CHƯƠNG 1: Xuyên-Hôn thê?

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Jii-chan!"Một năm tuổi tiểu hài tử chạy từ trong kia ngôi trường nhào vào lòng lão trung niên, khả ái kêu

"Yugi, hôm nay đến lớp có ngoan không nào?"Sugoroku nhìn cháu nội của mình cười nói

"Ngoan a, Yugi được cô giáo khen. Jii-chan"Cậu bé tên Yugi đáng yêu nói

"Vậy sao? Tốt lắm, nào, về nhà thôi"Bế lên kia đáng yêu tiểu hài tử, hai ông cháu cùng nhau về nhà

"Jii-chan, ngày mai chúng ta sẽ lần nữa sang kia địa phương mang Ai Cập tên hả ông?"Trên đường trở về, Yugi hỏi hắn ông nội như vậy

"Ân, về nhà chuẩn bị cho ngày mai..."

09:00-Ai Cập, Giza.

"Jii-chan, cháu đọc rất nhiều nhưng vẫn không hiểu được vị Pharaoh thứ 9 này. Nhỏ tuổi như vậy sao trở thành lịch sử đáng sợ nhất nhân chứ?"Yugi hướng về phía kia lăng mộ pharaoh trẻ tuổi hỏi hắn ông nội

"Cái này...Trẻ tuổi ác độc như vậy sao ta không biết nhỉ?"Hơn cháu ông 5 tuổi mà đã thế này ác độc, quả là hoàng gia Ai Cập

"Chút nữa, ông cho cháu mượn mấy quyển về vị Pharaoh này nhé ông"Yugi hướng tới hắn ông nội làm nũng

"Hahaha! Được, hứng thú như vậy với khảo cổ. Đúng là ta cháu nội"Sugoroku cao hứng cười to.

"Này, Yugi, tới đây, ông đưa cháu xem cái này thú vị. Nói về kia vị Pharaoh trẻ tuổi cháu muốn tìm hiểu a" Đồng nghiệp Sukoroku lớn tiếng thu hút đi sự chú ý của Yugi. Đáng yêu hài tử liền bỏ hắn gia gia mà tới kia gia gia đồng nghiệp cười nói

"Hawkins gia gia, cháu đọc xong rồi."Năm phút đọc xong sau khi được đồng nghiệp ông nội đưa cho quyển sách hàng tự Ai Cập cổ dầy, Yugi ngẩng đầu lên nhìn hai vị gia gia dùng ánh mắt kinh sợ nhìn hắn

"..Yugi...ngươi đọc được này quyển sách?"Sugoroku kinh ngạc nhìn đáng yêu tiểu hài tử trước mặt

"...Ân, rất dễ đọc"Yugi nở một nụ cười khả ái"Vị pharaoh này...không đủ a. Tư liệu thế này là không đủ a"

Cố gắng tìm hết tất cả tư liệu về kia trẻ tuổi vị pharaoh cho khả ái tiểu tổ tông. Nhìn khả ái tiểu hài tử cầm 3 quyển sách mà vui ra mặt, Sugoroku cùng hắn đồng nghiệp có việc phải rời đi một chút. Trước khi đi dặn dò yugi ngoan ngoãn ngồi trong này nghiên cứu...

Gấp lại cuối cùng quyển sách, Yugi thỏa mãn thở phào. Tư liệu đầy đủ a.

[...Vương phi...]

"Ah? Ai vậy?"Yugi giật mình nhìn xung quanh, ngoài hắn ra không còn một ai nhân. Sao có thể có nhân gọi kia tên.

Chẳng lẽ là oán linh sao? Nghĩ tới đây yugi đem chính mình cấp dọa sợ. Hắn chính là rất sợ kia chuyện hồn ma a

[Vương phi, người trở lại với con dân chúng ta a...]

Kia giọng nói rõ mồn một vang lên, yugi sợ hãi cầm lên 3 quyển sách nói về. Mau chóng thu dọn liền chạy đi.

