Chương 36: Avone Helpes

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sau khi ăn xong, Chrow quay trở lại lên phòng với Avone bên cạnh. Derilm không hiểu vì sao cứ bám dính lấy người hắn không rời, gỡ thế nào cũng gỡ không ra. Đặc biệt là mỗi khi nhìn thấy gương mặt của Avone thì móng cáo của Derilm lại nắm chặt lấy áo của Chrow một lần, quay đầu đi mới thả lỏng ra.

Nhìn bộ dạng né như né tà của cáo đỏ trong tay và gương mặt không hiểu làm sao của người bên cạnh mà Chrow không biết nói gì cho phải. Chỉ có thể để mặc Derilm tiếp tục bám lấy áo mình đi lên cầu thang, cũng may bộ trang phục hắn đang mặc tương đối rẻ tiền, nếu không hắn sợ mình sẽ không khống chế được tiếc đứt ruột làm một bàn cáo bảy món mất.

Thiếu gia nhà Basilient nào đâu phải là nghèo đến mức không một xu dính túi, chắt chíu ki bo gì. Chẳng qua là Tô Bảo Châu quen sống tiết kiệm, đến thế giới này dù trong khoản thời gian mất đi kí ức thì vẫn giữ lại thói quen cũ mà tính toán tiêu dùng từng đồng. Tuy nhiên những cái cần mua thì hắn mới mua, không cần thì dù thứ đấy hữu dụng thì vẫn ngó lơ dẹp sang một bên nhất quyết không chi tiền.

Ví dụ như một cái dụng cụ ma thuật hữu dụng trong chiến đấu ngoài chương trình được để trong kho của học viện, niêm yết giá trị 5.000 điểm. Thế nhưng Chrow chỉ toàn tham gia các buổi diễn tập trong chương trình học, rất ít khi đi ra ngoài nên suốt 7 năm tại học viện hắn chưa từng ngó qua thứ vật phẩm này. Mặc cho nó được rất nhiều anh chị em học viên khác thi nhau lấy điểm để đổi về dùng. Trái lại, mấy lọ thuốc dạng cao đựng trong lọ chỉ 5 điểm một lọ thì chưa bao giờ rời khỏi túi áo của hắn. Lý do chỉ là vì thứ đó cần thiết, mỗi lần tập kiếm xong thì cổ tay đều đau cho nên hắn mới đổi.

Cũng nhờ mấy lọ này mà hắn quen luôn "nhà sản xuất" là một nhóm học sinh hai nam hai nữ của Câu Lạc Bộ Ma Dược trong học viện. Sau này còn được tặng hẳn một vé khách hàng thân thiết, giảm giá một lọ từ 5 điểm xuống còn 3 điểm.

Chrow đã đẩy tôn chí "Không mua những thứ hữu dụng, chỉ mua những thứ cần thiết" mà hắn đã làm theo bao nhiêu năm nay lên tới tầm cao nhất của cuộc sống. Sau đó hắn bổ sung thêm vào một câu phía sau trở thành thói quen mua hàng của hắn, đầy đủ là : "Không mua những thứ hữu dụng, chỉ mua những thứ cần thiết, một xu cũng là tiền."

Tuy nhiên, thanh kiếm mà hắn mang bên người có giá trị là 4.000 điểm, tương đương với giá xấp xỉ 300 đến 600 đồng vàng Tild nếu được bán ngoài thị trường. Mà bộ đồ hắn đang mặc trên người trong chuyến đi đến Lecras lần này lại không tới 5 đồng Mon.

Đơn vị tiền tệ ở Legia hay toàn đại lịc Keplez nói chung như sau: 10 đồng En bằng 1 đồng Ru, 10 đồng Ru bằng 1 đồng Mon, 10 đồng Mon bằng 1 đồng Tild, 10 đồng Tild bằng một tờ Zim. Cho nên suy ra bộ đồ của Chrow đang mặc là vô cùng rẻ, rẻ như cho thì giới thượng lưu quý tộc cũng không thèm ngó tới.

Tóm lại, Chrow Basilient không hề nghèo, chỉ là hắn tiết kiệm mà thôi.

