Chap 20

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Nó bước từg bước chậm chạp vào lớp..lớp hôm nay yên tĩnh đến lạ thường...vừa mới tới trước cửa lớp nó đã nghe tiếng nói lớn từ trong phòng
-bác tìm Jiyeon làm gì-Tiếng nói đầy khó chịu của Fany vang lên
-ta chỉ muốn nói chuyện với con bé- tiếng nói đầy nghiêm nghị của một gia trưởg..một người đàn ông đứg tuổi
-cô cũg vô duyên thật..bác ấy muốn tìm Jiyeon thì kệ bác ấy sao chị lại phải khó chịu-tiếng nói chanh chua ỏg ẹo vang lên
-này..đừg ỷ có bác ấy ở đây thì muốn nói gì thì nói nha-đó là tiếng của Min
-con bé chưa đi học...bác muốn thì xuống dưới phòng hiệu trưởng chờ đi-fany nói lớn
-cháu chứ tiếp tục việc giảng dậy đi..ta sẽ ở đây chờ con bé ta....--bác muốn tìm cháu à-nó bước vào trong..nhìn mặt người đàn ông đó người đàn ông dù đã đứg tuổi như vẫn còn thu hút mọi đối tượng
-ồ đây là Park Jiyeon-ông ấy vui vẻ tiến lại gần nó
-dạ vâng..-nó cuối đầu nhìn ông ấy
-chắc cháu cũg biết ta rồi..ta xin giới thiệu lại..ta là Kim Namjoon bố của V..hôm nay ta muốn gặp cháu để trao đổi một số vấn đề..cháu chấp nhận chứ-ông cười tươi hỏi
-dạ vâng cháu...--ko đc-tiếng quát lớn của V cắt ngang lời nói của nó
-bố đừg giở trò này nữa..bố nên đi về đi-V quát lớn
-V à..sao anh lại nói chuyện với bác như vậy chứ-Hwa ỏng ẹo nói ''ôi muốn nôn quá'' Fany pou'v
-cô câm mồm đi...-cậu quát lớn -bố về đi..bố làm con khó chịu đấy-
-ta muốn gặp Jiyeon..bộ có chuyện gì khó chịu sao-ông Namjoon nhíu mày hỏi
-đúg rất khó chịu..con ko muốn bố gặp cô ta--tại sao-
-con ko thích như vậy-
-Jiyeon cháu suy nghĩ đi...nếu muốn gặp ta tối nay 7h hãy đến nhà hàg XXX
Ông Namjoon nhìn nó cười hiền hậu rồi bỏ đi..*bộp*ông va phải L..tính cách của L thì chắc hẳn ai cũg biết..cậu ko thèm xin lỗi cũg ko thèm ngó nhìn đối phương nửa con mắt..hắn phủi tay áo rồi đút tay vào tuí bỏ đi -đứg lại-ông Namjoon nói lớn
-...-hắn đứg lại..mắt vẫn ko liếc nhìn
-cậu va phải người lớn mà ko một tiếng xin lỗi à..bố mẹ cậu ko dạy điều tối kị đó sao-
-thế sao ngài ko xin lỗi tôi...tôi nhớ ngài va phải tôi chứ đâu phải là tôi trước-
-cậu....cậu nói chuyện với tôi mà ko quay lưng lại nhìn à-
-xin thưa tôi sinh ra đã xấu sẵn rồi...ko dám cho ngài thấu mặt (đẹp muốn độn thổ mà kêu xấu...cứ thích chọc tức người ta)
-cậu có biết ta là ai ko--ngài là ai ko quan trọng..chỉ là tôi hơi ngạc nhiên khi ngài cứ hỏi tôi những câu hỏi ko đúg với chủ đề-
-đc rồi..xem như hôm nay tôi vui nên mới tha cho cậu-ông tức giận bỏ đi
-nực cười-hắn nhếch mép rồi bỏ đi
Hắn bỏ đi lại bàn ngồi..hắn nhìn ông ta, cái dáng vóc ấy như rằg hắn đã thấy ở đâu rồi..nó rất quen thuộc như hắn ko tài nào nhớ ra đc...
