Chương 45

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng



Vừa về đến nơi hắn ta liền đẩy Lê Tiểu Băng xuống giường. Không lưu tình mà xé tan quần áo của của cô. Hắn ta không ngừng xoa nắn nơi đẫy đà, mút chát để lại dấu vết trên người Lê Tiểu Băng. Cô ta bài xích vô cùng nhưng chẳng thể làm gì được đành cắn răng chịu đựng. So với việc bị tên ô uế này làm nhục thì việc Từ Khiêm khiến cô ta trở thành như ngày hôm nay chả đáng là bao. Cô vẫn nhớ rõ ngày hôm đó, Từ Khiêm cầm xấp tài liệu đến ném trước mặt cô, giọng nói lạnh lùng đầy cao ngạo. 

" Tôi không nghĩ cô lại xấu xa như vậy. Mối thù này tôi nhất định phải trả. Còn Lê gia các người, hãy chuẩn bị tinh thần sụp đổ." 

Anh mặc cô khóc lóc thảm thiết, mặc cô ôm lấy anh mà bỏ đi. Tác phong làm việc của Từ Khiêm từ trước đến nay không phải cô không biết. Nhưng không ngờ tới, chỉ trong một đêm Lê gia đã khoanh gia bại sản. Ba cô phải đi tù, mẹ cô vì sốc mà chết. Cô không có nguồn trợ cấp từ gia đình thì thôi, anh cắt luôn nguồn sống của cô là công việc làm giáo viên của cô. Khi đó, không thể kiếm được việc làm cô phải lưu lạc ở các quán bar hầu rượu rồi bị người ta lừa làm gái điếm. May sao gặp được tên đàn ông đang không ngừng điên cuồng trên thân thể cô này. Ở cạnh hắn cô không phải làm việc, ăn sung mặc sướng. Mà hắn cũng yêu chiều cô không đòi hỏi gì ở cô. Nhưng nếu tiếp tục ở cạnh hắn không phải là cách hay. Cô sẽ trở thành Trần phu nhân, bắt buộc phải trở thành Trần phu nhân.

Lê Tiểu Băng đi vào nhà tắm, tắm rửa sạch sẽ liền đến chỗ của Vũ Liên. Con bé ngoan ngoãn ăn cơm. Cô không khỏi cảm thán, rất thông minh, bình tĩnh. Cô đến gần con bé mỉm cười. 

" Bé con, cho cô số điện thoại của mẹ con. Cô bảo mẹ con đưa con về." 

Vũ Liên nhìn Lê Tiểu Băng nghi hoặc. Nhưng người phụ nữ này đưa cô về cho ăn cơm, đối xử với cô cũng tốt chắc không sẽ không lừa dối gì cô. Vũ Liên rành mạch đọc số điện thoại của Liễu Nhi cho ả. Lê Tiểu Băng lưu số điện thoại vào liền nhẹ cong cánh môi mỉm cười đi ra ngoài.

Từ Khiêm cũng Liễu Nhi vẫn đứng ngồi không yên. Chợt điện thoại Liễu Nhi kêu lên. Cô nhìn màn hình khẽ nhíu mày. Là số lạ, dự cảm không lành lại tràn về. Cô run rẩy nhận máy. Giọng nói nữ nhân dịu dàng truyền đến. 

" Học trò Vũ đã lâu không gặp." 

Liễu Nhi trợn tròn mắt, miệng muốn nói mà không thể thốt ra lời. Lê Tiểu Băng khẽ cười nói tiếp. 

" Có thể chuyển máy cho Từ Khiêm được không." 

Liễu Nhi mất một lúc để bình tĩnh lại, nhẹ bước ra ngoài. 

" Tôi sẽ chuyển máy cho anh ta. Nhưng cô đang giữ con gái tôi phải không." 

Lê Tiểu Băng giả ngốc. 

" Ồ, học trò Vũ có con gái sao? Tôi thật không biết." 

Liễu Nhi nhận ra sự khiêu khích cũng khiêu khích lại. 

" Chắc tôi không thể chuyển điện thoại cho Từ Khiêm rồi." 

Lê Tiểu Băng liền nhíu mày, có chút nóng nảy. 

" Đúng vậy, đưa điện thoại cho Từ Khiêm nếu không đừng mong con gái cô bình an vô sự." 

Liễu Nhi liền hốt hoảng, giọng nói run rẩy. 

" Cô không được động vào con bé, tôi đi tìm Từ Khiêm."

