Chap 11

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hú le mn:))) Tui đã chở lại.
Chú ý: "CẤM XEM CHÙA". Tui yêu mn😘😘













Soojin: Em nói rõ hơn được không Shuhua?? Cái gì mà "Biến Thái Bệnh Hoạn" chứ!!
Shuhua: Em nói thật! Trước mặt mọi người hắn ta tỏ ra bộ mặt công tử lương thiện như vậy thoi chứ bên trong thật sự không phải là như vậy đâu.
Soojin: Sau em biết được truyện này? Hay là em...
Shuhua: Hắn ta chưa làm gì em, nhưng ba của hắn ta đã nói cho em nghe hết những thứ về hắn. Hắn ta có bệnh tâm thần biến thái cực kì nặng, nếu thứ hắn muốn mà hắn không có được thì e là....
Soojin: Chị hiểu ý em muốn nói rồi Shuhua à. Nhưng...em đang có cùng suy nghĩ với chị đúng không?
Shuhua: Vâng ạ! Hắn ta đang để ý tới chị Miyeon!
Soojin: Chúng ta cần để Miyeon tráng xa hắn ta ra càng sớm càng tốt.
Shuhua: Nhưng..mà unnie nè.
Soojin: Chuyện gì?
Shuhua: Chị bằng lòng giúp cho em với chị Miyeon ở bên nhau sao? Còn chị thì sao??
Soojin: Nhìn người mình thương hạnh phúc là chị cũng sẽ hạnh phúc dù người đó lựa chọn ai đi chăng nữa. Chị ấy thật sự rất yêu em đấy Shuhua.
Shuhua: Em cũng rất yêu chị ấy, là yêu rất nhiều. Em cảm ơn chị!
Soojin: Không có gì, do em bị ép vào đường cùng thoi, em cũng vì Miyeon nên mới làm như vậy mà.
Shuhua: Nae~~, chúng ta về thôi unnie cũng trễ rồi.
Soojin: Đi thôi.

Tại dorm.
Soojin+Shuhua: Chúng em về rồi!
Soyeon: Hai người đi đâu giờ này mới về vậy?
Soojin: Đi ra ngoài hóng gió thì vô tình gặp nhau thoi đúng không Shuhua?
Shuhua: Vâg đúng rồi ạ. Em vào phòng đây.
Soojin: Mọi người đã ăn gì chưa?
Yuqi: Unnie hỏi thừa quá zị tất nhiên là chưa rồi.
Soojin: Trễ như này mà chưa ăn sao?? "Mặt hốt hoảng-ing"
Minnie: Em chưa về sao tụi chị ăn được, nhà này có mình em biết nấu ăn thôi kia mà.
Soojin: Như vậy là Miyeon unnie cũng chưa ăn à?
Soyeon: Đúng vậy!
Soojin: Chờ tớ một chút!

Soojin đi thẳng vào phòng Miyeon, Soojin gõ cửa nhẹ nhàng lên tiếng.

Soojin: Unnie à, chị có ở trong phòng không?
Miyeon: Em vào đi!
Soojin: Unnie giờ này chị chưa ăn gì sao?
Miyeon: Chị chưa ăn.
Soojin: Tại sao giờ này vẫn chưa ăn vậy, trễ lắm rồi.
Miyeon: Chuyện đó không quan trọng nữa. Nói chị nghe em với Shuhua ra ngoài là có chuyện gì??
Soojin: Chuyện gì ạ?? Em không hiểu?
Miyeon: Hai đứa đang bàn chuyện gì có đúng không??
Soojin: Không thể nào chỉ là hai bọn em tình cờ gặp nhau ở bên ngoài dorm thoi mà.
Miyeon: Được rồi coi như chị tin. Giờ nấu đồ ăn đi chị đói rồi🥺🥺
Soojin: Ôi trời! Được rồi chị ra ngoài với mọi người đi, em làm thức ăn cho cả dorm lun, mọi người cũng chưa ai ăn.
Miyeon: Được.