Nó suy nghĩ rất nhiều, nó ko biết có nên đi gặp ông ấy hay ko..nó ko biết phải làm như thế nào...nó gục lên gục xuống, và đến bây giờ nó mới phát hiên ra rằg Han ko có mặt ở đây...-cô ơi..Han hôm nay vắng ạ-nó hỏi lớn Fany -cô định sẽ hỏi em..Han ko liên lạc gì với em à-
-dạ ko..em nghĩ cậu ấy đi trễ-
Tiết học cứ như thế trôi qua mà ko có điều gì đặc biệt ngoài việc nó mãi mê suy nghĩ....
.............................
-ông nói vậy là sao chứ..chính tôi là người kí hợp đồng với họ trước mà-
''ngài Kim à...bình tĩnh đi Park gia chúng tôi đã tốn rất nhiều thời gian họ mới chịu kí hợp đồng..ngài nói vậy chẳg khác gì ngài nói chúg tôi cướp đối tác của ngài''
-có vẻ như ông muốn chơi tôi-
''tôi làm gì dám...nhưg suy cho cùng do công ty các ông làm việc cẩu thả nên họ mới qua kí với chúng tôi''
-ông đc lắm..ông hãy đợi đấy Park Chanyeol-
*tút tút*
-quản lí Can...-
-vâng thư ngài chủ tịch-
-gọi Lee Dong Gun đến đây-
-cậu ấy đã chờ ở ngoài rồi ạ-
-mời cậu ta vào-
...........................

*cạch* mời cậu Han vào nhà chơi...IU và L sắp đi học về rồi
Hôm nay Han ko đi học, anh định sẽ điều tra về IU và L....anh đi đến nhà của họ ngôi biệt thự hoành tráng....mở cửa cho anh một phụ nữ đứg tuổi..khuôn mặt hiền hậu nhìn anh -bác là.....-Han tò mò về người này
-tôi là Jun Chehye..là quản gia trong gia đình này-bà ta nhìn anh....nụ cười lại hiện lên -hôm nay cậu ko phải đi học sao-
-à..hôm nay cháu mệt nên xin nghĩ...có vẻ cháu đến hơi sớm-
-chắc 2 đứa nó sắp về rồi..cậu ngồi đây đợi nhé...tôi còn phải làm việc-
-dạ vâng-
Cậu đag ngồi trong một ngôi biệt thự tráng lệ, trong căn nhà đc trang trí toàn những hình ảnh khiến ta phải nổi chân lông..hình ảnh những xác chết, những vampire, những con ma dữ tỡn...phía trên treo toàn những hộp sọ, bộ xương cốt của con người......anh lạnh người khi nhìn thấy những thứ này đây...vội đứg bậc dậy anh từng bước từg bước chậm rãi đi lên lầu, phút chốc anh đag đứg trước một căn phòng có treo bảng tên Cat-white (mèo trắng)...rồi cái tính tò mò lại nỗi lên..anh từ từ mở cửa căn phòng đó ra...anh bỗng giậc mình khi trong căn phòng ko có gì ngoài một con mèo trắng..nhưg mắt nó lại đỏ rực...căn phòng ko có giường, ko có bàn ghế, nhà vệ sinh cũg ko..nó chỉ có một sợi dây thừng bắt từ đầu bên này qua bên kia...phía trên căn phòng đc dán đá bám chặt trên đó......trên tường còn treo hình ảnh của những người lạ hoắc...điều khiến Han ngạc nhiên là có một bức ảnh lớn hình IU..và anh có thể đoán đc đây chính là phòng của IU...nhưg lạ thay kế bên tấm hình đó là tấm hình lớn hơn..tấm hình của anh, IU và Ji....
Đóng cửa căn phòng đó lại..anh lân la đi đến căn phòng đối diện..căn phòng này có tên là Crow-black(quạ đen)...từ từ mở cửa căn phòng ra...một luồng hơi lạnh lẽo phả vào mặt khiến anh choáng váng..căn phòng này khác với căn phòng kia vì nó có giường, có bàn ghế...nhưg giường ko phải là chăn nệm bình thường..nó là một tảng băn lớn..bàn ghế cũg là tảng băng tạc thành...anh đưa tay sờ thử tảng băng..lạnh đến phát run..nhưg nó lại ko tan cũg ko chảy nước.....trên tường treo hình của L..và chắc chắn đây là phòng của L *quạt quạt*tiếng con quạ từ phía trong bay ra kêu lớn khiến anh giậc mình và vội bỏ đi
Vội đóng cánh cửa lại..chỉ còn một căn phòng cuối cùng..căn phòng u ám...anh lân la đến gần..căn phòng mang tên Ghost....anh định sẽ mở cửa thì tiếng nói lớn của bà quản gia làm anh giậc mình -cậu ko đc mở cửa-
-sao ạ-anh nhìn bà ánh mắt đầy sợ hãi...