Kia giọng nói sau hắn không ngừng vang lên

[Vương phi, vương thực sự rất nhớ ngài]

"A, ông nội, Hawkins gia gia, các ngươi ở đâu a. Cứu ta a"Vừa chạy vừa không ngừng kêu cứu, yugi hắn thực sự sợ đến phát khóc

[Vương phi, vương hắn thực sự biết sai...]

"Vương phi gì đó ta không biết, đừng ám toán ta a___" Sợ hãi kêu lên, đáng yêu hài tử mặt mày trắng bệch

[Giết ngươi sự việc...đó là hắn việc hối hận nhất làm]

[Hắn đang chờ ngươi...Vương phi a...trở về bên hắn]

[Con dân chúng ta hi vọng, mau trở về bên hắn...]

"Ta cái gì cũng không biết a!"Thấy trước mắt cửa môn ánh sáng, yugi dốc hết sức chạy thật nhanh tới kia địa phương

[Này hi vọng của chúng ta...cuối cùng ngươi đã trở về]

Giọng nói kia trở nên thanh thản rồi biến mất. Yugi ghi nhớ kia kì lạ sự việc.

Rầm___

Mở tung ra kia cánh cửa. Yugi chết trân nhìn cảnh tượng trước mắt. Quay lại nhìn kia cánh cửa thì nó biến mất"Ha..ha..Không thể nào..."Yugi trợn mắt nhìn dưới kia xóm làng. Đây không phải Giza Ai Cập hắn biết. Đây rốt cuộc là nơi nào địa phương.

Khụy xuống kia gồ ghề mặt đất, Yugi không ngừng thở dốc. Lấy trong vali ra chai nước. Uống một ngụm nhỏ. HẮn không dám uống nhiều, vẫn chưa biết này kì quái địa phương có hay không thức ăn. Hắn chưa muốn mình bị đói chết

Nhìn kia Kim Tự Tháp địa phương hẳn vẫn là Ai cập đi. Yugi chán nản nghĩ.

Hắn muốn về khách sạn.

Hắn muốn được trong khách sạn, hưởng thụ kia mát lạnh phòng điều hòa.

Hắn muốn được uống mát lạnh nước hoa quả.

Bây giờ xem ra không được hưởng thụ mấy thứ kia nữa a. Đáng yêu gương mặt tiểu hài tử suy sụp. Hắn gia gia hẳn là đang tìm kiếm hắn đi. Nhưng là, tìm hắn ở đâu thời đại Ai Cập mới quan trọng. Hắn biết đây không thể nào là kia địa phương Ai Cập mà hắn đặt chân. Đây không sai thì chính là Ai Cập cổ.

"...Thật xui xẻo a"Chán nản hô. Đột nhiên nhớ tới cái gì, gương mặt trắng nõn liền biến hóa. Bây giờ đang ở kì quái Ai Cập, hắn biết mình nên đi đâu đây. Chẳng lẽ ngồi im chờ nhân đến cứu. Rất tiếc, đây không phải là phong cách của hắn

Phủi phủi vết bụi trên người, vác lại balo lên vai. Yugi vẻ mặt quyết tâm. Hắn cần tìm chỗ ngủ qua đêm đã.

... ... ... ...

Tìm được chỗ ngủ. Yugi từ trong vali lấy ra một chiếc di động cảm ứng, cái này là Hawkins gia gia đưa, nói nếu có việc gì phải báo cho ông qua di động.

Nhìn điện thoại một vạch sóng không có, yugi đứng hình. Này, gọi sao giờ? May mắn đây là đây là dùng năng lượng mặt trời để cung cấp năng lượng cho điện thoại chứ không biết khi nào mới có thể cầu cứu người thân

"Ai nha, cái gì đây?"Sờ sờ một kì lạ hoàng kim hộp. Yugi mở ra xem. Bên trong, hoàng kim xếp gỗ nằm yên vị trong đó

"Hoàng kim xếp gỗ?"May mắn a, món quà ông nội tặng hắn có mang theo, như vậy sẽ không cô đơn nữa

