Chương 23: Để làm gì?

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

[Anh, sao lúc tối anh không dùng khế ước loại 3?] Theo trí nhớ của Misam, khi chơi "Ngày thế giới kết thúc" thì mỗi lần có nhiệm vụ cần lập khế ước thì Chrow luôn ưu tiên loại khế ước thứ ba. Thế nhưng lần này lại lựa chọn loại thứ 2 vốn là loại Chrow hầu như chưa từng sử dụng trước đây trong lịch sử trò chơi.

[Em không đọc được tờ giấy Treson viết đúng không?] Chrow hỏi, nhận được cái gật đầu của Misam. Hắn uống miếng trà rồi nói tiếp.

[Trong tờ giấy đó Treson muốn anh lập khế ước chủ tớ với cha con ông ta. Nếu như anh chọn khế ước loại 3 chỉ càng làm ông ấy cảm thấy tội lỗi hơn mà thôi.]

[... Anh, em có câu hỏi.] Nhìn Derilm đang ngủ trong lòng Chrow, Misam mở miệng.

[Hửm?]

[Tại sao anh lại thu nhận Derilm vậy? Có thể nhìn thấy mana chết thì chỉ cần sử dụng công cụ ma thuật là được mà?]

[Anh không có tuyến mana Misam à, không thể sử dụng dụng cụ ma thuật được. Còn về việc vì sao anh thu giữ Derilm thì...]

Chrow nhìn ra ngoài cửa sổ xe ngựa, bởi vì vừa mất máu nên đầu hắn bây giờ vẫn còn hơi choáng. Trong con ngươi màu hoàng kim ấy không có nhiều cảm xúc cho lắm, Chrow tự nhận bản thân mình không phải là một người vô cảm, càng không phải một người lạnh lùng nội tâm.

Chỉ là hắn không có quá nhiều cảm xúc để thể hiện thôi, có lẽ là vậy.

[Phần 6 của "Ngày thế giới kết thúc" có tên là "Mùa Xuân Rực Rỡ". Em nhớ không?] Chrow hỏi.

[Nhớ chứ, nó được đánh giá là một trong những phần khó nhất của toàn bộ 10 phần trò chơi. Tuy chưa mở phần 8, 9, 10 nhưng em có thể thấy độ khó của nó. Có chuyên gì sao anh?] Misam ngay lập tức trả lời.

10 phần chơi của "Ngày thế giới kết thúc" lần lượt là:

- Phần 1: Gió Bão Mareuti.

- Phần 2: Lời Ca Biển Cả.

- Phần 3: Lời Thề Của Ngọn Gió Lang Thang.

- Phần 4: Bảo Vệ Linh Hồn.

- Phần 5: Thánh Ca Mộng Cũ.

- Phần 6: Mùa Xuân Rực Rỡ.

- Phần 7: Thảo Nguyên Bạc

- Phần 8: Tiếng Kèn Boborata

- Phần 9: Nguyện Cầu Của Vực Thẳm.

- Phần 10: Kết Thúc Của Thế Giới.

10 phần tương ứng với 5 phụ kiện trang phục, 4 kĩ năng và 1 vật phẩm. Trước kia trong cộng đồng người chơi ít ỏi của "Ngày thế giới kết thúc" có một player vui tính đã đặt biệt danh cho trò chơi là "Hành trình sưu tập quần áo của Tones Zhamber"; một người khác thì là "Ngôi Sao Thời Trang phiên bản stylist kiếm sĩ"; v; v;...

Mà Chrow chỉ mới chơi đến phần 7, tức là Tones chỉ vừa có được đôi giày Thảo Nguyên Bạc mà thôi. Vẫn còn thiếu đai lưng, kĩ năng và vật phẩm nữa thì mới đủ bộ cho Fashion của Tones Zhamber.