-cậu nên đi xuống dưới đi-bà quản gia nói rồi bỏ đi
Nghe theo lời bà anh bỏ đi xuống..đột nhiên một làn hơi lạnh toát phả vào người anh khiến anh giậc mình..bóng của ai đó bay ngang qua ko kịp nhìn thấy..chỉ là cái bóng có màu đen
Bước xuống căn phòng khách..anh phát hiện có một người con gái ngồi ở đó...
-chào cậu...tôi là Ham Eunjung là chị gái của IU và L-người con gái đó tiến gần đến bắt lấy tay cậu...ánh mắt xanh ngắt..ko giống như người bình thường
-chào chị..em là bạn của họ-Han cuối đầu chào
-em đã tham quan đc gì rồi-Jung nhìn anh...ánh mắt bỗng đỏ rực lên
-dạ em chỉ đi lòng vòng thôi-anh vội giậc mình nói nhanh
-cậu chưa vào các căn phòng à--dạ chưa--thế thì tốt...cậu ngồi đây đi..tôi sẽ đi lấy ít trái cây và nước...-
.........................
-tốt lắm..cứ vậy đi..hợp tác thành công-
-vâng..thưa ngài tối nay tôi có cần đến ko-
-ko..tốt nhất cứ yên lặng..tôi sẽ giải quyết ổn thoải-
-xin phép ngài tôi đi-
-quản lí Can..tiễn cậu Lee ra ngoài-
............................
-oa hôm nay thật là mệt mỏi mà-..-lớp thiếu Han nên cũg khác hẳn-..-anh ấy bị gì vậy nhĩ mình lo quá à-..-thôi đi đến bây gì còn hâm mộ Han à..để Min nghe đc mày có nước dọn nhà đi đó con-...tiếng lớp ồ ạt vui vẻ đi ra về
-Ji nè..hôm qua cậu có việc gì à-IU chạy đến -hôm qua 2 oppa của mình về nên ở nhà-nó mệt mỏi nhìn IU
-à...tối nay cậu có rảnh ko--mình cũg ko biết nữa--nếu rảnh qua nhà mình ngủ nha--oke-
Nó uể oải đi ra thì Min và cô Fany đứg ở cửa chặn lại.-gặp chị đi-Fany lôi nó đi
Kéo nó đến một góc cây gần đó, Fany buông tay nó ra -em đừg đến đó có đc ko- Fany lo lắng nói
-nhưg nếu vậy...--cậu đừg lo lắng..cậu mà đến đó ông ấy sẽ ko dễ đâu- Min vội cắt lời nó
-unnie và Min nè..yên tâm đi sẽ ko có chuyện gì xảy ra đâu- nó cười nhạt nhìn họ
-đừg đến đó mà- Min và Fany đồng thanh lo lắng nhìn nó
-ko sao đâu..ngày mai em sẽ lành lặng đến trường cho mà xem-nó nắm lấy tay Fany nói lớn rồi nắm lấy tay Min như trấn an họ
Nó nói rồi bỏ đi....nó định sẽ qua nhà Han nhưg rồi lại quay về nhà...nó lại mệt mỏi nằm dài trên giường ko chịu ăn uống gì...
..........................
-con về rồi đó à..-tiếng bà Soyeon nói lớn -bố đâu ạ- cậu vội hỏi
-bố đag bàn chuyện với Hwa..con lên phòng thay đồ đi-
...trong phòng ông Kim......
-bác định sẽ giết nó à-
-đúg-
-còn Park gia...-
-con yên tâm...vụ này công an khó mà điều tra ra-
-nhưg tại sao bác lại muốn giết nó-
-thứ nhất nếu nó chết V sẽ mãi là của con..thứ 2..ta muốn ông Park Chanyeol phải đau khổ-
-bác thật là suy nghĩ chu đáo-
-đợi thành quả của ta đi-
..............................
