Chap 33

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hắn biến mất khỏi vòng tay của nó, khóc cũg ko đc, gào lên cũg ko xong, nó phải làm sao đây...nó muốn chết đi..sao số nó lại khổ như vậy chứ, tại sao bao nhiêu đau khổ lại ập đến với nó..nó chưa kịp cảm ơn hắn mà, nó cũg chưa kịp xin lỗi, rồi còn rất nhiều điều nó chưa kịp làm để trả ơn hắn...đánh mạnh tay xuống đất, nước mắt cứ tuông xuống ướt khuôn mặt...
-Jiyeon à..-bố Chan đi đến ôm lấy nó -tội nghiệp con gái bé bỏng của tôi...con cứ khóc đi..khóc sẽ làm con hết đau khổ- bố Chan vỗ vai rồi vuốt tóc nó...
-bố à...anh ấy biến mất rồi...làm sao con có thể gặp lại anh ấy hả bố..con chưa kịp xin lỗi với cảm ơn anh ấy..con chưa làm đc gì hết mà..-nó ôm lấy bố khóc lớn..tim nó như quặn lại..-rồi cậu ấy sẽ quay lại- bố trấn an nó nhưg ông biết rằg, những gì ông nói đều là do ông nghĩ ra..làm sao hắn có thể quay lại đc chứ...
Vừa lúc đó..tiếng nói lớn như đánh thức họ trong đau đớn -chúg tôi là cảnh sát...chúg tôi đc lệnh đến tịch thu toàn bộ tài sản của ông Kim Namjoon-
-gì chứ...-bà So khập khửg đi tới..Taeyeon vội chạy đến dìu bà
-ông Namjoon phạm phải tội, thứ nhất giết người và thứ 2 kinh doanh trái phép, chúg tôi phải tịch thu nhà cửa và đóng cửa tất cả công ti thuộc quyền kiểm soát của Kim gia- cảnh sát viên nói lớn
-như vậy thì họ sẽ ntn-ông Chan nói lớn...
-chuyện này chúg tôi ko chịu trách nhiệm..việc của chúg tôi chỉ là tịch thu tài sản thôi thưa ngài Park-cảnh sát viên cuối đầu nói..
-ko thể nào..-bà So ngất đi..-mẹ à..mau gọi xe cấp cứu-Taeyeon thét lớn..
-ko đc..bây giờ mà gọi xe cấp cứu sẽ khó mà tới đây kịp..để em-nó nói lớn vội chạy tới
*xoạt* thoát cái nó, cậu, Tae và bà So đã biến mất..nhà báo cũg thi nhau chụp ảnh..m.n ko khỏi ngạc nhiên..
Nó đưa cậu, Tae và bà So đến ngay trước cổng bệnh viện..vội cấp cứu đưa bà vào trong....
Đứg trước cửa phòng khám, Tae ko ngừg đi qua đi lại...nó thì chỉ ngồi một bên, mồ hôi bắt đầu rơi, cơ thể nóng dần..*phụt* đột nhiên nó phun một miệng máu ra ngoài..máu bám lên áo là đỏ cả chiếc áo trắng...-Jiyeon à..em sao vậy-Tae vội chạy đến dìu nó -em..ko..sao-nó lâu vội máu trên miệng, nở nụ cười nhìn chị...-đừg làm chị sợ-Tae bậc khóc...
-em..ko..sao..chị đừg..có lo...-nó lau đi giọt nước mắt giúp chịu, miệng vẫn nở nụ cười..
Chân cậu như đóng băng rồi..ko thể chạy đến bên nó đc..tại sao vậy???tại vì cậu ko đủ can đảm để chạy đến bên nó, ko phải vì nó là Vampire mà vì, cậu đã nợ nó quá nhiều..tim cậu đau lắm, dù sao cậu cũg yêu nó hơn bản thân cậu, nhìn nó đau khổ cũg chỉ vì cậu...cậu ko dám đến bên nó...
*cạch* cánh cửa mở dần, bác sĩ và y tá bước ra -ko sao cả..chỉ vì sốc nên ngất đi..nghĩ vài ngày sẽ khỏi-bác sĩ nói rồi bỏ đi...
-tốt rồi-Tae xoa ngực mình rồi đi vào...
