Chương 235: Tàn khốc tra thẩm Bùi Huy

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng
nghe xong thì ngẩn ra, thầm nghĩ, thật hay cho Húc Vương điện hạ, trẻ tuổi như thế, tâm tư lại ngoan độc như vậy, nhưng trên mặt hắn không hề lộ ra chút kinh ngạc, nhanh nhảu nói: "Húc Vương, mưu kế rất hay, mưu kế rất hay!"

Nguyên Liệt giơ tay lên, cánh hoa nát theo gió mà bay, ngữ khí mềm nhẹ, nói: "Còn không mau đi làm?"

"Dạ! Dạ!" Kinh Triệu Doãn vội vàng đi.

Bảy ngày sau, Thái tử đích thân mang theo ý chỉ của Hoàng đế tiến vào thiên lao tra thẩm, đi cùng hắn còn có Hình bộ Thượng Thư cùng với mấy vị hoàng thất Hoàng đế tự mình chỉ định, bọn họ đến đương nhiên là chỉ đến ngồi một chỗ cho thêm phần công bằng. Nhưng Thái tử thật không ngờ, lúc hắn đưa Bùi Huy lên, còn chưa hỏi được cái gì, Bùi Huy lúc này thần trí thất thường, liều mạng la lớn: "Là ta làm, ta mưu sát công chúa, tất cả đều là ta làm!"

Thái tử lắp bắp kinh hãi, vội vàng cẩn thận dò xét Bùi Huy, lớn tiếng nói: "Ai cho phép các ngươi dùng hình với hắn?"

Kinh Triệu Doãn vội vàng nói: "Thái tử điện hạ, bình thường phạm nhân vào đến thiên lao đều sẽ phải chịu một chút đau đớn, hạ quan đã dựa theo phân phó của Thái tử điện hạ, không dùng đại hình với hắn, không tin, Thái tử có thể cẩn thận kiểm tra."

Trên thực tế, sau khi Nguyên Liệt trở về, bọn họ đã tỉ mỉ kiểm tra vết thương trên người Bùi Huy, châm nhỏ như sợi lông, đâm vào cơ thể chỉ có đau đớn chứ không có thương tổn, chờ đến khi máu bầm tan ra, dấu vết lại càng không có. Mà ngón tay Bùi Huy, tuy rằng lúc trước đã bị gãy, nhưng bọn hắn đã phái người băng bó xương ngón tay cho hắn, hiện tại Thái tử đi thăm dò, sẽ không tra ra được cái gì khác thường.

Thái tử tức giận liếc mắt nhìn Kinh Triệu Doãn, nói: "Bùi Huy, ngươi có oan khuất gì, còn không mau nói ra?" Nhưng mặc kệ hắn tra hỏi thế nào, Bùi Huy cũng chỉ nói ba chữ: "Ta có tội, ta có tội!"

Hình bộ Thượng Thư nhíu mày, nói: "Bùi Huy, ý của ngươi là, ngươi nhận tội sao?"

Bùi Huy nhìn như bị điên, Thái tử thấy tình hình này, chỉ biết toàn thân ngây dại, hắn thật không ngờ, Bùi Huy chỉ trong vài ngày ngắn ngủi đã thừa nhận mình có tội, thậm chí còn giống như... Điên rồi? Kinh Triệu Doãn đem lá đơn nhận tội mà Bùi Huy đã ký tên đặt ở trước mặt Thái tử, cung kính nói: "Thái tử, đây là lá đơn Bùi Huy tự mình viết."

Thái tử nhìn thoáng qua, trên giấy trắng mực đen viết rành mạch, hắn vì say rượu nhất thời không khống chế được, suýt chút nữa giết chết công chúa, còn có cả ký nhận Bùi Huy đã ký phía dưới. Sắc mặt Thái tử trở nên vô cùng khó coi, hắn nghĩ thế nào cũng không rõ, Bùi Huy là điên rồi sao? Hắn còn nghĩ sẽ để đối phương thuật lại những chuyện xảy ra vào đêm hôm đó, thay hắn phản cung, nhưng hiện tại hắn nên làm gì bây giờ?"