Han ngồi ở đó đợi IU và L suốt 2 tiếng đồng hồ..anh ko dám động đãy vì sao??? Vì anh đag sợ cái bầu ko khí này
*cạch* -chúng tôi về rồi-tiếng IU nói lớn
-cậu về rồi à-Han cảm thấy an tâm hơn khi gặp IU..có lẽ vì IU thân thiết hơn những người kia
-cậu đến đây lúc nào vậy-IU ngạc nhiên nhìn Han -mình đến đc một lúc rồi-Han nhìn nó..L thì ko thèm chào hỏi, đút tay vào túi quần bỏ đi
-IU mình có chuyện muốn hỏi-Han nói khẽ -mình lên phòng cậu nhé-
-à..ừ..đi theo mình-
IU dẫn Han đi đến căn phòng lúc nãy cậu đã vào, mở cửa đi vào trong anh vô cùng ngạc nhiên khi nó khác hoàn toàn với lúc nãy...căn phòng vô cùng sạch sẽ, con mèo lúc nãy vẫn còn đó nhưg thay vào đó nó lại mặc trên mình bộ quần áo mèo màu xanh dương..căn phòng lúc nãy ko có bàn ghế ko có giường nệm thế mà bây giờ lại có và hẳn rất đắc tiền...sợi dây thừg lúc nãy cũg biến mất...tấm hình những người lạ hoắc cũg biết mất chỉ còn hình của IU và của anh, cô ấy và Ji......
-phòng cậu đây sao-Han lấp bấp hỏi
-ừ...cậu thấy sao-IU hớn hở hỏi
-rất tuyệt-Han cười gượng....-sao mình ko qua phòng L đi-
-ừ đi thôi- IU dẫn anh đi đến căn phòng của Han..gõ cửa *cốc cốc* -L à..mình và Han vào nhé-
Mở cánh cửa ra, Han như muốn bậc ngã...khác hoàn toàn lúc nãy..căn phòng có 2 tảng băng lúc nãy thay thế cho bộ bàn ghế và giường đắt tiền...con quạ..cũg biết mất thay vào đó là con chim vàng anh nhốt trong lòng...
-đây là phòng L..cậu thấy thế nào-IU nhìn nó cười thật tươi
-tuyệt..lắm..-Han cười gượng gại nhìn IU
IU dẫn anh trở lại căn phòng của cô ấy....-IU này..-anh nói lớn nhìn IU...
-có chuyện gì sao- IU nhìn cậu..nụ cười tươi tắng vẫn còn đó
-mình có chuyện muốn nói- Han đống sập cửa lại..
-có chuyện gì sao-cô ngồi xuống ghế nhìn cậu
-mình đã đến nhà cậu từ sáng..-
-sao cậu ko đi học mà đến nhà mình sớm vậy-
-mình đã đi lên phòng của cậu-
-hả-
-mình đã mở cửa ra xem, phòng L nữa-
-cậu đã thấy gì-IU hốt hoảg hỏi
-nói thật đi..cậu là ai-Han nói khẽ
-Han à..xin cậu ấy hãy im lặng đi..cậu mà nói thêm gì nữa..cậu sẽ chết đấy-IU lo lắng nói
-tại sao-
-đừg hỏi nữa...đúg vậy mình chính là Vampire..mình chính là ma cà rồng..mình ko phải người- IU lặng lẽ nói trong tiếng nấc
-cô là ai..*Han đứg bậc dậy* IU của tôi đâu..cậu ấy đâu-
-Han à..IU là mình...thật ra..thật ra..mình chết lâu rồi- cô nói vừa nói xong, Han đã ngã quỵ xuống đất..anh ko tin vào những gì mình nghe thấy -nói..dối...-
-thật ra mình chết lâu rồi..mình chết lúc vưà định cư sang Nga..mình bị tai nạn...chính Jung unnie đã gọi hồn mình về thế giới của Vampire và nuôi sống mình trở lại...mình bây giờ ko còn là con người nữa..mình đã là ma rồi-
-vậy chẳg lẽ L...cậu ấy...-
-đúg cậu ấy chết trước mình 2 năm..cậu ấy cũg nhờ có Jung unnie gọi về đây-
-tại sao cô ta lại gọi hồn cậu và L về-
