kì mẫn cảm

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sáng nay đi làm bị mắc mưa, trong người Pete không khỏe có chút khó chịu. Cậu là kiểu người nắng không ưa mưa không chịu. Dính có tí nước mưa mà hôm nay lại rơi vào kì mẫn cảm nửa chứ. Cậu mong cho hết giờ làm việc, về nhà nấu 1 nồi cháo thịt ăn cho khỏe người 1 chút.

Thường thì Kinn ít khi ăn cơm nhà, cậu lại không có tâm trạng nấu nên hầu như là ăn bên ngoài hoặc gọi thức ăn về. Trừ những ngày đến kì mẫn cảm, cậu phải nấu cháo ăn, đây là thức ăn giúp cho bao tử của cậu dễ chịu hơn. Cậu về đến nhà vừa đúng 6h. Lấy 1 nắm gạo thơm bỏ vào 1 nồi hầm ninh nhừ gạo. Thái ít thịt nạc vào. Vậy là xong. Nằm trên sofa đợi cháo chín thôi.

Kì thực Pete nấu ăn khá ngon. Bởi hồi còn đi học, cậu là người nấu ăn cho cả nhà. Cậu giống mẹ, khéo tay hay làm. Chỉ có điều từ ngày kết hôn với Kinn tài nghệ nấu ăn của cậu không thể phát huy. Cậu thường nấu cho mình ăn, dần dần mất hết động lực xuống bếp. Cho nên trong tủ lạnh không có gì ngoài ít trái cây và vài lon nước ép hoa quả. Nằm nghỉ có 1 chút mà Pete lại ngủ quên, Kinn mở cửa vào nhà cậu không biết. Nồi cháo sôi trên bếp được Kinn tắt lửa. Hắn trở ra phòng khách, trong người rất không thoải mái. Hôm nay đi ăn tiệc với 1 cty liên doanh, hắn vậy mà lại bị bỏ thuốc. Tiệc ăn lúc xế chiều, dự định tối mới về, mà thấy trong người không khỏe nên hắn viện lý do để ra về.

Chuyện bỏ thuốc không phải ngày 1 ngày 2, trước đây những lúc như vậy hắn đều gọi bạn giường đến giải tỏa sinh lý. Nhưng từ khi kết hôn, hắn lại không muốn mối quan hệ ngoài luồng. Cũng không phải quân tử gì cho cam, chẳng qua hắn nghĩ đã kết hôn rồi, vợ hắn da dẻ mịn màng, độ đàn hồi rất cao, lại nhất nhất nghe lời hắn. Vậy nên hắn mới không nghĩ đến chuyện ra ngoài tìm người khác.

- Kinn, anh làm gì vậy

Trong mơ màng bị người đè lên sofa ôm hôn sờ soạng khiến Pete bừng tỉnh giấc. Cậu đang kì mẫn cảm nên mọi tiếp xúc thân mật đều khiến cậu khó chịu

- Làm chuyện của 1 người chồng
- Không Kinn, em hôm nay khó chịu. Không làm được

- Đây là lý do để trốn tránh tôi
- Không phải. Em chính là đang muốn bệnh cảm. Kinn, hôm khác đi anh

Pete ngồi dậy tìm quần áo mặc vào. Cậu đang rất là khó chịu. Cổ họng lại đau, người muốn phát sốt vì dính nước mưa, chưa kể bụng đang đói nữa. Cậu không còn sức để có thể làm tình với Kinn. Nhưng Kinn thì khác, trong người hắn đang nóng lại muốn được giải tỏa. Càng chống đối hắn lại không thích. Hắn kéo mắc cá chân của cậu lại, đè ép trên sofa, cậu 1 trận giằng co

- Không Kinn, đừng ép em. Em rất mệt. Xin anh
- Tôi muốn em ngay bây giờ, tại đây. Hiểu ý tôi chứ ?

Đương nhiên Pete hiểu nhưng cậu không thể làm được điều đó. Dạ dày cậu đau, là vì đói bụng vẫn chưa ăn được 1 muỗng cháo nào, bây giờ lại còn phải căng mình ra chịu sự giày vò thân thể bị đè ép bởi những cú thúc mạnh

- Dừng lại đi Kinn, em xin anh

Tiếng van xin hòa với tiếng khóc nỉ non khiến tâm trạng Pete vừa sợ vừa hoảng loạn. Kì mẫn cảm của cậu nơi đó nó khô rát hơn bình thường, gần như là thắt chặt lại không muốn đón nhận sự xâm nhập từ bên ngoài. Kinn lại không nhìn thấy những đau đớn, những giọt nước mắt van xin của người bạn đời mà hoàn toàn dựa theo cảm xúc dục vọng, ấn sâu dương vật vào trong lỗ huyệt, nhồi đẩy không ngừng.

- Nhớ phải uống thuốc ngừa thai đấy. Đừng quên

Kinn sau khi bắn ra 3 lần, tác dụng của thuốc mới tan hết. Hắn mặc lại quần lót đi thẳng về phòng để tắm rửa. Nãy giờ cũng qua mệt sức rồi.

Pete nằm cuộn người trên sôfa, cổ họng đau rát đến khàn cả tiếng, bởi cậu kêu khóc van xin hết cả nước mắt. Dạ dày thì đau cuồn cuộn, nơi cửa huyệt kia 1 bãi lầy lội nhơ nhớp không thể diễn tả bằng lời. Đến cả việc giơ cánh tay lên cậu cũng không làm nổi. Dường như phát sốt rồi thì phải. Trong người cứ nóng hầm hập lên. Pete chợt nhớ vỉ thuốc ngừa thai mình để trên phòng. Giờ làm sao đứng dậy nổi mà lên lấy. Thôi thì đợi Kinn ngủ dậy, sáng cậu nhờ chồng mình lấy thuốc uống cũng không muộn.
Nhưng đêm đó Pete phát sốt, sốt lại cao. Kinn phát hiện đúng 5h sáng hắn dậy chạy bộ. Pete mơ mơ hồ hồ được đưa vào bệnh viện và không còn nhớ gì đến chuyện uống thuốc ngừa thai kia.

Mãi cho đến những ngày tháng sau này, khi nhớ về kì mẫn cảm ngày đó, Pete hối hận không thôi. Cậu đã không thể dứt ra được người gọi là chồng của mình...


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net