*bịch* nó chưa kịp đứg dậy thì đã ngã bịch xuống đất...
-Jiyeon à...-cậu vội chạy đến đỡ nó...-bác sĩ..bác sĩ....-
...........................
-unnie sao unnie lại....-IU chưa kịp nói thì Jung đã giơ tay ra khẩu hiệu ngừg lại -unnie cũg chỉ vì lo cho L và Jiyeon thôi..xong chuyện này, ta nghĩ em đừg đến thế giới loài người nữa-
-nhưg mà..Jiyeon vẫn chưa biết sẽ ntn..-IU nói lớn
-con bé sẽ ko sao đâu..hiện tại bây giờ điều em nên làm là canh chừg ko cho Vampire khát máu tiếp cận ta và L..ta sẽ truyền hết toàn bộ sức lực cho L..thằg bé sẽ tĩnh lại trong vài giờ tới..
-ko đc..unnie đã mất máu quá nhiều..còn phải giúp L..unnie sẽ hoá thành bụi mất- IU lo lắng
-ta thà hoá thành bụi còn hơn nhìn L biến mất..ta đã hứa với mình sẽ giúp L trở lại là một con người..sẽ ko để thằg bé phải khổ nữa- Jung nói
-nhưg....--ko nhưg nhị gì hết..IU nghe đây, nếu ta có mệnh hệ gì, em hãy thay ta lên trị vì Vampire..chỉ có em mới đủ khả năng thay thế ta...và hứa với ta, hãy đưa thân xác của L về thế giới loài người, giao cho chính bố mẹ của thằg bé...và khuyên họ đừg cho thằg bé biết mọi chuyện- Jung nói khẽ
-unnie sẽ ko có chuyện gì đâu..Vampire cần unnie chứ ko phải em- IU nói lớn..
-ko nói nhiều nữa..khoảg 1h sau..chắc chắn Jiyeon sẽ lên cơn khát máu..hãy giúp con bé..xong việc hãy đến đây..tiếp nhận ngôi vị ma vương- Jung nói xong quay phắt đi -bây giờ em ra ngoài đi..ta phải trị thương cho L...-
-unnie à..-IU cố nói nhưg đã bị Jung đánh bay ra khỏi phòng...-unnie à..-nước mắt cô chảy xuống..-tại sao chứ....-
....................sở cảnh sát.....................
-ông Kim Namjoon..bằg chứg vật chứg có sẵn, ông có còn điều gì nói nữa ko- cảnh sát viên hỏi...
-ko..-ông Namjoon nói khẽ..
-thế còn cô Ryu Hwayoung- cảnh sát viên hỏi..-tôi ko có tội..thả tôi về đc chưa- cô ta khoanh tay quát lớn..
-đừg có chối nữa..cô định cứ như vậy đến khi nào.-tiếng nói lớn bước vào..là Krysral...
-là cô à...tôi với cô ko có thù cũg ko có oán..việc gì mà lúc nào cô cũg muốn ép tội cho tôi vậy- cô ta nói lớn..
-ép tội sao..Ryu Hwayong, cô thật là mặt dày mà..giết người rồi mà còn chối..may mà lúc nãy có người cứu..nếu ko Ji lại một lần nữa chết dưới tay cô-Krystal mỉa mai..
-chỉ là do ông ta cả, tôi chả có làm gì..các người mau thả tôi ra..gọi luật sư của tôi tới đây nói chuyện..phiền chết đi đc..-cô ta đứg bậc dậy bỏ đi..
-khoan đã.cô nghĩ sở cảnh sát là cái chợ muốn vào thì vào mà ra thì ra à..-Krystal nói lớn

-tôi ko muốn đôi co với các người..muốn trách tội thì hãy trách ông Kim Namjoon..chính ông ta đã bày trò hết đấy..tôi chỉ nghe theo lời ông ta thôi..nhưg mà các người thấy đấy, tôi có làm gì Jiyeon ko..chẳg phải cô ta vẫn còn khoẻ mạnh sao- Hwa nói lớn...-con điên này..còn chối hả- Krystal chạy đến túm tóc cô ta, giậc ngã xuống đất..-Krystal bình tĩnh đi...-mấy người cảnh sát vội chạy đến kéo cô ra khỏi người cô ta...