Soyeon: Chinchin à bọn tớ đói lắm rồi đó.😫
Soojin: Được rồi chờ tớ một chút tớ làm ngay mà.
Yuqi: Ểh! Shuhua đâu rồi?
Minnie: Em ấy đang trong phòng ý!
Yuqi: Nè! Diệp Thư Hoa!!
Shuhua: Sờ mò ló! Sau lại dùng tiếng Trung thế kia.
Yuqi: Đây là chuyện riêng tư nên dùng tiếng Trung không ai biết mà.
Shuhua: Rồi chuyện gì nói đi. "Tiếng Trung"
Yuqi: Chuyện em với Miyeon unnie tính thế nào đây?
Shuhua: Em với chị Soojin đang tìm cách giải quyết đây này. "Nghịch điện thoại"
Yuqi: Sờ mó! Tại sao lại có Soojin unnie trong này??
Shuhua: Aigo~~ bà chị ngốc nghếch của tui ưi chị sẽ không thể nào hiểu được đâu. Soojin unnie đang nấu đồ ăn sao, ra ăn thôi em đói rồi.
Yuqi: Yahhhh! Em dám nói ai ngốc hả tên họ Diệp kia!!!!!!
Shuhua: Em đói quá đi, đã có thức ăn chưa dị Chinchin ah~~
Soyeon: Ối Shuhua của chúng ta đã trở lại như trước rùi này:))
Shuhua: Em có bao giờ thay đổi đâu mà trở lại hả unnie?
Minnie: Ai biết được cưg.-.-
Shuhua: Chinchin ah~~~cục cưg của chị đói rồi này.
Soojin: Em từ từ đã nào, đâu phải chỉ có mình em đói đâu Shuhua.
Miyeon: Nhanh lên đi Soojin à bọn chị ở đây đói hết rồi đây này~~~
Yuqi: Đúng đó mama tụi con đói rồi.
Soyeon: Đề nghị mama Soojin cho tụi này ăn cơm mau lên!!!
Soojin: Được rồi, được rồi sắp xong rồi.

Soojin hoàn toàn bất lực với những con người này mà, chỉ yêu thương cô vì cô biết nấu ăn thoi. Nhưng nhìn dorm hôm nay thì Soojin cảm thấy được nó đã trở lại như chính nó lúc trước vậy, không khí nhộn nhịp đầy tiếng cười mà nó đã mất được gần một tháng nay.

Bàn ăn.
Soyeon: Ngày mai chúng ta đều có lịch trình riêng không ai chung với ai hết luôn ớ.
Miyeon: Chìn chá! Vậy sẽ rất chán đó.
Soojin: Cũng phải đành chịu thoi, mà mai mọi người đi mấy giờ vậy leader!
Soyeon: À mai mọi người đều đi lúc 7h sáng đấy, sau đó sau khi xong thì mọi người quay về phòng tập.
Shuhua: Aiya~~~đồ ăn ngon ghê ha unnie.
Yuqi: Ừ đúng rồi ngon ghê lun ớ. Ăn nhiều vào!!
Minnie: Yah! Hai cái đứa háu ăn kia có biết nảy
giờ mọi người đang nói chuyện gì hay hok hả??
Yuqi+Shuhua: Nae?? Mọi người đang nói gì vậy ạ??
Miyeon: Aigu!aigu!
Soojin: Hai cái đứa nhỏ này thật là.
Soyeon: Ngày mai chúng ta đều có lịch trình lúc 7h sáng và chúng ta sẽ đi lịch trình riêng không ai chung cả được chưa hai cô nương.
Yuqi+Shuhua: Nae~~~chúng em hiểu rồi.
Đó là một buổi tối vui vẻ.

Soojin đang rửa chén thì Miyeon từ đằng sau tới phụ Soojin lau chén.

Soojin: Sao unnie không đi nghỉ đi, để đó em làm được mà.
Miyeon: Hmm. Không sao mà với lại vận động một chút cho dễ ngủ.
Soojin: Em nghĩ...chị nên tha thứ cho Shuhua đi unnie à.
Miyeon: Sao cơ??? Em nói gì?
Soojin: Em muốn chị với Shuhua làm lành với nhau, em muốn hai người trở lại như trước với nhau.
Miyeon: Tại sao em lại nói như vậy!
Soojin: Dù gì cũng sắp comback rồi, không lẽ chị muốn fan thấy hai người không nói chuyện với nhau hay sao?
Miyeon: Được chị hiểu rồi.
Soojin: Với lại những chuyện mà con bé làm đều có lí do của nó, chị đừng nên trách con bé, tới thời điẻm thích hợp con bé sẽ giải thích cho chị biết.
Miyeon: Em...nảy giờ là nói chuyện gì vậy hả Soojin???
Soojin: Được rồi chị mau về phòng nghỉ ngơi đi mai còn có lịch. Em về trước đây.
Miyeon: Con bé này mấy bữa nay làm sao vậy cà.

