Chap 9: Sự thật hé mở

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sự thật hé mở

   Ngày ….tháng….năm

   Đôi khi, bạn thấy cô đơn. Người bạn yêu nhất có thể chính là người khiến cho cảm giác cô đơn của bạn trở nên rõ rệt nhất. Đôi khi, bạn thấy mệt mỏi. Người nói sẽ ở bên bạn khi mệt mỏi, có thể chính là kẻ khiến cho cảm giác mệt mỏi của bạn "được" gia tăng lên gấp bội... Lời nói mãi chỉ là thứ thoáng qua đầu môi, phôi pha, dối trá, mau tan biến...

.

..

.

Không biết điều gì có thể đong đếm được tình yêu, niềm hạnh phúc hay những nỗi đau nhưng em tin nó sẽ nhẹ dần và nhạt phai theo năm tháng. ..

* Em sẽ làm được cho anh xem...!

Anh bảo em phải tin anh, nhưng biết đâu giờ này anh đang sống hạnh phúc bên người con gái mà anh yêu thương, bên “đứa con” của anh……

Biết chắc là đã chấm hết... mà sao vẫn hi vong???? để rồi lại buồn, lại chán, lại bâng khuâng và tiếc nuối!?.

Em sẽ không đợi anh nữa, thời gian là liều thuốc có thể chữa lành vết thương nhưng cũng là chất kích thích giúp em đưa ra những quyết định khác trong cuộc đời mình.

Có thể em sẽ tập quên anh, cũng có thể em sẽ không yêu ai nữa, nhưng cũng có thể có một người đàn ông nào đó ko yêu em hơn anh nhưng ko bao giờ lừa dối em.

Cảm ơn anh đã  cho em những kí ức đẹp…. Hận anh vì đã lừa dối em.!

                                                                                                  0.10 a.m

Comment 1 <NĐ> : Tại sao con người luôn luôn tìm kiếm "cái mới" nhưng lại không bao giờ biết làm mới "cái cũ" ?!...Có thể "cái mới" đem tới cho ta những trải nghiệm

mới hơn nhưng không thể tốt bằng "cái cũ".Trong 1 mối quan hệ cũng vậy,

họ luôn muốn "vứt bỏ" những cái cũ và "trải nghiệm" những cái mới. Dù

biết chắc rằng ko thể tốt hơn ....Tại sao không thử cho anh ta cơ hội? Có thể anh ta còn điều khó nói?

-       Reply: Cơ hội là do anh ấy ko cho tôi.

Comment 2<NĐ>:   Đôi khi người ta lại buông tay ra ngay cả khi ngta vẫn còn muốn giữ !. ...

  Tôi khóc, những giọt nước mắt cuối cùng khép lại mối tình này… Đôi khi những dao động xung quanh, những lời khuyên, những ảo tưởng về anh tiếp thêm cho tôi hy vọng chờ đợi anh… Nhưng tôi không thể sống mãi trong ảo tưởng và thực tế luôn thức tỉnh tôi….

   Dạo này Hoàng Lâm luôn luôn quanh quẩn bên tôi, tôi dần dần cũng quen với sự hiện diện thường xuyên và đột ngột của anh ta. Ở công ti thì không nói vì hắn còn trực tiếp đến tận phòng làm việc của tôi dẫn tôi ra ngoài, còn cười cười nói nói với tôi mặc kệ mọi người có dị nghị. Hắn còn xuất hiện ở chỗ tập yoga, cửa hàng làm bánh tôi theo học. Nhiều lúc tôi cũng thấy anh ta thực sự không đáng ghét, chí ít anh ta biết quan tâm đến người khác, nhưng cũng giống như Minh Nhật anh ta chả bao giờ nói với tôi về gia đình anh ta. Chuyện trên trời dưới bể anh ta đều kể hết với tôi nhưng trừ chuyện về gia đình. Có phải tất cả những người đàn ông lạnh lùng giỏi giang như anh ta và Minh Nhật đều là những kẻ bạc tình.

  Tôi thỉnh thoảng vẫn đến bar nhưng ko phải để làm mà để uống rượu, tôi phát hiện ra rượu cũng là liều thuốc rất tốt trong việc chữa lành vết thương. Như vậy tôi cũng không phá vỡ lời hứa của tôi với Quân.

-       Này tối nay đi Bar, tôi mời.

-       Được thôi, nhưng tửu lượng của em rất tồi. Em không sợ anh làm gì em sao? He he

-       Anh dám sao?

-       Không có gì là anh không dám. – Anh ta nói lẩm bẩm điều gì đấy.

-       Anh nói cái gì cơ?

-       Đi thôi, hôm nay em pha cho anh một ly rượu chứ?

-       Để lúc nào anh mời đi, tôi không làm miễn phí. Hehe

 Hôm nay tôi uống rất nhiều, thực sự rất nhiều và nói cũng rất nhiều bởi…..hôm nay là sinh nhật Minh Nhật.     