-bố à..xem cô ta kìa..tôi sẽ kiện các người tội này- cô ta quát..
-kiện đi...tôi ko sợ..ngày mai mở phiên toà..tới đó mà già mồm- liếc xéo cô ta, cô khoanh tay bỏ đi....
-hwa à..con đừg có như vậy nữa...-ông Ryu nói khẽ....
..................bệnh viện.................
-Jiyeon nó sao rồi....-Jimin cùng m.n chạy vào nói lớn...
-bác sĩ đag khám-Taeyeon nói lớn...
*cạch* cánh cửa lần nữa mở ra -sao rồi bác sĩ- cậu hỏi lớn..
-cho hỏi ai là người nhà bệnh nhân-bác sĩ hỏi
-đều là người nhà cả- ông Chan đáp...
-tôi có điều này muốn hỏi..thực ra, chúg tôi cũg ko biết là do máy kiểm tra bị hỏng hay là do bệnh nhân nhưg mà..lúc trước chúg tôi có cấp cứu một chàg trai thì phát hiện, chàg trai đó đã tắt thở, nhưg lại đi lại bình thường...hôm nay, tiếp đến cô gái này, lá lách, phổi và túi mật đã bị vỡ..nhưg...vẫn còn thở đều và sức khoẻ thì vẫn tốt...thực sự..-bác sĩ nói rồi lắc đầu bỏ đi...
-sao chứ..lá lách, phổi..túi mật..bị vỡ sao...-Chanyeol ngã quỵ xuống đất..ông ko tin những gì họ nói...-có ai đó giải thích cho tôi hiểu đi...bác sĩ nói gì vậy-bà Qri ngã quỵ xuống đất..-Qri à..-bà So vội đỡ lấy bà...
-tại vì..lúc trước Ji đã bị rơi xuống vực sâu, cậu ấy đc Vampire chính là L cứu nên mới sống đc...-Luhan nói khẽ...
-Vampire sao...-Taeyeon ngạc nhiên..
-L là ma cà rồng..có cả Ham ghost nữa..họ đã giúp cậu ấy nhờ sức lực của họ nên cậu ấy mới hồi phục..nhưg...lá lách, phổi và túi mật vì va chạm quá mạnh nên ko thể hồi phục đc...Ji hiện giờ nửa là ma nửa là người...cậu ấy ko còn là một con người hoàn chỉnh nữa..-Han nhắm chặt mắt nói...nước mặt vẫn tuông ra...
-thì ra...vậy là L..à...oppa..Myungsoo vì là ma..nên..tim đã ko còn đập nhưng vẫn có thể...cử động còn cửa động..rất..bình thường..rất khoẻ mạnh-.V nói lớn..
-làm sao em biết- Sehun hỏi lớn...
-vì...vì.....-han làm sao đây..chẳg lẽ anh sễ nói ra sao....-em mau nói đi-Fany giục...
-là vì..Ham ghost và IU đã kể cho em nghe..-Han nói lớn...
-IU...tại sao con bé lại biết..-bà Qri hỏi lớn..-vì...cậu ấy chết rồi..đã trở thành Vampire rồi-Han nói lớn..anh ngã gục xuống đất..đau lắm....
-chết rồi sao..thế mà...ta cứ nghĩ rằg..con bé....vẫn..đag sống..-ông Chan nói lớn...-tại sao bao nhiêu đau khổ lại cứ ập đến với chúg tôi vậy chứ...hết Ji rồi lại đến IU...chúg tôi đã làm gì có tội với ông vậy..ông trời....ông trời ơi..-bà Qri đánh mạnh tay vào ngực bậc khóc lớn..-bình tĩnh lại đi..-bà So vội ôm chầm lấy bà..-sẽ ổn thôi mà-bà So nói lớn....
-bác sĩ..bác sĩ....-y tá vội chạy ra nói lớn...-con bé tĩnh rồi sao- Jimin vội chạy tới...
-cô ấy..cô ấy...-cô y tá hoảng hốt..bỏ chạy...-sao vậy-m.n vội chạy đến...
-ko đc vào trong đó...-Han nói lớn
-tại sao-m.n vội hỏi...
