520

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tác giả:

* Hệ liệt Tôi có thể độc thân (có lẽ là hệ liệt mới của tác giả, cái này tui cũng không rõ)

* Hai người là bạn cùng phòng (thực chất là một đôi phu phu)

_________________________

Liễu Thanh Ca không hay để ý đến thời gian cho lắm, ngay cả hằng ngày làm việc đều phải xem lịch thì cũng không biết hôm nay là 520. Mà cứ cho là biết, anh cũng sẽ coi như một ngày bình thường thôi, theo cách nói của anh sẽ là: "Toàn bày vẽ làm màu, chẳng có ý nghĩa gì."

520 năm nay rơi vào thứ năm, vừa đúng kẹt ở giữa ngày cuối tuần và ngày làm việc, khiến cho các cặp đôi rầu rĩ chán chường, may mà còn có một thứ sáu bù đắp. Thứ sáu Liễu Thanh Ca tan làm sớm, anh về sớm hơn so với bạn cùng phòng. Hai người họ trọ chung đã nhiều năm, quen biết từ thời đại học, quan hệ vẫn khá tốt. Ban đầu Liễu Thanh Ca cho rằng tính tình mình không tốt lắm sẽ dễ dẫn đến tình trạng ngày ngày xung đột nhau, nhưng rồi anh phát hiện ra tuy rằng có xung đột thật nhưng mà... nguyên do cứ có gì không đúng lắm ấy!!!

Hơn mấy tháng trước, Liễu Thanh Ca mới bất chợt ngộ ra! Thằng lỏi Dương Nhất Huyền này có ý khác với mình! Anh không dám xác định lòng mình, đều nói lòng mình như nào tự mình rõ nhất nhưng hiện tại anh không hiểu cái gì hết! Tóm lại là cảm giác của Dương Nhất Huyền đối với anh không giống anh đối với Dương Nhất Huyền...

Những lần đụng độ nhau sau đó đều sẽ tóe ra cả lửa. Nhưng đốm lửa này cháy rất chậm, rất nhẹ nhàng, giống như là đèn ngủ ấy. Nhưng nói cho cùng củi khô vẫn còn đó, sợ gì không bén lửa. Một tuần trước, khoảng cách giữa hai người đột phá xuống số âm. Nhưng Liễu Thanh Ca dường như không bằng lòng cho lắm, chỉ cần có người đến hỏi chuyện là sẽ bị anh tẩn cho một trận no đòn. Về nguyên nhân? Ai mà biết được.


Buổi tối hôm thứ năm.

"Anh, ăn cơm thôi." Dương Nhất Huyền đang chờ... Nhưng cậu biết rằng Liễu Thanh Ca sẽ không tài nào nhớ tới chuyện này.

"Anh, điện thoại của anh không có gì đâu, đặt xuống đi." Vẫn đang chờ... Kim đồng hồ đã điểm chín rưỡi rồi.

"Anh! Đọc sách đừng có nằm." Có lẽ là không đợi được rồi, thôi vậy, dù sao cũng không phải chỉ có mỗi hôm nay có thể dính lấy nhau.

Liễu Thanh Ca tựa vào sô pha, tay cầm một quyển sách. Nhưng anh chẳng biết tâm trí mình có đặt vào trang sách hay không. Ánh mắt anh hết nhìn đến góc tường, một chốc lại nhìn trần nhà, rồi thoáng liếc trộm Dương Nhất Huyền. Liễu Thanh Ca mở điện thoại lên, xem đi xem lại ngày tháng, muốn mở miệng nói gì đó.

"Dương Nhất Huyền! Qua đây!" Vì che giấu nỗi lòng Liễu Thanh Ca cố ý hạ giọng xuống rất thấp.

"Đợi em một lát!"

Kỳ thật lúc Liễu Thanh Ca còn chưa nói xong câu kia thì đã lấy sách che mặt đi rồi. Vẫn còn đang ủ rượu, làm thế nào để nấu ra loại rượu ngon này đây?

Trong quá trình nấu rượu yêu cầu người nấu phải thật nghiêm túc cẩn thận, hết sức chuyên chú, nên Liễu Thanh Ca hoàn toàn không để ý thấy Dương Nhất Huyền đã đến chỗ mình. Tay trái Dương Nhất Huyền chống ngay bên cạnh Liễu Thanh Ca, tay phải bỏ quyển sách ra, sà vào lồng ngực Liễu Thanh Ca.

Rượu bắt đầu có tác dụng rồi...

"Anh xem điện thoại rồi đó, hôm nay là ngày 20 tháng 5."

_____________

-End-


____________

Chủ watt:

Do ngày tháng năm của Trung Quốc đọc, viết theo thứ tự từ lớn đến nhỏ (tức là năm - tháng - ngày) nên ngày 20 - 05 ở bên đó sẽ viết là 05 - 20. Mà 520 phát âm ra gần giống "Wo ai ni", nghĩa là "I love you". Ngày 20/5 thành ngày tỏ tình =)))))

20/5 nhưng 31/5 mới đăng 😏 không hổ là tôi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net