Vài dòng tâm tình

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Âu kê, như vậy là tớ đã kết thúc được một câu chuyện dài, mà tớ chưa từng nghĩ là sẽ có thể hoàn thành nó. Tớ cảm ơn mọi người vì đã yêu quý "Đủ dũng khí", đã đi cùng tớ cho đến những chương cuối cùng của nó.

Thật ra, tớ không phải "shipper", tớ chỉ viết đơn thuần là để vui, chính vì tư tưởng tớ không giống những fan couple U23 nên đôi lúc tớ bị phản cảm với những phần tử quá khích. Hệ quả là lần gỡ truyện thứ hai, tớ vẫn nghĩ nếu như không có những người bạn bên cạnh tớ lúc đó, mong muốn tớ đăng lại thì có lẽ nó đã chẳng có một kết thúc.

Thật ra, tớ chỉ bắt đầu xem bóng đá nhiều sau giải đấu U23 AFC 2018 đó. Tớ không rành về điều luật, không hiểu về đá phạt, cũng chẳng biết trong năm có những giải đấu gì. Ờ, nhưng việt vị là như thế nào thì tớ vẫn biết, tớ có đọc manga bóng đá.

Có nhiều bạn tưởng tớ theo HAGL từ khá lâu. Thật ra, cách đây một năm tớ chỉ biết mỗi Công Phượng.

Thật ra, tớ xem bóng đá vì Dũng. Tớ không yêu bóng đá, tớ xem chỉ vì vui thích. Và tớ thích nhất là nhìn Dũng trên sân.

Bấy nhiêu đó thôi thì chắc mọi người cũng có thể hiểu là để hoàn thành được câu chuyện này, tớ đã trải qua rất nhiều lần muốn bỏ cuộc. Bởi vì thật sự lắm lúc tớ tự hỏi bản thân mình là, tại sao mình phải vất vả để viết một câu chuyện phi thương mại, tốn thời gian để cho những người mình chẳng quen biết gì đọc, để làm gì?

À, nhưng tớ đã sai. Kết thúc câu chuyện, tớ quen được một "ban tác chiến" đời thực (tức là giúp thì ít hại thì nhiều 🙃🙃🙃), quen được những người bạn cùng sở thích viết lách, cùng yêu quý những anh chàng cầu thủ trên sân cỏ. Cuộc sống của tớ vì thế mà nhiều màu sắc hơn.

Một năm nhìn lại, tình cảm của tớ đối với các cậu ấy cũng ít nhiều thay đổi, riêng với Dũng thì chỉ có ngày càng yêu mến hơn. Nhờ thế mà tớ đã có những chuyến đi, những trải nghiệm chưa từng có. Gặp gỡ nhiều người, và biết thêm nhiều điều hơn.

Tận đáy lòng, tớ thật sự vui mừng vì mình đã không từ bỏ. Khi viết đến những dòng cuối cùng, tớ đã có một chút xúc động muốn khóc.

Dù sao đi nữa, cũng cảm ơn rất nhiều!

Về truyện, tớ vẫn còn một hai cái ngoại truyện, sẽ đăng sau. Chỉ là còn vài thứ chưa hoàn thành thôi.

Về vấn đề in ấn, tớ chỉ in cho bản thân và vài người bạn của tớ, một quyển sách có những ngoại truyện và phần thêm mà tớ chắc chắn sẽ không đăng lên đây. Tỉ như nụ hôn đầu năm 17 tuổi của anh Tiến Dũng, vì sao có cách gọi nhóc em và khoai tây, lúc nào Xuân Trường và Tuấn Anh đổi xưng hô mày-tao sang anh-em, 50 câu phỏng vấn riêng XTTA, phần hỏi nhanh đáp gọn khi ta thơ bé của team phố núi, sự vụ đi chơi sau giải đấu của Mạnh Hải... Những mẩu chuyện nho nhỏ đó, tớ dành tặng cho "duyên". Nếu như chúng ta có cơ hội gặp nhau ngoài đời, tớ sẽ để cho bạn đọc nó.

Còn với những bạn hỏi tớ rằng có thể in truyện ra được không, thì các bạn cứ thoải mái nhé. Cơ mà tính sơ sơ chắc cũng bốn năm trăm trang gì đó 😂

Vậy, chào tạm biệt nhé, chỉ là tạm biệt thôi...

Bởi vì tớ biết, tớ vẫn còn thích viết lắm. Chỉ là lâu lắm rồi tớ mới có một năm viết nhiều như vậy.

19.02.2019

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net