"Cạch-"

Cánh cửa được mở ra từ phía ngoài, Chrow bước vào trước ngồi xuống giường, tiếp sau đó là Avone cũng bước vào đứng ngay sát cửa. Derilm nhìn thấy cái ổ đệm mềm mại thì mới yên tâm hơn, mấy cái móng vuốt của nó lúc này buông thõng ra, cả cơ thể ngã khỏi người Chrow lăn lên ổ đệm cuộn người lại giương mắt nhìn lên Avone.

Chrow dời mắt khỏi mấy cái lỗ thủng trên áo, cũng ngẩn đầu lên nhìn Avone. Thiếu niên tóc đen mắt đen, nước da hơi trắng, dung mạo bình thường điển hình của người Legia, ra đường là có thể gặp một chục người có gương mặt tương tự như vậy. Thân cao tầm mét bảy chín, khí chất bình tĩnh cũng có phần rụt rè chưa chín chắn. Cả người thoạt nhìn bình thường vô hại, thế nhưng điều làm Chrow chú ý là bộ đồ mà Avone đang mặc trên người, rõ ràng chỉ là bộ trang phục người hầu nam bình thường ở dinh thự hắn đã thấy rất nhiều người cũng mặc như vậy.

Vậy mà cũng là bộ đồ này, Avone lại không cho hắn cảm giác giống như một người hầu. Mà là một cảm giác rất lạ, lại cũng rất mong manh khiến hắn không thể cảm nhận rồi diễn tả được cụ thể rõ ràng.

Chrow chớp mắt mấy lần nhìn người trước mặt cũng đang nhìn mình, sau đó đột nhiên bật cười làm cho Avone tặng ngay một ánh mắt cảnh giác.

Người này định làm gì nữa vậy?

"Cậu trông căng thẳng thế?"

"Không, không có gì..." Avone căng cơ mặt, hai mắt chớp một cách không tự nhiên đáp, hai tay chắp sau lưng không tự chủ được xoa vào nhau. Nếu có thể, cậu dám khẳng định mình sẽ lập tức lao ra khỏi phòng chạy sang dãy lầu kế bên tìm ra Lactor rồi đóng quân luôn ở đấy.

Mình trông đáng sợ vậy sao? Rõ ràng không có vén tóc lên mà...

Chrow nhủ thầm, lại nhớ đến khung cảnh khi còn chưa nuôi tóc dài. Chắc là chuyện của mấy năm trước, bản thân hắn cũng không nhớ cụ thể là khi nào, nhưng mà lần đấy hắn đã phải đứng một bên nhìn chị gái Myrags dỗ đứa trẻ ba tuổi bị hắn dọa sợ cho đến khi mẹ của đứa bé đó quay lại tìm con. Ngay cả người phụ nữ đó khi nhìn thấy Chrow cũng giật mình một chút nhưng mà cũng không đến mức thất thố nhanh chóng bồng con mình lên rời đi.

Lần đấy tuy chị gái đã nói không có chuyện gì, nhưng Chrow lại bắt đầu ý định nuôi tóc dài để che đi mắt phải. Chrow trước kia không thích soi gương cho lắm vì lí do cứ mỗi lần nhìn vào gương sẽ thấy cảnh mình không muốn thấy, sau khi nuôi tóc dài thì cũng đã trưởng thành, không còn tự ti nhiều như trước nữa.

Hắn tự thấy nhan sắc của bản thân không quá nổi bật gì, thuộc dạng trung bình, có lẽ là bởi vì bạn cùng phòng của hắn là hai người được bầu chọn là đẹp trai nhất trong khối, fan đấm nhau hằng năm nên hắn mới thấy mình chìm nghỉm chăng?

Bởi mái tóc hơi xoăn và xù nhẹ, cho nên mỗi lần nhìn vào gương hắn cũng chỉ thấy một người thanh niên hai mươi tuổi bình thường, có tóc dài phủ xuống làm tăng thêm một phần suy yếu về mặt cơ thể, suy nhược về mặt tinh thần, bí ẩn về mặt tính cách và hơi nghiện ngập về mặt cảm giác (?). Ừm, có vẻ hơi nặng thì phải, cụ thể hơn thì là loại suy suốt ngày không chăm sóc bản thân đó nhưng mà nhẹ hơn.

