Chương 10

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng



Từ Khiêm dẫn Liễu Nhi lên phòng. Phòng anh rộng hơn phòng Liễu Nhi rất nhiều. Anh cũng có một chiếc đàn piano. Liễu Nhi thích thú nhìn ngắm. Từ Khiêm mỉm cười. 

" Em đánh thử một bài cho anh nghe nhé!" 

Liễu Nhi nhìn Từ Khiêm, hớn hở. 

" Em được thử." 

Từ Khiêm gật đầu. 

" Em cứ chơi. Anh chuẩn bị cho em bộ quần áo nhé." 

Liễu Nhi hoàn toàn đồng ý. Cô đánh thử bài hát Forever_Stratovarius. Cô rất thích bài hát này. Giai điệu nhẹ nhàng, ngân nga mà sâu lắng hoài cổ. Vừa đánh vừa ngân nga câu hát.

"I'm still there everywhere, I'm the dust in the wind
I'm the star in the Northern sky
I never stayed anywhere, I'm the wind in the trees
Would you wait for me forever ?"

Từ Khiêm đi xuống nhà bảo người giúp việc chuẩn bị cho Liễu Nhi một bộ quần áo thoải mái hơn. Đang căn dặn người giúp việc chuẩn bị thì tiếng đàn ngân lên. Ba mẹ Trần cũng khá ngạc nhiên. Mẹ Trần gật gù tán thưởng. Từ Khiêm vui vẻ lên tầng. Anh chính mắt được chiêm ngưỡng Liễu Nhi vừa đàn vừa hát. Trông cô lúc này vừa quyến rũ vừa đáng yêu.

Liễu Nhi chơi thử một đoạn xong. Quay lại thấy Từ Khiêm đứng cạnh. Cô ngượng ngùng. 

" Sao anh lên không nói cho em biết." 

Từ Khiêm cười. 

" Vợ tương lai của anh hát hay nha, đàn cũng giỏi nữa. Tí nữa chúng ta cùng chơi một bài." 

Liễu Nhi vui vẻ gật đầu. Đẩy anh vào nhà tắm. 

" Anh tắm rửa thay quần áo đi. Em tham quan chút." 

Từ Khiêm kéo cô lại hôn nhẹ lên trán cô. 

" Anh không nghĩ em dám đẩy anh vào đây." 

Liễu Nhi bĩu môi. 

" Anh tắm nhanh nhanh em còn tắm." 

Nói rồi cô mặc kệ anh, đi ra ngoài. Từ Khiêm ngoan ngoãn nghe lời cô.

Liễu Nhi nhìn lướt qua mọi thứ trong phòng. Nhìn phòng anh như này cô có thể biết rằng anh rất ít khi về nhà. Đàn piano tiếp đến là tủ sách là thứ thu hút cô nhất.  Sách kinh tế chiếm gần hết tủ sách. Cô có nhớ Hải Nam từng nói anh về nước là để tiếp quản công ty. Nhìn qua đống sách kinh tế thì hầu như không có quyển nào là không quen thuộc với cô. Cô bị thu hút bởi quyển sách bìa hồng. Tiện tay rút ra xem, có gì mượn anh về học. Cô lật mở trang đầu thì đã ngạc nhiên bởi dòng chữ rõ ràng. Tiểu Khiêm yêu Tiểu Băng. Cô bật cười mỉa mai. Đó là lý do anh giữ im lặng. Thì ra cô suy đoán không sao, cô Lê và anh thực sự có quan hệ. Vậy lí do năm lần bảy lượt cô Lê hỏi cô về lễ đính hôn là đây sao. Cô đã quyết định đánh đổi rồi nên việc này với cô mà nói cũng không có gì là quá ngạc nhiên. Cô nhanh tay cất quyển sách vào vị trí của nó. Cô sẽ không nói, cô muốn xem anh bao giờ anh sẽ nói với cô chuyện này. Tiếng nước trong phòng tắm đã tắt. Liễu Nhi không muốn đối mặt với Từ Khiêm. Cô chạy lại giường, chui tọt vào chăn. Che đi đôi mắt ửng đỏ muốn khóc.

Từ Khiêm tắm xong ra ngoài không thấy Liễu Nhi đâu. Nhìn kĩ anh thấy cô đang thoải mái ngủ trên giường của mình. Anh bật cười. Cô gái này rất không nhát như anh nghĩ. Anh nhẹ nhàng xuống dưới nhà lấy quần áo cho cô. Liễu Nhi cố nén nước mắt. Cô cố gắng để mình tự nhiên hơn. Từ Khiêm lấy quần áo cho cô. Nhẹ nhàng chui lên giường khẽ lay người cô. Liễu Nhi khẽ cựa mình. Từ Khiêm cưng nựng ôm cô vào lòng. Liễu Nhi đưa đôi mắt còn mơ màng nhìn Từ Khiêm. Cô dụi dụi đầu vào ngực anh. Khẽ lên tiếng. 

" Từ Khiêm..." 

Anh ôm cô lười biếng đáp. 

" Ừ." 

