Phần 4

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

   - Ai da, mệt quá! Hành vừa quăng cái cặp vừa than thở.

   - Còn phải dọn dẹp nhà cửa nữa, mới bỏ có mấy ngày mà cái nhà như đống rác, chậc....bắt tay vào làm thôi!

    - Nó bắt đầu quét nhà, rửa bát, lau nhà, giặt đồ... vừa làm vừa khóc ròng vì cái đống lộn xộn mà nó đã bỏ mấy ngày. Nó miệt mài làm mà mồ hôi đổ như nước đến mức quên cả điều cô bạn thân nói, mà khỏi nói nó cũng là chúa đãng trí, nói đâu quên đó.

    - Phù, mệt vãi cái chai, giờ nay tối rồi sao? Nhanh thật,7h5p..huh....hình như có gì quan trọng liên quan đến giờ này...gì nhỉ, mình không nhớ nổi, bình tĩnh hồi lại kí ức nào.....

   - THÔI CHẾT RỒI! RIN HẸN MÌNH 7H RA QUÁN LOVE E GẶP TÊN LEN KIA!!!!!

   - Phải làm gì đây phải làm gì đây, đi tắm trước đã!

     Sau khi chuẩn bị với cái đầm trắng xinh xắn, nó nhanh chóng phi đến chỗ hẹn, nó chạy với tốc độ 100km khiến người đi đường nào cũng bật cười nghĩ nó là con điên trốn trại. Sau khi đến nơi hẹn, nó đã thấy Rin ngồi cạnh tên Len  với vẻ mặt khá tức giận, nó hơi lo nên chỉnh chu bước vào quán phô trương với cái giá trên trời.

     - Xin lỗi 2 người, tôi đến trễ. - nó cúi đầu xin lỗi.

     - Không sao đâu Miku, cậu ngồi đi- Rin cười vui ra hiệu cho Miku ngồi xuống.

      - Miku cậu ăn gì không? - Rin cầm menu đưa cho Mi.

     - Không không, tớ ăn rồi..

      ***Ọc Ọc Ọc Ọc***...Cái bụng đánh trống biểu tình, hết đường chạy nhe Hành.. Miku đỏ mặt chảy mồ hôi ròng ròng, Rin cười thầm còn Len thì đứng hình.

      - Àk tớ tớ...ăn...àk ừm...Miku đứng họng chỉ biết lấy 2 ngón trỏ chỉ chỉ vào nhau. 

     - Ngại gì, Chúng Mình là bạn thân mà, để tớ bao cậu nhoé ^^

      - Không cần đâu, thật mà, tớ chỉ ra đây nói chuyện với 2 người thôi, xíu về tớ ăn sau! Miku vội xua xua tay ngăn Rin lại ( mặc dù nó rất muốn ăn ).

     - E hèm!

      Cả nó và cô đều giật mình tìm kiếm giọng nói lạnh băng pha chút khó chịu, Len nãy giờ đã cảm thấy bản thân như vô hình.

     - Quên mất, giới thiệu với Miku, đây là Kagamine Len- anh hàng xóm sang chảnh, còn đối diện anh là Miku Hatsune, cô bạn thân yêu quí của em!

     - Chào cô Hatsune, hân hạnh được gặp. Len '' nạng nùng'' đáp.

    - Cứ gọi tôi là Miku, chào Len, rất vui được gặp( thật ra đã gặp lần thứ 2). Tôi đã nghe rất nhiều về anh từ Rin đấy! Miku vui vẻ trả lời.

    - Rin! Em kể cho cô ta cái gì? Len ngó lơ Miku, quay sang hỏi Rin.

    - Thôi mà, em chỉ kể điều tốt về anh thôi! 

    - Hừm.... -Len cau mày nhăn nhó.

    - Len- chan và Miku- chan cứ thong thả nói chuyện nhé, Rin vào nhà VS chút! Cô vui vẻ cười và tiến vào để giải quyết nỗi buồn :)))).

     Miku và Len cứ im lặng mãi trong lúc đó, người thì ghì đầu vào cái smartphone, người thì ngồi uống nước lọc (T/G: chị nghèo quá mà :))). Cả 2 toả ra cái không khí mờ mịt khiến khách bên cạnh cũng phải sợ. Thấy tình hình không ổn, Miku bắt chuyện.

