Phần 46 - GIẤC MƠ HẠNH PHÚC

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tin tắt máy, lê thân ngã người mệt mỏi nằm gối đầu lên bụng của người đang nằm chơi game một cách thảnh thơi trên giường, công việc dạo này bận bịu, mở thêm nhà hàng ăn vặt mới và lại thêm trung tâm thể hình cho Can nên Tin gần như làm việc không có ngày nghỉ. Được cái là lúc cơ thể hết lực làm việc, được gối đầu lên cái gối mềm êm ái sở hữu của riêng mình, được hít hà mùi thơm dịu nhẹ của làn da mát mẻ của đối phương cơ thể cũng tăng thêm thập phần sinh lực. Chờ hoài không thấy người kia bỏ máy game luồn tay mát xa đầu cho mình như thường lệ, Tin xụ mặt:

- Đau đầu quá à!

Người kia dừng tay, liếc mắt xuống:

- Nãy bảo đi ngủ không nghe, làm ráng chi rồi giờ than thở.

Tin úp mặt vào bụng Can, cọ cọ cằm lên phần bụng săn chắc:

- Vì gần xong nên phải ráng chứ, gần hoàn thành rồi mà, nếu không cố gắng làm sao kịp tiến độ khai trương Trung tâm mới cho em. Rồi còn cái nhà hàng đồ ăn vặt này nữa, chẳng phải đều chìu theo kế hoạch của em sao, không cảm ơn lại còn trách...

Can nhột nhạt, nhưng vẫn cứ ương ngạnh:

- Có vì em đi nữa thì cũng không được gắng sức, chẳng phải em đã bảo nghỉ ngơi sớm, mai hẵng làm tiếp sao? Anh làm việc lâu như vậy, em ngồi chơi game một mình bộ vui lắm sao?

