Hồi 1:Mở Đầu

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sáng sớm bọn gia đinh đang làm việc nhà,ông Nhuận thì ngồi yên tĩnh uống trà lo việc đồng án.

"Thằng Nam,xuống bếp nói con Mận làm cơm đi,hồi cậu cả mợ cả về"

"Dạ,ông ơi ông,cậu mợ với cô ăn gì đặng con nói nó nấu"

"Con xuống kêu nó ra vườn ông Sáu bắt con gà về kho gừng,cô út thích ăn gà kho,với kêu nó nấu ít canh chua,hai đứa cháu ông thích canh chua lắm,rồi nói nó thêm ít mắm chưng,chả lụa với khứa cá kho là được rồi"

"Dạ ông"

Nam nhanh chóng chạy vội ra sau bếp kẻo hồi lại trễ cơm.Ông Nhuận tiếp tục làm đồng án,bỗng thằng Ngọc chạy vào đưa ông một lá thư,mặt nó hớn hở lắm.

"Chuyện chi mà bây chạy ghê vậy?"

"Dạ ông,cậu hai gửi thư,hình như độ tuần sau cậu về á ông"

Ông Nhuận mĩm cười rồi mở lá thư ra,úi chà! Nó lại làm khó ông rồi.

"Envoyer papa
Je rentrerai chez moi la semaine prochaine. Papa et toi me manquez tellement. Cette fois, je suis de retour, j'ai des cadeaux pour toi et papa. Maintenant, je dois faire quelques formalités administratives et je pourrai y aller. à la maison. Papa est à la maison. Manger et boire pour rester en bonne santé, mon fils rentre bientôt à la maison.
Le fils de papa
Ly Minh Thuan"

Ông mĩm cười rồi búng tay,thằng Vỹ hiểu ý liền lấy một tờ giấy với một viết để ra trước mặt ông,ông cằm viết rồi viết đáp trả nó bằng tiếng Pháp.

"À M. Thuan
Ne vous inquiétez pas pour moi, je suis en très bonne santé et je n'ai pas besoin que vous vous inquiétiez. Ne ramenez pas un tas de dettes après y être allé. Ce vieux corps ne peut pas le supporter. Comment vais-je faire mes études à l'étranger " Ou vais-je être expulsé par toi ? Reviens ici, tu es parti depuis 5 ans, tu ne resteras pas ici pour toujours, reviens chercher, à quoi ça sert ce vieux corps, pense à revenir tôt la semaine prochaine, M. Thuan

Ton papa
Ly Nhuan"

Ông đưa qua cho Vỹ,nói.

"Đem ra bưu điện cho ông"

"Dạ"

Vỹ bắt xích lô rời đi,lúc này cậu Thịnh mợ Mẫn cũng qua,hai đứa cháu bập bẹ đứa lớn 3 tuổi đứa nhỏ 1 tuổi chạy vào nhà tìm ông ngoại,ông vui vẻ mà bồng cả hai đứa cháu lên.

"Ui cục cưng của ông,ui tời tời hai cục vàng cục bạc của ông"

"Dạ tía con mới qua"

Ông Nhuận nhìn thằng con rể đang hút thuốc lào mà đách chào ông một tiếng,ông ho khụ khụ rồi nói.

"Cậu cả mồm miệng đâu mà bơ luôn bố vợ thế nhỉ?"

Cậu giật mình liền bỏ điếu cày cho thằng gia đinh rồi nói.

"Dạ con thưa tía mới qua ạ"

"Thôi,tôi không cần,thế vợ lớn cậu đâu?"

"Dạ...cổ ở nhà chăm bé Lan ạ"

Mẫn thấy tía mình cứ móc mỉa chồng,bỗng chóc không biết ứng xử sao cho phải.

"Bé Lan có hay đánh cậu Phúc hay cô Lành nhà này không nhỉ?"

"Dạ không,bọn nhỏ hòa thuận lắm tía"

Mẫn liền thay chồng trả lời cũng như để xoa dịu tình hình,ông Nhuận nhìn con rồi cũng không móc mỉa gì cậu Thịnh nữa.

"Tía ơi,có cơm chưa?"

