Bi Kịch

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Vào 1ngày đẹp nhiều mây,trời không nắng ở bãi biển kia có một đám nam nhân vây quanh bảo vệ và che chở cho một thiên thần.Đối diện với bọn họ là một con quỷ khát máu.Bộ váy trắng mà cô ta mặc nhuộm đầy máu.Cô gái ấy bất chợt cười dài,một điệu cười đầy kinh dị khiến cho mấy người kia khó hiểu
-''cô cười cái gì?''.Một trong những người đó hỏi.
''Anh hỏi tôi cười cái gì ư. Tôi cười vì tôi ngốc. Tôi cười vì đã tin lầm người và vì tôi đã chót yêu người đó.''
''Ý cô là gì?''.
''Ý của tôi ? Các người không nên hiểu thì hơn. Không cần nhiều lời làm gì,cứ nhanh mà giết tôi đi như vậy có sẽ dễ chịu hơn. Đỡ mất thời gian''.
-''Vậy ra đó là điều cô muốn,tôi là người sẽ giúp cô thực hiện nó''. Một người con trai tiến lại gần cô.
''Phập,nhát dao này dành cho cô vì đã cướp đi sự trong trắng của Lan Nhi ''
Hắn ta ghé sát tai từ từ nói.''
''Phập,nhát thứ hai này dành cho cô kẻ đã lợi dụng lòng tin của Lan Nhi''.
''Phập, nhát dao cuối này cô cứ coi như là một món quà thay lời chúc của tôi: mong cô thượng lộ bình an nơi suối vàng. Vĩnh biệt''.
Nói xong hắn từ từ rút con dao ra và cũng từ từ nhìn cô ngã xuống với điệu cười đầy khinh bỉ.
''Rồi các người cũng sẽ phải hối hận,mong thứ các ngươi chọn là đúng''. Cô thều thào yếu ớt. Đôi mắt mỗi lúc càng mập mờ và đóng lại. Tất nhiên điều đó không thể làm cô quên được điệu cười của Lục Thừa Lan.
Đám người kia nán lại ung dung nhìn cô bị sóng biển cuốn ra xa.
Tất nhiên cái vị thiên thần kia giả vờ khóc thút thít nhưng trong lòng thì ai cũng rõ. Điều đó khiến cô như nhổ được cái gai trong mắt.
Cuối cùng trong câu chuyện của cô ta là một cái kết có hậu khi mọi thứ cô mong muốn đều đã xảy ra. Chẳng phải vui lắm sao?


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

Ẩn QC