     -  Anh với Rin-chan thân quá nhỉ? Cô ấy đã kể rất nhiều về anh đấy.

     - ***Im lặng ***

     - Anh có nhớ chuyện 2 ngày trước không? Có lẽ anh vẫn nhớ nhỉ? Lúc đó tôi nóng tính quá, xin lỗi- Miku cười trừ khi thấy khuôn mặt thờ ơ của Len.

    - ***Im lặng***

    ***de de de*** muỗi bay muỗi bay:)))))

    - Anou.......

    - ***Im lặng***

    - Etou...anh không định nói gì àk?

    - *** Im lặng***

    - Này anh có nghe tôi nói gì không? 

    - *** Im lặng***

    - Haha, anh vui tính quá! Tay Miku bất đầu nổi gân xanh.

     *** vẫn và đang im lặng*** ( T/G: nhà Len bán bơ free :))))

     - ANH ĐANG CHỌC TỨC TÔI ĐẤY À? KAGAMINE LEN?- Bây giờ nó đã hết kiên nhẫn, tính nóng giận bộc phát, nó hét lớn khiến tên đối diện giật mình và mở to tròng mắt.

     - Xin lỗi, nãy giờ cô nói gì àk?

    - Cái tên chết tiệt xấu xa kia, tôi nhịn anh đủ lắm rồi! Vì Rin nên tôi mới định làm bạn với cái tên vô tâm như anh đấy, nhưng tôi đã lầm, anh còn không coi tôi là 1 người bạn!

    - Cô nghĩ cô là ai mà nói tôi như vậy? Len cũng không kém, tay như bót nát cái điện thoại đắt tiền đang cầm.

     - Vì Rin năn nỉ nên tôi mới ra đây gặp cô, chứ tôi không rảnh như thế đâu!

     - Cái gì!

    - Tôi cứ nghĩ anh là 1 người bạn tốt, sao anh thân với Rin mà không có cái tính tốt bụng như cô ấy hả?

   - Ờ tôi thế đó! - Len trừng mắt liếc Miku khiến mọi thứ thêm căng thẳng.

   - Bố mẹ anh không dạy dỗ anh àk? Phải tôn trọng người khác chứ? Nếu biết vậy, tôi đã đập anh tơi tả từ ngày hôm trước rồi!

   -  Chuyện đó không liên quan tới cô, với lại tôi với cô có gặp nhau àk?

  - Anh...Anh... hình như anh quên mất rồi, từ cú ngã anh trao tôi, không biết bao nhiêu rắc rối để lại....

   - Ai quan tâm??? Len cười khẩy.

   Không ngờ 1 con người hoàn chỉnh, diện áo vest đen đầy gợi cảm, mái tóc vàng kim nổi bật với giọng nói quyến rũ, cứ như vị lãnh đạo của 1 công ti lớn nào đó...... không ngờ đanh đá đến vậy.

  - TÔI CHỊU ĐỦ RỒI ĐẤY, VỀ!!!- Miku tức tối ngồi dậy, đi nhanh về cánh cửa quán.

  - Tuỳ.

  Khi Miku định bước ra khỏi quán, bỗng nhiên nó bị vấp, bậc thang của quán ăn khá cao, nếu ngã thì nhan sắc của Hành như bị hủy hoại.Khi thấy khoảng khắc đó, cơ thể Len bất chợt ngồi dậy và cố giúp Miku.

  - Cẩn thận!

  Len nắm cổ tay Miku, kéo nó về phía mình, còn Miku thì khi bị kéo như vậy, cơ thể nó cứ mềm nhũng ra, mặc đối phương vật vã cứu mình. Do Len kéo mạnh tay Miku nên khiến cả 2 ngã nhào, khiến Miku ngã vào bờ ngực rộng rãi và nghe cả những tiếng tim đập liên hồi của Len, khuôn mặt nó ửng đỏ lên. Cả 2 điều không biết có ai đã thấy hết cảnh tượng đó..........tim nhói..........

   - 2 người đang làm gì vậy - tiếng nói nhỏ xen lẫn sự ngạc nhiên và chút tức giận của cô gái đứng trước 2 con người mà khi nhìn vào người ta sẽ tưởng là cặp tình nhân thực sự.














Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net