Chrow tăng độ cong khóe miệng, làm cho bản thân nhìn còn hiền hơn khi nãy, ngay cả lúm đồng tiền kim be bé cũng có thể nhìn thấy. Hắn buồn cười nói:

"Tôi có ăn thịt cậu đâu mà."

Thôi, anh đừng có cười nữa, mẹ nó ghê quá!

Avone run rẩy khóe miệng, chửi thầm trong lòng, cậu thề mười chín năm cuộc đời cậu gặp qua vô số người, từ đứa trẻ năm tuổi thông thạo 8 loại ngôn ngữ, là đầu bếp số một khu vực, cho đến chàng thanh niên thanh xuân phơi phới nhưng tâm thần bị đánh giá là hơi có vấn đề. Ngay cả người đàn ông vô trách nhiệm với mọi thứ hay ông già bảy chục tuổi vẫn mưu toan đủ thứ trên đời, từ hiền triết cho tới kẻ ngu si cũng đã gặp qua.

Thế nhưng không có một người nào cho cậu cái cảm giác vừa kinh khủng vừa muốn bỏ chạy cách đối phương thật xa như vậy cả.

Đột nhiên Avone cảm thấy hoài nghi vô cùng sâu sắc quyết định bước theo vào phòng của mình khi nãy, nếu mà cậu ta lựa chọn ở ngoài thì tốt rồi.

[Cậu ta bị cái gì vậy?] Misam trông thấy khóe miệng run rẩy cùng bàn tay bất an của Avone, cô bé rồi khỏi người Chrow, ghé người xuống ngồi cạnh bên Derilm nhỏ giọng hỏi.

[Không biết nữa, trông anh ta giống như đang sợ hãi cái gì đó...] Derilm khẽ lắc đầu, chuẩn bị nói tiếp thì đột nhiên đôi mắt đỏ của nó nhói lên khiến nó phải nhanh chóng đóng mắt lại, câu đang nói bị đứt quãng giữa chừng. Có lẽ là hôm nay nó đã căng mắt ra nhìn quá nhiều rồi cho nên bây giờ mắt mới đau như vậy.

Trong phòng hình như ấm hơn thì phải? Chrow nghi hoặc đưa mắt nhìn xung quanh nhưng không có phát hiện gì. Tiếp tục quay lại nhìn về phía Avone đang thở phào khi nhận ra tầm mắt của hắn rời đi.

Má! Đừng có nhìn nữa!

Avone suýt chút nữa đã thốt lên tiếng chửi thề, việc gì mà tên này cứ nhìn hắn mãi vậy, bộ anh nhìn ra trên mặt tôi có vấn đề gì à??

Thứ lỗi cho một cậu nhóc mười chín tuổi, cái gì cũng dám nghĩ dám nhổ nước bọt nhưng cái gì cũng không dám nói.

"Cậu tên là gì?" Mình nghĩ mình nên làm quen một cách bình thường với cậu ta, để cho cậu ta bớt căng thẳng.

"Avone... Avone Helpes."

"Helpes... cậu đến từ phía đông lãnh thổ Thewon à?"

Đây là một họ khá phổ biến ở lãnh thổ gia tộc Thewon, cũng không rõ lý do vì sao có rất nhiều hộ gia đình mang họ này nhưng mà có thể khẳng định một điều bọn họ không phải là người cùng chung huyết thống, có lẽ là đổi họ vì một vài lý do nào đấy.

"Đúng vậy, tôi theo chú hàng xóm đến đây..." Nói đến một nửa thì Avone đột nhiên ngừng lại, nhìn nhìn biểu cảm của Chrow, hấy hắn không có biểu hiện gì thì tự nghĩ thầm trong lòng.

Tiêu rồi, lần đầu tiên đi làm người hầu cho gia đình quý tộc, lễ nghi của mình học tập không đủ. Đáng lẽ ra họ hỏi gì thì mình phải đáp nấy, không thể nhiều lời nếu không cần thiết. Xong rồi, mình có bị đem ra chém đầu hay sa thải không?

"Không sao, cậu cứ nói tiếp, tôi sẽ lắng nghe." Chrow bày ra bộ dáng lắng nghe, chờ đợi Avone tiếp tục câu chuyện.