Trong 4 kĩ năng thì "Mùa Xuân Rực Rỡ" là một kĩ năng thuộc hệ sáng. Có tác dụng nhận biết và nhìn thấy mana chết hoặc các thuật thức thuộc hệ tối. Hơn nữa nó còn rất nhạy bén với các Hắc pháp sư và những người sử dụng thuật học liên quan đến linh hồn, nguyền rủa hay đại loại vậy.

Hiện thân vật phẩm của "Mùa Xuân Rực Rỡ" là một chiếc kính một bên có gọng màu vàng và kính màu đồng nhạt. Khi đeo vào thì có thể nhìn thấy những thứ mà người bình thường không nhìn thấy. Hoặc cũng có thể nói, nếu người bình thường đeo kính đấy vào thì cũng sẽ có được khả năng nhìn thấy và nhạy bén với mana chết hoặc ma thuật đen như Dark Elf, Necromancer hay Phù thủy và Hắc pháp sư. Thậm chí còn có thể sử dụng chúng trong một vài trường hợp nhất định ngay cả khi trong người không có tí mana chết nào làm nền.

Tones Zhamber có một cái, nhưng mà hắn đã có người đồng hành Pirhna là một Necromancer rồi nên hắn không cần thứ này cho lắm. Tones đã đem chôn chiếc kính Mùa Xuân Rực Rỡ vào nơi tăm tối nhất của Đại lục - Vực thẳm Awaluebin khi đi đến Thảo Nguyên Bạc.

[Em biết Mùa Xuân Rực Rỡ có được từ đâu mà đúng không?] Chrow không nhìn Misam, hắn chỉ cúi đầu nhìn chú cáo đang cuộn tròn trong lòng mình nói.

[... Mùa Xuân Rực Rỡ được sinh ra trong mùa xuân đen tối nhất.] Misam im lặng rồi nói, trong lòng cô bé dường như mường tượng ra thứ gì đó mà không nói được thành lời.

Mùa xuân đen tối nhất, thời kì bùng phát dịch bệnh trên toàn Đại lục Keplez. Không biết bắt nguồn từ đâu, chỉ biết rằng khi Tones đi qua lãnh thổ Wormben - nơi bùng phát dịch mạnh nhất thì hắn đã gặp một thú nhân với đôi mắt bị mù.

Thú nhân đó nói bản thân có cách để ngừng cơn dịch bệnh này lại. Sau đó không biết bằng cách nào, dịch bệnh đã thật sự ngừng lại. Mà đồng thời với việc dịch bệnh không còn nữa là sự mất tích của thú nhân đó, chỉ còn để lại một chiếc kính gọng vàng mà thôi.

Thế nhưng, Chrow vẫn nhớ rất rõ cuộc đối thoại cuối cùng của Tones Zhamber và thú nhân đó, bởi vì trong lựa chọn ấy hắn đã chọn hỏi tên thay vì hỏi nơi đến của thú nhân đó.

"Này, cậu tên là gì?"

"Cáo đỏ duy nhất của rừng Aeoppsa, Derilm Aeoppsa."

Thú nhân đó là Derilm.

Không phải ai khác.

Có hai cách nghĩ cho lựa chọn của hắn, một là vì đại lục nên mới thu giữ Derilm, hai là vì bản thân hắn muốn làm vậy mà thôi. Còn hiểu theo nghĩa nào thì sẽ tùy mỗi người khác nhau nghĩ về hành động của hắn.

Chà, nhưng dù sao thì đem theo Derilm cũng sẽ có lợi cho chúng ta trong tương lai. Chrow vẫn luôn tin vào trực giác của mình, chưa bao giờ sai.

"Vấn đề là, tại sao thú nhân đó lại bị mù?" Chrow vuốt lưng Derilm, đặt ra câu hỏi.

"Gì? Ai bị mù?" Đột nhiên Derilm tỉnh giấc, nghe vậy thì hỏi.

"Có một thú nhân bị mù, tôi đang thảo luận với Misam." Chrow đáp.