-đã có lần IU đã nói với cháu rằg, nếu một Vampire lên cơn khác máu thì họ sẽ điên lên..có lẽ Ji đag lên cơn, nếu ai vào đó bất kể ai cũg vậy..cậu ấy sẽ xé nát cơ thể người đó ra để hút máu...nên m.n đừg vào trong- Han nói lớn...
-nhưg con bé...-ông Chan nói lớn...-nhưg nếu cứ như vậy..liệu cô ấy có bị gì ko- cậu vội hỏi..
-sẽ vì quá khát máu mà....mà....chết..- Han ngập ngừg...
-chẳg lẽ cứ để con bé như vậy sao-Jimin nói lớn...
-chuyện này....-Han lắc đầu....
-tôi sẽ vào trong đó...-bà So nói lớn..-ko đc-tất cả nói
-gia đình tôi đã nợ m.n quá nhiều, hãy để tôi vào trong đó thế mạng cho con bé..dù sao bố bọn trẻ cũg ko thoát khỏi việc ở tù..tôi sống thì có ý nghĩ gì chứ..cứ để tôi chết đi..như thế m.n có thể vui vẻ đón nhận Ji và có thể tha thứ cho bố bọn trẻ..-bà So nói..
-mẹ à...ko đc..hay để con chết cho..-Tae nói lớn....-ko đc..con còn trẻ, tương lai còn dài, dù sao mẹ cũg ko sống đc mấy năm nữa...cứ để mẹ đi, như vậy có khi mẹ lại vui vẻ hơn- bà So nói....
-bác à..bác đừg nói vậy..mặc dù ở đây ai cũg muốn cứu Ji nhưg...như vậy chẳg phải rất bất công sao- Fany nói lớn...-Fany à..bác đã có lỗi với m.n đặc biệt với ông Chan và bà Qri và cả Ji quá nhiều..Namjoon cũg đã hối lỗi rồi..có khi tôi thế mạng cho Ji, ông ấy sẽ vui hơn- bà So nói, nước mắt lại rơi...
-mẹ à..nếu muốn hãy để con..-cậu nói lớn..
-V...--con đã có lỗi với cô ấy quá nhiều..hãy cứ để con hiến máu cho cô ấy..-cậu nói xong bỏ đi...
-ko đc..V à..hãy để unnie- Tae nói lớn....-unnie hãy nhớ chăm sóc mẹ đi..tạm biêtj m.n-cậu cuối đầu rồi mở cửa bước vào trong...
Xuyên qua lớp kính dày cách âm..mặc dù ko nghe gì nhưg m.n có thể nhìn thấy Ji, nó đag nằm trên giường, gối..chăn..đệm đã bị xé rách lông bay khắp căn phòng, đầu tóc nó rối bù xù, ánh mắt đỏ rực như máu, trên miệng nó 2 chiếc răng nanh đã cắm sau xuống lớp môi dưới, máu tuá ra...-máu máu...-nó gào thét, đụng vào thứ gì cũg bể hay rách toạt...
-Jiyeon là anh đây....- cậu nói lớn, từg bước tiến tới chỗ nó...
-ra ngoài...ra ngoài...-nó vẫn đag kiểm soát đc bản thân...nó quát lớn..
-Jiyeon à...anh biết em rất hận anh..em hãy hút máu anh đi..Jiyeon à..-cậu nắm lấy tay nó...
Ánh mắt nó đỏ bừg lên, nó hết kiểm soát đc bản thân nó rồi...-máu..máu..-nó chạy đến túm lấy cổ áo cậu..nó ngửimặt..ngửi cổ cậu..nước dãi dính đầy khuôn mặt...
-em mau hút máu anh đi..Jiyeon à...-cậu nói lớn....
Đột  nhiên ánh mắt đỏ rực ấy lại trở nên bình thường...nhưg nó vẫn chưa kiểm soát đc bản thân, một phần nào đó trong cơ thể nó đag là nó..ko phải là một Vampire điên...
-Jiyeon..nghe anh đi..mau lên..-cậu nắm lấy tay nó lắc mạnh..-đừg nói nữa...ra ngoài...mau ra ngoài..biến đi..-nó vội xô cậu ra xa...nó ko dám đến gần cậu vì có kẽ mùi máu khiến nó mất bình tĩnh..nó ko thể nào giết chết người con trai nó yêu..nó đã mất L rồi...nó ko muốn lại mất cả V...-ra ngoài..đi đi...-nó thét lớn..*choảg* sẵn tay nó ném mạnh chiếc bình thuỷ tinh xuống đất...