-       Đừng uống nữa, anh không đảm bảo tính mạng cho em đâu đấy?

-       Ha ha, đồ đểu! anh nghĩ là tôi sợ anh chắc, đưa đây!

-       Tâm trạng của em hôm nay rốt cuộc là như thế nào? Không thể hiểu nổi.

Anh ta tức giận rồi giựt mấy li rượu trong tay tôi ra tầm kiểm soát của tôi

-       Đưa đây cho tôi! Tôi chưa say ! …ọe ọe….

-       Em xem đi, thành cái bộ dạng như thế này mà vẫn còn muốn uống tiếp.

-       Anh tránh ra, tôi muốn vào nhà vệ sinh.

Tôi đi loạng choạng vào nhà vệ sinh, anh ta muốn đi theo dìu tôi nhưng tôi không cho.

Bỗng tôi nhìn thấy một người, một người giống….Tôi vội vàng chạy theo

-       Nhật….có phải là anh không? – Tôi điên cuồng chạy theo và gào lên gọi nhưng cái người kia cứ chạy đi.

-       Đan, em điên rồi sao? Để anh đưa em về?

-       Anh bỏ tôi ra tôi phải đi tìm Nhật, rõ ràng là anh ấy?

Tôi ngồi thụp xuống, nước mắt ràn rụa…

-       Anh có biết hôm nay là ngày gì không? LÀ NGÀY GÌ KHÔNG?

Hôm nay là sinh nhật Minh Nhật !

«  Anh Nhật này, mai là sinh nhật anh rồi đấy, anh thích quà gì nào ?

-       Anh không quan tâm, có em bên cạnh là anh vui rồi.

-       Anh đừng hối hận đấy, chỉ có ngày sinh nhật anh mới được phép bắt nạt em thôi.

-       Vậy sao ? thế thì anh mong đến ngày mai quá. Hi

Buổi tối hôm sinh nhật.

-       Ten ten ten….anh nếm thử đi, đây là cốc cocktail Love Rain mà em đã dầy công nghiên cứu, hôm nay em làm để chúc mừng sinh nhật anh!hi, Happy birthday my love !

-       Mùi vị không tồi….nhưng mà thiếu…

-       Thiếu gì cơ ?

-       Hương vị ngọt ngào.

-       Vậy sao ? anh đưa em uống thử !

Anh kéo người tôi lại và đặt lên môi tôi 1 nụ hôn.

-       Còn hương vị ngọt ngào này nữa.

-       A ! Anh lừa em !!! »  

-       Lại là Minh Nhật ! em tỉnh táo đi có được không ? đã gần 2 năm rồi, nếu hắn ta còn yêu em thì đã đi tìm em, đã liên lạc với em rồi, em có hiểu không ?

-       Không, chắc chắn anh ấy có nỗi khổ riêng !

-       Chả nhẽ với em anh không có ý nghĩa gì sao ? EM NÓI ĐI !

-       Tôi…anh….tôi chỉ mong anh là người bạn tốt của tôi, một người anh trai, tôi… xin lỗi.

-       Một lời xin lỗi của em có thể bù đắp được sao ?

-       Anh làm cái gì đấy ? Bỏ tôi ra… a…..ư…ư

  Đồ khốn ấy đã cưỡng hôn tôi……..tôi nhìn trong ánh mắt anh ta có nét tuyệt vọng, đau đớn…..tôi bỗng dưng thấy có lỗi, tôi không muốn làm tổn thương anh ta nhưng tôi không thể nào, không thể nào quên được anh.

Minh Nhật                                                                        

Bar Strike 10 p.m

  Không hiểu tại sao hôm nay đôi bàn chân tôi cứ dảo bước đến quán bar này…tôi nhớ em, nhớ về những kỉ niệm đẹp đẽ với em…

  Tôi nghe thấy tiếng em gọi, trái tim tôi quặn thắt, em gào tên tôi trong tuyệt vọng, chờ mong nhưng tôi chỉ biết trốn chạy…Tôi rất muốn quay lại ôm em, nhìn ngắm em cho thỏa nỗi nhớ nhung…

  Hắn đến bên cạnh em, tôi nhìn em từ trong góc tối, em gầy đi rất nhiều…. hắn ta hôn em, tôi phải kiềm chế lòng mình.

-       Anh, chúng ta đã thu mua toàn bộ công ti nhỏ, bây giờ có nên hành động không?

-       Chưa phải lúc, công ti TJ vẫn thu hút nhiều nhà đầu tư lớn.

-       Vậy phải làm sao hả anh?

-       Bây giờ chúng ta cần thu hút các nhà đầu tư về phía mình để tung ra lượng sản phẩm mới này, như vậy khả năng thành công sẽ cao  hơn.

