CHƯƠNG 51- AN TRÚ TRONG TÌNH THƯƠNG

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trong khi đi khất thực, Phật gặp một đám trẻ con đang tụ họp với nhau chơi đùa. Các em bé này đang hành hạ những con cua nhỏ mà chúng bắt được dưới ruộng. Một đứa trong bọn chúng lấy ngón tay trỏ của bàn tay trái đè xuống lưng một con cua. Với tay phải, nó bẻ một càng của con cua. Bọn trẻ reo hò vang dậy. Đứa kia thích chí, bẻ gãy một cái càng cua khác. Bọn trẻ lại vỗ tay hò reo. Chúng chơi như vậy cho đến khi tất cả hai càng và tám chân của con cua đều bị bẻ gãy hết. Rốt cuộc chúng liệng con cua xuống ruộng và đi bắt một con khác để chơi.

Thấy Phật và các thầy tới, bọn chúng ngửng đầu lên rồi lại cúi xuống chơi trò hành hạ mấy con cua. Chúng tàn ác mà không biết là chúng tàn ác. Phật bảo bọn trẻ ngừng tay. Người nói:

– Này các con, nếu các con bị trặc chân tay hay gãy tay thì các con có đau không?

"Dạ Bạch thầy, có," bọn trẻ trả lời.

– Con cua bị các con bẻ gãy càng và gãy chân cũng đau đớn như thế đó. Các con có biết không?

Bọn trẻ nín bặt.

Phật nói tiếp:

– Con cua cũng biết ăn uống, con cua cũng có cha, mẹ, anh và chị của nó như là các con vậy. Các con làm khổ con cua như thế thì các con cũng làm khổ luôn cả cha mẹ và anh chị nó. Các con hãy suy nghĩ đi.

Bọn trẻ tỏ vẻ hối hận.

Lúc bấy giờ thấy Phật và các thầy xúm quanh một bọn trẻ, những người qua lại gần đấy cũng ghé lại xem. Nhân cơ hội này Phật dạy cả trẻ em lẫn người lớn về lòng từ bi. Người nói:

Chúng ta phải làm sao để cho tất cả mọi loài đều cảm thấy có an ổn và có niềm vui trong sự sống. Chúng ta phải bảo vệ sự sống cho nhau và đem niềm vui cho nhau.

Tất cả mọi loài, dù lớn, dù nhỏ, dù đi bằng hai chân hay đi bằng bốn chân, dù bò trên mặt đất hay bay trên hư không hoặc bơi lội trong nước cũng đều có quyền sống. Chúng ta không nên đem tâm hận thù nhau, sát hại nhau. Chúng ta nên che chở cho nhau.

Này các con, cũng như một bà mẹ đem thân mạng che chở cho đứa con thân yêu duy nhất của mình, mỗi người trong chúng ta phải mở lòng ra để đón nhận và che chở cho tất cả các loài có sinh mệnh.

Lòng thương củachúng ta phải bao trùm tất cả mọi loài sinh vật đang có mặt trên, dưới, trong,ngoài và chung quanh ta. Trong khi đi, đứng, nằm, ngồi, trái tim ta phải mangtheo tình thương đó, và ta hãy an trú đêm ngày trong tình thương đó.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net