Chương 6: Ngôi sao duy nhất (6)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

'Tức là cứ lặp lại mấy cảnh như vậy?' Hình như trước cũng có nói qua rồi thì phải.

[Đúng thế a~.] Thiên Tinh một giây trước còn nghiêm túc lại trở lại dáng vẻ gợi đòn.

'Thế ngươi gợi ý cho ta phải làm những gì đi, dù sao ngươi cũng là hệ thống mà.' Vẫn là đánh nhau là tốt nhất.

[Thay vì hãm hại nữ chính như nguyên chủ thì cô có thể hãm hại nam chính để hắn tin là cô không yêu hắn.]

'Ngươi nghĩ ta là loại người như thế sao?' Cô là loại người như thế sao! Đương nhiên là không phải!

[Đúng thế!] Thế ai là người đi quay trộm nam nữ chính hôm trước hả?

'Hôm nay quá nhiều thứ xảy ra rồi nên ta sẽ để hôm khác nhé.'

[Đã một tuần rồi đó ký chủ, cô không định làm nhiệm vụ sao.] Suốt một tuần này ký chủ cứ hết ăn rồi lại lên mạng sau đó lại đến trường hoàn toàn không có ý muốn đi làm nhiệm vụ. Thấy nam nữ chính ký chủ cũng tự động đi đường khác để tránh gặp mặt, về nhà cũng không ra khỏi phòng.

'Ta đang giữ sức để làm nhiệm vụ đây.' Linh Sơ lúc này đang trong tư thế ngắm khung cảnh trời xanh mây trắng tuyệt đẹp ngoài cửa sổ. Đã lâu lắm rồi Linh Sơ không được cảm nhận cuộc sống học đường rồi nên làm sao cô có thể bỏ qua cơ hội này được, nếu mà không có tên nam chính ngay lúc này lúc này đang nhìn cô thì cuộc sống sẽ trở nên bình yên biết bao.

Cuối cùng thì tiếng chuông giữa giờ cũng vang lên, Linh Sơ duỗi người giãn gân cốt.

'Đến lúc hoàn thành nhiệm vụ rồi.' Linh Sơ đứng dậy đi theo hướng mà Vương Bắc Hàn vừa rời đi.

[Ký chủ à, đừng nói cô muốn đánh nam chính đó nha~.]

Linh Sơ có thể nghe được tiếng cười phát từ giọng điệu máy móc đó. Giọng trẻ con kết hợp với máy móc quả là không hợp với nhau.

'Bây giờ ta phải đi diện kiến nữ chính đó.'

"Mày nói xem một người nghèo như mày đến đây học rồi có giàu lên được không?"

"Chắc chắn là không rồi, nó còn không có cha mẹ cơ mà."

"Haha..."

Lúc này Linh Sơ tầng nhìn xuống cầu thang nơi mà có mấy cô gái đang tụ tâp lại và bị vây ở giữa đương nhiên là Tố Cẩm. Là một người có xuất thân nghèo nên chuyện bắt nạt là chuyện bình thường vả lại nữ chính còn không có cha mẹ háy gia tộc hậu thuẫn, Tố Cẩm biết đắc tội dù chỉ một người thì cũng sẽ gặp rắc rối vậy nhưng cô ta không phải dạng người có thể nhẫn nhịn.

"Mấy người không được nói về bố mẹ tôi như thế!" Tuy Tố Cẩm bị vây lại như thế nhưng lại chẳng có ai quan tầm cả, những người xung quanh không muốn vì một người không có gia cảnh mà đắc tội với các gia tộc lớn.

Khiến cho Linh Sơ đứng ở trên xem kịch cũng có chút cảm thán. Quả nhiên việc gì cũng cần có tiền mới có thể giải quyết được nên có rất nhiều người xem mấy tờ giấy đó như vật vô giá.

