Chap 15

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

-này..đi đâu vậy-nó bị anh nắm chặt cổ tay kéo đi thật nhanh -V à..đi đâu vậy..buông ra đi..anh làm tôi đâu đấy-nó cố vùng ra nhưg thật sự anh nắm rất mạnh
Kéo nó ra sau trường, cậu buông tay nó ra...ngồi xuống chiếc ghế đá cũ kĩ
-anh kéo tôi ra đây chi vậy-nó tỏ vẻ khó chịu nhìn cậu
-nói đi..em và L..-cậu khẽ nói
-L ư..L sao...tôi với L-nó vô cùng ngạc nhiên nhìn cậu
-em rất thân với L...còn đi ăn chung nữa..đi học cũg chung..-cậu nói..miệng vẫn cười..nụ cười tức giận
-ăn chung...đi học chung...ko có...anh hiểu lầm rồi..--chính Hwa đã cho tôi biết sự thật này...em thích L, vậy những gì em nói với tôi đều là giả dối sao- cậu quát lớn
-Hwa...V à...Hwa..sao....-nó ko thể tin vào những gì nó đag đối mặt
-đc thôi..*rút những tấm hình nhỏ ra...đôi tay cậu run lên* em xem đi-
vội giậc lấy những tấm hình...nó khựng người lại..nó ko thể tin đc vào mắt mình, những tấm hình đó là lúc nó và L đi ăn, lúc L băng vết thương giúp nó, lúc nó chăm chú nhìn L,lúc nó bậc cười với L.....tất tần tật...nó như sắp ngất đi, làm rơi những tấm hình xuống đất, những giọt nước mắt nóng hổi tuông ra...-V à..thật..sự...k..khô.g..phả..ải...-nó cố gặng ra từng từ, cổ nó như bị nghẹn vì tiếng nấc
-em nói đi...em thích L đúg ko...-cậu nhìn nó..ánh mắt câm hờn nó
-ko..hãy tin tôi...đúg những tấm hình đó là thật nhưg mà...--là thật...haha cảm ơn bao lâu nay đã ở bên tôi-cậu ko chịu nghe nó giải thích..nụ cười cay đắng như xé nát trái tim cậu..lững thững bước đi..cậu chỉ mon rằg điều đó ko phải là sự thật...
Nó chạy lại thật nhanh giậc lấy cánh tay cậu, nó cố thanh minh, nó cố giải thích nhưg đổi lại đc gì...đổi lại chỉ là ánh mắt ghét bỏ, ánh mắt như một kẻ bị chính người mình yêu thương phản bội
Nó ngồi quỵ xuống đất, mà sao nước mắt cứ rơi..đến phút này nó mới phát hiện ra nó yêu cậu hơn những gì nó nghĩ, nó luôn đặt lòng tin ở cậu..nhưg cậu đã sẵn sàg đạp đỗ nó đi chỉ vì những tấm ảnh cũg ko nghé nó giải thích...cậu đag ghen nó biết..nhưg sao cậu lại ko chịu hiểu cho nó...nó cứ nghĩ cậu hiểu nó nhưg ko...cậu chả hiểu gì về nó...trong mắt cậu chỉ có cái tình yêu mù mịt...nó cứ nghĩ cậu sẽ hiểu và nghe cậu giải thích nhưg ko..cậu đã bị Hwa lợi dụng..đúg Hwa đã bầy mưu chia cắt nó với cậu...nhưg rồi một cánh hoa hồng đỏ hơi bám lên mái tóc nó, nó chợt nhìn lên trên cành hoa...bông hoa đó chỉ còn lại 3 cánh hoa yếu ớt, một cánh hoa đã chịu chấp nhận rơi xuống để bảo vệ..để nhườn lại sự sống ít ỏi còn lại của 2 cánh hoa kia...bậc cười nó lại suy diễn lungg tung....nó tưởg tượng cánh hoa đó là nó..2 cánh hoa kia là cậu người nó yêu hơn bản thân và Hwa...đúg đây cũg là thời cơ tốt để cậu rời xa nó...để cậu đc thoải mái mà ko sợ bị một ngày nào đó bố cậu sẽ phát hiện ra cậu quen nó...cũg có khi sự ra đi của cánh hoa của nó là phương pháp tốt để ko một ai phải đau khổ..cậu ko đau khổ, Hwa cũg ko đau khổ...
