Chương 9 : Ranh giới

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Lúc Tiểu Bạch chạy tới nơi đã là nửa tiếng sau, Eddie trong khoảng thời gian đó nửa tỉnh nửa mê liên tục khẩn cầu Trần Nghị đánh dấu mình, nhưng may mắn là Trần Nghị vẫn còn giữ được sự tỉnh táo cuối cùng , anh ôm chặt cậu vào lòng mình, để mùi hương trên người anh làm nhiệm vụ an ủi đến cơ thể đang "bốc hỏa" vì tình dục của Eddie.

Từng phút trôi qua như kéo dài cả mấy tiếng đồng hồ, Trần Nghị hôn lên cổ Eddie, sau đó đặt một nụ hôn ngọt ngào và dỗ dành lên môi đối phương .

"Đại ca, đại ca "

Cả con đường không có một bóng người , nhưng
Trần Nghị ở trong xe nghe thấy rõ ràng có người gọi tên anh.

"Tiểu Bạch ? "

Anh cau mày hỏi lại một câu .

Tiểu Bạch đưa tay gõ lên kính xe, Trần Nghị bấm nút một cái, cửa kính liền hạ xuống, nhưng khoảng cách không quá nhiều, chỉ đủ để ném hộp thuốc ức chế vào bên trong xe.

Anh không muốn bất kì tên Alpha nào ngửi được mùi hương của Eddie.

Hơn nữa bây giờ trên người Eddie không còn mảnh vải che thân nào .

"Đại ca, thực xin lỗi, khu này chỉ toàn là Alpha thôi, cho nên muốn tìm thuốc ức chế thật sự rất khó khăn, em đến hơi muộn một chút "

"Không sao, cậu ném thuốc vào bên trong xe đi"

Tiểu Bạch đưa mắt nhìn vào bên trong xe , bởi vì khoảng cách và đèn trong xe đã bị tắt hết đi cho nên anh không thể nhìn thấy rõ người đang nằm dưới thân Trần Nghị là ai, chỉ thấy bóng lưng to lớn với hình xăm đặc trưng của Trần Nghị đang bao trọn lấy cơ thể của Omega kia.

"Còn chờ gì nữa? "

Trần Nghị có chút sốt ruột, anh liền nghiêm giọng nhắc nhở một câu.

"À, dạ "

Tiểu Bạch thật sự không nên tọc mạch chuyện riêng của đại ca thì hơn, anh ném hộp thuốc vào trong xe, sau đó nói nhỏ với Trần Nghị .

"Anh Nghị, em đi trước, Trương Đằng vẫn đang ở bên trong "

"Ừm, tôi biết rồi "

Trần Nghị nhặt lấy hộp thuốc ức chế ở ghế trước, anh ngậm lấy viên thuốc vào trong miệng mình , sau đó cúi xuống, dùng tay đỡ lấy gáy Eddie mớm thuốc qua cho cậu.

Eddie sau khi uống thuốc dường như đã bình tĩnh hơn nhiều , sau đó cuối cùng cũng quay về trạng thái an toàn , nhiệt độ trên cơ thể cậu dần giảm xuống , an ổn ngủ trong ngực Trần Nghị.

Lúc này Trần Nghị mới có thể thở phào một cách nhẹ nhõm.

Anh bật máy sưởi lên, sau đó đắp chăn cho Eddie, cuối cùng mặc lại quần áo bước ra khỏi xe.

Bây giờ bế cậu vào bên trong quả thật rất nguy hiểm, Trần Nghị chỉ có thể tạm thời làm vậy, xe của anh rất thông minh, chỉ có thể dùng vân tay đã cài đặt từ trước để mở khoá , cho nên ngoài anh và Eddie ra, bất kì ai cũng không thể vào trong xe để làm hại đến cậu .

Nhưng theo như lời lão đại đã nói ...

Nếu Eddie thật sự đã uống thứ thuốc đó, thì ít nhất sẽ bị phân hoá sau 15 ngày, sao lại đột ngột trở thành Omega chỉ trong một đêm được chứ ?

Hay là thuốc lão đại đưa anh có vấn đề ?

Trần Nghị cau mày một cái , sau đó mở cửa quán rượu bước vào bên trong .

Không khí ồn ào và náo nhiệt làm anh có chút khó chịu, Trần Nghị dùng tai nghe kết nối với Tiểu Bạch đang đứng trước quầy bar .

"Kế hoạch chúng ta đã bàn, cậu cho mọi người hành động rồi chứ? "

"Em đã cho Tiểu Lục đóng giả làm khách hàng mua hàng cấm như anh đã dặn rồi , Trương Đằng đang ở phòng VIP số 2, hơn nữa lần này thương vụ mua bán của hắn rất lớn "

"Thông qua camera trên người của Tiểu Lục, số hàng ngày hôm nay hơn 2kg ma túy đá, còn có thuốc phiện "

"Chết tiệt! "

Số thuốc này thậm chí đủ để chôn sống Trương Đằng .

