Chương 13 : Cưng chiều Hình Đại Yên

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hình Đại Yên bất ngờ, khuôn mặt choàng tỉnh đẩy Hình Phàm ra khỏi người cô. Sau đó dịu dàng dùng tay xoa xoa đầu hắn một cách yêu thương, lâu rồi chưa thấy em họ xuất hiện, cô thật rất nhớ nó nha !!

Mọi người bàn tán xung quanh, cậu ta thật quen, giống như đã từng thấy ở đâu đó. Ngẫm nghĩ một hồi, lại có giọng nữ lạ xuất hiện

"Đây chẳng phải ca sĩ nổi tiếng thế giới, ông hoàng nhạc rap - Liệt Hoả đại nhân sao ?"

Bỗng mọi người bàn tán, cả đống nữ nhân la hét lên, cuộc đời này thật không uổng phí, idol lại học ngay tại trường mình !!

"Trời ơi đẹp trai quá !"

"Em muốn đẻ con cho anh, Liệt Hoả đại nhân !"

"Em yêu anh.!!!"

Mọi thứ trong chốc lát trở nên ồn ào, đám con trai kẻ thì hâm mộ, kẻ thì nói xấu. Hừ, có gì hay chứ ?? Không phải chỉ là ông hoàng nhạc rap thôi sao ??

Hình Phàm mỉm cười, cướp đi bao nhiêu trái tim của các cô gái, mặc cho ở xa xa có một ánh mắt căm thù nhìn anh như tình địch.

"Xin chào mọi người, tôi là Liệt Hoả, là e....."

Đang định nói chuyện, Hình Phàm bị Hình Đại Yên lôi kéo ra một nơi xa xa bảng tin trường, cô cầu xin

"Em họ đẹp trai, giúp chị giữ bí mật về thân phận !"

Hình Phàm cũng do dự hồi lâu, tựa như đang suy nghĩ điều gì đó, cũng đáp lại

" Với một điều kiện !"

Hình Đại Yên bất đắc dĩ nhìn hắn, hừ lạnh một tiếng, nói

"Điều kiện gì ??"

"Nấu ăn cho em trong vòng 1 tháng !"

"Thành giao !"

Hình Đại Yên trên khoé môi cong lên một nụ cười, làm cho Hình Phàm đây có một cảm giác có phải điều kiện này quá ít hay không ??

Cô kéo người em họ này đến chỗ mọi người, vẻ mặt hài lòng vì giữ được bí mật. Hình Phàm cũng tươi cười, lấy tay ôm bả vai của Hình Đại Yên, nói

"Tôi là bạn của tiểu Yên !"

Hình Đại Yên ngoài mặt vẫn gật gật đầu, trong lòng không ngừng gào thét chửi thầm thằng em họ này, có cần phải diễn thân mật như vậy hãy không ?? Mai mốt cô ở trường này sẽ ra sao ??

Đám nữ nhân nhìn Hình Đại Yên ghen ghét tột độ, thật muốn lên làm Hình Đại Yên này, đuợc thân mật với idol thì thật tốt.

Các cô nương à, tôi cũng là bất đắc dĩ mà - Hình Đại Yên thương thầm cho số phận của mình.

Vương Chí Thiên tức giận chạy lại chỗ của cô nàng, ôm cô lên bả vai rồi đi tới phòng hội trưởng, Hình Đại Yên bất ngờ nhưng cũng vùng vẫy, lấy tay đánh lên lưng anh, la hét

"Vương Chí Thiên, anh bị điên à, thả tôi xuống. Hỗn đản, vô sỉ......."

Cô nàng ai oán chửi người, mặc cho mọi người kinh ngạc, thậm chí đứa em họ kia đang.... Cười..

