Chap 1: Mở Đầu

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Thế Kỷ XVIII - Trung Quốc

Trong ngôi làng nọ từ thời xa xưa thuộc cổ trang Trung Quốc.
Có 1 gia tộc giàu có nhất là nhà họ Hoa người nắm giữ mọi tài sản và quyền hành đất đai trong và ngoài thôn, không ai khác chính là lão gia tên Hoa Dữ Kiên.

Ngoài ra, người giàu có thứ 2 là ông Vũ Thiên Hinh.

Vũ Thiên Hinh là người có tính cách khá nhu nhược và toan tính trong khoản tiền tài, ham tiền v...v

Ông có 3 đứa con trai rất ư là tuấn tú, taà giỏi, thông minh và văn võ song toàn nhưng lại mang trong mình dòng máu và cơ thể hồ ly chín đuôi, đã sống tận mấy trăm ngàn năm qua.

•Con trai cả Vũ Thiên Hạo
•Con trai nhị Vũ Thiên Yết
•Con trai út Vũ Thiên Dương

Ông rất ganh ghét ai giàu có hoặc có điều kiện hơn nhà mình, có thể nói tính lam tham đã chi phối nên ông đã tìm cách tiếp xúc và làm bạn thân chí cốt với ông Hoa Dữ Kiên trong thời gian 10 năm qua, do đều là bạn thân lâu năm và cùng chung dòng tộc hồ ly chín đuôi sống ngàn đời ngàn kiếp, nên Thiên Hình Dữ Kiên trong 1 lần chơi cờ tướng với nhau (có mặt của Thiên Yết Đình Lan) hứa với nhau rằng:

< Khi cả hai bước qua 18 tuổi trăng tròn sẽ đính hôn rồi tiến tới kết hôn >

(Tính theo hồ ly tuổi trong là 1800t)

•Vì vậy ta nói 2 bên đã có hôn ước với nhau từ nhỏ cho đến khi 18t sẽ đính hôn rồi sau đó sẽ kết hôn, nhưng đã 3 năm trôi qua (Yết đã hơn 18 tuổi)

Vũ Thiên Hinh đã cho anh suy nghĩ trong khoảng thời gian rất dài (gần hơn 3 năm) nhưng Yết vẫn cứng đầu khăng khăng không chấp nhận cái hôn ước đầy nhảm nhí này, chỉ vì 1 câu hứa đơn giản vậy mà ép buộc anh phải lấy cô gái có cùng chung dòng tộc sao?

< Đúng là chuyện hoang đường mà cho nên đừng nghĩ tôi sẽ chấp nhận, mơ đi nhé > _Yết said, khi anh đang nằm trên giường gác tay trên tay suy nghĩ về cái hôn ước nhảm nhí đó.

Vì thế gia đình có phần lục đục với nhau, tiếng hai cha con cãi cọ um sùm vang lên khắp nơi mỗi khi vào màn đêm buông xuống.

Rồi...

Đến 1 hôm, sức chịu đựng của ông (Vũ Thiên Hinh) đã vượt quá giới hạn, ông đã cố gắng dùng những lời ngọt ngào nhất có thể để khuyên nhủ cậu hết sức nhưng cứ liên tục lần này đến lần khác cứ thất bại hoàn toàn.

Nên lần này ông nhất quyết sẽ không khoan nhượng con trai của mình nữa, nếu dùng lời ngọt ngào mà nó chả nghe nữa huống chi là ông phải hạ mình quỳ xuống mà cầu xin nó đính hôn với gia tộc nhà họ Hoa ...

Thay vào đó lần này ông sẽ sử dụng biện pháp mạnh để thống trị anh, thể nào anh cũng bị dồn vào thế bí rồi cũng phải gật đầu đồng ý thôi.

< Cha biết biện pháp lần này rất mạnh bạo
có thể nguy hiểm đến tính mạng của con nhưng cha không tài nào để cho ông ta
giàu có rồi nhởn nhơ trước mặt mình
được, cho nên xin lỗi con > _ Ông Hinh said, khi còn đang trằn trọc qua lại
trên giường ngủ.

____Dinh Thự Nhà Họ Vũ____

Bốp bốp bốp

V..ú..tt v...út...ttt

*vung roi đánh*

- Phụ..t c..con không thí..ch thứ gì rồ..i thì mãi m..ãi sẽ khô..ng cha đừ..ng có ép b..uộc con phải đí..nh hôn tuỳ tiện với người con kh..ông yêu và phả..i đối mặt một ngườ..i như CÔ TA _ Nét mặt Yết khẽ dãn ra khi anh đang gân cổ lên phản bác lại lời nói của cha mình, cố gắng gượng dậy tay khẽ đưa lên quẹt vết máu đang rỉ máu trên khoé môi.