-       Đúng vậy, vì chất lượng sản phẩm này mọi khâu anh đều nắm rất rõ không đáng ngại, nhưng về việc các nhà đầu tư thì hơi khó vì công ti chúng ta thành lập cũng chưa được bao lâu, việc kéo nhà đầu tư về e có hơi khó khăn.

-       Vậy thì mới cần sự giúp đỡ của chú, anh sẽ cố gắng liên lạc với một số người anh quen biết. Lần này nhất định phải thành công!

Linh Đan

    Hôm nay là chủ nhật, tôi đến thăm bà như thường lệ nhưng đó không phải bà tôi mà là bà Minh Nhật…..Chủ nhật hàng tuần tôi vẫn đến hàn huyên với bà, bà ở một mình mà Minh Nhật đi bạt vô âm tín, nhìn đôi mắt bà ngày càng buồn ẩn chứa nhiều tâm sự…

-       Bà, hôm nay con mang đến cho bà mấy quả la hán để bà uống cho mát gan nè.

Tôi giật mình lại khi nghe thấy tiếng quát của bà, có vẻ bà rất giận dữ.

-       Thằng khốn nạn, mày cút ra khỏi nhà tao, tao không có một thằng cháu như mày!

-       Bà không coi tôi là cháu bà cũng không sao, tôi không quan tâm. Nhưng tôi vẫn được là người thừa kế cái tài sản này của bà, của ông ta, bà hiểu chưa?

-       Thằng mất dậy, tất cả là do mẹ mày, mẹ mày là mụ đàn bà đê tiện?

-       Bà im đi, không cho phép bà nói mẹ tôi như thế? Nếu không đẻ được nữa thì tại sao lại cố gắng phải đẻ, cấy cái thằng nghịch tử này vào người mẹ tôi làm cái gì? Tuy bà ấy không phải mẹ ruột tôi, chỉ là người mang thai tôi nhưng bà ấy rất yêu thương tôi nhưng tại sao các người lại đối xử tệ bạc với bà ấy? tại sao?

-       Ba…. Thằng ngu, mày có biết con đàn bà ấy đê tiện như thế nào không, nó chỉ lợi dụng mày thôi, mày hiểu chưa? Bố mẹ ruột của mày đã mất rồi, bây giờ mày lại còn hại anh mày nữa. Mày tỉnh táo lại đi!!

Tôi bàng hoàng…chạy vội vào trong, không dám tin vào mắt mình nữa, là Hoàng Lâm, là anh ta…..Anh ta đẩy bà ngã xuống…

-       Bà, bà có bị làm sao không?

-       Thằng nghịch tử, mày còn định hại anh mày đến bao giờ nữa?

-       Anh đã làm gì Minh Nhật? giờ anh ấy đang ở đâu? Nói đi….nói đi chứ!! – Tôi dùng hết sức lực lay người anh ta, anh ta cũng hất tôi ra, ánh mắt anh ta đầy vẻ bi thương.

-       Các người ai cũng yêu thương anh ta, còn tôi, tôi tại sao không được yêu thương? Các người nói đi!!

  Anh ta ngồi ôm đầu khóc………..lần đầu tiên tôi nhìn thấy anh ta khóc, cái dáng bộ lạnh lùng…cái điệu bộ đùa cợt tôi hoàn toàn biến mất,…. Đôi mắt đầy nét bi thương, đau khổ như đứa trẻ bị bỏ rơi…

-       Thực ra, bố mẹ đối xử lạnh nhạt với cháu là vì mụ đàn bà kia. Nếu bố mẹ cháu yêu thương chiều chuộng cháu, sau này bà ta có thể lợi dụng tình cảm mẫu tử với cháu, lợi dụng điều đó để gây ra mâu thuẫn trong gia đình, để dựa vào cháu mà sống cuộc sống sung sướng, cháu có hiểu không? Bố mẹ cháu luôn yêu thương cháu hơn ai hết, họ hối hận vì đã chọn người đàn bà xấu xa kia cưu mang cháu hộ nên họ đành phải yêu thương cháu theo cách khác, nhưng họ thực lòng yêu thương cháu.

-       Tôi không tin? Tôi không tin!!!!!!

  Anh ta chạy như người mất hồn ra khỏi nhà….tôi ôm bà khóc, tôi đã hiểu lầm Minh Nhật, tôi thấy thương anh, thương cả anh ta nữa, cuộc sống thật là lắm kiểu số phận…Bà bảo Minh Nhật liên lạc với bà bảo bà hãy giữ gìn sức khỏe, anh sẽ cố gắng giành lại công ti, anh ấy hứa sẽ không làm tổn thương Hoàng Lâm. Bà còn xin lỗi tôi vì đã giấu tôi, Minh Nhật bảo không được nói cho tôi biết bất cứ thông tin gì về anh, bà không muốn tôi phải đau khổ… Nhưng về người con gái kia, tôi hận anh sao cứ tự mình sắp đặt tất cả, để bây giờ tôi như người ngu ngốc trong trò chơi số phận của hai anh em trai anh…

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

#không