"Anh Nghị !"

"Cái gì !"

Giọng nói hoảng hốt của Tiểu Bạch làm Trần Nghị nghiêm mặt một cái .

"Mất kết nối với Tiểu Lục rồi "

"Bình tĩnh đi !"

Cho dù có bị phát hiện , với tính cách của Trương Đằng, Trần Nghị chắc chắn hắn sẽ không dám ra tay ở địa bàn của lão đại đâu, bởi vì nếu hắn dám làm bậy , thì mọi kế hoạch của hắn không phải đã bại lộ hết rồi sao ?

"Tiểu Bạch "

"Cậu cho mọi người đợi sẵn bên ngoài , để tôi vào đó  xử lý Trương Đằng "

Trần Nghị nắm chắc khẩu súng lục trong tay , thằng khốn này hôm nay sẽ biết tay anh .

"Dạ đại ca "

Trần Nghị phá cửa phòng Vip bước vào bên trong , quan sát thấy Trương Đằng có lẽ đã phát hiện ra kế hoạch của anh , máy quay lén đang nằm lăn lóc dưới sàn nhà , hắn tái xanh mặt mày giữ chặt Tiểu Lục trong tay, hơn nữa còn dùng dao để de doạ Tiểu Lục không được nhúc nhích .

Trong phòng có tổng cộng 6 người , Trần Nghị ngay lập tức nổi điên lên nhắm thẳng vào bụng Trương Đằng mà bắn .

Trương Đằng đau đớn ngay lập tức buông Tiểu Lục ra .

"Anh Nghị , anh Nghị "

Máu tươi bắt đầu đổ xuống , tất cả mọi người trong phòng đều hoảng loạn .

"Tất cả những ai không liên quan, cút hết ra ngoài "

Hôm nay tao không giết chết mày, tao không phải là Trần Nghị .

Tất cả mọi người trong phòng đều tháo chạy ra ngoài , trừ Tiểu Lục vẫn ở lại bên cạnh Trần Nghị, Trần Nghị khoá cửa phòng lại , sau đó bắt đầu thẳng tay đấm vào mặt Trương Đằng , đập hắn một trận thừa sống thiếu chết .

Trần Nghị đã tra tấn Trương Đằng được nửa tiếng rồi, nhưng anh không hề có ý định dừng tay .

"Đại ca , anh còn đánh nữa hắn sẽ chết đấy !"

Tiểu Lục ở một bên ngăn cản Trần Nghị .

Trương Đằng không còn chút sức lực nào nằm sõng xoài dưới đất , máu từ đầu hắn chảy xuống đầy mặt, hơn nữa răng môi còn lẫn lộn .

Alpha nổi điên lên là đáng sợ nhất , Tiểu Lục không còn cách nào khác là phải gọi Tiểu Bạch vào hỗ trợ mình .

Hai người vất vả lắm mới có thể lôi Trần Nghị đang nổi điên lên ra bên ngoài , sau đó đem Trương Đằng đang máu tươi đầm đìa ném cho đàn em của chúng ở cửa sau .

"Tự xử lý đi "

"Nếu không muốn chết thì đừng có bán thuốc ở đây nữa "

Đến Tiểu Bạch nhìn thấy hình ảnh thê thảm của Trương Đằng còn rét run , nhìn hắn bây giờ khác gì miếng thịt lợn bị người ta băm nhuyễn làm hambuger không chứ .

Trần Nghị và Trương Đằng không phải là chưa từng đánh nhau , nhưng Tiểu Bạch chưa từng thấy Trần Nghị nổi điên đến mức muốn giết chết người thế này .

"Đại ca, anh dạy nó một bài học nặng thế này rồi, nó sẽ không dám đến đây làm loạn nữa đâu "

"Đáng ra hai cậu không nên cản tôi "

"Anh bình tĩnh đi"

Tiểu Bạch vỗ vai anh .

"hôm nay vất vả rồi , anh về nghỉ ngơi đi, mọi chuyện ở đây để em xử lý "

Có thể là Trần Nghị quá căng thẳng rồi .

"Ừm, tôi biết rồi "

Anh gật đầu một cái .

Lúc Trần Nghị trở lại trong xe , Eddie vẫn đang yên ổn nằm trong chăn ngủ say.

Dáng vẻ vừa mềm mại vừa đáng yêu của cậu khiến Trần Nghị không nhịn được , anh muốn hôn Eddie .

Tâm trạng anh có chút phức tạp .

Cuối cùng thì anh cũng vượt qua ranh giới "anh em " giữa hai người rồi .

Trần Nghị cúi người xuống ghế sau , dịu dàng hôn lên trán cậu một cái .

"Eddie, em có thể chấp nhận tôi không ?"

Trần Nghị nắm chặt bàn tay thon nhỏ của cậu vào trong lòng mình , sau đó đặt vào trong ngực , nơi mà con tim anh đang thổn thức .

___

End chap 9

Cảm ơn mọi người đã đọc


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net