Liễu Nhi điên cuồng tìm Từ Khiêm. Giờ cô đã hiểu, có những chuyện cô không thể gánh vác được. Cô vẫn luôn phụ thuộc vào anh. Như chính bây giờ, chỉ anh mới giúp cô bình tĩnh lại. Liễu Nhi chạy hỏi khắp nơi không thấy anh đâu. Quyết định ra vườn tìm thử. Quả nhiên anh đang ở đây. Liễu Nhi không tự chủ nước mắt giàn giụa chạy đến cạnh Từ Khiêm. Từ Khiêm đang phân phó việc cho Hà Mai Anh ngạc nhiên ôm cô vào lòng. Tuy tình thế nguy hiểm nhưng Hà Mai Anh thực sự không thể không cười. Hai người này rõ ràng yêu nhau đến chết mà lại làm khổ nhau.

Liễu Nhi run rẩy. 

" Lê Tiểu Băng bảo anh nghe điện thoại." 

Từ Khiêm nhíu mày, gật đầu cầm lấy điện thoại. Hà Mai Anh chạy lại đỡ Liễu Nhi giúp cô bình tĩnh lại. Cả hai người đều không biết Lê Tiểu Băng nói gì chỉ biết anh không do dự mà đồng ý. Từ Khiêm nói chuyện điện thoại xong liền đỡ Liễu Nhi để cô tựa vào lòng anh. Tiếp tục phân phó công việc cho Hà Mai Anh. Liễu Nhi mệt mỏi dựa vào anh. Lời Từ Khiêm nói như gió thổi bên tai ù ù. Nhưng cô cũng hiểu anh cho người dò tìm nơi của Lê Tiểu Băng.

Điện thoại lại một lần nữa vang lên. Liễu Nhi rút điện thoại ra là Đinh Hiếu. Từ Khiêm liền cầm điện thoại của cô. Anh nhìn cô như muốn sự đồng ý. Liễu Nhi không nói gì chỉ tựa vào lòng anh. Giọng nói anh trầm ổn mà lạnh lùng. 

" Đinh công tử không biết anh tìm vợ tôi có việc gì?' 

Liễu Nhi nghe từ vợ lòng có chút len lói hạnh phúc. Đinh Hiếu ngạc nhiên sau đó là tức giận. 

" Liễu Nhi đang ở đâu. Anh làm gì cô ấy?" 

Liễu Nhi cũng nghe thấy lời nói tức giận của Đinh Hiếu cầm điện thoại nhẹ nhàng lên tiếng. 

" Là em Liễu Nhi, em có việc muốn nói với anh. Chúng ta có thể gặp nhau không." 

Đinh Hiếu nghe thấy giọng nói của Liễu Nhi liền đè nén tức giận. 

" Được, anh đợi em ở Heaven Bar." 

Liễu Nhi khẽ thở dài, lên tiếng đồng ý.

Liễu Nhi đi đến quán bar gặp Đinh Hiếu. Còn Từ Khiêm thì đi bàn bạc việc cứu Vũ Liên với mọi người. Liễu Nhi phối áo sơ mi trắng cùng chân váy đen. Cô đeo thêm chiếc kính mắt đen. Khởi động xe đến Heaven Bar. Cô đỗ ra ở gara rồi nhanh chóng bước vào. Từ xa đã nhìn thấy Đinh Hiếu nổi bật giữa đám đông. Liễu Nhi lấy hết can đảm bước đến. Cô ngồi đối diện Đinh Hiếu, nhẹ tháo kính mắt xuống. Đinh Hiếu ngạc nhiên nhìn cô, cô tiều tụy đi rất nhiều. Liễu Nhi dường như không quan tâm đến điều đó, giọng nói vẫn dịu dàng. 

" Đinh Hiếu, em hôm nay đến đây muốn nói với anh một chuyện." 

Đinh Hiếu im lặng không nói chỉ âm thầm quan sát cô. Liễu Nhi cũng chẳng bận tâm, cô và anh không nên tiếp tục thế này nữa. Đinh lão gia cũng không thích chuyện này, huống hồ anh và Đan tiểu thư đã định sẵn. Cô cũng đã quyết định tin tưởng Từ Khiêm. 

" Cảm ơn anh đã giúp đỡ mẹ con em trong thời gian qua. Chúng ta vốn định chỉ đến đây. Anh có người con gái phù hợp mà em cũng nên quay về với người phù hợp với mình. Xin lỗi anh." 

Đinh Hiếu tức giận. 

" Anh không đồng ý, anh không thể bằng Trần Từ Khiêm sao." 

Liễu Nhi lắc đầu. 

" Anh hơn anh ý rất nhiều nhưng anh ý hơn anh một điều, anh ý có được trái tim em." 

Đinh Hiếu nghe vậy càng tức giận hơn. 

" Anh sẽ không để yên cho anh ta." 

Liễu Nhi chạy đến túm lấy tay Đinh Hiếu, giọng nói nghẹn ngào. 

" Không, không em mong hãy nghĩ thông suốt. Anh làm tổn thương anh ấy cũng là làm tổn thương em, tổn thương Vũ Liên." 

Đinh Hiếu tức giận kéo tay Liễu Nhi ra bỏ đi.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net