-chị ấy là Vampire thuần chủng..chị ấy đc coi là vua của Vampire...chị ấy đã thấy mình bị xe mang nên chị ấy đưa mình về đây sinh sống..nếu ko nhờ có chị ấy chắc giờ này mình đã đầu thai rồi-
-cậu ko cảm thấy khó chịu sao-
-cuộc sống của Vampire y như con người vậy..chỉ là Vampire khác con người ở chỗ ko có tình yêu, ko có tình cảm đặc biệt giữa 2 người khác giới...-
-IU à..vậy mà bao lâu nay mình ko biết là cậu đã....-
-vì mình xem cậu là bạn nên mới kể..hứa với mình ko đc cho ai biết chuyện này kể cả Jiyeon..nếu tin này bị lan truyền ra ngoài ko những Vampire bị tiêu diệt mà cậu cũg sẽ mất mạng đấy-
-mình....-
-Han à..xin cậu đừg nói ra ngoài...thựa ra bọn mình ko làm hại ai cả..chỉ là Jung unnie có mối thù với con người nên mới tới đây..nhưg chị ấy chỉ tìm người lúc trước đã muốn tuyệt chủg Vampire thôi..chị ấy ko giết người đâu..-
-đc rồi..cậu yên tâm đi..,ình sẽ ko nói đâu-
-Han à hãy tin mình...mình ko làm hại ai cả-
-mình ko phải lo cho con người mình lo cho cậu...-
-cậu hãy yên tâm đi..mặc dù mình đã chết nhưg mình vẫn còn đây mà..mình vẫn có thể nói chuyện, vẫn có thể ăn uống như m.n-
-IU à..mình xin lỗi......-
-cậu ko có lỗi....chỉ tại vì lúc đó mình cãi nhau với bố mẹ nên mới chết..có lẽ số mình chỉ tới đó..-
Han ở lại trò chuyện với IU tới tối mới về...rời khỏi nhà IU, có lẽ như anh ko còn lo sợ nữa..chỉ là anh hơi bất ngờ..chạy xe sang nhà Ji..vừa mới tới nơi anh đã phát hiện Ji đag đi ra khỏi nhà..vội chạy xe theo thì anh thấy có vài người mặc áo đen nói chuyện với Ji..rồi nó leo lên xe với họ...vội bốc điện thoại gọi cho IU..anh đi theo họ đến một nhà hàng lớn..vì họ bao hết nhà hàg nên anh ko thể vào trong đc...
Ngồi đc một lúc thì anh thấy nó leo lên xe một ai đó rồi chạy đi..vội chạy xe theo họ...
Còn nó..tối nay nó quyết định đi gặp ông Namjoon...ông cho người đón nó đến nhà hàg nhưg vừa mới đến đó quản lí lại bảo rằg ông muốn hẹn gặp nó ở nơi khác...nó ko hiểu chuyện gì đag xảy ra, nó vẫn đi theo họ để gặp ông Namjoon..ngồi trên xe nó thật muốn gặp ông ấy ngay bây giờ.....
Xe chạy đến một căn nhà sát bìa rừg...vừa bước xuống xe nó đã nghe tiếng nói lớn -xin chào..Park Jiyeon-
Quay lại..là Ryu Hwayoung..cô ta cùng mấy tên thuộc hạ đứg phía sau...
-tại sao cô lại ở đây-nó vội hỏi
-tại sao à..tôi đến đây theo lệnh của bác Namjoon...tới để đón cô-cô ta nhún vai nói
-bác trai đâu...ý tôi là ông ấy đâu-
-bác ấy bận phải cùng Taehyung đi gặp đối tác ở Sesang...sao ngạc nhiên lắm chứ gì-
-cùng Taehyung ư-
-đúg vậy...mà cô có biết tại sao họ đưa cô đến đây ko-
-vì sao-
-vì hôm nay sẽ là ngày chết của cô..lôi cô ta đi-cô ta vẫy tay bọn người áo đen chạy đến lôi nó đi thật mjanh -buông ra-nó cố gắng vùng vẫy nhưg cũg vô ích
''Jiyeon có chuyện rồi...phải rồi...chỉ có cậu ta mới cứu đc...''Han vội nhấc đt gọi cho ai đó...