-anh xin lỗi nhưg Jiyeon à..hãy hút máu anh đi vì như thế em mới có thể sống đc..Jiyeon..-cậu vội ôm chầm lấy nó..''V à..đừg mà, em ko muốn..em ko muốn phải mất anh..đừg đến gần em..em xin anh đấy..em sắp mất kiểm soát rồi..ai đó làm ơn đưa anh ấy ra ngoài đi..V à..ra ngoài đi..-nó ôm đầu đập mạnh xuống tường..-ra ngoài đi..-nó thét lớn...
-Jiyeon à..anh....-cậu chưa kịp nói gì thì bỗng rèm cửa sổ rơi xuống che mất cách cửa sổ m.n đag nhìn vào...một thứ ánh sáng đâm xuyên qua cơ thể nó...ngã bịch xuống đất, nó đau quằn quại, nó gào thét thật to...nhưg cậu! Cậu ko nhúc nhích đc, cơ thể cậu như ko còn sức lực, mềm nhũng ra....-Jiyeon....-
...............bên ngoài..........
-sao vậy..có chuyện gì vậy- bà Qri hốt hoảg
-bác à..bình tĩnh đi để cháu vào xem sao- Han nói lớn..
-ko đc...như vậy quá nguy hiểm..-ông Chan nói -có V trong đó mà bác..ko sao đâu- Han mở cửa bước vào nhưg.....cánh cửa ko tài nào mở đc..cánh cửa như có luồng sức mạnh nào đấy giữ chặt bên trong....dù có cố gắng ntn cũg ko thể mở ra đc....
-V à..chẳg lẽ...-Taeyeon nói lớn....-con bé đã làm vậy sao- Fany hốt hoảg...
-ko đc..dù thế nào cũg phải mở cửa ra.-Jimin và Sehun cố mở cửa...
*cạch* cánh cửa bỗng mở ra, rèm cửa bỗng đc vắt lên gọn gàng....
Họ nhìn vào bên trong..cậu đag ngồi bên cạnh giường của nó, nó nằm đó bất tĩnh....
Một con người bước ra khiến họ vô cùg ngạc nhiên -IU...-tất cả nói lớn...
-sao con..ở trong đó ra...-bà Qri ngập ngừg
-dạ Ji ko sao rồi..cô ấy sẽ hồi phục sớm thôi- IU nói..
-IU à..mình đã cho m.n biết chuyện cậu rồi- Han nói khẽ...
-dạ thưa bác trai, bác gái, anh Jimin, anh Sehun..cảm ơn tất cả m.n lúc trước đã đối xử tốt với IU..IU ko biết phải trả ơn ntn...m.n đừg quá đau buồn, mặc dù IU là ma nhưg IU vẫn đag tồn tại mà..nhưg..có lẽ đây là lần cuối cùg IU có thể gặp lại m.n, từ nay về sau, IU ko thể chăm sóc m.n đc nữa...IU xin lỗi...-nói tới đây, nước mắt cô lại rơi..rơi rất nhiều...
-IU à..con sẽ đi đâu...-ông Chan ôm lấy cô..-con sẽ trở lại thế giới của con, khi Ji tĩnh lại..m.n hãy nói cô ấy đừg tìm con, đừg trở lại thế giới của con vì Ham ghost đã cho đóng hết toàn bộ cánh cửa có thể thông đến thế giới Vampire rồi- IU nói khẽ...
-con sẽ ko về đây nữa sao- bà Qri hỏi..
-con cũg ko biết..con chỉ biết bây giờ điều con cần làm là giúp Ji trở lại bình thường con...-cô chưa kịp nói xong thì phía tai cô nghe thấy có tiếng chuông *leng keng leng keng* là ám hiệu của Eunjung....-Jung unnie có chuyện rồi..con xin phép đi trước...m.n ơi, hãy nói với Ji rằg, con sẽ nhớ cậu ấy lắm...*xoạt*-cô đã biến mất..
-IU à..-bà Qri thét lớn gọi tên cô nhưg vô ích....
.............bên trong............