Nó ngồi nhìn ngước lên bầu trời trong xanh...mà ko biết rằg phía xa kia..những cặp mắt khinh bỉ những nụ cười gian xảo khúc khích trong lùm cây -Hwa sunbae thật tài-...-tụi em phải học hỏi sunbae nhiều rồi-...-để xem nó còn đu bám theo V nữa ko-....-chắc V oppa đag rất đau khổ...sunbae hãy đến đó an ủi oppa đi-...-ko cần mày nhắc..-
Còn cậu, lững thững bỏ đi đến góc cây gần đó nhưg bị khuất ko nhìn thấy đc...cậu ngồi tựa vào góc cây...tại sao cậu lại lỗ mãn đến vậy...cậu ko chịu nghe cô ấy giải thích...nhưg có lẽ cậu đag ghen..cậu khó chịu khi thấy cô ấy thân mật với người con trai khác...*bốp* cậu đấm mạnh tay vào vách tường, máu tứa ra khắp cánh tay, nhưg cậu ko hề cảm thấy đau, cảm thấy nhức nhói mà cậu đag đâu trong tim, trái tim cậu như bị xé nát ra...ai bảo con trai ko bao giờ khóc, cậu đã rơi nước mắt đấy...giọt nước mắt lần thứ 2 trong đời cậu....chợt một tiếng nói kéo cậu về thực tại -Taehyung à-
-...-cậu lạnh lùng ko nói cũg ko thèm nhìn..nhưg cậu cũg đủ biết đó là ai
-tay anh bị sao vậy..-cô ta chạy đến nắm lấy tay cậu...giậc cánh tay lại...cậu nhìn cô ta với ánh mắt cay nghiệt-biến đi...-
-taehyung à...anh đag đau khổ vì nó sao...việc gì anh phải đau khổ..nó là đồ xảo trá...nó ko yêu anh nó chỉ xem anh như thú vui...nó đã chám ngáy anh rồi..anh còn vì nó mà ra nông nỗi như vầy..đáng sao-cô ta quát lớn
-câm mồm và biến đi-
-Taehyung...tại sao vậy suốt 10 năm qua, em lúc nào cũg ở bên cạnh anh..chăm sóc cho anh..nhưg tại sao chỉ vì con nhỏ đi mà anh đối xử như vậy với em..em đã làm gì sai..người sai là nó chứ đâu phải là em..nó lừa gạt anh vậy mà anh khóc vì nó trong khi..em...Ryu Hwayoung đã lo lắng đã khóc rất nhiều vì anh..những đổi lại đc gì chứ...chỉ là sự căm ghét của anh...anh nói đi...nó có gì hơn em-cô ta quát lớn
-cút...-cậu tức giận quát
-Taehyunga à...--tôi bảo cút..-cậu quát lớn rồi túm lấy cổ áo cô ta -cô mà còn nói nữa...hôm nay tôi sẽ kết thúc cuộc đời cô-
-anh dám sao-cô ta quát lớn
-tại sao ko..-cậu túm chặt và ném cô ta vào vách tường *bịch* cô ta ngã thật mạnh xuống đất..máu trên miệng tuông xuống
-thế nào...nếu còn muốn sống thì cút-cậu ko thèm nhìn cô ta lấy nữa con mắt...ko chờ cô ta đi..cậu phủi áo rồi bỏ đi...

..............lớp.............