Lòng Miyeon có chút bất ổn, tối nằm mà cứ trằn trọc về chuyện mà Soojin vừa nói, mấy hôm nay cả Shuhua và Soojin lạ lắm cứ dính lấy nhau suốt thoi, còn cái gì mà chuyện con bé làm đều có lí do của nó nữa. Suy nghĩ đến đây làm Miyeon nhứt đầu nên nhanh chóng nhắm mắt ngủ.

Sáng hôm sau anh quản lí chở mọi người tới từng địa điểm riêng của họ.
Quản lí: Mấy đứa à, lúc về anh sẽ không thể tới được hết chỗ của từng đứa để đưa về được, anh chỉ có thể đón được ai có thời gian kết thúc ghi hình sớm thoi, vì anh có hẹn với CEO và các nhà đầu tư khác rồi nên mấy đứa tự về được chứ!!
All: Tất nhiên rồi anh!
Soyeon: Mọi người này, nhớ sau khi xong về phòng tập nha.
All: Nhớ rồi!

Tất cả thành viên đều nhanh chóng kết thúc buổi ghi hình của mình, chỉ có Miyeon là kết thúc hơi trễ, Miyeon đang đi dọc theo con đường về đến công ty thì.... Beep beep~~~

JungMin: Miyeon àh.
Miyeon: Em chào anh ạ!
JungMin: Em đang định đi đâu đấy?
Miyeon: Em đang về công ty.
JungMin: Tiện đường anh đi công việc nè, mau lên xe đi.
Miyeon: Nhưng có làm phiền anh không!!
JungMin: Không sao mau lên xe, chở được một người đẹp như em là một vinh hạnh lớn của anh mà. "Cười gian tà"
Miyeon: Dạ vâg, vậy em làm phiền anh rồi.

JungMin hắn ta xuống xe vòng qua ghế phụ mở của cho Miyeon sau đó về lại ghế lái của mình.
JungMin: Em đi đâu mà giờ về công ty mà không ai đưa đón thế này.
Miyeon: À. Em đi quay show truyền hình nên giờ về công ty để tập ạ.
JungMin: À thì ra là thế.

Trên xe hai người cũng không nói gì nhiều, JungMin hắn nhìn lên kính chiếu để có ngắm nhìn được Miyeon, hắn phải thầm khen là Miyeon đúng là tuyệt phẩm, như một bức tranh vậy, mọi ngóc ngách của Miyeon đều rất hoàn hảo.

JungMin: À Miyeon này!
Miyeon: Vâg?
JungMin: Ngày mai em rảnh chứ??
Miyeon: Dạ cũng rảnh ạ, có chuyện gì sao???
JungMin: À anh tínb hẹn em ra ngoài để anh hỏi một số việc, nếu mai em rảnh thì em có thể đi ra ngoài với anh không??
Miyeon: Hmm, em nghĩ là ổn ạ.
JungMin: Vậy được rồi, em cho anh số của em đi.
Miyeon: Dạ được ạ!
JungMin: Tới công ty em rồi này!
Miyeon: Dạ vâg, em cảm ơn anh vì đã cho em đi nhờ.
JungMin: Không có gì, có gì mai anh điện em nhé! Giờ anh đi.
Miyeon: Dạ vâg ạ!

Trong lúc Miyeon và JungMin nói chuyện thì cả Soojin và Shuhua nhìn thấy hết, hai nàng mới hốt hoảng vì sao Miyeon unnie lại đi chung với hắn ta cơ chứ. Lúc này trong lòng hai người đang dâng lên một nổi sợ là hắn có làm gì Miyeon không??

Còn Miyeon thì cũng không có chút nghi ngợi gì về việc này nên nàng cũng đồng ý, nhưng nàng nào biết mình là một con nai vàng và đang bị một con sói nhắm trúng.

JungMin: Hoàn thành bước đầu tiên. Câu dẫn con mồi.😏😏
















Mọi người ưi comment cho tui vs đi nào.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

#giangnhi