"Hả? Thú nhân ấy đâu rồi?" Derilm nghe vậy thì hỏi, vừa tỉnh dậy đã nghe có người gặp chuyện. Ít nhất thì cũng phải biết cái địa chỉ để đi xem mặt bệnh nhân cái đã chứ.

Chrow không trả lời câu hỏi của Derilm, hắn nghiên đầu nhìn ra cửa sổ. Ngay lập tức bắt gặp vị phó đội với mái tóc vàng nổi bật và đôi mắt tím lưu ly đang cưỡi ngựa đi bên cạnh.

"Lieco, hôm nay là ai đánh xe vậy?" Ngày hôm qua Awan đã bị Phantor phạt viết kiểm điểm và không cho phép đánh xe chặng đường hôm nay nên bây giờ sẽ là một thành viên khác thay thế.

"Frey đánh xe, hôm nay tớ mới biết thì ra vị linh mục bạo lực của chúng ta cũng biết đánh xe đó. Vị trí của Awan sắp không giữ được rồi!" Lieco cười tươi như hoa vừa nói vừa nhìn về phía mái đầu xanh nào đó đằng trước.

Awan đang cưỡi ngựa đi phía trước nghe vậy thì ngay lập tức quay đầu lại, bất mãn nói:

"Này, gì chứ hả? Chẳng qua là Phantor phạt tớ thôi, chứ tớ mà chạy thì chấp cả Frey nhá!"

Lieco ngay lập tức nói lại: "Thế sao cậu không nghĩ lại xem sao đội trưởng phạt cậu chớ?!"

"Lieco!" Phantor lên tiếng, anh không muốn các thành viên trong đoàn có xích mích với nhau dù là trong chuyện nhỏ nhặt. Hơn nữa với tính cách của Lieco thì nếu không ai quản cậu ta thì chắc chắn cái miệng đó của Lieco sẽ gây thù khắp nơi trên đại lục mất.

"Vâng..." Phó đội ỉu xìu đáp lại, tỏ vẻ mình không gây chuyện nữa.

"Frey." Chrow gọi.

"Tớ đây, chuyện gì sao?" Vị linh mục tóc xám nghiêng đầu hỏi.

"Từ đường này ra khỏi rừng có đi qua thị trấn nào không hay về thẳng lãnh thổ?"

Frey chớp chớp mắt như nhớ lại gì đó rồi đáp.

"Có đi ngang một ngôi làng nhỏ, có chuyện gì không?"

"Không có gì, cứ tiếp tục đi thôi. Khi nào đến ngôi làng thì gọi tớ." Chrow lắc đầu rồi thu người lại đối diện với cặp mắt màu đỏ của Derilm nãy giờ vẫn nhìn chằm chằm mình.

"Sao đấy?"

"Anh vẫn chưa trả lời câu hỏi của tôi." Derilm nói.

Chà, thật lòng mà nói thì mình không muốn trả lời câu hỏi ấy chút nào.

"Sẽ gặp lại sớm thôi, không cần lo lắng." Chrow đáp.

"Ồ." Cáo đỏ đáp lời dường như đã nghe thấy, nó cũng không hỏi lại Chrow tiếng nào nữa.

Thấy Derilm im lặng như vậy, Misam cũng đã vào không gian ngủ mất từ lâu, Chrow bèn lấy từ trong vali ra quyển sổ thường dùng bắt đầu viết.

.

"Đến ngôi làng rồi đây!" Frey dừng chân lại trước ngôi làng, Chrow chỉnh cổ tay áo rồi nghiêng người bế theo Derilm từ trên xe bước xuống ngẩn đầu nhìn lên bảng hiệu được gắn trên cánh cổng.

"Làng Uesoin."

"Chúng ta đã ra khỏi lãnh thổ Batorry rồi, nhưng vẫn chưa đến lãnh thổ Basilient. Chỗ này là khu vực không có lãnh chúa, xung quanh đây cũng toàn là rừng rậm, chỉ có một ngôi làng nhỏ ở đây thôi." Frey xuống xe đi đến bên cạnh Chrow.