--------------------

Đoạn, anh ôm cô đi tới phòng hội trưởng, đạp vào mắt là một căn phòng rộng rãi với bốn bức tường màu xanh biển, cô biết anh rất yêu màu xanh này. Anh rất thích tự do, không muốn sự ràng buộc của gia tộc, ví như... Cái hôn sự kiếp trước

Gần cái cửa sổ là bàn làm việc ngay ngắn, còn có ghế sô pha cùng với bàn tiếp khách và một bộ trà tiếp khách. Kiếp trước, cô chưa từng được vào căn phòng này.... Bởi vì Vương Chí Thiên kiếp trước từng hạ chỉ không cho cô bước vào nửa bước.

Trong căn phòng này còn có nhà vệ sinh, hay đặc biệt còn có một căn phòng liên thông chính là phòng ngủ.

Hẳn anh rất vất vả, làm hội trưởng trường quý tộc cơ hồ việc còn nhiều hơn hiệu trưởng. Nên anh thường xuyên làm việc tới tối hay không về kịp thì ngủ tại căn phòng này.

Nhưng đây không phải thời gian để suy nghĩ những việc này a !

"Anh hỗn đản, đem tôi vô đây làm gì ?"

Hình Đại Yên tức giận, tuy cô có sức mạnh, nhưng cô vẫn yếu thế hơn người đàn ông này. Anh không trả lời, tựa hồ không thèm nghe cô ai oán một từ.

Anh dùng dấu vân tay mở khoá căn phòng ngủ, thấy vậy cô mới bắt đầu hoảng sợ, đe doạ

"Vương Chí Thiên, anh khốn kiếp ! Tốt nhất là nên thả tôi ra, sắp vô học rồi !... A!"

Cô bị anh quăng lên giường, cô la lên vì cái mông bảo bối, rồi liếc anh một cái. Song anh không thèm để ý, vội khoá chiếc cửa lại, nhanh chóng đè lên thân thể của cô. Bốn mắt nhìn nhau, anh lên tiếng

"Hình Đại Yên, người tên Liệt Hoả đó là ai ?"

Cô từ từ lấy lại bình tĩnh, ánh mắt lạnh lùng nhìn anh, thản nhiên đáp

"Anh bị điếc à ? Chẳng phải đã giới thiệu đó là bạn tôi sao ??"

Anh hung hăng nhìn cô, từ từ kiềm chế cơn tức, lại nói tiếp

"Nếu là bạn tại sao lại thân mật như vậy ?? Hình Đại Yên, hai chúng ta là có hôn ước, em tốt nhất nên giữ chừng mực !"

"Hôn ước ? Vậy thì tôi sẽ hủy bỏ nó !"

"Em dám ?"

"Tại sao tôi không dám ?"

Anh hung hăng nhìn cô, nhưng rồi nhìn khuôn mặt tức giận ửng đỏ hiện trên gò má trắng tinh của nàng, mọi tức giận của anh đều tan biến. Không ngờ một cô nàng lạnh lùng lại có biểu hiện cư nhiên đáng yêu như vậy!

Anh phì cười trong lòng, hoá ra là con nhím nhỏ chuẩn bị phóng gai !

Anh 'E hèm' vài cái. Trở lại khuôn mặt bình tĩnh, lấy tay phải nhéo nhéo cái má ửng đỏ này, thật sự rất mềm a ! Anh làm rất nhẹ nên cô cũng không khó chịu, chỉ là vẫn mắng anh

"Vương Chí Thiên, anh có bệnh à ? Còn dám nhéo tôi ?? "

Anh vẫn không trả lời, chỉ im lặng nhìn cô thật ôn nhu ! Cảm thấy mình bị xem thường, Hình Đại Yên không còn kiên nhẫn, mắng anh

"Hỗn đản ! Anh mau tránh ra cho tôi !"

Thấy được cô mất kiên nhẫn, anh cũng dừng hành động này lại. Một lúc sau lên tiếng

" Được được ! Tôi rất hỗn đản nha, cho nên nguyên ngày hôm nay cô không cần lên lớp, ở lại đây với tôi !"

Hình Đại Yên một lần nữa phùng phình chiếc má của mình, tức giận nói

" Anh dựa vào cái gì ?"

"Dựa vào tôi là hội trưởng !"

"Anh....."


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net