-Hwa...Ji...V đâu rồi-Fany lớn tiếng hỏi
-thưa cô 2 bạn ấy vẫn chưa tới-Han nói lớn
chợt *bụp* cả lớp quay qua là V..cậu đi vào lớp đâm vào cánh cửa nhưg vẫn ko nói gì..khuôn mặt cậu lúc này ko khác gì dã thú..-V à..tay cậu sao vậy-Min vội hét toáng lên..máu rơi lã chã từ ngoài vào tới trong lớp
-em bị sao vậy..trời đi xuống phòng y tế với cô mau-Fany hốt hoảg kéo cậu nhưg cậu vẫn ngồi lì đó -có nghe lời cô ko- Fany quát lớn
-...-cậu vẫn ko nói gì
-thôi để em đi xuống phòng y tế gọi cô lên-Han vội bỏ đi
-à Ji đâu...cậu ấy đi chung với cậu mà...đã xảy ra chuyện gì-Min nói lớn
-...-im lặng
-thưa cô...-Hwa miệng chảy máu đỏ bước vào...ngồi xuống bàn
-sunbae sao vậy..-shinji chạy đến hốt hoảg hỏi
-lỡ cắn môi thôi..-cô ta thần người ra
-tất cả đã có chuyện gì xảy ra..Jiyeon đâu..còn nữa V bị sao đây, tại sao tay chảy máu còn Hwa nữa...miệng..--Ryu Hwayoung-tiếng nói lớn cắt ngang lời nói của Fany...cả lớp hướng mắt về cửa lớp
-Jiyeon cậu...-IU vội chạy tới định nắm lấy tay nó thì nó vội hất người ra..khuôn mặt ko khác gì dã thú..tiến đến ném xấp hình vào người Hwa quát lớn -ko ngờ cô lại bỉ ổi đến như vậy...cô cho người theo dõi cô chỉ vì muốn dành lại cậu ta sao...mau đi theo tôi-nó nắm lấy cổ áo cô ta kéo đi -yah Park Jiyeon thả ra-ShinJi và Bora vội chạy tới đảy nó ra -các người tránh ra- ánh mắt nó vô cùng lạnh lẽo, như tức giận, ánh mắt có thể giết chết một con người...nhìn thấy ánh mắt đó Shinji và bora vội bỏ đi...hwa cô ta vẫn thần người ra đó
Nó kéo cô ta đi thật nhanh..ko nhìn lấy m.n nửa con mắt...-Jiyeon...Jiyeon à..-Fany, Min và IU gọi lớn nhưg cũg vô ích
L..anh vội nhặt xấp ảnh lên, nhếch mép đi đến đặt lên bàn V -cậu thật ngu ngốc- anh bỏ đi đằg sau đó là ánh mắt vô cùng lạnh lẽo
-đứg lại-giọng nói càg lạnh lẽo hơn nói lớn...đương nhiên L vẫn đứg lại,đút tay vào túi quần quay lại nhìn cậu
-cậu nói gì-cậu tức giận hỏi
-tôi nói cậu ngu ngốc...đần độn..háo thắng, mù mịt và cả tin-L bỏ đi với cái nhếch mép (nhếch hoài ông nội /L: kệ ông :3 )
nắm xấp ảnh lên, cậu xé nó ra thành những vụn nhỏ rồi vứt xuống sọt rác..đôi mắt câm ghét lại hiện lên, ko chịu nỗi cậu đá mạnh ghế rồi bỏ đi
-cái lớp loạn hết rồi-Fany trơ mắt ra nhìn..chị đâu làm đc gì vì những người gây ra chuyện toàn là những người thân của chị điển hình là V và Ji
..................góc sân trường..........