-----------------------------------------------

Editor: Maianh8895

Nguồn: wattpad.com/story/51968098

---------------------------------------------------

Trong hoa viên Quách phủ, các chủ nhân trẻ tuổi Quách gia đang ngồi trong đình hóng mát thưởng trà, phía xa xa, A Lệ công chúa bám lấy Triệu Nguyệt muốn nàng dạy kiếm pháp, tập luyện vô cùng hăng say.

Trong đình hóng mát, Quách Đạo nhìn Lí Vị Ương, khẽ cười nói: "Muội muội làm thế nào có thể chắc chắn Bùi Huy sẽ không phản cung?"

Lí Vị Ương khóe môi cong lên, lộ ra giọng điệu mỉa mai: "Ta sai người giả trang thành Ngự sử Thái tử phái đi, đến phúc thẩm Bùi Huy, Ngự sử giả nói với Bùi Huy, phụng mệnh Thái tử chi nói hắn cứ nhận hết tội trạng về mình, sau đó Thái tử sẽ có cách giải quyết, Bùi Huy đương nhiên vô cùng kích động , mấy ngày nay nhẫn nại của hắn cũng đã thuyên giảm, hơn nữa dễ tin người, hắn không chút hoài nghi, xem Thái tứ là phao cứu mạng, nắm lấy không chịu buông tay, cho nên hắn hô to oan uổng, đem chuyện đã xảy ra nói lại một lần, sau khi Ngự sử giả rời đi, Kinh Triệu Doãn liền phân phó ngục tốt sau lưng tiến vào, đem những hình phạt lúc trước thi triển trên người hắn lại một lần nữa, Bùi Huy được giáo huấn một hồi như vậy, đương nhiên sẽ trở nên dè dặt cẩn thận."

Quách Đạo nghe xong, trên mặt lộ ra vẻ mặt bất khả tư nghị (vẻ mặt không thể hiểu được). Lí Vị Ương sóng mắt long lanh: "Đến ngày thứ hai, chúng ta lại phái một người giả làm sứ giả Thái tử phái đến, nói phụng mệnh Thái tử đi điều tra việc này, Bùi Huy vẫn không tỉnh ngộ, trước mặt đối phương khóc lóc nói bản thân oan uổng, sứ giả biểu hiện bộ dáng đồng tình với hắn, nhưng là lực bất tòng tâm, chờ sau khi sứ giả đi khỏi, ngục tốt lại lại tiến vào, cho hắn nhận thêm một chút tra tấn. Liên tục trong vòng ba ngày, trước sau có hơn mười người, đều là dùng thân phận cùng phương pháp khác nhau tranh thủ tín nhiệm của Bùi Huy, Bùi Huy biết rõ trong đó có gian dối, nhưng vẫn không chịu buông hi vọng, tuy rằng hắn cẩn thận nhưng cũng không khỏi tin nhầm khoảng bốn năm người. Thế nên cuối cùng bất kể là thật hay giả, mỗi khi phản cung, theo thường lệ đều phải nhận một chút hình phạt, cho nên hắn hiện tại đã thành phản xạ có điều kiện. Chỉ cần hắn vừa phản cung, sẽ gặp hình phạt, giả cũng thế mà thật cũng vậy, đến khi Thái tử thật sự đến, hắn đã bị tra tấn nổi điên, đương nhiên, ngay cả không điên, hắn cũng không có cách nào thuyết phục bản thân tin tưởng đối phương chính là Thái tử thật sự."

Quách Đạo quả thực giật mình đến cực điểm, hắn nhìn Lí Vị Ương nói: "Nói như vậy, trong số hơn mười người muội muội phái đi, còn có người giả trang Thái tử sao?"

Lí Vị Ương nhẹ nhàng cười, nói: "Việc này cũng không khó làm, tìm một người thân hình xấp xỉ, giọng nói hơi giống là được. Trong thiên lao mờ mịt, Bùi Huy đương nhiên không nhìn rõ, chỉ cần kết hợp dùng hình, tự nhiên có thể trở thành sự thật. Chuyện này chúng ta làm hư hư thực thực, thật thật giả giả, làm Bùi Huy hoa cả mắt, không phân biệt được thật giả mà thôi. Muốn trách nên trách bản thân Bùi Huy, không đủ ý chí, không đủ kiên định, nôn nóng muốn ra khỏi thiên lao nên mới thành ra như vậy."