Hoa vén màn bước ra.Ông Nhuận nghe vậy nhanh chóng vỗ tay nói lớn.

"Dọn cơm!"

Mấy thằng gia đinh lập tức dọn cơm lên,mọi thức điều đầy đủ chỉ có món gà kho là chưa xong,ông Nhuận nhìn thằng Cụt nói.

"Xuống hối bọn nó làm nhanh cho ông"

"Vâng"

Thằng Cụt lững thửng đi xuống bếp.Ông Nhuận kéo ghế cho Hoa,rồi kéo ghế cho Mẫn.Ngồi xuống bàn ông liền gắp thức ăn cho hai đứa cháu,Thịnh liếc ngang liếc dọc rồi nói.

"Tía,tụi con định sinh thêm đứa nữa,không biết ý tía sao"

Mẫn thoáng hơi đỏ mặt,Hoa hơi đanh mặt nhìn anh rể,ông Nhuận liền lắc đầu.

"Con tôi mới đẻ bé Lành vừa hơn năm,giờ cậu lại đòi thêm đứa nữa,sức khỏe con nhà này cậu tính làm sao?"

"Dạ con cũng có nghĩ,nhưng con thấy sinh thêm đứa nữa chắc không sao..."

"Không sao cái gì mà không sao? Cậu nói như vậy vậy cậu đẻ đi,con tôi khỏi mang thai chi cho cực"

"Thôi tía,đang giờ cơm,tía ăn cái này đi ạ"

Mẫn liền dẻ ít cá kho cho ông Nhuận,ông chăm chăm nhìn thằng rể trời đánh,cậu chả dám hó gì thêm liền cúi đầu xuống ăn.

"Ông Chánh có nhà không?"

Từ ngoài cổng vang vào một tiếng người.Ông Nhuận liền sai người mở cửa,khi người kia bước vào,ông Nhuận mừng rỡ nói.

"Mèn ơi anh Phước,anh về lâu chưa sao không báo đây tiếng"

"Tui cũng chỉ mới từ An Giang về thôi,về Cà Mau là tui ghế nhà ông Chánh đây đầu tiên đó nghen"

Ông Hữu Phước là một Bá hộ khiết tiếng tại An Giang,ông là họ hàng xa với ông Nhuận nên có dịp lên An Giang hay về Cà Mau là hai ông ghế nhà nhau liền,ông cũng có một cậu con trai tên Hữu Hưng,hình như cậu đang lấp ló phía sau ông Phước kìa.

"Thằng Hưng đó hả đa? Mèn ơi bây lớn quá trời"

"Dạ con chào bác"

"Thôi vào nhà đi,bây,hãm trà cho ông"

"Dạ"

Ông Nhuận kéo cả hai vào nhưng ông Phước lại chỉ ra chỗ cái phảng để trước hiên nhà.

"Thằng Hưng bao nhiêu rồi?"

"Dạ con 18"

"Ồ dậy là bằng tuổi con Hoa rồi,con thi Thành Chung gì chưa?"

"Dạ cuối năm nay con lên Mỹ Tho thi"

"Dậy hả? Tưởng con đi năm sao gửi con Hoa đi cùng,chớ để nó trển mình ên cũng lo"

"Con thấy Hoa cũng chững chạc mà bác,chắc chỉ tự đi được mà,bác lo quá"

Ông Nhuận phẩy phẩy quạt,lúc này Mẫn cũng mang trà ra,ông Nhuận thấy Mẫn bưng liền hỏi.

"Ơ sao không để đám gia đinh làm,coi chừng con"

"Dạ thôi,dẫu sao cũng là nhà có khách,tự mình mời vẫn vui hơn"

Ông Phước nhấp ngụm trà rồi nói.

"Cậu Nhuận nè,làng cậu hình như có ông nhà buôn lái nổi tiếng lắm đúng không?"

"Ừa,nhà đó không giàu nhưng coi bộ cũng là đối thủ nặng kí à"

Hai ông cười vui vẻ với nhau rồi tiếp tục nói chuyện về đồng án.Sắp tới cậu con trai về nhà lại rộn rã tiếng nói nữa rồi đây.




Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net