V...ú..ttt vú...ttt

Bộp Binh

Bốp Bốp

- Vũ Thiên Yết con dám ăn nói với cha của mình như thế sao? Cha có dạy con ăn nói vô lễ thế à, con nói cho cha xem tiểu thư nhà họ Hoa có gì mà không tốt chứ. Đình Lan cùng chung gia tộc hồ ly với chúng ta đó có biết không hả, còn là thanh mai trúc mã với con, vừa đẹp người đẹp nết, đoan trang, thuỳ mị, nếu na, tốt bụng, hiếu thảo lại là con của lão Dữ Kiên giàu có nhất vùng này nữa? Thế thì có khuyết điểm gì xấu mà con không ưng bụng, HẢ?

Ông Hinh đã bị chi phối bởi cơn tức giận tột cùng của mình + thêm lời nói của Yết lúc nãy càng khiến ông điên tiết hơn nên tay bèn vung roi lên đánh nữa, miệng hào thét liên tục không ngừng nghỉ mặc dù cổ đã khàn cả giọng.

Bịch bịch

- Tôi xin ông tha cho Thiên Yết đi mà, hức hức cậu ấy bị đánh như vậy đã đau lắm rồi.

- Đúng vậy, hức có chuyện gì hai người cứ từ từ giải quyết đừng dùng đến bạo lực nữa, tôi xin ông đó tha cho Tiểu Yết đi ạ, hức hức.

*khóc lóc inh ỏi*

- IM HẾT CHO TÔI _ Ông Hinh vô cùng tức giận miệng quát to vào mặt những người trong dinh thự đang khóc lóc van xỉn tha cho Yết.

*im thinh thích*

Tất cả mọi người liền im bật đi sau tiếng hét của ông Hinh, kể cả tiếng khóc nấc cũng ráng kìm nén lại không dám bật lên thành tiếng, có vẻ đã hài lòng ông Hinh quay lại bởi công việc chính của mình mặc cho những người khác lại khóc lúc van xin 1 lần nữa, ông bỏ ngoài tai những lời đó tiếp tục tra tấn con trai mình miệng không ngừng gào thét y như con thú hoang dã trong rừng đang săn con lồi.

Bốp bốp

Phịch...

- Cha à, cha đừng đánh Yết nữa vết thương trên người của em ấy đang tăng lên gấp bội rồi, con xin cha đấy làm ơn hãy tha cho Tiểu Yết một mạng _ Người con trai cả - Vũ Thiên Hạo lên tiếng nhanh chân chạy tới ông Hinh vội vàng quỳ xuống, tay cố nắm chặt thanh roi để ông không thể nào đánh Yết được nữa.

- Hưc, Tiểu Dương xin cha đừ..ng đánh Yế..t Ca nữa hu..ynh ấy khô..ng chịu nổi dâu? C..ha mà đá..nh nữa huynh ấy sẽ ch.ết mất _ Tiểu Dương khỏe mắt rưng rưng nhìn Yết ca đang bị bạo hành không thương tiếc lòng đang rất lo lắng không biết cha có tha cho huynh ấy không nữa?

< Hừ, tha cho nó nghe dễ dàng quá nhỉ? Ta phai đánh cho đến khi nào nó đồng ý đính hôn thì hay bảo? > _ Ông Hinh said, khi thấy mọi người quỳ xuống khóc lóc van xin ông tha cho nó cho nên ngọn lửa trong lòng ngày cảng bùng phát hơn nữa.

RẦM

- Vũ Thiên Hạo, Vũ Thiên Dương hai đứa BÂY mau tránh ra, để ta đánh cho nó nát xương nát thịt đánh đến khi nào nó chịu lấy tiểu thư nhà họ Hoa thì thôi _ Cơn tức giận tột đỉnh lại bùng phát lên khi nghe 2 đứa con của mình là Tiểu Hạo và Tiểu Dương nói vậy nên xô Hạo ra xa thật thô bạo khiến cậu té nhào ra đất xém gãy tay.

Phịch

- H..ộc nếu đã n..hư vậy ch..a đừng hò..ng ép c..on, hừ ! ! ! _ Thiên Yết khẽ bật dậy cố nói lời cuối cùng rồi nhanh chân chạy ra khỏi dinh thự thà cậu tha hương cầu thực đỡ hơn ở đây sống với cầm thú hoang tàn.