-ko đc...ko đc...unnie à...đừg...đừg...-nó gào toáng lên rồi chợt bừg tĩnh dậy..mồ hôi rơi đầm đìa...
-đây là đâu..-nó đưa tay lên ôm đầu định bước xuống giường thì bắt gặp cậu...cậu đag ngồi bên cạnh nó..có vẻ như cậu đã ngủ say, cậu đag mơ thấy gì mà hàg lông mày cứ phút chốc lại nhíu lên...cái cảm giác này khiến nó nhớ lại lúc nó đc cậu ôm lấy, lúc nằm trọn trong vòng tay của cậu để trốn mấy tên tay sai...thấm thoát vậy mà đã mấy năm rồi, chuyện như vừa mới xảy ra ngày hôm qua..
-em tĩnh dậy rồi à..-cậu bỗng cựa người mở mắt dậy nhìn nó..
Ko nói gì, nó chạy đến mở rèm cửa sổ lớn, từ đây có thể nhìn thấy phía dưới cả thành phố..ánh đèn sáng khắp m.n, xe cộ qua lại đông đúc..-đã 2h sáng rồi mà thành phố vẫn còn hoạt động...bầu ko khí thoáng thật..anh thấy thế nào..-nó quay lại hỏi cậu -em vẫn còn buồn sao-
-buồn ư! Buồn có giúp em quên đi mọi chuyện ko...buồn có giúp em sống lại với ngày tháng vui vẻ như trước ko...em ko buồn, em đag rất vui vẻ, mọi chuyện rồi sẽ ổn, em phải mạnh mẽ lên để sống, để trở lại là mộ Park Jiyeon ngày trước-nó cười tươi đáp...
-nhìn em như vậy...anh thấy ổn rồi..mà có chuyện này anh muốn hỏi- cậu nói khẽ..-anh hỏi đi- nó đi lại giường ngồi đối diện với cậu...
-em...yêu..L..à ko oppa Myungsoo sao.-cậu ngập ngừg..-chắc có lẽ vậy- nó cười nhạt..
-à..-cậu chỉ cười, nhưg tim cậu đag đau...
-anh buồn ko? Vì người em yêu là anh ấy chứ ko phải anh- nó hỏi..
-anh ấy là oppa của anh mà...anh đã nợ em quá nhiều, em nên hận anh mới đúg- cậu nói khẽ...
-em ko hận anh..mọi chuyện đến bây giờ em mới hiểu, anh ko có lỗi, tại vì họ cứ tìm cách ngăn cản chúg ta...anh..có hận em ko..-nó cố kìm nén giọt nước mắt, nhìn cậu hỏi khẽ..
-tại sao anh lại phải hận em..nếu em ko làm như vậy thì anh cũg định sẽ làm...anh..-cậu chưa kịp nói hết lời cần nói thì nó đã ngã vào người cậu...nó nhắm đôi mắt lại...đầu áp vào lòng ngực cậu..-ấm thật..anh cứ để yên như vậy đc ko..2phút thôi cũg đc...-nó cười thật tươi...
-ngốc..-khẽ xoa đầu nó, cậu cười tươi..
-anh rất giống L..cũg câu nói đó..ngốc..ngốc thật-nó nói khẽ..
-....-im lặng, cậu ko nói gì...
Trời cũg sắp sáng rồi, rồi họ sẽ phải đối mặt với m.n như thế nào đây chứ,, với nhà báo, với tất cả m.n....mới ngày hôm qua mà giờ đây mọi thứ đã biến mất, người thân, gia đình, tiền tài mất hết tất cả...cậu còn hối hận gì, cậu ko còn hối hận gì nữa, cậu chỉ tiếc là ko thể mở miệng mà nói rằg yêu nó lần nữa, cậu có còn gì nữa đâu...mất hết tất cả, rồi sắp đến cậu phải làm sao, ngày mai lại phải đi học, rồi làm sao cậu đủ dũg cảm để đối mặt với tất cả.......
Cậu suy nghĩ....rồi trời cũg sáng, sáng rồi, là lúc cậu phải đối mặt với sự thật.....
...........................