Tin ấm ức thật sự, rõ ràng là tên nhóc này được chìu quá sinh hư. Đã cố gắng hết sức để lấy lòng cuối cùng còn bị trách ngược. Cưới nhau được gần một năm, Tin từ một chàng thiếu gia băng lãnh giờ biến thành một anh chàng thê nô chính hiệu, vang danh cả công ty, không ai không biết. Chỉ cần phu nhân xuất hiện là sếp bỗng trở nên ôn nhu ngoan ngoãn lạ thường, nếu lỡ cáu giận nhân viên mà quay sang gắt gỏng phu nhân là xem như xác định bịt tai cũng không che hết được tiếng khóc lóc than van kể lể ngày xưa khi mới bắt đầu đã đi theo tán tỉnh dụ dỗ người ta như thế nào, phải chia cắt khó khăn ra làm sao, người ta phải hy sinh thân phận con trai độc đinh để theo về làm vợ để rồi bây giờ chán ghét... Cơ bản là đủ một tuồng dài hơi mà Tin không có khả năng ngăn chặn. Mà có thể nói là vì tình cảm chân thành không toan tính của người kia khiến Tin không muốn rời mắt, rời tâm. Trước khi gặp Can Tin đã trải qua không ít những mối quan hệ vì tư lợi, bản thân Tin cũng từng phải làm quân cờ trong tay người khác để tìm kiếm mối quan hệ cho người mẹ của mình, chính vì vậy khi gặp Can Tin đã biết thế nào là chân thành đối đãi. Tin chưa bao giờ hối hận vì đã yêu Can mà không phải là một cô con gái nhà trâm anh thế phiệt môn đăng hộ đối. Tin cũng nhận thấy rõ Can đã vì mình mà thay đổi rất nhiều, nhưng dĩ nhiên có những cái thuộc về bản chất thì không phải muốn là có thể thay đổi được. Mà cái bản chất đó trong mắt Tin cũng lại là một điểm đáng yêu khác của Can. Can chẳng bao giờ quan tâm đến cái chức vụ quan trọng gì đó của Tin trong công ty, với Can Tin chỉ là chồng mình, mà đã là chồng thì Can có quyền làm nũng. Can cũng chẳng quan tâm Tin có bao nhiêu tiền. Tất cả những món quà Tin mua về cho gia đình Can đều phải nói giảm giá xuống, rồi có cho mẹ Can tiền tiêu vặt thì cũng phải lén lút trao tay chứ nếu để Can phát hiện dễ có đến nửa năm Can chẳng thèm về nhà thăm mẹ, mà cái người làm chồng như Tin thì cũng phải năn nỉ gãy lưỡi cả tháng trời may ra Can mới bỏ qua cho. Kể cả việc Tin mở thêm nhà hàng hay trung tâm thể hình cũng là từ tiền của Can kiếm được. Dĩ nhiên Can chẳng biết mình kiếm được bao nhiêu tiền, cứ có bao nhiêu là vứt hết vào tài khoản, còn lại tiền tiêu vặt thì từ ngày ở cùng Tin là đã chẳng cần nữa rồi. Vậy nên khi Tin có phù phép vào tài khoản thì chàng Can ngây thơ cũng chẳng thể biết được, chỉ nhảy cẫng lên vui mừng như đứa trẻ được quà khi nhận ra tài khoản của mình đã có được số tiền to. Lười nghĩ nên Can cũng chẳng bao giờ tính toán xem tại sao với ngần ấy năm mình có thể phát triển mạnh mẽ đến thế. Dĩ nhiên trong thâm tâm Can vẫn rất biết ơn Tin, bởi nếu không có Tin tính toán lo liệu giúp, Can cũng chẳng bao giờ nghĩ được rằng mình sẽ làm chủ mà chỉ đi làm thuê phục vụ cho các trung tâm khác mà thôi. Can vô tư đi bên cạnh Tin như một chú nhóc con cần chỗ dựa. Tin mặc nhiên làm trụ cột cho Can, giúp đỡ Can và hỗ trợ Can mọi việc mà chẳng chút so đo, cũng chưa từng nghĩ sẽ có một ngày Can phản bội, hoặc giả sẽ trở mặt yêu và kết hôn với một cô gái nào khác, vì thực tế dù không mong muốn, dù chẳng cam lòng nhưng nếu đó chính là điều Can lựa chọn Tin sẽ chấp nhận chúc phúc cho Can. Tuy là nghĩ vậy thật nhưng chỉ cần Can có chút gì đó liếc mắt ngó nghiêng, hoặc để người khác tiếp cận thì dù là con gái hay con trai, dù là thiếu nữ hay những người ở lứa tuổi trung niên Tin cũng tím mặt vì ghen, đến mức không còn tâm tư làm việc. Không phải vì không tin tưởng, mà vì Can quá vô tư trong khi những người kia thì hữu ý, Tin luôn lo lắng không biết phải làm sao mới có thể an tâm để Can ra ngoài mà vẫn không bị mất tí thịt nào.