Lí Vị Ương con ngươi đen láy mang vẻ lãnh khốc nghiêm nghị, khuôn mặt có chút sát khí, giọng nói càng nhẹ nhàng chậm rãi, từ từ mà nói, nghe được chuyện này, mọi người ở đây tất cả đều không rét mà run, chỉ thấy tâm kế đến bực này, thật sự làm người ta cảm thấy sợ hãi.

Quách Trừng cầm chén trà trong tay còn quên không uống đã trở nên nguội ngắt, thật lâu sau mới thở dài một tiếng, nói: " Bùi Huy coi như là chết có ý nghĩa."

Lí Vị Ương vẻ mặt mang ý cười, yên tĩnh trầm ổn nói: "Trên tờ đơn kia, Bùi Huy viết vì say rượu nên không khống chế được, sát hại công chúa không thành, lại giết chết bốn cung nữ, nhưng có Bùi Hậu sau lưng xoay chuyển, hắn sẽ không bị định tội chết. Chẳng qua, tội chết có thể miễn, nhưng tội sống không thể thoát khỏi, hình phạt lần này hắn phải nhận, nhất định cũng không nhẹ."

Mười ngày sau, có phán quyết về việc của Bùi Huy, tội danh này đối với hoàng thất mà nói chính là đại bất kính, Bùi Hoàng Hậu vất vả lắm mới không để cho hắn mang tội chết, nhưng Hoàng đế vẫn đưa ra hình phạt như đã định, Bùi Huy bị lấy đi xương bánh chè, hơn nữa còn nhận hình phạt tàn khốc, việc này làm cho Bùi Huy rốt cuộc không có cách nào đứng lên được, hơn nữa, trên mặt sẽ bị khắc hai chữ phạm nhân, bất luận hắn đến nơi nào, cũng chính là một tên tội phạm, chuyện này đối với công tử danh môn mà nói, so với giết hắn còn khó chịu hơn.

Nghe được tin tức này, Lí Vị Ương chỉ nhàn nhạt cười, nói: "Bùi Bật, ngươi lấy đi một cánh tay Ngũ ca ta, ta lấy lại hai đùi đệ đệ ngươi, nói cho cùng ta cũng không bị thiệt." Không giết Bùi Huy, là để cho ngươi ngày ngày nhìn thấy, mỗi ngày suy nghĩ, đau đớn vô cùng, trọn đời khó an.

------ lời ngoài mặt ------

Ta cảm thấy có vấn đề này độc giả cần làm sáng tỏ, thứ nhất, tình tiết lúc vào tân phòng, con dâu bỏ chạy, trước đó đã nói là trích dẫn lại chuyện xưa, không hề tự sao chép. Thứ hai, về khéo tiên tần cục cưng, nhân vật bề ngoài miêu tả tương tự cũng được chứ sao, toàn bộ tác giả đều phải khiêu giang. Thứ ba, thứ thủ che thiên là công văn ta gửi đi, thủy mặc vũ là của ta nghĩ ra, sao không được, cám ơn. Thứ tư, cái gọi là chứng cứ liệt kê họa quốc, căn bản chỉ là tính từ, mối tác giả đều nói như vậy. Giải thích ta chỉ nói một lần, sau này những vấn đề này ta sẽ không nhắc lại lần nữa. Còn có, vị kia nơi nơi đi khác văn hạ tản đồng hài, ta mã tự thời điểm ngươi ở mở topic, lúc ta ngủ thì các người còn đang mở topic, ta xem kịch xong ngươi còn đang mở topic, bởi vì ngươi chăm chỉ, thứ nữ điểm đánh thẳng tắp bay lên, ba lần cúi đầu, ha ha ha ha.

( Đoạn này TG lảm nhảm nhiều quá, dịch không hết được, hixx)

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net