Như bỗng trút được gánh nặng ở trong lòng, Avone ngay lập tức tiến vào trạng thái một hơi thở nói được một nghìn chữ, không nói không ngừng.

"Tôi tên là Avone Helpes, vừa tròn mười chín tuổi vào tháng trước, quê nhà của tôi là phía đông Thewon như anh đã biết. Gia cảnh gia đình tôi cũng thuộc dạng bình thường, mẹ tôi là Elyn làm nghề bán quần áo, bố tôi là Saruph làm trong đội chuyên chở hàng hóa xuất nhập lãnh thổ, ngoài tôi ra thì tôi không có anh chị em nào khác.

Sát cạnh nhà tôi có hai anh em, từ khi tôi còn bé đã không biết mặt người em ra sao, chỉ biết chú ấy tên là Tom, đi làm xa quanh năm. Còn người anh chính là người chú dẫn tôi đến lãnh thổ Aterns cùng, chú bảo là tôi sẽ vào làm người hầu cho dinh thự còn chú sẽ làm ở quán ăn. Tuy tôi cũng thắc mắc vì sao chú không cho tôi đi theo làm với chú nhưng mà đây là ý của bố tôi, từ bé ông đã hy vọng tôi có thể vào làm cho một gia đình quý tộc dù chức vụ chẳng cao siêu gì mấy. Tiền lương cũng chẳng bằng một góc so với thu nhập của giới thượng lưu nhưng mà đối với tầng lớp lao động nghèo thì tiền lương của một người hầu dinh thự đã là rất lớn rồi.

Nhà tôi có một khu vườn, không lớn lắm, trong đấy trồng toàn cây ăn quả nhưng tôi cũng không biết là quả gì, bố bảo bởi vì mẹ thích cho nên bố mới trồng."

Avone nói xong một tràng thì im lặng suy nghĩ xem nên nói cái gì tiếp, Chrow nhân lúc bèn bắt đầu khơi mở câu chuyện.

"Gia đình cậu là người gốc nhiều đời ở Thewon sao?"

Hắn hỏi như vậy cũng không phải lạ lùng gì, bởi vì trước kia cũng có rất nhiều người đem theo gia đình từ nơi khác tới rồi mới đổi họ. Bây giờ người họ Helpes thì nhiều nhưng mà ai mới thực sự là người nhà Helpes truyền lại lâu đời thì chỉ có trời mới biết được.

"Hửm? Không phải, bố nói trước kia gia đình tôi là từ nơi khác đến sau đó mới đổi thành họ Helpes. Nhưng mà ngay cả ông cũng không biết mình đến từ đâu và họ cũ là gì, mỗi khi tôi hỏi bố thì ông chỉ cười sau đó bảo ông lớn lên ở Thewon, với cái họ Helpes thì nghĩa là ông là người nhà Helpes ở lãnh thổ Thewon, không có ý định tìm hiểu sâu kĩ."

Avone lắc đầu, hơi nhìn lên như đang nhớ lại.

Thì ra là người họ khác chuyển thành học Helpes.

"Vườn cây nhà cậu chỉ để trong gia đình dùng thôi chứ không đem bán kiếm thêm thu nhập à?" Nếu như được thì Avone cũng có thể không cần đi làm xa nhà mà ở tại chỗ sửng dụng vườn cây của gia đình để mở một cửa hàng trái cây hoặc trở thành điểm cung cấp nguyên liệu cho các cửa hàng khắp lãnh thổ, thậm chí vượt qua nó vươn ra tầm cỡ khu vực.

"Đúng vậy, bố bảo đây là vườn cây truyền lại từ ông cố, bố không muốn đem bán cả quả lẫn đất. Anh biết không, cứ tới mùa là họ hàng tôi ở khắp nơi đều nhận được rất nhiều chanh bố tôi gửi tặng, đến mức họ phải viết thư xin bố tôi đừng gửi nữa vì ăn không hết." Avone buồn cười nói, họ hàng ở đây tất nhiên cũng là những người mang họ Helpes ở trong lãnh thổ. Người họ Helpes đều tự xem nhau là họ hàng cho dù không cần biết là có thực sự là dòng họ của nhau hay không.