-buông ra-cô ta hất cánh tay nó ra quát lớn
-người dám nói đầu tiên phải là tôi chứ ko phải cô....-nó vẫn nắm chặt cổ áo cô ta ko ngừng bước đi
-tôi bảo buông ra-cô ta tức giận hất mạnh tay khiến nó đag hướng trước phải ngã ra sau
-hôm nay tôi phải nói rõ với cô...cô cho người theo dõi tôi-nó chồm người dậy quát lớn
-tôi ko theo dõi ai cả..chỉ là vô tình nhìn thấy 2 người tình tứ hẹn hò với nhau-cô ta khoanh tay nói
-hẹn hò..trước khi đưa ra một kết luận sao cô ko thử suy nghĩ xem cô đã xem diễn biến chưa...đường đường là một tiểu thư danh vọng nhưg sao lại ngu dốt đến vậy hả-nó trừng mắt lên quát
-cô nói ai ngu dốt-cô ta quát lớn
-tôi nói cô..cái điều cơ bản của một sự việc vậy mà cũg ko biết...cái thứ cặn bã như cô ko nên tồn tại ở đây..tốt nhất nên về nhà úp mặt vào tường mà suy nghĩ-nó ném cho cô ta một ánh mắt khinh bỉ (hay cho câu cặn bã/Ji: quá khen :-D )
-hứ cái thứ bắt cá 2 tay, lúc nào cũg giả ờ tốt bụng ngây thơ như cô làm sao hiểu đc 2 chữ cặn bã...dẹp cái bộ mặt đó trước mặt người khác đi...cô lừa V còn chưa đủ sao..L sẽ là người kế tiếp à-cô ta nói lớn *chát* nó tát vào mặt cô ta...máu từ chỗ cũ lại tuông ra
-cô dám đánh tôi...-cô ta liếc nhìn nó rồi *chát* cô ta tát thật mạnh lên mặt nó
-để xem cô mạnh hay tôi mạnh..-nó đi tới túm lấy cổ áo cô ta đấm thẳg vào mặt cô ta (dã man quá)
Cô ta cựa người dậy..rút con dáo trong túi áo ra..giơ lên trước mặt nó -hôm nay mày đến số rồi-
cô ta nhảy đến quơ qua quơ lại con dao..mũi chém vào cánh tay nó, ném rách áo, chém vào cổ nó một đường nhỏ máu tứa ra..nó giậc lấy con dao ném ra xa..máu tên cánh tay rơi xuống áo của cô ta...cả 2 giằg co đc một lúc thì tiếng người bảo vệ cắt ngang cuộc chiến đẫm máu đó
...................cũg góc trường nhưg nơ khác.........
-cậu đi theo tôi làm gì-anh đứg lại ko quay lại nhìn cậu nói lớn
-cậu thích Jiyeon-cậu nói lớn
-ngu ngốc-anh nhếch mép vẫn bước đi
-hừ...cậu có biết tôi là người yêu của cô ấy-
-điên rồi..ay cậu nghĩ tôi thích cậu ta à..nếu tôi thích cậu ta thì tôi có chịu đứg yên nhìn cậu mắng cậu ta ko..có đứg yên nhìn cậu ta bị bắt nạt ko-anh nói lớn
-dối trá-
-dối trá....hư thật là buồn cười..thời gian mà cậu cứ lẽo đẽo bám theo tôi nếu chịu đi theo họ có thể cậu sẽ hiểu tất cả-
-hiểu tất cả..-
-cậu nó cậu là người yêu của con nhỏ đó...thế có chịu hiểu rằg vì sao trong bức hình lại có cảnh tôi nắm tay cậu ta ko-
-hai người đag hẹn hò..ko phải sao-
-ngu ngốc *nhếch mép*cậu ta bị những người nào đó truy đuổi, bị thương ngay cổ tay, bộ cậu ko thấy hả....người yêu! Nực cười..người yêu mà lại ko nhìn thấy vết thương to đùng đó sao-
-vết thương...-
-cậu ngu ngốc hơn tôi nghĩ...cổ tay của cậu ta bị cắt đức...biết vì sao ko..vì bị người ta đe doạ...cậu ta còn mặc kệ vết thương đó...cậu ta bị hiểu nhầm nhưg vẫn cố thanh minh..vẫn cố chứg tỏ mình vô tội nhưg ai hiểu đc...cậu chả hiểu gì về cậu ta...-bỏ đi
-này...cậu nói những điều đó với tôi làm gì..-
-phiền phức-L bỏ đi..nụ cười khinh bỉ đập vào mắt cậu..
*ting ting*tiếng chuông điện thoại của cậu và anh vang lên cùng lúc ''Ji có chuyện rồi''
Vội vàg chạy đến phòng hiệu trưởng...Han, Min, IU, cô Fany, Shinji và Bora cũg ở đó...-cậu ấy bị sao vậy-cậu chạy đến hỏi Han
-mình cũg ko rõ...-Han lo lắng đi đi lại lại
-cậu đã đi đâu vậy-IU nhìn L khó chịu hỏi
-ko phải lúc này..Ji cậu ta đánh nhau à-anh hỏi nhanh
-chắc vậy..mình ko rõ-IU thở dài nói
...................bên trong.............
