đăng tải GIF hoặc video. Hãy cập nhật ứng dụng ngay bây giờ để hiển thị.]

Trong đoạn video là một cậu sinh viên đại học năm hai với quả đầu đỏ rực lửa đang cầm con máy ảnh của mình chạy lăng xăng từ chỗ này sang chỗ khác tập tành tác nghiệp đúng theo tác phong chuyên ngành.

Wooseok nằm bên cạnh chân Seungyoun nghe tiếng nhạc phát ra trong điện thoại anh có phần quen tai thì nhìn lên nhăn mặt, nhưng sau đó nghĩ chắc anh chỉ đang xem gì đó hài hài mới cười như bị dở như vậy thôi nên cũng quay trở lại lướt điện thoại của mình tiếp.

Seungyoun cứ xem đi xem lại đoạn video phải đến lần thứ ba thứ tư, giọng cười không vì thế mà suy giảm đi, ngược lại còn trở nên dữ dội hơn.

"Hahaha Wooseok à, em hồi đại học quả là lợi hại nha hahaha..."

Wooseok chỉ chờ nghe đến tên là liền quăng điện thoại mình sang một bên mà bật ngồi dậy tiến tới sát bên Seungyoun rồi nhìn vào màn hình điện thoại của anh.

Trời ơi, thảo nào cái quả nhạc cũ rích rõ quen thuộc!!!

"Cho Seungyoun, anh tắt ngay cho em, mau lên."

Cậu giơ tay lên định cướp lấy chiếc điện thoại đang phát đoạn video hồi xửa hồi xưa thì đã bị anh nhanh hơn một bước giật lại kịp giấu ra sau lưng.

"Tên biến thái này, em mà bắt được thì em đập nát nó ra cho anh xem. Xấu hổ chết mất."

"Anh thấy đáng yêu mà, em đừng nhoi nữa nào."

Hai người giằng co qua lại cả buổi. Wooseok không chịu bỏ cuộc, cứ chen hết bên đây đến bên kia, mặt mày nhăn nhó còn hai tay thì quơ quàng muốn lấy điện thoại từ chỗ Seungyoun để xoá đoạn video đó đi nhưng kiểu gì cũng bất thành.

Lúc cậu bắt được tay phải đang giấu điện thoại sau lưng thì anh lập tức chuyển nó qua tay trái rồi giơ cao lên, Wooseok quay sang chống cả đầu gối lên giơ thẳng tay ra cố với theo vậy mà cũng không tới.

Đến khi tay cậu đã chạm được vào chiếc điện thoại vẫn đang chạy đoạn video không ngừng, anh dùng ngón tay của mình bấm tắt nút nguồn rồi nhẹ ngã người nằm xuống thảm, cậu theo đà đó mà ngã đè theo nằm hẳn trên người anh.

Seungyoun nhanh chóng đặt chiếc điện thoại lên sàn rồi đẩy trượt nó ra xa sang tận bên kia, Wooseok lúc này chỉ biết cắn môi nuốt hận khi eo mình đang bị người kia giữ chặt lại.

"Sao? Em bò sang bên đó rồi cầm nó đập xuống một phát cho anh xem?"

Seungyoun coi bộ lại giở chất giọng thách thức theo cái kiểu thiếu đứng đắn này rồi đó...

"Thả em ra đi, nằm cái kiểu gì vậy không biết..."

Hai người vẫn duy trì tư thế một trên một dưới như vậy kể từ khi Seungyoun cố tình ngã xuống. Wooseok chỉ biết trân trân đôi mắt nai của mình nhìn xuống anh, không dám cọ quậy vì sợ xê xích một xíu sẽ trở nên mờ ám ngay, nhớ về vụ hồi sáng thử xem.

Bí quá rồi mà không biết nên làm gì, tự dưng Wooseok lại đánh liều ôm lấy cổ Seungyoun rồi cúi người chôn mặt mình vào hõm cổ của anh, nằm bất động phát ra chất giọng nhừa nhựa lí nhí trong miệng.

"Anh đặt em nằm xuống bình thường trở lại được hông? Em không dám quậy."

"Hửm? Cục cưng sao vậy?"

"Cứ đặt em nằm lại xuống thảm đi mà..."

Seungyoun bật cười trước sự dễ thương quá đỗi chẳng khác gì trẻ con của Wooseok, giây trước đang miệng mồm hùng hổ tuyên bố này nọ, giây sau đã mềm xèo như mèo nhỏ quấn lấy anh không dám buông.

Một tay ôm lấy eo cậu, một tay giữ ngang vai, khẽ xoay người, Seungyoun thành công chỉnh tư thế cho Wooseok đặt lưng nằm xuống sàn trở lại, bản thân anh cũng chống đầu nằm nghiêng ở sát bên cạnh chứ không rời đi đâu.

"Anh nói thật đấy..."

"Nói thật cái gì cơ?"

"Hồi đại học em đáng yêu lắm."

"Vậy em bây giờ thì sao?"

"Vẫn đáng yêu lắm."

Nói đặng anh chồm người đến, đặt lên đôi môi đang định nói tiếp điều gì đó của cậu một nụ hôn không thông báo trước.

Lời chưa kịp cất lên lúc này đã không còn cơ hội nói nữa vì sau nụ hôn phớt qua đó, lại là một nụ hôn khác nữa, say đắm hơn, sâu sắc hơn.

"Vì là em thì thế nào anh cũng thích."

Seungyoun chêm vài từ vào giữa nụ hôn. Wooseok nhích cơ thể lại gần thêm chút, lần nữa lấy hai tay ôm lấy cổ anh mà ghì xuống, kéo nụ hôn trở nên triền miên hơn bao giờ hết.

Âm thanh môi lưỡi và nước bọt xúc tác với nhau càng đưa cảm xúc thăng hoa.

Đoạn tách ra, hai đôi mắt thâm tình cứ thế mà chăm chăm nhìn vào đối phương của mình mất một lúc.

Seungyoun vén làn tóc mái của Wooseok phất lên, để lộ vầng trán đã phủ bởi một lớp mồ hôi, môi anh vẽ nên nụ cười nhẹ tênh như có như không vậy mà trong mắt cậu lại thành quyến rũ hết sức. Thế rồi anh nhẹ giọng hỏi một câu...

"Cho anh, được không?"

Chỉ với một câu bốn chữ không rạch ròi vậy mà Wooseok như vừa bị người ta chuốc bùa mê, hồn phách bay lạc đi đâu mất, ánh mắt đờ đẫn ngây dại cùng đôi môi còn ướt át đỏ au.

Cuối cùng, cậu cũng chốt lại bằng cái gật đầu ngần ngại.

Loài nai nhỏ đồng ý dâng hiến thân mình lên cho cáo rồi ư?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

Ẩn QC