"Mọi người đứng ở đây, Lieco đi với tớ là được rồi." Chrow nhìn đội hộ tống nói.

"Được thôi, tớ đi với cậu!" Lieco vui vẻ xuống ngựa đi đến.

"Phantor, những người còn lại trong đội nhờ cậu."

"Đã rõ." Người quy củ như Phantor tất nhiên sẽ không đáp lời như Lieco, anh cúi đầu như đã nhận lệnh.

Bước vào trong làng, Chrow muốn đi xung quanh tìm một người. Cô ấy là một thợ may rất giỏi, thế nhưng lại không thích công bố những tác phẩm của mình ra ngoài công chúng mà chỉ ở trong một ngôi làng nhỏ nằm sâu trong rừng - phần lãnh thổ vô chủ.

Tên của người phụ nữ lớn tuổi đó là Yemairi.

Chrow vẫn còn nhớ một trong các vật được Tones tìm thấy có yểm ma pháp bảo hộ cao cấp được hắn tặng cho một đồng đội của mình - Áo Chùng Obsen là một trong những tác phẩm xuất sắc của Yemairi.

Đáng tiếc là bà ấy đã mất vì tuổi già nên trong 7 phần chơi vẫn chưa từng xuất hiện mà chỉ tìm thấy được các vật phẩm bà để lại mà thôi. Bây giờ là 3 năm trước khi phần một bắt đầu, có lẽ là Yemairi vẫn còn sống và sinh hoạt trong căn nhà gỗ cũ kĩ nằm ở cuối làng.

Lúc đi trong làng, Lieco nhìn xung quanh thì chỉ toàn thấy là các căn nhà đóng chặt cửa, thậm chí còn chẳng có một người nào ở xung quanh đây. Thế nhưng hắn vẫn đi theo Chrow đến cuối làng mà không hỏi tiếng nào dù trong lòng rất nghi hoặc.

Chrow đi vào đây làm gì vậy?

"Đến rồi." Dừng chân trước một căn nhà gỗ với lối phong cách cổ xưa, bên ngoài mọc đầy rêu phong và lá cây bao phủ. Khu vực sân trước cũng không được chăm sóc kĩ càng, cây cỏ ở chỗ này đều đã chết héo do không được tưới nước hằng ngày. Nhìn qua tổng thể bên ngoài thì có vẻ chỗ này đã bị bỏ hoang rất lâu, không có người ghé thăm.

Trên cánh cửa, dưới lớp lá che có một tấm vải màu đỏ bị bạc màu có phần tả tơi được treo trên đấy. Chrow vươn tay nắm lấy phần gấu vải kéo một cái, ngay lập tức cánh cửa từ từ mở ra phát ra âm thanh kèn kẹt chói tai.

Bên trong căn phòng tối om, ánh sáng từ bên ngoài tràn vào soi sáng một khu vực nhỏ. Chrow có thể thấy dưới sàn gỗ rất sạch sẽ, trái ngược hoàn toàn với vẻ hoang tàn ở bên ngoài. Trên tường bên cạnh cửa treo một cái nón vành rộng được đan bằng cỏ, bên cạnh là những dải ruy băng đủ màu sắc được treo lên gọn gàng. Trong góc là một kệ tủ đựng vải cùng một tủ có ngăn có vẻ là đựng dụng cụ may vá.

"Alpet, hôm nay ta hơi mệt. Về đi... Ồ? Ai đấy?" Đúng lúc này, một bà cụ từ trong bóng tối đi ra. Khi nhìn thấy người đến thì dừng lại hỏi.

===

18/4/2023

Góc thú tội: Móa, cứ tưởng hôm nay không viết kịp để đăng. Bận quá xin lỗi mọi người:<<


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net