-các em sao vậy..một người là con của Park gia một người là con của Ryu gia...cả 2 đều là con nhà quyền qúy sao lại hàh động như vậy-cô hiệu trưởng nói lớn
-em xin lỗi-cả 2 đồng thanh
-con dao là của ai- cô hiệu trưởng giơ con dao nhỏ lên
-của cậu ta-Hwa nói nhanh
-của em sao-cô hiệu trưởng nhìn nó
-cô nghĩ em lại dùg hành động đê tiện vậy sao..cô nghĩ em lại dùng dao của mình để cắt mặt , tay chân và cổ đều bị cắt chảy máu sao....nực cười-
-Ryu Hwayong...em thật là.....được rồi, ngày mai hãy gọi phụ huynh của 2 em tới đây đc chứ-cô hiệu trưởng nói xong bỏ đi
-nhưg cô..em...-nó chưa kịp nói thì cô hiệu trưởng đã ta khỏi phòng
Bước ra ngoài, Hwa nhìn nó với ánh mắt chế nhạo, nhưg nó thì ko thèm nhìn cô ta lấy nửa con mắt, nó chỉ ước gì bây giờ có thể chọc thủg đôi mắt của cô ta
-trời ơi Jiyeon...sao mặt, tay, áo của cậu...mau cùng mình đi bệnh viện đi-IU hốt hoảg chạy đến...nó nhìn đôi mắt rươm rươm nước mắt lo sợ của IU mà khẽ bậc cười -mình ko sao đâu..chỉ bị trầy nhẹ thôi-
-trầy nhẹ hả..bị cắt một đường mạnh máu chảy mà nhẹ hả...đi thôi-IU quát lên rồi nắm tay nó bỏ đi..nó vội giậc tay lại vì con bé nắm trúng cổ tay đag bị thương của nó -sao vậy...cổ tay cậu chảy máu rồi..cổ tay này là lúc nào vậy-IU lo lắng hỏi
-thật là..mình đã bảo băng bó cho kĩ vào..đi thôi-Han nhíu mày nói lớn
Nó nhìn 2 đứa bạn thân mà cảm thấy vui lòng...nó thầm cảm ơn trời đã ban cho nó 2 đứa này, mặc dù nhiềy lúc hâm hâm nhưg thật tình rất tốt....
-ryu Hwayoung..em thật là..-Fany liếc nhìn cô ta rồi bỏ đi..vì sau chuyện này chỉ đã hiểu phần nào về việc tại sao Ji lại như vậy...chị chỉ hận là ko thể giải quyết giúp V đc..chỉ khẽ nhìn Ji rồi bỏ đi
-các cậu cho mình đi chung với-Min chạy lạì....nhưg có lẽ ánh mắt nó ko muốn nhìn Min...chẳg lẽ nó lại ghét cậu đâm ra ghét Min luôn...
Nó bỏ đi mà từ nãy giờ cố gắng ko nhìn cậu, nếu ko nó lại khóc...nó sẽ khóc ko ngừng, khóc lớn, khóc hết nước mắt....''tôi ghét cậu''
Chờ nó đi khỏi, khẽ bước chậm rãi, tay đút vào túi quần, L nhếch mép nói -hiểu rồi chứ-
Cậu chỉ trách bản thân mình quá ngu ngốc, ko chịu tin tưởng nó...đúg L nói rất đúng cậu ngu dốt, cả tin...đứg dựa lưng vào vách tường khẽ bậc cười ''cậu chẳg hiểu gì về cậu ta cả'' ''người yêu mà đến một cái vết thương của cậu ta cũg ko nhìn thấy đc..nực cười'' ''người yêu ư..hư buồn cười'' những câu nói của L hiện lên trong dòng suy nghĩ của cậu...có lẽ đối với nó...cậu chưa hiểu gì cả....
....................bệnh viện...............
-chỉ là vết trầy nhẹ nên cũg ko sao...nên uống thuốc và thoa kem chống thẹo điều độ là đc- ông bác  sĩ nói
-à vậy cảm ơn bác sĩ-IU lo lắng hỏi
-có vẻ như nét chém hơi mạnh tay...nhưg ko nguy hiểm gì nên m.n ko cần lo lắng-bác sĩ nói rồi kê thuốc
.........................hết chap..............


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net