026 ~ 030

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

+×+

✨ Note: Acc private của Yeonjun

+×+

Yeonjun uể oải bước vào phòng ngủ, vứt bừa cái cặp xuống một vị trí nào đó dưới sàn nhà. Giường của anh trông gọn gàng một cách hoàn hảo, thậm chí trên chiếc ga phủ còn không có lấy một vết nhăn. Yeonjun ngồi xuống một góc giường, trước khi ngả người nằm xuống tựa đầu vào chiếc chăn bông mềm mại. Hàng vạn suy nghĩ cứ trôi nổi trong tâm trí khiến anh hoảng sợ vô cùng.‬

‪Yeonjun đã trải qua đủ chuyện kì quái trong ngày hôm nay. Đầu tiên là việc thời gian bị bỏ qua đột ngột mà chỉ có một mình anh chú ý đến, và không thể không nói đến việc anh bất ngờ dịch chuyển tức thời đến căng tin. Chẳng lẽ đây thực sự là hiện tượng siêu nhiên giống trong mấy bộ phim chiếu trên TV à? Hay là Yeonjun đã đập đầu vào đâu đó rồi mất trí nhớ?‬

‪Hơn nữa, còn có nhiều thứ khác khiến Yeonjun phải bận tâm. Anh không thể ngừng nghĩ đến việc Soobin đã phớt lờ mình khi ở lớp học và rồi lại tỏ ra như không biết gì cả khi hai người nói về việc đó. Và tại sao em ấy lại đỏ mặt khi thấy người mới chuyển tới kia cơ chứ? Soobin cũng không thừa nhận mình đã làm vậy. Yeonjun bực dọc vung tay đấm mạnh vào cái chăn bông, mệt mỏi đưa mắt lên trần nhà. Lúc nào trông nó cũng lờ mờ như này à? Hay do anh đang hoa mắt?‬

‪Yeonjun vùi đầu vào chiếc gối mềm mại để át đi những tiếc nức nở đang trào ra trong cổ họng. Anh không muốn để mẹ nghe thấy mình đang khóc. ‬

‪Mọi người sẽ làm gì khi gặp phải những tình huống kì lạ như thế này chứ? Họ sẽ tìm đến ai để giúp mình đây? Yeonjun trầm ngâm suy nghĩ rồi rút điện thoại từ túi ra. Soobin, Ryujin và Taehyun đã không thể giúp gì rồi, anh nghĩ mình nên tra thử trên mạng xem có tìm được gì hữu ích hay không.‬

‪Suy nghĩ một hồi về các triệu chứng mình đã gặp phải, thật sự chúng giống như tình tiết của các bộ phim khoa học viễn tưởng vậy. Nhỡ đâu google lại chuẩn đoán anh bị mấy căn bệnh hiếm gặp mà phải vào tận sâu trong rừng của đất nước Nga xa xôi mới có thể chữa được thì sao? (*) Suy nghĩ đó khiến Yeonjun khẽ rùng mình. Anh thậm chí một chữ tiếng Nga bẻ đôi cũng không biết, sao mà có thể giao tiếp được đây...‬

‬ Sau một hồi ổn định tâm lý và cân nhắc tình hình, Yeonjun quyết định mình sẽ đợi thêm một ngày nữa xem sao, trước khi anh thật sự phải đến gặp bác sĩ để kiểm tra.‬

‪Sau một hồi ổn định tâm lý và cân nhắc tình hình, Yeonjun quyết định mình sẽ đợi thêm một ngày nữa xem sao, trước khi anh thật sự phải đến gặp bác sĩ để kiểm tra. Sẽ ra sao nếu thật sự ý thức của anh đã vô tình đi vào một thực tại khác? (**) Yeonjun nhớ đã từng xem qua một video trên Youtube về cô gái kể lại trải nghiệm đưa ý thức của mình vào vũ trụ phép thuật trong Harry Porter. Thế giới này còn quá nhiều điều bí ẩn chưa được giải đáp nên khả năng cao Yeonjun vừa trải qua việc tương tự như vậy.‬

‪Quá nhiều suy nghĩ khiến anh mệt mỏi. Yeonjun khép đôi mắt lại cố đưa mình vào giấc ngủ để không phải nghĩ đến điều gì nữa.‬

‪Và thật sự anh đã chìm vào giấc ngủ ngay sau đó.‬

+×+

‪(*) Đoạn này tớ nghĩ có thể hiểu như là Yeonjun đang sợ hãi về những triệu chứng mình đã gặp, sợ đó là một loại bệnh hiếm không thể chữa bằng y học thông thường mà phải dùng mấy cách kì quặc đáng sợ ví dụ như cúng thầy làm phép ý 😂

(**) Cái này ở bản gốc là "shift realities" hay "shifting realities", theo những gì tìm hiểu thì nó là trạng thái con người đưa ý thức, trạng thái tinh thần của mình đến một nơi hoặc một hiện thực khác mà mình muốn. Nó cũng có thể hiểu như là một kiểu thôi miên vậy.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

Ẩn QC