Ôm lấy kia hoàng kim xếp gỗ, Yugi để vào hoàng kim hộp rồi cất vào vali. Cái này quan trọng cần bảo quản

"Xem nào, bây giờ hẳn mới có 5 giờ chiều phải không nhỉ?"Nhìn mặt trời dần ngả về tây, yugi nhẩm nhẩm nói

"Mình vali còn bao nhiêu thứ ăn a"Quay vào trong cầm balo, yugi hạnh phúc nhìn thức ăn đầy gần như hết cùng với 2 loong nước ngọt. Bên trong có hai cái bánh mềm, hai hộp bông lan mà Hawkins gia gia tặng cho hai ông cháu hắn, ngoài ra còn có hai hộp bento mà mẹ làm cho 2 ông cháu. Với một ít quần áo 4 mùa. Ai nha, mụ mụ hắn sao mà chu đáo quá đi~

"Ngươi là ai?"

Đang cao hứng nhớ tới hắn mụ mụ, yugi giật mình nghe kia giọng nói lạnh lẽo.

Quay lại nhìn kì quái nhân không khỏi trợn mắt. Kia nhân hòa hắn gần như giống nhau khuôn mặt. Màu mắt khác hắn là màu đỏ. Kia làn da là màu cổ đồng mạnh mẽ. Nhìn qua trông không lớn hơn yugi bao nhiêu tuổi. Đại khái là 6, 7 tuổi đi

"A?"Hoảng sợ kêu lên, ôm lấy hắn vali. Yugi sợ hãi run rẩy. Kì quái hài tử trước mặt hắn khiến hắn rất sợ hãi, vô cùng áp lực.

Violet sắc mắt long lanh chuyển động, gương mặt hồng hào do sợ hãi mà trắng bệch. Chúm chím môi mím chặt không giọt máu. Run run nhìn hài tử đang tới gần hắn

Kia giọng nói lần nữa lạnh lẽo vang lên khiến yugi cảm giác như đang ở hầm băng

"Ta nói...ngươi là ai?"Bắt lấy kia trắng nõn tay, Atem nhăn mặt đủ hiểu hắn bây giờ có nao nhiê tức giận

"Ah...ta...ta là yugi."Lắp bắp nói, ánh mắt sợ hãi nhìn kia đáng sợ hài tử. Tay bị bóp đến đau khiến yugi đau đến ứa nước mắt

"Hức...buông ta a. Đau quá a"Khả ái giọng nói vang lên lập tức đem tâm tình không ổn của Atem đánh bay

Buong ra kia trắng nõn thủ giờ nổi bật một mảng xanh tím. Yugi nhìn càng khóc to.

"Oa!!!___"

Nhìn kia non nớt đáng yêu mặt lấm lem nước mắt, Atem quả thật có chút hốt hoảng. Hắn là vô tình theo phụ hoàng vào đây và bị lạc, quanh quẩn thì gặp đứa bé này. Đáng yêu hài tử khiến hắn muốn tới làm quen a. Nhưng hắn thắc mắc, đây là lăng mộ hoàng gia. Người bình thường không thể vào đây được trừ phi là bọn trộm mộ

Hắn mới như vậy lạnh lẽo dọa kia đáng yêu hài tử, không nghĩ tới lại khiến hắn khóc

"Nín cho ta!"Lạnh lẽo giọng nói ra lệnh. Yugi nín khóc, bắn ánh mắt sợ hãi về phía Atem...

"OA___!"Gào khóc

Atem hắn tổn hại đến 4000Hp.

... .. . .. ..

"Ngươi bị lạc?"Xoa xoa mềm mại mái tóc đáng yêu hài tử trong lòng, Atem mặt than hỏi

"..Ân"Yugi gật đầu, không dám làm gì

"Ngươi là bị người đưa vào đây?"Atem nhăn mày.