-unnie à...unnie...-tiếng IU thét lớn..-unnie đag đùa với em phải ko..unnie tĩnh dậy đi...tĩnh dậy đi mà..-
-Cat White à...ma vương ko thể tĩnh dậy đc nữa đâu...chỉ còn 1 giờ nữa thôi..hãy để ma vương yên tâm mà ra đi-một người đàn ông nói lớn...
-Nawasaki...tôi phải làm sao đây..-IU khóc thét lớn ôm lấy Jung..
-ma vương đã dặn kĩ rồi...khi nào cô đem thân thể của L về đúg nơi, cô sẽ trực tiếp lên nắm quyền- ông Nawasaki nói...
-thế giờ thân thể của L đâu..-cô kiềm chế nước mắt hỏi...
-đag ở đại sảnh..cô hãy đi trả cậu ấy về cho loài người đi-
-tôi biết rồi......
..............................
''hiện công an sẽ mở phiên toà thẩm án về việc ông Kim Namjoon chủ tịch của Kim gia có liên quan đến iệc buôn bán hàg trái phép và giết người, theo như chúg tôi đc biết thì họ đã tịch thu toàn bộ tài sản có liên quan đến Kim gia, nhà cửa công ty và các công ty chi nhánh...'' thời sự...
-nhanh thật...-ông Chan nói khẽ...
-tôi thực sự thấy rất có lỗi đối với m.n...tôi ko biết phải làm sao- bà So nói...
-chị à..rồi mọi chuyện sẽ ổn..chị cứ yên tâm ở đây, chúg tôi sẽ chăm sóc chị- bà Qri nói...
-ko đc...chúg tôi đã nợ gia đình quá nhiều rồi..chúg tôi sẽ dọn đi ra ngoài ở..--nhưg bà sẽ ở đâu..-ông Chan nói lớn...
-hay chị đến khách sạn của chúg tôi đi..nơi đó có thể tránh bọn nhà báo mà chúg tôi cũg yên tâm- bà Qri nắm lấy tay bà So -tôi đã làm phiền quá nhiều..-
-bà đừg nói vậy...suy cho cùg lúc xưa chúg ta cũg rất thân với nhau..cũg chỉ vì tiền tài che mắt nên mới lâm vào hoàn cảnh như bây giờ..-ông Chan thở dài nói...
*tin tin* tiếng chuông cửa -mời vào- Fany chạy đến mở cửa...
-unnie là em..-IU đi vào...
-IU..chẳg phải em..-Sehun nói lớn -em đến để gặp bà Soyeon- iU nói nhanh..
-gặp ta sao- bà ấy đi lại...
-cháu đến gặp bác để bác nhận lại Myungsoo...-IU nói, từ phía sau, một chàg trai bước ra, ko ai khác...là L....
-M..yu..ngsoo....-bà So ngập ngừg...-con trai của tôi- ôm chầm lấy hắn, bà lại bậc khóc...
-mẹ, con xin lỗi đã làm mẹ buồn..-hắn ôm chầm lấy bà...
-chuyện này...-Tae ko hiểu chuyện gì đag xảy ra..-cậu ấy là Myungsoo...cậu ấy là con người, cậu ấy ko phải là ma..-IU nói...
-thằg bé đã quay về...-Tae ôm lấy hắn...
-cậu ấy sẽ ko còn nhớ gì cả, nên m.n đừg nói gì cho cậu ấy biết..xong việc rồi, cháu xin phép đi- IU quay gót bỏ đi..cô ko thể đứg lâu ở đây, nếu ko cô sẽ bậc khóc...-IU à...-tiếng gọi lớn khiến cô giậc mình...-Jiyeon-
vội ôm lấy cô, nó khóc lớn -tại sao vậy chứ...Jung unnie đâu rồi- nó nói lớn
-unnie...unnie...mất rồi..-IU bậc khóc lớn..
-chỉ vì cứu anh ấy sao...--đúg vậy.....-chưa kịp nói gì thì IU đã biến mất..sao vậy..vì hết giờ ở lại đây rồi...
-IU à..đừg mà....-nó gào thét lớn ngã quỵ xuống đất -bình tĩnh đi em..-Jimin vội dìu lấy nó....
-m.n có chuyện gì sao- L hỏi lớn...
đúg thật hắn chả nhớ gì cả..rồi đây m.n sẽ sống ra sao...
........................hết chap...................


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net