Chương 8

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đã bốn ngày trôi qua kể từ cái đêm Kang Daniel thổ lộ tình cảm, tôi đều trốn tránh anh bằng cách không nghe điện thoại và mỗi lần tan học hay tan làm tôi đều chuồn về trước mười phút. Hôm nay cứ tưởng sẽ chuồn về thuận lợi nhưng không ngờ lại bị Daniel chặn đường ngay cửa nhà.

"Sao em cứ tránh mặt anh mãi thế". Cổ tay tôi bị Daniel giữ chặc

"Sao tôi phải tránh mặt anh chứ, chỉ là dạo này tôi bận lắm"

"Bận trốn anh chứ gì. Anh có ăn thịt em đâu"

"Tôi không hiểu anh đang nói gì". Tôi cuối mặt, lách qua người anh để đi vào nhà. Không ngờ anh lại mặt dày đi theo, tôi nhăn mày khó chịu

"Nửa đêm cô nam quả nữ không thể ở cùng!"

"Lúc em bị bệnh chẳng phải chúng ta đã ở cùng nhau bảy ngày bảy đêm sao? Em ngại cái gì". Nói đoạn, Daniel lại đưa tay ra nhéo má tôi

"Kang Daniel! Anh im miệng!"

"Bé con hung dữ thế? Hôm nay em đạp phải phân chó à?"     *=)))))))))*

"Tổ sư nhà anh! Anh có nhà sao không ở? Về nhà của anh đi, ở lại đây làm gì?"

Tiếp đó tôi kéo Daniel ra cửa nhưng đột ngột bị Daniel ôm vào lòng, bàn tay to lớn khẽ vuốt tóc tôi

"Ở đâu có em, ở đó mới là nhà của anh"

----------------
Hôm nay đến đây thôi =))))))) đọc mà quắn quéo quáaaa, tui không thích ngọt đâu mà


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net