Bọn họ lôi nó đến sát cánh rừg..phía sau nó là cái hố rất sâu..phải nói là rơi xuống đó chỉ có con đường chết.....
-các người đưa tôi đến đây làm gì-nó trừg mắt lên nhìn họ
-Jiyeon à...sao cô ngốc quá...cô nghĩ V yêu cô thật sao, cô có biết ở London anh ấy có bao nhiêu người yêu ko...chỉ qua cách cư xử cô nghĩ anh ấy yêu cô thật lòng sao...mơ đi, chỉ là anh ấy đi tìm thú vui thôi-cô ta khoanh tay nói
-nói chuyện đó với tôi làm gì..-nó quát
-nói để trước khi chết cô biết đc sự thật-cô ta rút trong túi ra chiếc điện thoại thời thượng gọi cho V...-anh à..em đag ở cùng Jiyeon-
''mặc xác cô''tiiéng trả lời của V
-anh ko muốn biết em và cô ta đag làm gì à-cô ta nói lớn nhìn nó
''đừg làm phiền tôi''cậu lạnh lùng đáp
-anh ko lo lắng cho Jiyeon sao-cô ta thở dài
''đừg lấy cô ta ra uy hiếp tôi...nói trước cô ta chả là gì của tôi..còn nữa cô đừg có suốt ngày lãi nhãi bên tai tôi nữa..nếu ko còn chuyện gì thì đừg có gọi cho tôi'' V nói lớn
Câu nói đó khiến nó vô cùng ngạc nhiên...thế mà bao lâu nay nó yêu say đắm người con trai đó, để rồi bây giờ nó mới nhận ra rằg với cậu nó chả là gì...sao cậu lại phủ phàg nói vậy chứ...cậu ko yêu nó thì ít nhất cũg xem nó là một người bạn hay gì đó chứ..tại sao cậu lại nhẫn tâm chà đạp lên lòng tin của nó...
-cô nghe chưa Park Jiyeon...cô chả là gì với anh ấy cả-cô ta chép miệng nói
-cô muốn gì-nó cố nói trong nghẹn ngào
-tôi muốn giết cô-cô ta trừg mắt lên nhìn nó
-thứ như cô mà đòi ăn hiếp tôi à..bố tôi mà biết đc chuyện này...--yên tâm bố cô sẽ ko biết đâu..tôi sẽ cho cô biến mất mãi mãi-
-Ryu Hwayoung cô điên rồi..cô muốn giết tôi thật sao-nó sợ hãi hỏi
-đúg..tôi muốn giết cô-cô ta bậc cười
-vì sao chứ..-nó ngạc nhiên hỏi
-thứ nhất để cô ko làm phiền V..thứ 2 V sẽ mãi mãi là của tôi-cô ta liếc mắt nói
-cô điên rồi-nó quát lớn
-đúg tôi điên rồi-cô ta bậc cười -đẩy nó xuống-cô ta nói lớn
Nó đag sợ hãi, nhưg rồi nó lại nghĩ nó sống cũg chả có tốt gì chỉ làm khổ cho người ta...đc rồi nó sẽ chết có khi như thế nó sẽ khoẻ hơn...nói rồi một bàn tay nào đó đẩy nó mạng...nó đag thấy cơ thể nhẹ bỗng hơn...nó đag bay à ko nó đag rơi tự do...nó đag rơi mạnh xuống đất...nó cảm thấy rất dễ chịu, từ từ khép đôi mắt lại...nó nghe văng vẳng đâu đó -Park Jiyeon....-
Chắc là ai đó gọi nó, nó mở mắt ra xem...-L....-nó nhoẻn miệng cười vì trước khi chết nó có thể gặp đc hắn, người khiến nó dễ chịu khi bên cạnh..người mặt dù lạnh như băng nhưg đối với nó rất ấm áp....
-Jiyeon...-tiếng thét lớn...nhưg nó đã nhắm mắt lại rồi..nó cảm nhận đc lời nói đó là của Han..thằg bạn tốt của nó..
*bịch* -Ko đc...................
..........................Hết chap.............


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net