Liễu Nhi vòng tay ôm anh, nhẹ nhàng lên tiếng. 

" Anh nghĩ sao về mối tình đầu...." 

Từ Khiêm ngạc nhiên nhìn cô, không đợi anh trả lời cô nói tiếp. 

" Em nghĩ nó rất đẹp, đáng để nhớ,.... Nhưng... tình đầu của em đến quá nhanh em sợ nó cũng sẽ kết thúc nhanh." 

Cô ngước mắt lên nhìn Từ Khiêm. Anh cười hiền xoa đầu cô. 

" Sẽ không có chuyện kết thúc. Anh sẽ không bỏ em. Còn em chưa được sự cho phép anh sẽ không được rời xa anh" 

Anh nói chắc nịch. Cô ôm anh không nói. Cô muốn tin những lời kia là sự thật. Từ Khiêm xoay người cô lại, mỉm cười nói. 

" Nào, cô vợ bé nhỏ của anh. Đi tắm rửa thay quần áo xong chúng ta xuống ăn trưa." 

Liễu Nhi lấy tay đấm nhẹ vào ngực anh. 

" Xưng hô không đúng nha. Thay đổi liên tục" 

Từ Khiêm giữ tay cô lại, cụng đầu với cô. 

" Anh gọi vậy cho quen, cô vợ bé nhỏ ạ." 

Liễu Nhi đẩy anh ra. Trừng mắt nhìn anh. 

" Anh... anh đừng có lí luận vớ vẩn. Đưa quần áo cho em." 

Cô nhận lấy quần áo rồi chạy vào nhà tắm.

Bóng Liễu Nhi vừa khuất, Từ Khiêm nhìn qua một lượt căn phòng. Không có gì thay đổi. Anh nghĩ mình đã nghĩ nhiều rồi. Với tính cách sôi nổi như Liễu Nhi khi phát hiện ra thứ gì đó chắc chắn sẽ làm ầm lên. Từ Khiêm lấy điện thoại ra nghịch, nhớ đến váy đính hôn còn chưa chọn. Anh gọi điện cho Hải Nam. Đầu dây bên kia nhanh chóng bắt máy. 

" Quý ngài có gì mà gọi cho tôi." 

Từ Khiêm lạnh lùng. 

" Cậu bớt giỡn đi. Mình muốn cậu sắp xếp cho mình một buổi gặp mặt hai gia đình. Còn nữa chuẩn bị cho Liễu Nhi một bộ váy." 

Hải Nam bật cười khanh khách 

" Cậu đồng ý với ba mẹ tôi thứ 2 đính hôn rồi hả. Thích Liễu Nhi rồi hả?" 

Từ Khiêm không nóng không lạnh trả lời. 

" Làm việc cậu cần làm đi." 

Nói rồi anh ngắt máy không để cho bên kia kịp trêu đùa thêm câu nào.

Liễu Nhi đã tắm xong. Cô ra ngoài thấy Từ Khiêm đang nghịch điện thoại. Anh kéo cô lại. 

" Anh vừa gọi điện cho Hải Nam. Bảo cậu ta sắp xếp cho hai gia đình gặp mặt. Còn nữa em muốn đi chọn váy hay nhờ Hải Nam mua." 

Liễu Nhi không cần suy nghĩ trả lời. 

" Để Hải Nam chọn đi." 

Từ Khiêm gật đầu, dựa vào người cô trêu chọc 

" Chỉ còn 3 ngày nữa là em sẽ ở đây cùng anh rồi." 

Liễu Nhi quay lại nhìn anh. 

" Chúng ta sẽ ở đây sao. Hình như anh không hay ở đây mà. Nơi này xa trường nữa, em không muốn đi ô tô." 

Từ Khiêm nhìn cô. 

" Em không muốn ở đây." 

Liễu Nhi gật đầu, dựa vào vai anh. 

" Em muốn ở nhà của em." 

Từ Khiêm lạnh lùng cắt ngang. 

" Không được. Nếu em muốn anh sẽ mua một ngôi biệt thự ở ngoài. Chúng ta sống ở đó." 

Liễu Nhi không đòi hỏi gì. 

" Vậy cũng được, gần trường, gần công viên, gần công ty anh càng tốt." 

Từ Khiêm bật cười. 

" Sẽ không có khu biệt nào thuận lợi như vậy đâu cô vợ bé nhỏ ạ. Năm nay em tốt nghiệp sẽ đến công ty anh làm việc." 

Liễu Nhi ôm Từ Khiêm nhẹ giọng. 

" Thế nào cũng được. Em không muốn công bố chúng ta đính hôn. Sau này đi làm sẽ khó." 

Từ Khiêm gật đầu. 

" Anh đồng ý." 

Vốn dĩ cô không yêu cầu thì anh cũng định nói. Bởi hai người sẽ sớm kết thúc nên ít người biết càng tốt. Anh thì thầm vào tai cô. 

" Chúng ta nên xuống nhà ăn chưa." 

Liễu Nhi gật đầu, ngoan ngoãn theo Từ Khiêm xuống dưới nhà.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net