Điều này cũng được ghi trong thiết lập của game Ngày Thế Giới Kết Thúc kiếp trước Chrow từng mày mò ngồi đọc trên web. Lúc ấy hắn một bên cảm thán sự đầu tư của nhà phát hành đối với cốt truyện và thế giới quan, một bên thì thầm nghĩ dòng họ Helpes này thật là kì lạ. Cuối bài post còn được nhà phát hành hảo tâm ghi chú thêm mấy dòng: Dòng họ Helpes là dòng họ nhiều thứ 5 trong thế giới của game.

Để xem nào, tổng kết lại thì dòng họ Helpes có các đặc điểm như sau:

- Người mang họ Helpes không nhất định là người nhà Helpes thật.

- Người Helpes phần lớn là từ nơi khác đến, tập trung chủ yếu ở phía Đông lãnh thổ Thewon. Phía đông Thewon là khu rừng, nơi mà Tones sau khi rời khỏi núi thì phải xuyên qua để đến lãnh thổ.

- Người Helpes đều xem nhau là họ hàng mặc kệ có dính dáng huyết thống gì với nhau hay không.

Hnm... Đúng là kì lạ thật, nhưng mà kiểu này cũng khá phổ biến đối với các thế lực nhất là các Giáo phái khuynh hướng cực đoan, tất cả thành viên đều mang cùng một họ. Cái họ đó có thể là họ của người sáng lập, tên của một vật phẩm, thần chú, tôn chỉ các loại của giáo phái đó, tóm lại là độ nhận diện khi trông thấy vô cùng cao.

Nhưng Chrow yên tâm một điều là Helpes không phải Tà giáo khuynh hướng cực đoan, nếu không phía Đông lãnh thổ Thewon đã biến mất từ lâu rồi chứ không tồn tại đến bây giờ. Điều này có nhà phát hành game là ICiA xác nhận trên trang chính chủ khi có người chơi hỏi là có dính dáng tới cốt truyện gì không.

Việc nhà phát hành lên hẳn messenger để nói chuyện với người chơi 27/4, nhắn giờ nào trả lời giờ nấy chắc có lẽ là vì game chìm quá, không có gì làm nên đi giao lưu với lượng người chơi ít ỏi cho thêm gắn kết tình cảm đôi bên.

Cộng đồng nhỏ quá nên khoảng cách của các người chơi cũng sát kề, cả nhóm nói chuyện trên Messenger thêm cả nhà phát hành vào cũng chỉ vẻn vẹn mấy trăm người. Ấy vậy mà cũng may người thì ít nhưng chất lượng thì cao, các player rất chăm chỉ online để tám chuyện. Chuyện để nói không nhất thiết phải liên quan đến game, có hôm một người chơi nhân lúc 12 giờ đêm gửi vào hình ảnh một đống đồ ăn rồi ngồi thuyết minh miêu tả hương vị.

Đối với một đám cú đêm cuối tháng vừa nghèo vừa đói thì đây là một hành vi vô cùng đáng lên án. Đã nửa đêm đang ngủ mà oanh tạc thông báo, sau đó cho xem hình nhưng không có gì để ăn, cậu bạn người chơi đó sau hơn một tuần không thấy mặt mới ló đầu lên, chắc là bị nhắn tin riêng lúc 12 giờ đêm nhiều lắm nên mất ngủ tới mức tin trong nhóm cũng tin xem tin không, than khóc các loại.

Nếu Chrow đoán không sai, thì hiện giờ Tones đang ở lãnh thổ Thewon. Vilain cũng đã quay về báo cho hắn một tiếng hàng đã giao tận tay cho nên Chrow rất yên tâm về hành trình của nhân vật chính ở điểm xuất phát đầu tiên, dù sao thì phần một của Ngày Thế Giới Kết Thúc cũng không có gì khó, chưa kể còn là trước ba năm khi màn đầu tiên bắt đầu.

Chrow đột nhiên nhớ tới một chuyện, ánh mắt ngưng lại trầm ngâm suy nghĩ.

Ba năm, tức là hiện giờ cô gái đó có lẽ còn sống...

===

11/9/2023

Góc thú tội: Tuần này tui rảnh nên có lẽ sẽ kh chơi vụ 1 tháng 1 chương nữa nha:))))









Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net