Thấy Tin yên lặng, Can bực bội quẳng máy game đời mới nhất - là quà sinh nhật vừa rồi của Tin tặng sang một bên, nghiêng đầu nhìn lại, thì ra người kia đã ngủ say. Có lẽ là mệt quá nên chỉ thoáng nghĩ vu vơ cũng đã khiến Tin chìm sâu trong giấc ngủ. Hơn nữa lại quá an tâm với cảm giác ấm áp có Can bên cạnh nên giấc ngủ dễ dàng tìm đến. Can cúi người hôn lên mái tóc thơm dịu mùi hương quen thuộc, môi khẽ cọ vuốt ve vành tai mềm. Làm sao mà Can không biết Tin có bao nhiêu là vất vả chỉ vì chìu chuộng suy nghĩ bâng quơ của Can, rằng đưa những món ăn vặt quen thuộc ven đường vào nhà hàng lịch sự, sạch sẽ và giá rẻ gần các trường học để phục vụ cho lũ nhóc. Can không am hiểu gì kinh doanh, nhưng vẫn có thể biết để cho một nhà hàng như thế hoạt động phải tốn kém khá nhiều chi phí, nên để thêm phần giá rẻ chắc chắn Tin phải tính toán và thiệt hại ít nhiều, nhưng Tin đã quyết làm, Can dù chột dạ nhưng cũng không dám cản, cũng không thể bàn luận sâu hơn. Can cũng vô tình biết Tin thường hay dấm dúi tiền cho mẹ, nhưng Can cũng hiểu đó là do mình đã quá so đo tính toán với người cần tình yêu thương gia đình như Tin, vì vậy mà phải giả bộ ngó lơ như mình chưa từng hay biết, để cho hai con người mà mình yêu thương tự do làm việc lén lút sau lưng. Can cũng biết Tin chu cấp thêm tiền cho mình vào tài khoản trong một lần tình cờ phát hiện lệnh chuyển tiền trên máy Tin khi Tin chưa kịp thoát, và nhờ đó Can phát hiện được mỗi tháng đều đặn Tin đều chuyển tiền vào tài khoản cho mình như một học viên cao cấp với số tiền không nhỏ, đó là cách Tin hỗ trợ Can vì biết chắc Can chẳng bao giờ thèm kiểm tra xem tài khoản của mình phát sinh giao dịch gì. Tất cả những việc đó đã khiến Can bối rối trong một khoảng thời gian dài, không biết liệu mình có nên lật mặt hay cứ vô tư vờ như không biết. Đến cuối cùng Can vẫn chưa thể quyết định vì nhìn thấy ánh mắt hạnh phúc lạ thường của Tin mỗi khi thực hiện xong lệnh chuyển tiền qua cho tài khoản của mình, và ánh mắt ấm áp của mẹ dành cho Tin khi nhận quà từ người con rể, sự yêu thương không che giấu của Tin khi ôm mẹ và được mẹ ôm, vuốt tóc cảm ơn. Can không thể đánh mất đi niềm hạnh phúc giản đơn của hai người mình yêu quý, Can cũng không đủ bản lãnh để đứng trước mặt Tin mà nói rằng "Nếu muốn làm gì cứ trực tiếp làm, đừng lén lút", bởi Can khó lòng chấp nhận việc tình cảm có xen lẫn yếu tố tiền bạc vào trong. Điều này dằn vặt Can suốt một khoảng thời gian, cho đến tận bây giờ Can vẫn chưa có được cho mình lời giải đáp. Chỉ có... chính Can cũng có thể nhận thấy rõ mình yêu Tin nhiều hơn, dỗi Tin nhiều hơn và đòi hỏi Tin thể hiện tình cảm nhiều hơn. Có thể hơi khác người nhưng đó chính là điều mà Can hiểu rõ rằng Tin luôn mong muốn có được. Chỉ cần Can chịu dỗi là Tin sẽ xoắn xít dỗ dành, và chỉ cần Can muốn Tin sẵn sàng thể hiện rằng mình yêu Can, chìu chuộng Can và công khai tuyên bố với cả thế giới rằng chàng trai mắt hí trắng trẻo xinh xắn này là người đã cùng mình kết duyên đôi lứa.

Bên nhau nhiều năm như vậy Can cũng đã có thể học được cách yêu thương và thể hiện tình cảm của mình với đối phương, cũng như hiểu rõ những gì Tin yêu - ghét. Và tất nhiên cũng có thể cảm nhận được trọn vẹn tình cảm Tin dành cho mình. Việc mà Can có thể làm để đền đáp chính là tình yêu thương chân thành dành cho Tin. Không hoa mỹ, không phô trương, không êm đềm lặng lẽ, tình cảm của Can được thể hiện rõ ràng bằng hành động cụ thể, bằng lời nói rõ ràng dứt khoát và có phần thực tế đúng với bản chất con người Can. Và rõ ràng Tin rất hài lòng vì điều đó.

Tình yêu - không cần mình phải thay đổi cho phù hợp với đối phương, không cần đối phương thay đổi vì mình, chỉ cần cả hai đều chấp nhận con người thật của nhau, không giấu diếm, không cố diễn, cứ thực sự là bản thân mình thì khi đã chấp nhận chắc chắn sẽ bền chặt cùng nhau.

Can đỡ cho Tin nằm xuống gối, sợ làm Tin thức giấc nên chẳng cần chỉnh cho đúng chỗ nằm, cứ để mặc Tin nằm vắt ngang giường mà kéo chăn cẩn thận rồi lặng lẽ nằm bên, gối đầu lên vòm ngực ấm áp của Tin, vòng tay ôm lấy cơ thể của người bạn đời, cùng nhau chìm sâu vào giấc ngủ ngon với giấc mơ hạnh phúc...


Steph: Hôm nay có hứng mọi người ạ, viết một lèo khoảng hơn tiếng đồng hồ mà cảm giác nhẹ bổng... Yêu 2 nhân vật của tui quá đi mất! Yêu cả nhà quá đi mất! 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net