"A, Tinh Tinh giúp tớ với." Hành động đứng xem của Linh Sơ đương nhiên khiến Tố Cẩm chú ý, vị chí của Tố Cẩm lại vừa vặn có thể nhìn thấy cô.

Lời nói này của Tố Cẩm khiến Linh Sơ đứng hình mất vài giây.

Đùa à, nữ chính nghĩ mình thân với nguyên chủ đến mức đó à? Không phải trước khi Linh Sơ xuyên đến cô ta còn mách lẻo mấy chuyện bắt nạt của nguyên chủ với Vương Bắc Hàn sao?

"Lục tiểu thư muốn giúp cô ta sao?" Đương nhiên nhóm nữ sinh kia cũng không chịu thua, mặc dù bọn họ không thể đối đầu với Linh Sơ được.

"Tôi sẽ giúp .....nhưng không phải là giúp cô ta ......mà là giúp mấy người..." Làm sao Linh Sơ có thể giúp nữ chính được còn chưa kể cô còn cảm thấy thân thể này tỏa ra địch ý đối với nữ chính.

Lời nói này của Linh Sơ làm tất cả mọi người ở đó bao gồm Tố Cẩm ngạc nhiên, còn chưa kịp phản ứng thì tất cả đã thấy Linh Sơ đứng ở dưới rồi.

"Sao nào mấy người không muốn tôi giúp hả?" Linh Sơ tỏ ra là một đại tỷ lạnh lùngchuyên đi bắt nạt.

"Tất nhiên là có Lục tiểu thư gia nhập thì càng vui rồi." Nữ sinh đứng đầu rất nhanh phản ứng lại rồi bắt đầu lấy lòng Linh Sơ.

Thế là Linh Sơ cứ thế nhập hội với đám nữ sinh, đương nhiên là cô không tham gia bắt nạt mà chỉ đứng cạnh đó để xem kịch.

[...] Nó không hiểu ký chủ có ý gì nhưng phục vụ ký chủ thật là mệt.

'Máy móc mà cũng biết mệt sao?' Muốn làm chuyện lớn thì phải biết chờ đợi vậy nên lúc này Linh Sơ chỉ có thể tán gẫu với Thiên Tinh.

Bất ngờ nhóm nữ sinh kia đẩy Tố Cẩm về phía Linh Sơ, ngay lúc đó Linh Sơ cũng để ý thấy bóng người quen thuộc đang đi xuống tầng.

Linh Sơ theo thói quen nghiêng người sang một bên để Tố Cẩm không đụng vào mình, trùng hợp thay đằng sau cô lại là bậc thang.

Chỉ thấy một bóng người lướt qua rồi đỡ lấy Tố Cẩm, còn Linh Sơ thì cảm thấy bản thân bị một lực nào đó đẩy ngã về phía cầu thang.

Đến khi Linh Sơ nhìn lại thì trong lòng liền vang lên rất nhiều tiếng chử bậy, tên nam chính kia vậy mà lại mượn lực để đẩy cô. Đừng nói đây là trùng hợp vì vị trí lúc nãy của cô hoàn toàn không chắn ngang tư thế đỡ người của nam chính.

Đương nhiên Linh Sơ cũng không kém cạnh, cô cong người ra phía sau tạo ra một tư thế cực kì mềm dẻo có độ khó cao. Tay nhanh chóng chống đất một cái rồi lộn nhào một vòng sau đó tiếp đất một cách chuyên nghiệp khiến những người chứng kiến vỗ tay khen ngợi.

"Không phải tôi đã cạnh cáo cô đừng gây chuyện rồi sao." Vương Bắc Hàn không nhắc chuyện đẩy Linh Sơ xuống còn đen mặt chất vấn cô.

Được lắm tên nam chính này! Linh Sơ quyết một ngày nào đó cô sẽ đánh tơi bời tên này, cô đã ghim mối thù này rồi.

"Vậy tôi cũng nên tính chuyện anh đẩy tôi xuống cầu thang chứ?"


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net