Bịch bịch bịch

*vụt chạy*

- YẾT CA h..ức hứ..c _ Tiểu Dương gào thét trong nước mắt và sự mất mác khá lớn vì Yết đã bỏ nhà ra đi để mặt cậu ở lại với cầm thú và Hạo Ca.

< Hức, Tiểu Dương nhất định sẽ chờ Yết Ca quay trở về, huynh nhớ giữ gìn sức khỏe trong thời gian này... > _ Tiểu Dương nghĩ thầm trong bụng mong rằng Yết sẽ
an toàn và có sức khỏe thật tốt.

< Haizzz Tiểu Yết à, huynh biết đệ đã lớn rồi nên rất ghét sự ép buộc, mong rằng trong thời giam này đệ sẽ tìm được 1 nơi sống tạm qua ngày để không phải chịu khổ như bây giờ, huynh tin đệ sẽ làm được. Cố lên nhé ! ! ! > _ Hạo Ca thở dài, trong lòng thầm chúc cho Yết sẽ may mắn, chợt ánh mắt khẽ xìu xuống mang một
nỗi ưu buồn bao trùm cả không
khí xung quanh .

...

__________Quay sang Yết____________

Bịch bịch

Nói thật lúc này tôi chỉ biết cắm đầu chạy - chạy - chạy và chạy mặc dù không biết đôi chân này đã chạy bao lâu rồi? Và cũng mặc kệ những vết thương chi chít đang rỉ máu, từng giọt mồ hôi chảy ròng trên tấm lưng áo.

Huỵch huỵch

Hộc hộc

X..oạc

< N..ếu như mình hộ..c nhảy xuố...ng vực thẳm sâ..u h..ộc này rồi thì sẽ khô..ng bị ép buộc đính hô..m với cô t..a và hô..n ước nhảm nhí này sẽ m..ãi mãi kh..ông được th..ực hiện, VĨNH BIỆT > _ Những suy nghĩ không mấy là tốt hiện lên rõ trong lòng anh vì bây giờ sự hoang tàn ác thú của ông Hinh đã khiến cậu kinh tởm và nghĩ rằng con đường chết sẽ giúp cậu thanh thản hơn khi còn sống.

Bịch

" A A A A A A A A A ! ! ! "

H..m theo tôi nghĩ rằng nhảy lúc này có lẽ cơ thể tôi đang rơi tự do giữa không trung, và từ từ đáp xuống mặt đất 1 cách nhanh nhất có thể, khi sắp cận kề với cái chết bỗng nhiên một loạt ký ức cũ khẽ uà về tua nhanh như 1 cuộn phim vậy đó? Nhưng điều tôi vẫn đang thắc mắc rằng sao cuối đoạn ký ức (cuộn phim) lại có 1 cô gái lạ mặt mà cậu chưa hề thấy bao giờ?

Tóc vàng tươi, mắt xanh dương rất đẹp, gương mặt rất tươi tắm và vui vẻ v...v Thế cô gái đó là gì mà xuất hiện trong đoạn ký ức của cậu? Chả lẽ tôi và cô ấy có quen nhau từ kiếp trước cho nên khi sắp chết ký ức đó quay nhanh để cho tôi biết? ...

Tôi khẽ lắc đầu nhẹ để hình ảnh cô gái là lạ đó biến mất theo gió, mà sắp đáp xuống mặt đất rồi có lẽ nên cười 1 cái để thay lời tạm biệt nhỉ? Như thế sẽ đỡ hối tiếc khi xuống dưới.

*cười*

Bịch

Xo..ẹt x..oẹ...tr

Vụ..tttt

_*_*_*_*_*_*_*_*_*

H...m

Thiên

Yết

Chết

Không

Nhỉ?

_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_

Nhớ vote & cmt nhoa O-O)~o <thương nhiều>

Cho Gem ý kiến xem chap đầu như vậy được chưa a~~~ ><) để biết mà sửa cho những chap sau nữa, chứ đừng xem lặng lẽ như vậy Gem sẽ buồn lắm đó

Tag: Jenifer4437 (viết tặng lại cho cậu, xin lỗi rất nhiều vì sự bất tiện này mà anh hưởng đến việc viết truyện tặng cậu *cúi đầu*)

P/s: ai đã xem truyện (cũ) chắc sẽ biết cốt truyện rồi
Nhưng truyện này (viết lại + mới) viết sẽ khác một vài chỗ nha

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net