"Không phải, lúc đó ta chờ gia gia, ngồi im một chỗ đọc sách. Kia tiếng nói vang lên cấp ta dọa sợ mà chạy, qua một kì lạ cánh cửa liền tới đây. Nhưng cánh cửa đó mất rồi"Ngoan ngoãn ngồi im trong lòng kia nhân, yugi lo sợ nói

"Kia giọng nói? Ngươi nghe thấy gì?"Nghi hoặc trong màu đỏ thẫm mắt lớn dần

"A, thực sự nghe không hiểu. Cái gì đó vương phi trở về a. Dọa ta sợ chết khiếp."Hồn nhiên nói, Yugi không biết. Đỏ thẫm ánh mắt nhìn hắn bây giờ có bao nhiêu kì quái

"Ngươi...có hay không muốn trở thành ta hôn thê?"Hỏi một câu không liên quan

"...Hôn thê? Là chỉ cái gì ý tứ?"Yugi ngây ngốc hỏi. HẮn chưa từng nghe qua cái này a

"Trở thành ta bạn đời, ta sẽ chăm sóc ngươi đến hết đời."Atem nhớ lại những gì được dạy nói

"Ngươi sẽ không dọa ta như lúc nãy? Chăm sóc ta cả đời? Tại sao?"Yugi hướng ôm hắn nhân, nghi hoặc nói

"Ta thích ngươi, ta muốn ngươi làm ta hôn thê. Không được?"Atem có một chút thất vọng. Hắn thực sự muốn mang bé con đáng yêu này về a.

"A..Không phải, chỉ là ta không thể. Ta còn phải tìm gia gia a."Yugi bắt đầu miêu tả gia gia hắn. Atem thì chỉ có duy nhất một bóng dáng trong đầu...Simon đại thần tế ti

"Ta nghĩ, ta biết ngươi gia gia ở nơi nào địa phương"Atem nói

"Thật sao?"Yugi vui mừng nhìn lên

"Vậy ngươi đồng ý làm ta hôn thê?"Atem vẫn không quên vấn đề chính

"...Ân"Yugi do dự một chút liền gật đầu đồng ý

"Tốt lắm!"Atem thỏa mãn nở nụ cười. Ôm lấy kia thân hình nhỏ bé, xoa xoa kia phấn phấn nộn nộn gò má.

... ... ... ... ...

Tráng lệ cung điện khiến người người cảm giác lạnh lẽo bởi bọn hắn Ai Cập vương hiện đang vô cùng tức giận. Hắn nhi tử đi vào kia lăng mộ liền mất tích. Đô 3 ngày đều chưa tìm được khiến hắn vội muốn chết

"Vô dụng! Ba ngày còn chưa tìm thấy vương tử, trẫm còn giữ các ngươi lại làm gì nữa?"Tức giận mà hét với chúng thần trước mặt

Vị pharaoh vô cùng tức giận

"Còn đứng đấy làm gì? Còn không mau đi tìm? Không tìm được thì mang đầu các ngươi tới đây cho trẫm!"Sát khí lập tức tỏa ra khiến chúng thần bị áp lực

"Là. Chúng ta lập tức đi tìm"

... ... ... ... ...

Và kẻ khiến cho hoàng cung gà bay cho sủa đang yên bình ở với vương tử phi tương lai của hắn

"Yugi, ngươi đang làm gì?"Nhìn kia thân ảnh đang không ngừng lục lọi gì đó trong một kì lạ túi khiến hắn không nhịn được hỏi

"...A, ta đói. Ngươi có đói không a?"Yugi đáng yêu nói. Tay hướng Atem đưa tới hộp bento mà mụ mụ hắn làm

"Ăn ngon lắm a~ Cơm mụ mụ ta làm là ngon nhất a"Yugi tự hào nói

"..."Atem không nói gì. Im lặng nhìn trước mặt hắn kì dị hộp và kì dị thức ăn trên tay yugi

"Cái này...ăn được sao?"Chỉ vào kì quái hộp mà yugi đưa. Atem thực sự không biết ăn kiểu gì. Hắn hôn thê định bảo hắn cạp hộp mà ăn sao?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net